Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1786: Rắc rối của Thố Tử Cơ

Sau khi An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Liễu Thiên Huyễn, Thố Tử Cơ tận hưởng mỹ vị của cá mực đá liền xé ngang không gian quay về Tứ Cửu Tiên Tông.

Thố Tử Cơ dùng quỷ lực đặc biệt phủ lên toàn bộ mọi người với tốc độ cực nhanh, sánh ngang với tốc độ tạo thế thần linh, tốc độ này còn nhanh hơn An Lâm và những người khác nhảy vào không gian gấp nhiều lần.

Ngay sau đó, một tòa tông môn vĩ đại linh thiêng xuất hiện ngay trước mắt.

Hàng ngàn, hàng vạn cung điện, ánh sáng đầy trời.

Trên núi thần, tiên hạc múa bay, vòng ngọc với chín dải màu sắc khác nhau dẫn thẳng đến Thiên Vũ.

Đó là thao trường luyện tập Cửu Trùng Thiên của Tứ Cửu Tiên Tông.

Bạch Lăng tập hợp các đệ tử lại xếp hàng ngoài cổng đón chào Tông chủ khải hoàn trở về.

"Hoan nghênh Tông chủ khải hoàn trở về, Tông chủ tài ba vô song, thần uy vĩnh hằng, cái thế bất bại!"

"Tông chủ đại nhân của tôi, anh lại mang thêm một người trở về nữa hả? Không tính giới thiệu với chúng tôi một chút sao?" Bạch Lăng lườm hắn một cái rồi hai vòng ra đằng sau, dáng vẻ như muốn thăm dò gì đó, nở nụ cười xinh đẹp mà hỏi.

"Tên dễ thương nhưng người lại dễ thương hơn đó!"

An Lâm nhìn chúng để tử cười ngẩn ngơ nhìn người con gái xinh đẹp trong chiếc váy trắng, có một nỗi niềm gì đó không nói nên lời.

"Này... Tiểu Thố Thố, cái tên nghe dễ thương quá à."

Thố Tử Cơ dương hai mắt tròn xòe lộ vẻ vừa ngạc nhiên lại tò mò nhìn hắn.

Thố Tử Cơ thấy rằng các đệ tử hoàn toàn không cảm thấy buồn cười vì tên của cô, trong khoảnh khắc đó dường như cô hiểu ra được điều gì đó, phải chăng trong tông phái này có rất nhiều loài có tên tương tự như cô...

Các đệ tử tông môn với ánh mắt nhiệt liệt, tôn kính nhìn về khoảng không gian cao xa nghênh đón một vị nam thần từ trên trời đáp xuống, đồng thanh hô to tạo ra làn sóng rung động trời đất.

"Có thể làm hộ vệ của Tông chủ đại nhân thì chắc chắn thực lực phải rất mạnh, mọi người đừng để vẻ bên ngoài đáng yêu đó lừa gạt, nói không chừng qua giây tiếp theo sẽ biến thành một con ác thú đáng sợ đó."

Cảnh tượng như thế này làm cho người ta có cảm giác như lão đại trong giang hồ vậy đó.

"Này, này... An Lâm đại ca, anh thật sự có uy phong đến vậy sao?"

"Ừ...hm... xin giới thiệu với mọi người, đây là Tiểu Thố Thố, là hộ vệ của tôi." An Lâm nhìn người con gái đứng bên cạnh với hai tai thỏ dựng đứng, dung mạo thanh tú yêu kiều mà nói.

Sương Hàn Ngụy Tinh hiện là một hành tinh có kích thước bằng quả bóng rổ, An Lâm chê đầu nó quá lớn nên mới biến hóa nó thành hình dáng như bây giờ.

Hắn đã nói rất nhiều lần rồi là không cần nghênh đón hắn như vậy đâu, nhưng lần nào Bạch Lăng đều để các đệ tử ra chào đón như vậy cả. Thiết nghĩ Bạch Lăng cũng chẳng thực sự muốn hoan nghênh hắn trở về, mà là muốn cảm nhận cảm giác điều động, giáo huấn các đệ tử mà thôi.

Vừa dứt lời, chúng đệ tử lại cảm thán thêm một hồi nữa.

Chúng đệ tử bàn tán sôi nổi.

"Đây là người hầu mới của tôi, Tiểu Tinh Tinh, nó từng là Sương Hàn Ngụy Tinh của vực Hư Linh." An Lâm khẽ quay qua Tiểu Hành Tinh bên cạnh mà giới thiệu.

Có con khỉ xấu không thể tả nổi, có cáo trắng xinh đẹp mỹ mạo như hoa, có công tử soái khí ngút trời, có tuyết nữ cao lãnh lạnh lùng, có tu kiếm toàn thân hỗn độn với đôi mắt bi thương, thâm quầng đục ngầu, có quả cầu tròn tròn siêu nhỏ, có những đốm hoa xinh xắn và những con bươm bướm dễ thương...

Trong phòng hội nghị có hương thơm và những trang sức với các đường vân cổ vật.

"Là kính sáng thế kém nhất rồi." Thố Tử Cơ liếc nhìn sang ngang rồi đưa ngón tay chữ V lên khẽ tặc lưỡi một cái, không quên bổ sung thêm một nụ cười nhưng trên mặt vẫn biểu lộ một chút kiêu ngạo.

Anh mắt các đệ tử nhìn An Lâm càng thêm phần sáng rỡ và tôn thờ.

"Mọi người hãy giữ kín chuyện chiến lực của Tiểu Thố Thố, cô ấy có thể là một trong những quân át chủ bài của Tông môn chúng ta. Khi đến thời điểm quan trọng, cô có thể giáng cho kẻ thù một đòn then chốt."

Ở lục địa Thái Sơ thì Sương Hàn Ngụy Tinh là một nhân vật có tiếng tăm, từng là kẻ địch giả tưởng của liên quân Cửu Châu, không ngờ lần này Tông chủ đi đến Linh giới có thể biến kẻ thù đáng sợ này thành nộ bộc, đúng là quá kinh khủng!

Cô đã là người mạnh nhất tông môn này rồi, những trận đấu bình thường thì căn bản không cần đến cô ra tay, nói không chừng nhiệm vụ bảo hộ An Lâm 100 năm không đến lượt cô cũng có thể hoàn thành.

Thố Tử Cơ đặt hai tay lên đôi chân mềm mại, lắng nghe mọi người lộ rõ sự kinh ngạc và cả tán thưởng, đôi tai cứ lắc lư có chút đắc ý và tự kiêu.

Tất cả mọi người gật đầu đồng ý.

Dưới sự chào đón của chúng đệ tử, An Lâm dẫn Thố Tử Cơ và Tiểu Tinh Tinh đi tham quan một vòng quanh Tứ Cửu Tiên Tông, hắn còn chỉ cho chúng thấy tầng cao của Tứ Cửu Tiên Tông và những người hầu Long thú của hắn.

"Thì đó cũng là kính sáng thế, đủ để nghiền nát tất cả sự tồn tại của những nhân vật có vai vế trên thế giới." Đường Tây Môn bắt đầu đỏ mặt và kích động.

Những người còn lại tỏ ra cũng rất ngạc nhiên nhưng đồng thời cũng cảm thấy vinh hạnh, bọn họ như là một tập thể từ khi gia nhập vào Tông môn này, sức mạnh chiến đấu của Tông môn có thể tăng lên một bậc thì đối với bọn họ là một chuyện đáng vui.

Tô Thiển Vân nháy đôi mắt xanh mộng ảo khẽ nói: "Thật không thể ngờ được, Thổ Tử tỷ tỷ đáng yêu như thế lại có khả năng chiến đấu lớn đến vậy."

Thố Tử Cơ ngoan ngoãn ngồi một bên, hai mắt màu hồng phấn ánh lên sự lanh lợi, ranh mãnh tò mò nhìn mọi người trên sân, phát hiện ra rằng mọi người thật là kỳ lạ, chủng tộc nào cũng có, hơn nữa lại rất dễ khiến người ta nhớ đến.

Hiên Viên Thành, Tô Hiển Vân, Đường Tây Môn và mọi người đủ các cấp bậc đều bị một phen kinh ngạc, sau đó lại nhìn sang người con gái đang ngồi lặng lẽ bên cạnh.

"Tông môn của ta hiện tại có một kính sáng thế rồi, đó là hộ vệ của ta, Tiểu Thố Thố." An Lâm bình thản nói.

Đủ các loại sinh mệnh, chủng tộc như là một tập thể với đủ các loại mộng huyễn kỳ thú.

Mọi người tiếp tục náo nhiệt, cuộc hội nghị cũng diễn ra cực kỳ sôi nổi, đây cũng chính là không khí mỗi lần họp bàn của Tông môn.

"Haha, thực sự hy vọng cảnh tượng người tộc Thiên Nhân rơi vào tay của chúng ta một lần nữa, chắc chắn sẽ rất thú vị." Tháp Bá với đôi mắt đầy ý chiến đấu, vừa cười vừa nói.

"Cũng không biết Sáng Thế Thần Linh và Thiên Thần chiến đấu với nhau thì ai mạnh ai yếu đây?" Thượng Quan Nghệ tiếp lời.

"Không cần nghi ngờ gì nữa, nhất định là Tiểu Thố Thố lợi hại rồi!" Tiểu Thiên vẫy vẫy đôi cánh nhỏ, lòng đầy tự hào: "Hộ vệ của chủ nhân, tất nhiên là bất khả chiến bại, đao thương bất nhập và là sự tồn tại đáng gờm của cuộc chiến!"

"Nghe nói Tiểu Thố Thố là kẻ mạnh từ vùng ngoài, cũng không biết bên ngoài Sáng Thế thì có thể mạnh đến mức nào, chiến đấu với tộc Thiên Nhân, liệu có bị phản phệ thiên đạo không..." Bạch Lăng vẫn lộ gương mặt có chút lo lắng như trước.

Nghe mọi người thảo luận qua lại, Thố Tử Cơ không khỏi có chút bối rối.

"Đợi đã, tộc Thiên Nhân mà mọi người nói đến là gì vậy? Thiên Thần là gì?" Thố Tử Cơ bị nhốt tại tiểu thế giới của Bắc Lạc Thiên Vương rất lâu rồi, tới thời điểm này bỗng cảm thấy bản thân không theo kịp thời đại.

"Hả... Cô không biết ư?" Hiên Viên Thành ngạc nhiên hỏi.

"Cho nên... thậm chí kẻ thù An Lâm phải đối mặt là ai cô cũng không biết mà dám nhận lời làm hộ vệ của cậu ấy ư?" Bạch Lăng nhìn cô gái với đôi tai thỏ mà xót thương, đau lòng cho một thiếu nữ có thực lực mạnh mẽ nhưng lại cũng dễ bị lừa gạt đến vậy...

"Cho nên... kẻ địch mà mọi người nói rốt cuộc là ai?" Hai tai thỏ của Thố Tử Cơ dựng đứng cả lên, đôi mắt màu hồng phấn càng mở to hơn.

Hứa Tiểu Lan nhẫn nại giải thích: "Tộc Thiên Nhân là chủng tộc mà Thiên Đạo tạo ra, mục đích là hủy diệt toàn bộ loài người. Quyền binh của Thiên Thần là hóa thân pháp lực tối cao của Thiên Đạo. Bọn họ luôn muốn tiêu diệt loài người, mà An Lâm là đối tượng chính yếu của bọn chúng.

Bùm! Bùm!

Toàn thân Thổ Tử Cơ lạnh toát.

Đôi đồng tử của cô tán loạn một hồi, rồi tập trung trở lại ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vào An Lâm: "Cho nên... kẻ thù của anh, là... "trời" sao? Chúng ta phải đối đầu với trời sao?!"

An Lâm thành thật gật đầu.

"Ta... nắm cỏ!" Cơ thể Thố Tử Cơ khẽ rung lên một hồi, nhưng rồi ép mình phải ổn định lại, hít một hơi sâu ôm lấy ngực mà nói: "Trời ơi, tôi đã tạo nghiệp gì thế này?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận