Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1812: Giao dịch của Thiên Thần Sinh Mệnh

"Vẫn luôn tưởng rằng Thiên Nhân tộc là những sinh linh do ánh sáng, biển cả, mặt đất bồi dưỡng mà ra, thật không ngờ thậm chí ngay cả Thiên Thần Sinh Mệnh cũng có tham dự..." An Lâm nhìn cô gái trước mặt, nói.

Sáng tạo sinh linh, bước quan trọng nhất chính là sinh mệnh.

Thiên Thần Sinh Mệnh mở bàn tay ra, phía trên có một loại khí thể ẩn chứa sức sông vô hạn đang chuyển động.

"Sinh mệnh chính là loại khí bản nguyên chân thực nhất, được tăng thêm mệnh lý xuyên suốt từ xưa tới nay. Nó sinh ra ta, nhưng lại vượt ra ngoài ta, vốn có của tồn tại chính là đại biểu cho khả năng vô hạn."

Cô gái dịu dàng nói, còn đưa chùm sáng trong tay đến trước mặt An Lâm.

An Lâm nhìn luồng khí thể trong suốt đang chuyển động, quả thật không nén nổi mình chủ động sinh ra một loại cảm xúc kính nể. Rõ ràng khí thể đó còn chưa thành hình, nhưng loại vật chất đặc biệt ẩn chứa khả năng vô hạn này lại khiến cho người khác cảm thấy cực kỳ vĩ đại.

An Lâm đang kính nể sinh mệnh.

"Có phải rất đẹp không?" Thiên Thần Sinh Mệnh cười nói.

Dáng vẻ liễu yếu đào tơ kia khiến cho người khác không nén nổi muốn thương tiếc.

Ví dụ tuy hắn trâu bò thế này nhưng hắn cũng là một phần của sinh mệnh.

"Cho nên... quyền năng sinh mệnh như ta quả thật rất không hợp cách chút nào..."

Sinh mệnh mới là nguyên tố mạnh nhất trên thế giới này.

Thiên Thần Sinh Mệnh khẽ thở ra một hơi: "Ta vẫn luôn bị cho rằng là quyền năng tối cao yếu đuối nhất, thật ra cũng không phải bởi vì thực lực của ta yếu, mà là bởi ta không có cách nào thật sự khống chế được sinh mệnh..."

Cô lại duỗi thêm một bàn tay khác ra, trong lòng bàn tay trắng nõn lại có một khối khí đang chuyển động, phóng thích ra khí tức ảo diệu vô tận.

An Lâm không kìm được cũng khẽ gật đầu.

Mà Thiên Thần Sinh Mệnh lại không quản được những điều hắn làm.

"Sinh mệnh là thứ vĩ đại nhất trong thế giới này... sinh mệnh có thể đại diện cho Trời, sinh mệnh có thể khai thiên tích địa, sinh mệnh có thể sáng tạo tất cả siêu thoát tất cả, đạt tới cảnh giới mà ngay cả ta cũng không có cách nào tưởng tượng ra được."

Hắn thấy được bản chất của sinh mệnh, quả đúng là rất đẹp.

An Lâm tỉ mỉ nghĩ lại, quả đúng là như thế.

"Đối với ta, các sinh linh của đại lục Thái Sơ cũng chỉ là một khối khí."

Khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của cô gái hiện lên vẻ mất mát, nhẹ giọng kể lại.

"Nhưng nhưng khối khí kia lại bị bệnh rồi, chúng nó sẽ phá hỏng thế giới này." Thiên Thần Sinh Mệnh chăm chú nhìn An Lâm bằng đôi mắt xinh đẹp, nghiêm túc nói: "Nếu như anh bị bệnh, không chữa bệnh thì rất có thể sẽ chết, anh sẽ tiếp tục mặc kệ cho căn bệnh của mình tiếp tục lan tràn sao?"

"Tuy rằng ta rất vô dụng, nhưng ta vẫn muốn làm tốt việc mà mình vốn phải làm..." Thiên Thần Sinh Mệnh cúi đầu, tựa như cô bé con quật cường thì thào lên tiếng.

"Những khối không khí này chính là nguồn gốc của sinh mệnh, rất xinh đẹp."

"Sau khi hỏng thì lại tiếp tục thanh trừ nó." Thiên Thần Sinh Mệnh đáp không chút do dự.

"Bị bệnh, thì phải chữa." Thiên Thần Sinh Mệnh nói.

"Nhưng nếu cô cho họ một cơ hội, để họ nhận biết ra được sai lầm, chịu giáo huấn, khi đó mức độ tinh khiết của họ và xác suất phạm sai lầm sẽ càng tốt hơn nhiều so với khối sinh mệnh mới mà cô sáng tạo ra!"

Thiên Thần Sinh Mệnh tiếp tục nói: "Cho nên, ta muốn tẩy sạch toàn bộ khối khí của đại lục Thái Sơ, nhổ tận gốc, tiêu diệt sạch tai họa ngầm, sau đó đặt những khối khí mới tràn ngập khả năng vô hạn vào, cứ như vậy, toàn bộ đại lục sẽ lại trở nên rực rỡ hơn..."

Nhưng Thiên Thần Sinh Mệnh vẫn nở nụ cười hữu hảo với An Lâm như cũ: "Ta chủ động muốn gặp mặt anh chính là vì muốn hỏi thử xem, anh có hứng thú hợp tác với ta không?"

An Lâm im lặng.

"Anh trợ giúp ta tiêu diệt tất cả sinh mệnh trên đại lục Thái Sơ, ta co thể cho anh lựa chọn mười sinh mệnh được miễn xá, tiếp tục cuộc sống hạnh phúc về sau." Thiên Thần Sinh Mệnh mỉm cười, hỏi: "Thế nào?"

Một Thiên Thần Sinh Mệnh muốn hủy diệt tất cả mọi sinh mệnh của đại lục Thái Sơ lại muốn tìm hắn hợp tác? Cô ta bị điên rồi sao?

Trong lòng An Lâm cảm thấy giật mình.

"Đây chính là lý do cô muốn thanh trừ toàn bộ sinh linh của đại lục Thái Sơ?" An Lâm hỏi.

An Lâm thử đứng ở vị trí của Thiên Thần Sinh Mệnh để thuyết phục cô gái.

Thế nhưng Thiên Thần Sinh Mệnh vẫn lắc đầu hết cách: "Những khối khí này đã không cứu nổi nữa rồi, rất rất lâu trước kia ta đã cho chúng một cơ hội nhưng chúng vẫn lại tiếp tục tổn thương ta. Cứ để mặc cho nó tiếp tục phát triển thì mới thật sự khiến ta mắc bệnh nan y."

Đàm phán bị phá vỡ tại đúng thời khắc này.

An Lâm hỏi ngược lại: "Làm sao cô có thể chắc chắn khối khí tiếp theo sẽ không phải biến thành hỏng?"

An Lâm nhìn cô gái xinh đẹp hoàn mỹ như tinh linh trước mặt, nói: "Nếu sinh mệnh bị ép đến mức gấp gáp, có lẽ vốn chỉ là bị bệnh ốm đau bình thường rất có thể sẽ trở thành bệnh nan y."

An Lâm biết, góc độ đối xử với mạng sống của Thiên Thần Sinh Mệnh này và hắn hoàn toàn không giống nhau.

Vẻ mặt cô ta cực kỳ bình tĩnh, đối với cô ta, rất rõ ràng sinh linh của đại lục Thái Sơ cũng chỉ là những khối khí sinh mệnh tươi đẹp, nếu như bị bệnh thì bất cứ lúc nào cũng có thể thay sang cái mới.

"Ngại quá, người tôi muốn bỏ vệ hơi nhiều, danh sách được miễn ít quá." An Lâm nói thẳng.

"Anh bảo vệ bao nhiêu người? Phương diện danh sách có thể thương lượng." Thiên Thần Sinh Mệnh dịu dàng nói.

An Lâm trầm ngâm mấy giây sau đó nói: "Có lẽ... khoảng ba trăm triệu."

Đôi tai nhọn của Thiên Thần Sinh Mệnh khẽ giật giật.

"Không phải cô nói vấn đề danh sách có thể thương lượng được sao?" An Lâm lộ ra vẻ mặt mong đợi.

Thiên Thần Sinh Mệnh: "Ha ha."

Sợ rằng thằng nhóc này muốn gộp tất cả Nhân tộc vào trong số đó rồi, lôi cái này ra để bàn điều kiện với cô ta, là đang nằm mơ đấy à? Hay là đang đùa giỡn cô ta?

Coong...

Mũi dao găm xanh biếc xuất hiện trong tay cô gái.

Ầm!

Cùng lúc này, trong căn phòng sinh mệnh nhỏ.

"Rốt cuộc ở cái nơi trong đó, tại sao Thiên Thần Sinh Mệnh lại ở chỗ đó?"

"Không ngờ... Thiên Thần Sinh Mệnh lại ở bên trong?"

Những gì nhìn thấy bên trong vết nứt khiến hắn cực kỳ kinh hãi.

Toàn thân An Lâm run lên, một lượng lớn thông tin tràn vào trong đầu.

Chẳng biết từ lúc nào Thiên Thần Sinh Mệnh đã đi đến trước mặt hắn, bàn tay nắm lấy con dao màu xanh biếc đâm vào trái tim hắn, máu tươi phun ra ngoài, nhuộm đỏ cả đôi tay nhỏ trắng như ngọc của cô ta.

An Lâm nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ gần trong gang tác, cái mũi nhọn xinh đẹp gần như sắp chạm đến người hắn, cánh môi nõn nà khẽ đóng mở, phả ra hương thơm, khóe miệng khẽ nhếch, dịu dàng cười nói: "Anh muốn thử trải qua sự lợi hại của ta... lúc nào ta cũng có thể phụng bồi... nhưng mà, lần sau anh hãy dùng bản thể tới, được chứ?"

Bờ môi cô gái hơi khép lại, khẽ hít một hơi thật sâu từ chỗ An Lâm.

"Xèo..."

Thân thể An Lâm đột nhiên như bị thoát hết hơi, nhanh chóng mềm ra khô quắt.

Không đến một giây đồng hồ đã bị cô gái phá bỏ thân thể.

Sau đó hoàn toàn hóa thành năng lượng, bị hút vào bên trong cơ thể Thiên Thần Sinh Mệnh.

Thiên Thần Sinh Mệnh mặt lộ vẻ say mê, lông mi khẽ rung động, lại liếm liếm cái lưỡi trắng nhỏ: "Thực đúng là ... ngon thật đấy..."

Bên ngoài vết nứt Mặt Trăng.

Hắn còn chưa kịp công kích, con dao găm màu xanh đã xuyên qua thân thể hắn.

Phập!

Uy thế của cấp bậc Hợp Đảo đỉnh cao dẫn phát thành từng trận gió lớn xung quanh.

Súc mạnh kinh khủng bắt đầu bộc phát từ trên người hắn.

Ầm ầm!

An Lâm nheo mắt: "Muốn ép ư? Rất tốt, tôi ngược lại muốn xem thử xem, Thiên Thần Sinh Mệnh nắm giữ quyền năng tối cao rốt cuộc mạnh đến mức nào!"

Một quả cầu bảy màu ầm vang vỡ vụn.

Giọng nữ ẩn chứa sự tức giận vang lên trong căn phòng.

"Ta đã nhượng bộ đến mức này, mà các ngươi còn được một tấc lại muốn tiến thêm một thước..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận