Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1776: Khó tiêu

Chuyện này là sao?

Rõ ràng mình đã dùng bản nguyên đạo cốt của Thiên Ngoại Chân Tiên mà!

Vẻ mặt An Lâm khó hiểu.

Lúc này, trong bụng đột nhiên quặn đau một hồi.

"Ai ui... Đau đau đau!" An Lâm ôm bụng kêu đau.

Tai nạn này làm nhóm Hứa Tiểu Lan sợ hãi.

"An Lâm, nhanh, nhổ xương cốt ra đi!" Hứa Tiểu Lan sốt ruột nói.

"Đã nói anh đừng ăn bậy bạ cái gì, thèm thuồng như vậy sao?" Hắc Linh Xà bĩu môi nói.

"Nào chỉ có Kỳ Lân nhỏ, trong Khí hải của hắn còn có Phượng Hoàng, còn có Cá voi nhỏ." Hứa Tiểu Lan thở dài một hơi, vẻ mặt không kinh sợ trước chuyện quái dị.

Vẻ mặt An Lâm vẫn thống khổ ôm bụng, lắc lắc đầu: "Cấp độ của xương cốt quá cao, khí hải của tôi có phần không áp chế nổi nó, cho nên mới khiến cơ thể tôi sản sinh đào thải..."

"Tôi không nghe nhầm chứ? Khí Hải có thể giữ xương cốt ư?" Vẻ mặt Liễu Minh Hiên kinh ngạc nói.

"Nói cách khác, tiền bối An Lâm, giờ anh cảm thấy thế nào?" Sau một cú sốc ngắn, Bạch Linh Xà không nhịn được lo lắng nói.

An Lâm ôm bụng nói: "Ở... Ở trong khí hải của tôi... Tôi cảm thấy mình khó tiêu... Cảm giác đau đớn của khí hải truyền tới bụng, cảm giác thật khó chịu..."

Lúc này, bên trong khí hải đang xảy ra một cuộc chiến kinh thiên động địa.

Mọi người nhanh chóng phóng năng lượng dò xét, quét qua cơ thể của An Lâm nhưng lại kinh ngạc phát hiện, không thể tìm thấy xương cốt trong người hắn.

"Nên làm thế nào?" Hứa Tiểu Lan dìu An Lâm, ân cần nói.

Mọi người hít một hơi khí nóng.

"Chuyện này... xương cốt đâu rồi?" Vẻ mặt Bạch Linh Xà biến sắc.

Điều này làm các bạn nhỏ Hắc Linh Xà, Liễu Minh Hiên kinh ngạc đến choáng váng rồi.

Mặc dù nó không được sự đồng ý của An Lâm, nhưng ở trong khí hải lại có thể cưỡng ép hấp thụ chút năng lượng, gia cố xương cốt, sau đó tiếp tục tàn phá khắp chốn.

"Trước kia tôi cũng biết trong khí hải của An Lâm có một con Kỳ Lân nhỏ gọi là An Kỳ Lân, nhưng không ngờ, có thể giữ cả xương cốt." Liễu Thiên Huyễn tấm tắc.

Ngay cả mặt trời trong khí hải nó cũng muốn chọc phá.

"Không có gì đáng ngại..." An Lâm lắc lắc đầu, vẻ mặt cương quyết nói, "Anh có thể ngăn chặn nó!"

Một khúc xương bướng bỉnh ngang ngạnh đang bay qua bay lại trong khí hải, muốn đâm nát không gian này.

Khí hải cuồn cuộn nổ vang.

Tuy lực tấn công của xương gai vô địch, nhưng bản thân An Kỳ Lân có Lôi Pháp bản nguyên, Thánh Hỏa Phượng Hoàng có Hỏa Diễm bản nguyên, lại cùng với Tiểu Kình Ngư chiếm đoạt trên tầng không cực kỳ khó giải.

Hứa Tiểu Lan, Liễu Thiên Huyễn biết khí hải của An Lâm đang chiến đấu với xương cốt, tự giác bày trận hộ pháp ở bên cạnh, cảnh giác nguy hiểm xung quanh.

Cuộc đại chiến bùng nổ.

"Một quả cầu." Đôi mắt đẹp của Hứa Tiểu Lan sáng ngời, "Thật đáng ngạc nhiên, lúc không ai để mắt tới, sao nó lại không bỏ trốn?"

Mặt trời là thứ quan trọng nhất với việc thăng cấp của An Lâm, An Lâm thấy cảnh như vậy còn có thể nhẫn nhịn? Lúc này hắn lập tức hạ lênh cho An Kỳ Lân, Thánh Hỏa Phượng Hoàng, Tiểu Kình Ngư, ba vị lão đại của khí hải liên hợp xuất chiêu, phải bắt cái thứ xương cốt làm ngươi ta chán ghét này phục tùng.

"Kết quả Man Cổ Ma Thần chết rồi, cấm chế chưa bị loại bỏ lại bị các ngươi phát hiện..."

Sương Hàn Qủy Tinh thấy ánh mắt mọi người cười cười, nước mắt chực rơi xuống: "Ta rất muốn chạy thoát, nhưng lại bị Man Cổ Ma Thần bắt được, không muốn ta làm thú cưỡi, lại đặt taở gần đây, dùng cấm chế trói buộc tôi..."

Qủa cầu này chính là Sương Hàn Qủy Tinh sau khi thu nhỏ lại.

Sấm sét ầm ầm, lửa thánh cuồn cuộn, miệng lớn mở rộng.

Bạch Linh Xà lại giống như cảm nhận được điều tốt, lôi Hắc Linh Xa chạy tới một nơi khác.

Ngay sau đó, các cô liền phấn khởi mỗi người một tay mang một hành tinh nhỏ màu lam về.

"Xem chúng tôi nhặt được cái gì này?" Bạch Linh Xà cười hì hì nói.

Chúng liên thủ phát huy sức mạnh, không hề thua kém xương cốt. Hơn nữa mấu chốt là chúng có thể trọng sinh ở bên trong khí hải của An Lâm, nên sẽ có nhiều thời gian từ từ hao tổn cùng xương cốt.

Hắn lập tức ngồi thiền tại chỗ, dồn sự chú ý tập trung vào khí hải.

Đây không phải là đe dọa, hắn nhìn chỗ lõm nhỏ ở cục gạch lớn màu đen trên tay, chỉ xương cốt mới có khả năng gây ra chuyện này.

An Lâm cũng không chịu nổi, mũi nhọn sắc bén của xương cốt dường như thật sự muốn phá vỡ không gian của hắn.

Sương Hàn Qủy Tinh nói qua, vẫn hơi sợ sệt liếc mắt nhìn An Lâm.

Sức mạnh của An Lâm thực sự quá biến thái, thậm chí có thể giết chết cả Man Cổ Ma Thần sức mạnh tày trời, nếu như An Lâm không vừa lòng với việc nó bỏ trốn, nhất định kết cục của nó vô cùng thê thảm.

Vừa nghĩ tới đây, nó liền ra quyết định, lăn tới trước mặt An Lâm, gương mặt nịnh nọt, tinh cầu hiện ra cầu vồng, lấy lòng nói: "Lão đại An Lâm, từ khi ta gặp được ngài cũng đã thực sự cảm phục năng lực của ngài, xin ngài cho ta cơ hội trở thành tùy tùng của ngài!"

Muốn để An Lâm thả tinh cầu tự tiện bỏ trốn này, đại khái là không thể nào.

Để tránh giết chóc xuất hiện trên đầu An Lâm, thấy nó khó chịu, tình huống thuận tay giết nó, không bằng lấy lùi làm tiến trước, trước tiên bày tỏ lòng trung, khiến cho An Lâm có ấn tượng tốt với nó.

An Lâm có hơi sửng sốt, sao hành tinh nhỏ này bỗng dưng muốn làm tùy tùng của hắn chứ?

"Ngươi... Muốn làm tùy cùng của ta, vậy tại sao ta phải chấp nhận ngươi?" An Lâm hỏi.

"Ế?" Sương Hàn Qủy Tinh lấy lại tinh thần trong chốc lát, có một Hợp đạo siêu cấp đi theo, không phải là chuyện cực kỳ có thể diện ư, sao còn hỏi lý do phải thu nhận nó?

"Man Cổ Ma Thần thấy được tương lai của ta, sau này ta phát triển rất rất lớn trở thành một hành tinh lớn, nếu ngươi để ta làm vật cưỡi, đứng trên ta chinh phạt thế giới, không phải chuyện đặc biệt có thể diện, cực kỳ phô trương sao?" Sương Hàn Qủy Tinh nói lên quan điểm Man Cổ Ma Thần muốn cưỡi nó.

Hai mắt An Lâm sáng ngời.

Sương Hàn Qủy Tinh như bị sét đánh, điều chỉnh cơ thể suýt ngã, xém chút phun ra một miếng đất.

Ầm ầm!

Hứa Tiểu Lan giải thích: "Thứ này thật ngu xuẩn nhưng cũng sợ chết. Sau khi nguyện trung thành với anh hẳn là sẽ thành thật hơn, dễ kiểm soát, đây là điểm mạnh hiếm có."

Sương Hàn Qủy Tinh nâng cao thân hình tròn nhỏ của mình, có chút kiêu hãnh, hơi tò mò nhìn về phía người giỏi phát hiện.

"Ưu điểm gì?" An Lâm tò mò nói.

Sương Hàn Qủy Tinh: "..."

Sự việc có phải không đúng ở đâu?

Nó đường đường là một đại năng siêu cấp Hợp Đạo trung kỳ, chủ động muốn đi theo An Lâm, thế mà lại lưu lạc tới tình trạng bị sỉ nhục thế này?

Sương Hàn Qủy Tinh nổi giận: "Ha! Hành tinh có thể bị giết, nhưng không thể..."

Đột nhiên, từng ánh mắt lợi hại tập trung trên người nó.

Sương Hàn Qủy Tinh nói được nửa câu, nghẹn tới không nói ra được, vẻ mặt oan ức và không cam lòng nhìn mọi người, nó sợ bản thân nói ra câu đó, liền thực sự có khả năng trở thành ngôi sao bị giết chứ không chịu xúc phạm.

"Thực ra nó vẫn có một ưu điểm." Hứa Tiểu Lan đột nhiên nói.

Khắp người Sương Hàn Qủy Tinh run lên, vẻ mặt cảm kích nhìn Hứa Tiểu Lan.

Nhìn xem, vẫn còn có người tinh tường!!

"Sương Hàn Qủy Tinh đều ngu ngốc, đừng thu nhận."

"Vậy mà muốn dùng loại lý do này thuyết phục An mỗ, ngươi thật sự coi An mỗ ta là kẻ ngu sao?"

"Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là ta lớn thế này, làm sao có thể cưỡi hành tinh nhỏ, mông đít cũng muốn liệt luôn."

"Não có vấn đề mới có thể cưỡi hành tinh nhỏ chứ?"

"Cái này là bệnh thần kinh hả?"

Mọi người đều kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận