Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1841: Cái ôm đột nhiên tới

An Lâm ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện Tây Lý Nhĩ đang đi thẳng tới, nhìn mình với một nụ cười.

Hắn mặc một chiếc áo choàng màu đỏ có mặt trời, mặt trăng và vô số vì sao, vẻ ngoài tuấn mỹ, đôi cánh dơi to lớn thu lại ở phía sau lưng. Đôi con ngươi rõ ràng là màu đỏ rực nhưng chúng lại cực kỳ dịu dàng và điềm tĩnh, khiến cho người ta vừa nhìn một cái đã cảm thấy vui sướng và thoải mái.

"Từ lần từ biệt trước tới giờ, đây chính là lần thứ hai chúng ta chính thức gặp mặt." Tây Lý Nhĩ mỉm cười nói.

Trên mặt An Lâm lộ vẻ áy náy: "Sự việc của Hỏa Thiên Thần lần trước, thật sự làm phiền các anh rồi."

"An Lâm đạo hữu nói vậy thật sự là quá khách khí. Chúng ta là người một nhà, cùng tiến cùng lui, chuyện của cũng chính là chuyện của chúng tôi, sao lại có chuyện làm phiền với chả không làm phiền?" Tây Lý Nhĩ trịnh trọng mà nghiêm túc nói.

"Ồ..." An Lâm sửng sốt.

Hắn có nghe nhầm cái gì không nhỉ?

Người một nhà cùng tiến cùng lui?

"Xin chào An Lâm Tông Chủ tôn kính, là thanh niên mang theo vận may, rất hân hạnh được nhìn thấy cậu." Một nữ Tinh Linh có giọng nói trong trẻo vui vẻ, vóc người có lồi có lõm, làn da bóng loáng nhẵn nhụi và một đôi mắt màu đen đậm lộ ra ánh sáng lấp lánh chủ động đi về phía trước, ưu nhã hành lễ nói.

Vân Mộng Ảnh che miệng cười khẽ, hai lỗ tai nhọn khẽ vểnh lên, nhấc mi nói: "Thành viên bên trong Phá Thiên Bang, ai ai cũng nói chuyện rất dễ nghe, có muốn gia nhập với chúng tôi không?"

Đều nói hậu sinh khả úy, dùng thời gian ngắn như vậy, đã có thể quật khởi đến mức này, thật sự khiến tôi thán phục không thôi." Tư Vũ Ma Đế cười lên ha hả, nhìn giống như một ông chú nói năng phóng khoáng.

An Lâm được khen rất sung sướng, cầm lấy tay nữ Tinh Linh, cảm giác mềm mại trơn bóng vô cùng thoải mái.

Hiện nay đối phương là đệ nhất cường giả của Chân Ma Tộc, cũng là một đại nhân vật giống như Man Cổ Ma Thần vậy.

Vân Mộng Ảnh ưm một tiếng, cả người thoắt một cái, đã trực tiếp nhào vào trong lòng An Lâm.

"Đến đây, tôi giới thiệu cho một chút." Tây Lý Nhĩ cực kì nhiệt tình kéo tay An Lâm, đi về phía trung tâm của điện Phá Thiên, chỉ tay vào một người vóc dáng to cao. Đó là một người đàn ông của Chân Ma Tộc, trên lưng cõng một cái hồ lô lớn. "Đây là thuôc̣ hạ của tôi, Tư Vũ Ma Đế."

Không thể không nói, chủ nhân của Phá Thiên Bang thèm thuồng An Lâm đã lâu, thế công của Cổ Long Đế vừa mới kết thúc không lâu, Vân Mộng Ảnh cũng đã bắt đầu mời chào.

"Ha ha ha, An Lâm Tông Chủ, tôi mới là người ngưỡng mộ đại danh của đã lâu!

"Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Tư Vũ Ma Đế." An Lâm cung kính nói.

"Xin chào, Vân Mộng Ảnh đạo hữu, các cô ai cũng nói chuyện hay như thế sao?"

"Thật sao? Tôi ở bên dưới, hay là ở bên dưới?" Cánh môi Vân Mộng Ảnh khẽ mở, hơi thở phả vào mặt An Lâm ướt át thơm tho, nhỏ giọng hỏi. Ngay cả khi làn da của cô là màu đen đậm, nhưng ở dưới vẻ ngoài tinh xảo hoàn mỹ lại cực kì lập thể cũng có thể toát lên một loại phong tình khác biệt.

"Vị này là Thiên Tử chúng tôi tuyển ra sau này, đến từ Thái Sơ Cổ Vực, địa bàn của Ám Dạ Tinh Linh, Tinh Linh Vương Vân Mộng Ảnh." Tây Lý Nhĩ tiếp tục giới thiệu.

Trong lúc nhất thời An Lâm cũng bối rối, đây là loại tình huống gì vậy?

"Ha ha, chuyện đó sau này hãnh tính." An Lâm vội vàng qua loa lấy lệ nói.

Trong giây phút đó, ôn hương nhuyễn ngọc đã ôm đầy cõi lòng.

Trên mặt Tây Lý Nhĩ cũng hiện ra nụ cười lúng túng nhưng không hề thất lễ: "An Lâm đạo hữu, cũng đừng chê cười, Vân Mộng Ảnh có hành động như vậy cũng là do cô ấy thực sự kìm nén quá mức cực khổ rồi."

"Câu nói vừa rồi của tôi, ý là chuyện gia nhập sau này hãng nói." An Lâm nghiêm túc lặp lại.

"Được rồi." An Lâm miễn cưỡng tiếp nhận loại giải thích này. "Nhưng mà nhân loại có nhiều như vậy, vì sao nhất định phải là tôi?"

Cuối cùng An Lâm cũng nghe ra ám chỉ trong lời nói của đối phương, vội vàng đẩy nữ Tinh Linh trước mặt ra. "Chờ một chút, Vân Mộng Ảnh đạo hữu, tôi nghĩ là cô đã hiểu lầm ý của tôi rồi!"

Đầu ngón tay Vân Mộng Ảnh nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng An Lâm, eo thon tinh tế như cành liễu khẽ lắc lư, ánh mắt mê ly nói: "Tôi coi câụ như tình nhân là được, câụ chỉ cần cho tôi môṭ đứa bé thì câụ muốn làm gì với tôi, tôi cũng chiều theo."

Bộ phận trước ngực nữ Tinh Linh cao vút và tròn trịa không thể miêu tả, ép tới mức hô hấp của An Lâm cũng trở nên dồn dập hơn không ít.

Thì ra đến lúc chủng tôc̣ bị bức chỉ còn môṭ thành viên sẽ trở nên điên cuồng như vâỵ?

Chỉ cần cho cô sinh môṭ đứa bé thì cô cũng có thể làm tình nhân ư?

An Lâm cảm thấy tam quan của mình đều bị đổi mới môṭ lần.

"Thế nào?" Hai tròng mắt Vân Mộng Ảnh mê ly, hai chân thon dài mượt mà khẽ động, đôi cánh ve màu đen đậm phía sau lưng cũng không ngừng rung động, xem ra là vẫn còn muốn tiếp tục nhào lên.

Nghe vậy Vân Mộng Ảnh cười duyên nói: "Tôi còn không đến mức bụng đói ăn quàng, tùy tiện chọn ai cũng được. Vân Mộng Ảnh tôi chính là người đã lập chí phải trở thành một nữ nhân đỉnh thiên lập địa, người có thể được tôi lựa chọn ít nhất cũng phải là nhân vật cấp bậc Thiên Tử. Tây Lý Nhĩ cấm dục vô tình, Trần Trần đã có Tuyết Nhan trông coi rồi."

Cô lại đến gần An Lâm lần nữa, cánh tay tinh tế ôm lấy eo cậu, ngực lại tiếp tục đè lên lồng ngực An Lâm. Vân Mộng Ảnh ngước khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp lên, âm thanh mềm mại ngọt ngào nói : "Cho nên, tôi chỉ có thể trông cậy vào thôi."

"Tôi biết, Hứa Tiểu Lan là đạo lữ của cậu, tôi có thể không cần làm đạo lữ."

Vân Mộng Ảnh nghe vậy thì ngẩn ra, sau đó thất vọng nói: "Ồ."

"Bởi vì là người cuối cùng may mắn còn sống sót của chủng tộc cho nên bản năng kết bạn sinh sôi nảy nở của cô ấy cực kì kịch liệt, vội vàng muốn sinh ra đời sau có huyết mạch của Ám Dạ Tinh Linh Tộc. Mà nhân loại và Tinh Linh có huyết mạch khá gần nên Mộng Ảnh mới có thể làm ra loại lựa chọn này."

Tây Lý Nhĩ lại tiếp tục nói: "Cô ấy là người duy nhất may mắn còn sống sót của Ám Dạ Tinh Linh Tộc. Lúc ấy ở Thái Sơ Cổ Vực phát sinh tai ương diệt thế, toàn bộ Ám Dạ Tộc đều bị diệt tộc. May mắn lúc đó cô ấy đang ở Dị giới bên ngoài Thái Sơ Cổ Vực mới có thể thoát khỏi trận tai nạn đó."

An Lâm há to miệng khiếp sợ, nghiêm túc nói những lời này mà còn muốn hắn không phiền lòng?

Câụ lại đẩy Vân Mộng Ảnh ra lần nữa, cự tuyệt thỉnh cầu của đối phương.

Măc̣ dù cái cô nữ Tinh Linh này dáng người rất quyến rũ, dung mạo cũng là đứng đầu, nhưng mà thực sự quá đen! Không đúng, cho dù có trắng đi chăng nữa cũng phải cự tuyêṭ! An Lâm là môṭ người đàn ông chung tình!

Vân Mộng Ảnh bị cự tuyệt lần thứ hai, có chút không vui dẩu môi: "Phá Thiên Bang có không biết bao nhiêu người mơ được cá nước thân mâṭ với tôi, tôi vẫn không thèm quan tâm đến bọn họ. Bây giờ yêu cầu của tôi đã thấp đến thế rồi, thế mà câụ còn cự tuyêṭ."

"Được rồi, Vân Mộng Ảnh, tôi đã cho cô cơ hôị rồi, nhưng nếu An Lâm không muốn thì chuyêṇ này dừng lại ở đây thôi." Tây Lý Nhĩ dùng ngữ khí không cho phép nghi ngờ nói.

Vân Mộng Ảnh không thể làm gì khác hơn là lưu luyến không rời lui ra, nhưng ngay cả lúc lui ra, cũng vẫn đòi xin phương thức liên lạc của An Lâm, rất có bộ dạng không chịu từ bỏ ý định.

Tây Lý Nhĩ rất nhiệt tình, dẫn An Lâm đi thăm khu vực trung tâm của Phá Thiên Lưu Ly Điện.

Đó là môṭ trâṇ pháp cực nhỏ giống như môṭ cái bánh bột lớn bằng bàn tay. Nghe nói đây chính là chỗ quan trọng nhất để phá thiên.

An Lâm có thể cảm giác được, cái Trận pháp nhỏ này chỉ là một cái nút ấn mà thôi, là phần dẫn phát đại trận. Còn đại trận chân chính, chỉ sợ là đã sớm dung hợp vào trong thiên địa, không hình không dáng, hư vô mờ mịt, một khi xuất hiêṇ, tất nhiên sẽ đưa tới gì đó rất kinh khủng khó có thể tưởng tượng.

"Phá thiên là một hành động tràn đầy tính nghệ thuật, đặc biệt cái mà ta phá vỡ là Thiên Đạo tối cao thống trị cả vũ trụ, đây chính là nghệ thuật vĩ đại nhất thế gian."

Tây Lý Nhĩ vừa vuốt ve trận pháp nhỏ vừa cười nói: "Phá Thiên Bang chúng ta là một môn phái bao dung cởi mở, chỉ cần có đủ tư chất, thực lực mạnh, thì câụ chính là Thiên Tử, có cơ hôị trở thành Thiên Đạo chân chính!"

"Thiên Đạo chỉ có một, các anh lại có nhiều Thiên Tử và ứng cử viên Thiên Tử như vậy thì phải chia thế nào? Chẳng lẽ cuối cùng phải đánh nhau để phân thắng bại?" An Lâm cười nói.

"Không đơn giản chỉ là đánh nhau thôi đâu, còn phải liên quan đến rất nhiều thứ khác, sau này tôi sẽ từ từ giải thích với cậu." Tây Lý Nhĩ quay đầu nhìn An Lâm, nghiêm túc nói: "Nếu như gia nhập Phá Thiên Bang thì trong số tất cả chúng ta, sẽ là người có khả năng cao nhất để trở thành Thiên Đạo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận