Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1743: Câu hỏi siêu cấp biến thái

An Lâm thực sự không ngờ đến, thử luyện ẩn nấp của đại điện Linh Tổ lại là trả lời câu hỏi!

Nhưng hắn cũng không hoảng hốt, ngược lại rất ngạc nhiên vui mừng. Bàn về trí chỉ số thông minh, bàn về lượng kiến thức dự trữ, hắn vẫn rất có tự tin. Cho dù là đề bài gì, cứ ra đề đi!

Thế là An Lâm nhìn về một trăm câu hỏi đó.

Câu thứ nhất: Một cây cỏ hồn phách chiết xuất ra axit anloxylic sau khi pha chế theo tỉ lệ Hư Linh với cỏ Bát Long có thể khiến Hoàng Nguyên Tiểu Linh tăng lên đòn đánh ngưng linh của mấy đơn vị.

A. 202 B. 281 C. 396 D. 438

An Lâm: "Hự..."

Hắn hít một hơi thật sâu, nhìn câu hỏi thứ hai.

Câu thứ hai: Sau khi tiểu tướng ma hồn của đỉnh cao Dục Linh uống 89 mg cỏ Bản Thần, 23 linh vị hoa Phong Linh, 1108 mg bột mắt ma, thần hồn lực có thể tăng thêm bao nhiêu giá trị nhạy cảm.

Câu thứ tư: Bộ ma hồn gai A Lí vượt quá tốc độ của ngôi sao đâm vào rồng với tập tán công kích vào đá sao hỏa, sau khi bị 582976 linh hồn điện từ đánh thương, linh hồn nhảy lên xuống 99.798%, vậy thì có thể tạo ra hiện tượng nổi bắn gì trong linh hồn mộng.

Hắn nhìn tiếp từng câu hỏi.

A. Cấp 3 B. Cấp 5 C. Cấp 9 D. Không chấn động

An Lâm: "..."

Da đầu An Lâm ngứa ngáy, nhìn câu hỏi thứ ba.

Không phải, phải nói là một trăm câu hỏi này, đến một câu hắn cũng không hiểu.

A. 909 độ B. 8648 độ C. 430 độ D. Không tăng thêm

Cuối cùng, An Lâm đã tốn một khoảng thời gian để xem xong tất cả các câu hỏi.

Câu thứ ba: Một chùm hạt căn bản linh thể cao năng với tốc độ 180. 000 m/s đâm về một hạt hồn phách căn bản mở ra mặt phẳng không gian cao ba chiều tám hướng, có thể kích hoạt hạt căn bản cấp mấy chấn động.

An Lâm: "Hự..."

A. A Ngõa Tư Luân Lạc B. Bụi Thiên Khích C. Lãng Mông Sa Tập D. Nhân Ảnh

Đừng nói làm đúng một trăm câu hỏi nữa, ngay cả một câu hắn cũng không biết làm!

An Lâm: "Hự..."

Nhưng may mà một trăm câu hỏi này đều là câu hỏi trắc nghiệm, hắn vẫn có cách chọn bừa. Chỉ là xác suất chọn bừa đúng liên tiếp 100 câu hỏi... chỉ là (1/4) ^ 100. 000...

Sau đó, hắn kinh hãi phát hiện ra, một câu hắn cũng không biết làm!

Mẹ ơi, đây đều là những câu hỏi yêu ma quỷ quái gì vậy?

"Tôi chỉ biết tám câu." Linh Cơ thành thật nói.

Linh Cơ cũng nhìn những câu hỏi Linh Tổ để lại, trên mặt có vẻ nhớ lại, lẩm bẩm nói: "Những câu hỏi này, thực ra đều là thành quả thí nghiệm lúc Linh Tổ còn sống, cũng không phải là những câu hỏi khó nhất, có trình độ cao nhất..."

An Lâm há to miệng, mấy chục năm? Hắn qua mười mấy ngày nữa là phải chạy về đại lục Thái Sơ rồi, làm gì có thời gian mấy chục năm ở chỗ này?

Vốn dĩ cho rằng thử luyện của Linh Tổ rất sác thực, rất có văn hóa, bây giờ nghĩ lại, quả thực là ma quỷ.

Hai tay Linh Cơ ôm ngực, đánh cho An Lâm một đòn trí mạng, cười lạnh lùng nói: "Thêm nữa, truyền thừa của Linh Tổ đương nhiên phải dựa vào bản lĩnh thực sự để có được. Cho dù tôi biết làm, cũng sẽ không dạy anh. Anh hãy từ bỏ ý định này đi, ha ha ha..."

Cho dù tiêu sạch may mắn mấy đời cũng chưa chắc làm được nhỉ?

Chính vào lúc hắn định ném vỡ cái vại vỡ, đi thẳng về phía tấm đá đen bên cạnh di thể Linh Tổ chọn bừa đáp án, nhẫn không gian đột nhiên lóe lên ánh sáng màu đỏ.

An Lâm lại nhìn lại một chút các chỗ trong phòng thí nghiệm, muốn xem thử có đáp án tham khảo hay không, đương nhiên kết quả vẫn là không thu hoạch được gì.

Nghe nụ cười chế nhạo của Linh Cơ, An Lâm rất tức giận, nhưng kẻ học dốt nhìn những câu hỏi này, cho dù tức giận cũng không thể tạo nên sức mạnh, vẫn nên chịu đựng nụ cười nhạo của người học giỏi bá đạo như Linh Cơ. Đây đại khái chính là nỗi thương tâm của kẻ học dốt...

An Lâm hít một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn Linh Cơ: "Những câu hỏi này... cô biết làm không?"

Cửa lớn của Linh giới một khi đóng lại, lần mở tiếp theo không biết là vào tháng năm nào.

Ánh mắt của An Lâm u ám, giống như đã mất đi tất cả tín ngưỡng.

Cuối cùng hắn cũng được thưởng thức sự sợ hãi khi bị những câu hỏi biến thái chi phối.

An Lâm hưng phấn nói: "Cũng chính là nói, cô biết làm ư?"

Dường như biết An Lâm đang nghĩ cái gì, Linh Cơ mở miệng nói: "Những câu hỏi này càng ngày càng khó, trước mắt tôi chỉ biết tám câu trước, đảm bảo có thể trả lời đúng hết. Còn những câu hỏi ở phía sau đã liên quan đến nghiên cứu của rất nhiều lĩnh vực. Mặc dù tôi có chút manh mối, nhưng cũng chỉ là có manh mối mà thôi. Nếu tôi dựa vào manh mối nghiêm túc nghiên cứu thử nghiệm, lại tính toán thêm mấy chục năm, có lẽ có cơ hội trả lời đúng..."

Đường đường là khí linh của đại điện Linh Tổ, kết quả lại chỉ biết tám câu?

An Lâm: "..."

An Lâm cảm nhận được một luồng ý niệm mãnh liệt. Hắn không ngăn cản, để mặc cho mọi thứ bên trong tự chuyển động, một chùm ánh sáng đỏ từ nhẫn không gian bắn vọt ra.

Đây là Khô Lâu Nhân đỏ tới mức óng ánh long lanh!

Linh Cơ giật nảy mình: "Đây là thứ gì?"

An Lâm cũng giật nảy mình: "Huyết Manh Manh, sao ngươi lại đi ra vậy?"

Không sai, vị Khô Lâu Nhân này chính là Huyết Manh Manh sau khi thi thể của Huyết Tổ thành tinh bị An Lâm thu phục!

Huyết Manh Manh tiến đến trước mặt Linh Tổ, trong mắt có vẻ phiền muộn: "Đột nhiên cảm nhận được một luồng hơi thở quen thuộc, thật không ngờ, quả nhiên ông ấy vẫn chết..."

"Ngươi quen Linh Tổ?" An Lâm ngạc nhiên nói.

Huyết Manh Manh gật đầu nói: "Không chỉ quen biết, hơn nữa còn là bạn thân."

An Lâm hít một hơi lạnh người.

Cơ thể mềm mại của Linh Cơ lại càng run lên, sau đó không ngừng lắc đầu nói: "Không thể nào, Linh Tổ chỉ có một người bạn thân, đó chính là Huyết Tổ. Huyết Manh Manh như ngươi sao có thể là bạn thân của ông ấy, thật đúng là ăn nói bậy bạ!"

Huyết Manh Manh bỗng nhiên tỉnh ngộ, gật đầu theo: "Ngươi nói đúng, Huyết Tổ là bạn thân của Linh Tổ, liên quan gì đến Huyết Manh Manh ta?"

Linh Cơ thấy vậy cười lạnh lùng đáp lại: "Hà hà, ngươi thật sự có thể làm xong, tất cả đều chính xác, Linh Cơ ta sẽ bẻ đầu xuống cho ngươi chơi."

An Lâm mừng rỡ: "Huyết Manh Manh thật giỏi, chúng ta đi điền đáp án đi!"

"Tính xong rồi, ta có thể bảo đảm câu trả lời đều chính xác." Huyết Manh Manh nói.

Sáu phút sau.

An Lâm thất vọng trong lòng.

Linh Cơ cười lạnh lùng không thôi.

"Ta làm xong hết tất cả có lẽ phải mất mấy phút." Huyết Manh Manh nói.

Linh Cơ: "???"

An Lâm: "!!!"

"Không thể nào, ngươi cho là ta ngốc sao? Những câu hỏi này sao có thể làm xong trong mấy phút?" Linh Cơ lập tức nổi khùng, khuôn mặt lộ vẻ không phục và không tin.

Cô làm xong những câu hỏi này cần ít nhất mấy chục năm, kết quả một tên Huyết Manh Manh không biết từ đâu chui ra lại mở miệng điên cuồng nói làm xong trong mấy phút. Đây không phải là khinh bỉ cô, khiến cô trở thành con ngốc hay sao?

An Lâm lại rất hưng phấn: "Vậy ngươi mau làm đi!"

Huyết Manh Manh thật sự ở bên cạnh nắn giữa đầu ngón tay tính toán.

"Những câu hỏi này khó quá đi..." Huyết Manh Manh nói.

Huyết Manh Manh ngẩng đầu nhìn tấm đá đen, nhìn câu hỏi phía trên, hốc mắt khô lâu trống rỗng bốc lên ngọn lửa màu đỏ thẫm, yên lặng một hồi lâu.

"Há há, bảo một Khô Lâu Nhân làm những câu này, An Lâm anh đây có bệnh vái tứ phương rồi ư?" Linh Cơ nhìn thấy cảnh này không nhịn nổi cười ra tiếng.

Linh quang của An Lâm chợt lóe lên, có ý tưởng táo bạo, vỗ lên cái đầu lâu tròn vo của Huyết Manh Manh, chỉ vào câu hỏi trên tấm đá đen, hỏi nói: "Những câu hỏi này, ngươi biết làm không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận