Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1745: Sự kế thừa cốt lõi của Linh Tổ

An Lâm thực sự là kẻ rất khó chịu, vô duyên không có giới hạn.

Nhưng Linh Cơ không quên nụ cười dịu dàng sau khi hắn trả lại đầu cho cô, ở thời điểm chịu tủi nhục tột độ, cảnh tượng này giống như có một tia nắng xuyên qua trái tim trong khoảnh khắc, làm cả cơ thể ấm áp.

"Vậy... vậy được, vụ cá cược của chúng ta, tôi coi như đã giữ lời nha." Linh Cơ dùng hồn lực khôi phục vết cắt trên cổ, nhìn thoáng qua An Lâm trước mặt, rồi lại liếc mắt nhìn nơi khác, giọng nói có hơi gượng gạo.

"Đương nhiên, Linh Cơ cô là người tuân thủ cam kết." An Lâm mỉm cười gật đầu.

Linh Cơ mím cánh môi, chưa từng trả lời, nhưng không thấy dáng vẻ đáng ghét của An Lâm nữa rồi.

An Lâm lại đưa mắt nhìn phiến đá đen lần nữa, dùng bút hồn lực viết chữ "Có" phía trên câu "Có tiếp nhận kế thừa của Linh Tổ hay không".

Ầm ầm...

Bàn đá đen đột nhiên rung động kịch liệt.

Hắn biết rõ, linh thể trước mắt là thần niệm nguyên bản còn sót lại của Linh Tổ, là thứ có ý thức, nhưng chỉ để trao cho người kế thừa.

Linh Cơ không ngừng lau nước mắt, khẽ gật đầu.

"Chúc mừng ngươi thi thành công... Ngươi thành công vượt qua thí nghiệm của ta... Có tư cách kế thừa y bát quan trọng của ta..." Linh Tổ giống như người đàn ông vừa tỉnh ngủ, giọng điều lười nhác, từng âm tiết đều được kéo rất dài, lại còn không mang theo bất cứ cảm tình nào.

"Linh Cơ, ngươi hoàn thành thành công nhiệm vụ cuối cùng, thay ta tìm được người kế thừa xứng đáng, từ nay về sau, ngươi tự do." Linh Tổ nhìn về phía Linh Cơ, gương mặt cũng dịu lại.

Một sinh vật đầu rồng mình người, bốn cánh tay, hai cặp chân, phía sau có hai cánh phượng hoàng hiện ra ở giữa vết vứt của phiến đá, toàn thân màu lam tối, dường như có hồn lực vô tận bên trong.

Linh Tổ trừng mắt lườm Huyết Manh Manh: "Sao ta lại cảm thấy muốn đánh người cơ chứ?"

Linh Tổ đang ngồi lặng thinh trên ghế thí nghiệm, đỉnh đầu đột nhiên tỏa ra một luồng ánh sáng màu xanh, nhập vào bên trong bàn đá đen, sau đó làm phiến đá đen nổ tung ầm ầm!

Sau đó Linh Tổ lại nhìn sang Huyết Manh Manh, không nhịn được lắc đầu thở dài nói: "Ôi ôi... Huyết lão ca, ngươi cuối cùng lại biết thành bộ dạng này rồi, nửa chết nửa sống..."

Rất rõ ràng, vị thần trước mắt này, đã từng là thần linh tối cao của Hư Linh Vực, Linh Tổ.

An Lâm cảm nhận được một áp lực khiến hắn cũng hoảng sợ tim đập liên hồi.

"Chủ nhân..." Linh Cơ thấy bóng dáng xuất hiện, vẻ mặt phấn khích, đôi mắt ngấn lệ.

Đôi mắt Linh Tổ thực sự chớp, nhưng nó lại nhanh chóng ảm đạm: "Thôi khỏi, không tranh với ngươi, lúc trước ta và ngươi tranh cãi trên vạn năm, thần hồn và máu thứ nào mới là nguồn gốc quan trọng nhất của sinh mệnh, bây giờ còn tranh giành sao? Ta còn phải lưu lại chút khí lực cho người kế thừa..."

"Vãn bối An Lâm, cảm ơn Linh Tổ." An Lâm hơi khom mình hành lễ.

"Cũng được." Huyết Manh Manh gật đầu.

Huyết Manh Manh gãi đỉnh đầu lâu của mình, nhìn thoáng qua thi thể của Linh Tổ cũng đã trở thành đầu lâu, cũng thở dài nói: "Linh lão đệ, ngươi đừng nói ta, ít nhất ta vẫn hơn ngươi một chút, xương cốt ta còn có thể di chuyển, của ngươi không cử động được."

"Muốn hay không thì đấu một trận cuối, sau này không có cơ hội nữa rồi." Huyết Manh Manh nóng lòng muốn thử nói.

An Lâm cũng sinh ra khá nhiều thiện cảm với Linh Tổ, vị lão đại cấp cao này không ngờ lại rất thấu tình đạt lý nha, hoàn toàn không có kiểu siêu thoát thế gian của các lão đại đẳng cấp khác.

Nghe nói như vậy, An Lâm và Huyết Manh Manh cùng thở phào nhẹ nhõm.

"Loại thứ hai chính là năng lực thần hồn nguyên bản ta để lại, một khi hấp thu nó, có thể làm thần hồn của ngươi thực sự lột xác, hơn nữa có thể xem trộm thần hồn thông thiên đại đạo thực sự..."

Vẻ mặt Huyết Manh Manh và An Lâm cùng rùng mình, trái tim không nhịn được tăng tốc nhảy lên. Giống như làm bài kiểm tra bị giám khảo bắt được.

An Lâm nói: "Tiền bối xin cứ nói."

"Nói, đề bài của ta là ngươi làm giúp?" Linh Tổ đột nhiên nói.

"Linh lão đệ..." Huyết Manh Manh mở to miệng, không biết nên biểu cảm gì.

An Lâm giật mình, hắn thực sự không nghĩ đến, Linh Tổ lại đưa ra yêu cầu như thế.

"An Lâm ngươi không tu hồn, đối với tri thức nghiên cứu về thần hồn của ta cũng không cần lắm. Nhưng Huyết lão ca không như vậy, hôm nay hắn có thân thể và trí tuệ, nhưng lại không có thần hồn thực sự, ta muốn đem thứ này truyền lại cho Huyết Tổ, để hắn có thể dùng kiến thức của ta, làm lại thần hồn, trở thành sinh mạng thật sự..." Linh Tổ nói.

"Ha ha... Chớ khẩn trương..." Linh Tổ thâm sâu nhìn về phía An Lâm, "Để Huyết lão ca cam tâm tình nguyện giúp bài thi của ngươi, điều này hoàn toàn chứng minh ngươi không tầm thường rồi, đây cũng là cơ duyên sâu xa đã định giữa ta và ngươi, cho nên có thể để ngươi tiếp nhận kế thừa, ta thực sự rất vui."

An Lâm nghe đến chảy nước miếng, không ngừng gật đầu.

Hắn biết, đây chắc chắn là ước mơ kế thừa tha thiết của toàn bộ sinh linh Hư Linh Tộc.

"Nhưng hiện tại ta có một yêu cầu quá đáng." Linh Tổ lại nói.

Linh Cơ cũng hoàn toàn bị thuyết phục, giờ phút này những lời Linh Tổ nói lại giống như đúc với lời ngụy biện trước đó của An Lâm. Qủa thực là cô sai rồi sao...

Nói về thần hồn, cuối cùng Linh Tổ cũng tỏ ra tự hào một chút.

"Đúng rồi, kế thừa của ta tổng cộng chia làm hai loại, loại thứ nhất chính là nghiên cứu về thần hồn của ta, ta dám nói ở đại lục Thái Sơ, không có kẻ nào vượt qua ta về phương diện nghiên cứu."

Không có cảm giác siêu việt khó giao tiếp. Ngược lại rất kiên định, rất gần gũi, như nhà nghiên cứu khoa học cần cù chăm chỉ, ngay cả nụ cười cũng rất đơn giản.

"Được, ta đồng ý." An Lâm không nghĩ nhiều, đáp ứng ngay lập tức.

Lời này vừa nói ra, không chỉ Linh Cơ mà có lẽ cả Huyết Manh Manh và Linh Tổ đểu hơi sững sờ.

Bọn họ thật bất ngờ, An Lâm lại đáp ứng nhanh như vậy.

"Ha ha ha... Huyết lão ca, ngươi đã làm đúng một việc, theo đúng người." Linh Tổ như rất hứng khởi, gương mặt tươi cười thoải mái.

"Tất nhiên là theo đúng người, An Lâm là sinh linh hoàn mỹ nhất ta từng thấy trên đời." Huyết Manh Manh liếm môi, mở miệng nói.

"Ồ? Không thể tưởng tượng được ngươi lại có thể đánh giá như vậy với một sinh linh." Gương mặt Linh Tổ kinh ngạc, lại nhìn chằm chằm mắt An Lâm, nhưng không nhìn ra điều gì, dùng đầu ngón tay chỉ vào An Lâm, "Đến đây, nhận năng lực của ta..."

Kế thừa chính thức bắt đầu.

An Lâm có thể cảm nhận được một hồn lực không gì sánh kịp, ầm ầm truyền vào thần hồn từ trán.

Mênh mông không cách nào miêu tả, tinh thuần không thể nào hình dung.

Một nguồn hồn lực này cũng là năng lực linh hồn mạnh mẽ nhất thế gian.

Hắn thấy được một đạo trước nay chưa từng có, thần hồn cũng có thể trở thành đạo, thần hồn cũng có thể thành sinh mạng hoàn chỉnh, thần hồn cũng có thể trở nên mạnh mẽ như vậy!

Thần hồn của An Lâm run rẩy dữ dội, sức mạnh đến từ nó nuốt chửng biển cả.

"Ồ? Thần hồn của ngươi vốn rất mạnh mẽ..." Hai tròng mắt Linh Tổ mờ sáng, "Hơn nữa, đang giữa lúc biến đổi, thậm chí cả sau khi hoàn thành biến đối, ta sẽ giúp ngươi nâng cao một bậc!"

Ầm vang!

Thân mình An Lâm run lên, một An Lâm mờ ảo bị Linh Tổ đẩy ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận