Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1862: Người con trai thần bí đang phun nhổ

Đây là lần công kích đầu tiên mà An Lâm đối mặt với Thiên Thần Quyền Hành chí cao.

Chi chít chất lỏng màu vàng óng nhanh chóng lao đến, mỗi một giọt đều ẩn chứa uy năng phá núi nứt biển.

"Đệt! Ngươi đánh thật?"

An Lâm cảm nhận được uy năng khiến da đầu hắn tê dại từ trong ngàn tỉ chất lỏng màu vàng óng, bên trong vẫn ẩn chứa một chút lực lượng quyền hành của đối phương.

Trong nháy mắt, đỉnh đầu hắn ngưng tụ thần hoàn của núi, trên người phủ lên một lớp áp giáp dày nặng như núi Bất Chu, đồng thời năm đại quyền hành Phong Lôi Kim Hỏa Khí Tượng hóa thành ngọc hoàn lượn quanh bốn phía, cùng nhau tạo thành sáu tầng quyền phòng ngự quyền hành che ở phía trước.

"Rầm rầm rầm!!"

Một giọt chất lỏng màu vàng óng đụng vào phòng ngự quyền hành nhiều tầng của An Lâm, phát ra tiếng nổ vang.

An Lâm có thể cảm giác được chất lỏng màu vàng óng ẩn chứa uy năng tuyệt đối thẩm thấu vạn vật, dụ lệnh của pháp tắc này thoát ra khỏi pháp tắc bản nguyên tầm thường, dường như tất cả pháp tắc đều phải né tránh nó, tôn sùng nó.

Họ giống như những người đang chạy trong mưa bom bão đạn, có cảm giác nguy hiểm tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, ý niệm duy nhất chính là thoát khỏi nơi quỷ quái này...

"Ào ào rào..."

Lam Tiểu Nghê nhìn thấy những chất lỏng màu vàng đếm mãi không hết phía sau, nếu như tất cả hạ xuống, chắc chắn cô sẽ bị đánh thành tổ ong vò vẽ, lúc này sợ đến mức điên cuồng vung đuôi cá, nhanh chóng chạy trốn.

Tiếng tấn công của chất lỏng màu vàng dần dần nhạt đi.

Quyền hành của nước mà Lam Tiểu Nghê phóng ra thì càng không cần nói, quả thực chính là tiểu đệ gặp được lão đại chân chính, ngay cảmột giọt chất lỏng của lão đại cũng không ngăn nổi, phóng ra màng nước mỏng cũng giống như là không phóng, chiếc eo thon nhỏ, đuôi cá, thậm chí ngực đầu, đều bị chất lỏng xuyên thủng, đau đớn đến mức khiến cô suýt chút khóc to.

"Có thể chạy trốn ra khỏi bàn tay của Thiên Thần Hải Dương, thật sự không dễ dàng, sự công kích của nó thực sự quá khó giải, phòng ngự của tôi căn bản không chặn được." An Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm, thuận miệng đập một viên tiên đan, cũng đưa một viên tiên đan cho Lam Tiểu Nghê ăn.

Hắn nhìn thấy chất lỏng màu vàng óng có sự áp chế tự nhiên đối với lực lượng quyền hành khác.

Âm thanh gào thét khí thế hào hùng mà biển cả trút xuống cửa động bắt đầu truyền vào trong tai.

"Trốn, chạy mau, dồn tất cả sức mạnh chạy khỏi nơi này!" An Lâm kéo tay Lam Tiểu Nghê tay, thôi thúc tất cả sức mạnh bỏ chạy về phía xa xa.

Sức mạnh bá đạo bất diệt vĩnh hằng, bất luận như thế nào cũng không bị hủy diệt, liên tục tấn công sáu tầng phòng ngự quyền hành, phi xuyên từng tầng phòng ngự của An Lâm. Có chất lỏng chỉ phi xuyên ba, bốn tầng, có cái thì xuyên qua sáu tầng, đến cơ thể hắn cũng xuyên thủng.

Cũng không biết chạy trốn bao lâu.

Bọn họ có thể cảm nhận được, trong cơ thể vẫn còn lưu lại sóng năng lượng quyền hành của Thiên Thần Hải Dương, sức mạnh vừa vĩ đại lại cuồn cuộn này, vẫn đang tàn phá trên miệng vết thương.

Chất lỏng màu vàng vẫn đang tập chung tấn công.

Thậm chí có vài chỗ còn đánh vào vị trí trí mạng của bọn họ, nếu không phải lực sinh mệnh của họ mạnh mẽ, mau chóng chạy thoát, e rằng thật sự đã chết ở nơi đó...

"Ào ào ào... An Lâm lão đại, rốt cuộc chúng ta cũng trở về..." Cả người Lam Tiểu Nghê đầy rẫy những vết máu, trên mặt mang theo nụ cười sống sót sau tai nạn.

Hai người bay ra cửa hang lớn, vẻ mặt cũng có chút mệt mỏi và uể oải.

Thiên Thần Hải Dương này, để diễn chân thực, thật sự không chừa thủ đoạn nào.

Hai người vừa đi về liên minh Tây Hải, vừa trị liệu vết thương trên người.

Thiên Thần Hải Dương còn ba tháng nữa là đến.

Hắn không ngờ rằng bản thân đã nắm giữ sáu quyền hành lại không thể nào chống đỡ được lực lượng quyền hành của đối phương, giống như hai thứ không cùng cấp độ.

Thời điểm hai người tạm thời im lặng này.

"Xem ra năng lực của tôi vẫn chưa đủ để chống lại Thiên Thần Quyền Hành chí cao." An Lâm khẽ thở dài một tiếng.

"Ọc ọc ọc..."

Một người con trai trên đầu hiện lên vầng sáng màu xanh thẫm, đang lén lút phun cái gì đó xuống biển, vùng biển phạm vi năm ngàn dặm xung quanh, đều trở nên đen kịt. Ngàn tỉ sinh linh biển cả đang biến mất, cho dù là Hải Yêu có khí tức cực kỳ mạnh mẽ, cũng lật cái bụng trắng lên, trôi nổi trên biển rộng.

Bọn họ đột nhiên phát hiện nơi mặt biển xa xa, xuất hiện dị thường.

"Hừ, bực cái gì mà bực, tôi tin An Lâm lão đại sau này chắc chắc lợi hại hơn nó, sau đó ma sát nó xuống đất!" Lâm Tiểu Nghê cong cái miệng nỏ, căm giận bất bình nói.

Tất cả chờ nó đến rồi nói!

Lam Tiểu Nghê đã quyết định tạm thời ở tại trụ sở liên minh Tây Hải, thỉnh thoảng đánh một trận hữu nghị với Thiên Nhân tộc, gần như là có thể kéo dài ba tháng.

An Lâm cũng dự định về Tông môn, làm một mỹ nam tử an tĩnh.

Sức mạnh quyền hành chí cao Hải Dương lưu lại vô cùng đáng sợ, uy năng mà mỗi một giọt chất lỏng màu vàng óng đều ẩn chứa sâu rộng mênh mông giống như một vùng biển lớn. An Lâm muốn thanh trừ nó cũng phải tốn không ít khí lực, khỏi phải nói về Lam Tiểu Nghê, bây giờ còn bị sức mạnh của Hải Dương hành hạ.

Đương nhiên, liên quan với chuyện của Thiên Thần Hải Dương, bọn họ sẽ không nói ra, cho dù hiện tại chỉ có hai người, nhưng cũng rất ăn ý không đi tán ngẫu, hoàn toàn coi Thiên Thần Hải Dương là kẻ thù.

Đây là ý nghĩ duy nhất trong lòng của hai người.

Đối với đồng đội cũng ác như vậy...

Người con trai không ngừng phun ra vật thể màu đen từ trong miệng.

Biển rộng nhuộm đen tròn năm ngàn dặm, nhưng vùng biển ô nhiễm thực tế e rẵng đã mấy vạn dặm, đồng thời vẫn đang lan rộng, sinh linh tiêu vong nhiều vô số kể.

"Cảm thụ gợn sóng, đây là một vị Thiên Thần? Trời ạ, thứ hắn phun ra rốt cuộc là cái gì, sao mà ói ra nhiều như vậy?!" An Lâm kinh ngạc.

Lam Tiểu Nghê đã ngồi không yên: "Thật là to gan, tên này lại dám hạ độc ở trong biển?!"

An Lâm: "..."

An Lâm chỉ từng nghe người nham hiểm hạ độc trong nước.

Đại lão hạ độc trong biển, vẫn là lần đầu tiên hắn thấy.

"Bảo vệ môi trường, người người có trách nhiệm, chúng ta đi xử hắn!" Người yêu môi trường như An Lâm rất tức giận, mặc dù không biết ý đồ của tên này là gì, nhưng chắc chắn không nhỏ, phải bóp chết kế hoạch tà ác của hắn ở trong nôi.

"Được!" Lam Tiểu Nghê lúc này vận dụng lực lượng quyền hành, nhanh chóng nhào về hướng nam Thiên Thần đang phun nhổ kia.

An Lâm lại trực tiếp vận dụng lục thần hoàn, nhanh chóng phóng về phía đối phương.

Nam Thiên Thần đang phun nhổ nhận biết được sóng năng lượng nơi xa, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy Nhân Ngư với dung mạo thanh lệ xinh đẹp cùng với một người con trai có một thần hoàn màu đỏ thẫm trên đầu, bên cạnh người có năm quả cầu nhỏ kỳ lạ vây quanh...

"Mẹ nó, sao An Lâm lại ở đây?" Nam Thiên Thần bối rối, thừa nhận là người không thể chọc nổi, lúc này quay đầu bỏ chạy.

Hắn là Độc Thiên Thần dưới trướng của Thiên Thần Sinh Mệnh, được cắt cử tới nơi này lén lút hạ độc, thông qua độc tố bản mệnh khuếch tán ở vùng biển, đạt được mục đích quản chế vùng Tây Hải này.

Nói cách khác, hắn chỉ tới nơi này để điều tra tình hình trận chiến của liên minh Tây Hải và Thiên Nhân tộc tuyến tây.

Vốn muốn dựa vào thực lực của chính mình, cho dù là gặp minh chủ Lam Tiểu Nghê của liên minh Tây Hải, cũng có thể rút lui. Ai có thể ngờ tới hắn vừa ra khỏi cửa, mới phun nhổ nửa canh giờ, liền đụng tới một nhân vật đáng sợ như vậy?

Trốn trốn trốn!!

Độc Thiên Thần hóa thành một đám khói độc, dồn hết toàn lực mà chạy trốn.

"Đừng trốn vội!" An Lâm cùng Lam Tiểu Nghê đuổi ở phía sau tận cùng không buông.

Độc Thiên Thần chạy càng nhanh hơn.

Mắc dù hắn biết hắn có độc, nhưng cũng không đến nỗi xui xẻo như vậy chứ? Đi chấp hành nhiệm vụ lại để hắn gặp phải vị Sát Thần này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận