Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1860: Tôi không để ý

"Ta rõ ràng là người, là một người sống sờ sờ... Ta có cha mẹ sinh ta nuôi ta, làm sao thành Thiên Thần Hắc Ám rồi hả?" An Lâm không biết nên làm gì mới đối mặt với sự thực này.

Nếu như hắn đúng là quyền hành hắc ám, không phải là loài người, vậy sau này hắn đối mặt với người thân và bạn bè thế nào đây, đối mặt với tất cả những gì bây giờ có được thế nào đây?

Điểm quan tâm của Lam Tiểu Nghê lại căn bản không nằm ở mặt này, nghe được lời nói của Thiên Thần Hải Dương, trái lại càng hưng phấn, nắm lấy tay của An Lâm hưng phấn nói. "Nắm giữ pháp tắc thiên đạo chí cao của Hắc Ám, nắm giữ sức mạnh cùng cực nuốt chửng tất cả, đồng thời trùng khởi tất cả? Thật trâu bò, thật soái!"

"Lợi hại thì có ích gì chứ, bây giờ ta không phải là người a..." Ngữ khí của An Lâm khó nhọc.

"Anh không phải người thì làm sao? Tôi cũng không phải người mà!" Lam Tiểu Nghê nắm chặt lấy tay An Lâm, lòng bàn tay truyền đến từng hơi ấm, dường như muốn đối phương tỉnh táo lại.

"Sự tồn tại không phải là người rất nhiều, An Lâm lão đại là gà cũng được, là chó cũng được, là heo cũng được, dù sao Tiểu Nghê cũng không để ý." Lam Tiểu Nghê mang vẻ mặt kiên định nói.

Khóe miệng An Lâm hơi giật giật: "Cô không thể đổi cái ví dụ hay hơn chút sao?"

Lam Tiểu Nghê cười hì hì rồi tựa đầu lên cánh tay của đối phương, nhẹ giọng nói: "Mặc kệ thân phận của anh là gì, anh mãi mãi là lão đại của tôi."

"Với lại, ngươi cảm thấy ngươi dựa vào cái gì có thể hấp thu lực lượng quyền hành của Thiên Thần Quyền Hành khác? Còn không phải lợi dụng tính nuốt chửng, tính đồng quy của Hắc Ám?"

Đúng vậy... Lo lắng bản thân trở thành Thiên Thần Hắc Ám sẽ thế nào, có ý nghĩa không...

Thiên Thần Hải Dương buông tay nói: "Ngươi là An Lâm, cũng là Hắc Ám, bắt đầu từ giờ khắc ngươi sinh ra đã là thân phận này rồi."

Lời nói của Thiên Thần Hải Dương, giống như một tia sét, triệt để đánh tỉnh An Lâm.

"Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì." Thiên Thần Hải Dương nhìn An Lâm với cái đầu không có mắt, chậm rãi nói, "Có phải ngươi lo lắng, sau khi ngươi biến thành Thiên Thần Hắc Ám, ngươi sẽ không còn là ngươi nữa không?"

"Rất vui vì ngươi có thể hiểu được điểm này, Hắc Ám huynh đệ." Trên khuôn mặt không có ngũ quan của Thiên Thần Hải Dương, đột nhiên hiện lên một cái miệng, chậm rãi mở ra rồi giương lên, hiện lên nụ cười tự cho là rất thiện ý.

An Lâm nghe đến lời này, trong lòng cảm thấy xúc động nghẹn ngào.

Hắn vốn là đã là Thiên Thần Hắc Ám!!

An Lâm không phủ nhận lời nói của Thiên Thần Hải Dương, nhẹ nhàng gật đầu.

Có điều, hắn vẫn cảm thấy mơ màng và bất an đối với thân phận của mình.

"Sợ biến thành Thiên Thần Hắc Ám? Chuyện cười, từ lúc vừa mới bắt đầu, ngươi chính là Thiên Thần Hắc Ám!"

Lam Tiểu Nghê nghe cuộc đối thoại của hai người bạn thân thiết, luôn cảm thấy có chỗ đó không đúng.

"Bằng không, ngươi nghĩ tại sao ngươi lại có thể chất Thiên Minh Đạo? Đó chẳng qua là vì quyền hành hắc ám cải thiện độ khớp của sinh mệnh thể và lực lượng của chính mình thôi."

Nhưng cuộc đối thoại vẫn đang tiếp tục.

An Lâm nhìn lòng bàn tay của mình, mắt sáng ngời nói: "Ta căn bản cũng không cần lo lắng những vấn đề này, ta vừa bắt đầu đã là Thiên Thần Hắc Ám, vừa bắt đầu đã dùng lực lượng của Thiên Thần Hắc Ám..."

"Giống như ta là Hải Dương, ta tuy là một phần của Thiên Đạo, còn nắm giữ quyền hành chí cao, nhưng từ sau khi sinh ra ý thức của chính mình, ta chính là ta, cho dù tương lai có thay đổi, chỉ cần 'bản thân mình' không biến mất, thì ta sẽ không thay đổi."

Hắn lại nghiêm túc cẩn thận liếc mắt nhìn An Lâm, lúc này mới nói: "Bên trong cơ thể ngươi còn có một thứ kỳ lạ gì đó, ta không thể nhìn thấu nó, nhưng nó đang thông qua các loại phương thức để tu bổ quyền hành Hắc Ám."

"Tử Tinh lúc trước phá thiên, bước thứ nhất chính là vì cướp đoạt Hắc Ám, nhờ có Hắc Ám, mới có thể chấm dứt tất cả, sáng tạo ra Thiên Đạo mới..."

An Lâm yên lặng.

"Đó là bởi vì lực lượng của ngươi không trọn vẹn, không hoàn chỉnh..."

Thiên Thần Hải Dương lắc lắc đầu: "Vậy thì lão đại của ngươi hẳn phải biết, sức mạnh Hắc Ám tiêu hao mà ta nói là gì."

"Vậy vì sao ta không có thần hoàn Hắc Ám vậy? Vì sao ta cũng không thể sử dụng tất cả loại sức mạnh Hắc Ám?" An Lâm lộ vẻ mặt nghi hoặc, lại hỏi.

"Có thật không?" Lam Tiểu Nghê vẫn rất lo lắng, thông qua giác quan thứ sáu của con gái, cô cảm thấy sự việc dường như không đơn giản như vậy.

"Không sao." An Lâm nhéo khuôn mặt nhỏ gọn trắng mềm, an ủi nở nụ cười, "Chỉ là tôi dùng sức mạnh Hắc Ám một lần, thực lực sẽ giảm xuống một chút, không có gì ghê gớm."

Lam Tiểu Nghê nhìn An Lâm với hai con mắt trong veo đẹp đẽ, khắp khuôn mặt tràn đầy vẻ lo âu.

Thiên Thần Hải Dương không che giấu, nói thẳng chuyện năm đó ra.

Lam Tiểu Nghê nghe thấy từ tiêu hao thì mắt cuống lên, không thèm để tâm thân phận mà gấp gáp hỏi: "Tiêu hao thứ nào đó trong cơ thể An Lâm lão đại là có ý gì?"

Thiên Thần Hải Dương nhìn Lam Tiểu Nghê một chút: "Theo lý mà nói, ta mới là lão đại của ngươi chứ?"

"Ta chỉ có một lão đại duy nhất là An Lâm!" Lam Tiểu Nghê kéo cánh tay An Lâm, bướng bỉnh mở miệng, không cúi đầu với thế lực ác.

"Cũng may, chúng thất bại rồi, nhưng điều không may chính là Hắc Ám cũng bị thương nặng, vật chất rơi xuống hạ giới, lực lượng pháp tắc đại diện cho đạo tàn tạ không thể tả, hóa thành sinh mệnh chuyển sinh, lúc này mới có ngươi..."

Thiên Thần Hải Dương tiếp tục nói: "Hơn nữa, ta từng phân tích chi tiết mỗi trận chiến của ngươi, bởi vậy ta cũng biết rõ, cái thứ kia còn có thể thông qua phương thức đặc thù, tiêu hao thứ nào đó của ngươi, điều động ép buộc sức mạnh Hắc Ám bên trong cơ thể ngươi..."

Hệ thống đang tu bổ quyền hành Hắc Ám?

Trong lòng An Lâm giật bắn, thứ mà Thiên Thần Hải Dương nói, lẽ nào chính là hệ thống?

"Thật." An Lâm nhìn thẳng vào mắt Lam Tiểu Nghê, "Lời lão đại nói, cô làm tiểu đệ, lại dám không tin?"

"Tôi tin, tôi tin anh được chưa?" Lam Tiểu Nghê khuất phục.

Trên thực tế, chỉ cần An Lâm nói, cô đều sẽ nghe.

Cho dù là yêu cầu quá đáng, cô cũng sẽ làm.

Đây chính là thái độ đúng mực của một tiểu đệ.

"Đa tạ Hải Dương huynh đệ đã giải thích." An Lâm khách khí nói.

"Không cần khách khí, chúng ta là huynh đệ tốt nhất." Thiên Thần Hải Dương mỉm cười nói, "Điểm này, nếu như ngươi có thể tiếp tục giác ngộ một vài thứ, là có thể hiểu rõ."

An Lâm nhìn ngàn tỉ chất lỏng tỏa ra gợn sóng khủng bố phía sau Thiên Thần Hải Dương, khóe miệng khẽ giật giật khó mà nhận ra, thầm nghĩ ngươi cầm những thứ đồ này, đến bắt chuyện với người huynh đệ tốt nhất của ngươi?

"Hải Dương huynh đệ nói với ta nhiều như vậy, chắc hẳn ngươi cũng có lời gì đó muốn nói với ta nhỉ?" An Lâm lại hỏi. Nếu như Thiên Thần Hải Dương muốn khai chiến, hắn hoàn toàn không cần thiết phí nhiều miệng lời như vậy để giải thích những thứ này với An Lâm.

"Vẫn là Hắc Ám huynh đệ hiểu ta." Thủy Nhân lại lộ ra nụ cười tự cho là thiện ý, thật ra có chút kinh sợ, "Vậy ta sẽ tâm tình với ngươi..."

"Quang Minh và Đại Địa muốn diệt Nhân tộc, giáng xuống sự trừng phạt của thần thánh, tiêu diệt mầm họa."

"Sinh Mệnh và Thiên Không muốn tiêu diệt tất cả sinh linh đại lục Thái Sơ, thanh tẩy triệt để một lần, lập nên tuần hoàn sinh mệnh mới, một lần nữa sinh ra sinh mệnh."

"Việc chúng làm, thật ra ta đều không đồng ý!"

Lời vừa nói ra, An Lâm cùng Lam Tiểu Nghê mặt đều biến sắc, dường như nghe thấy một việc gì đó khó mà tin được, nghiêm túc nhìn Thiên Thần Hải Dương, muốn phán đoán tính chân thực của lời nói này.

"Các Thiên Thần Quyền Bính, các sinh linh trên thế gian, đều cho rằng ta là phe chủ trương hủy diệt nhân loại, nhưng chúng đều sai rồi, đó đều là giả, là ta giả bộ cho chúng thấy thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận