Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1874: Kết thúc công việc chiến đấu

Biển Bạch Quỳnh.

Đỉnh Thần Thụ.

Cô gái có mái tóc dài màu xanh đen lẳng lặng nhìn ly trà trên tay, rù rì nói: "Nguội rồi."

"Đúng, trà đã nguội lạnh." Thiên Thần Thiên Không nói.

Cô gái nhẹ nhàng lắc đầu: "Không, là nói ta... Thiên Thần Tinh Thần, nguội rồi..."

Thiên Thần Thiên Không: "..."

"Chuyện này... Chuyện này cũng quá đột ngột rồi... Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra? " Thiên Thần Thiên Không hỏi.

Sắc mặt Thiên Thần Sinh Mệnh nhìn rất không tốt: "Ta cũng không biết, có thể giết chết cường giả thiên thần quyền hành, căn bản không thể xuất hiện ở Oa giới mới đúng. Cho dù có mười mấy đại năng Hợp Đạo siêu cấp kết trận mai phục, Thiên Thần Tinh Thần cũng có thể trốn về, rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?"

"Ha ha... Một cái cường giả đứng đầu, lại chạy tới một cái tiểu thế giới làm người thủ hộ, còn muốn đối nghịch với trời? Cô điên rồi sao?" Thiên Thần Sinh Mệnh bật cười.

Thỏ Tử Cơ và An Lâm giao dịch thành công, thêm được ba món ăn, cao hứng khua tay múa chân giống như đứa trẻ: "Oh yeah! Được thêm ba món rồi, hơn nữa mỗi tuần còn được hai bữa cố định, tuần này tôi được ăn tận năm món, ôi chao, chậc chậc chậc chậc, quá xá đã luôn!"

"Có khả năng này sao?" Thiên Thần Sinh Mệnh hỏi.

Trong Oa giới.

Đổi lại là ai cũng cảm thấy phiền não.

Người theo chủ nghĩa hòa bình? Con thỏ nhỏ yếu ớt?

Cô thoáng thấy đau đầu, mấy ngày ngắn ngủn, cô đã tổn thất hai vị đại tướng rồi.

Đôi đồng tử màu hồng của cô lóe ra tia sáng nóng bỏng: "Nếu như lại có thêm mấy thiên thần nữa xuất hiện thì hay rồi... Như vậy thỏ đây lại có thể thêm đồ ăn rồi..."

Thiên Thần Thiên Không ở một bên yên lặng suy đoán, kết quả cũng chỉ thở dài nói: "Ta không cách nào phán đoán ra được, chỉ có thể là kẻ trấn thủ ở địa cầu chưa từng xuất hiện ở đại lục Thái Sơ..."

Một người là đóng gói thành đại lễ biếu cho An Lâm, một người là chạy tới Oa giới chết không rõ lý do.

"Bất kể có phải là điên hay không, thì cái tồn tại kia cũng đã bị ta liệt vào trong danh sách Thiên Khiển, một khi xác nhận thân phận, kẻ đó sẽ phải chết." Thiên Thần Thiên Không nói với giọng điệu lạnh nhạt.

Giả thỏ ăn hổ!

"Có." Thiên Thần Thiên Không nói, "Không còn lý do nào khác, đối phương ít nhất cũng là cấp bậc Thần Linh Sang Thế, cường giả cấp bậc cao nhất trong tinh hà."

Cũng tại lúc này, cánh cổng không gian khổng lồ nối liền hai giới, đột nhiên lại truyền đến dao động.

Tiểu Phúc và Tiểu Bàn nhìn dáng vẻ này của Thỏ Tử Cơ, chung quy vẫn thấy muốn khinh bỉ.

Tôi nhổ vào!!!

Bên trong lại truyền đến hai giọng nói dễ nghe.

"Mong là kẻ địch không đến quá nhiều, một hai kẻ là đủ rồi... Nhiều hơn chính là bắt nạt con thỏ nhỏ hỏ, ngược đãi động vật nhỏ..." Thỏ Tử Cơ giơ lên lỗ tai trắng tinh, nhấc đôi chân thỏ, khom người, sẵn sàng tư thế đón quân địch, lại không nhịn được lải nhải cằn nhằn.

Không gian gợn sóng kịch liệt.

Cô mới vừa trải qua một cuộc đại chiến, năng lượng trong cơ thể đã tiêu hao không ít, nếu như lại có thêm mấy thiên thần nữa đồng thời xuất hiện vây giết cô, có khả năng là cô sẽ không bảo vệ được địa cầu...

Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà hùng hổ.

"Ôi trời ơi!!!" Thỏ Tử Cơ hét ầm lên, "Đúng là muốn cái gì tới thì cái đó tới liền, mình muốn kẻ địch đưa thêm thiên thần tới đây, nhưng cũng không cần phải nhanh như vậy đâu chứ?"

"Tây Lăng Thiên Vương, kẻ địch chạy đi đâu rồi?"

Trước mắt có một thiếu nữ tai thỏ, vẻ mặt im lặng nhìn các cô.

Sau đó, các cô khiếp sợ phát hiện, xung quanh rất im lặng.

Hai tay trắng nõn của Thỏ Tử Cơ, lần nữa vươn ra móng nhọn cùng lông trắng mềm như nhung, hồn lực màu đỏ quấn quanh chân thỏ, bắt đầu tiến vào trạng thái chiến đấu.

Hai xà nữ một đen một trắng dung mạo cực kỳ xinh đẹp, nhảy ra từ trong cánh cửa không gian.

"Kẻ phạm Oa Giới ta, chết!"

"Giếtttttttt!!!"

Không gian gợn sóng nhộn nhạo.

"Chúng ta tăng thêm tốc độ, giúp Tây Lăng Thiên Vương một tay!"

"Ủa, chỉ số phá hư của thế giới cũng rất nhỏ! Không chỉ có như thế, chỉ số sinh linh bị phá hư cũng cực thấp, xem ra Tây Lăng Thiên Vương đã thành công chặn lại thiên thần quyền hành rồi!"

"Mật độ năng lượng sinh mệnh ở Trái Đất đề cao trên diện rộng, kẻ địch rất mạnh!"

Hắc Linh Xà ngây người một chút, ngay sau đó trầm giọng hỏi.

Thỏ Tử Cơ chỉ vào bụng của mình.

Bạch Linh Xà lập tức tái mặt, kinh hãi kêu lên: "Nó chạy vào trong bụng của cô á? Trời ạ, nó muốn tấn công cô từ bên trong sao? Vậy chúng ta phải mau làm nó chui ra!!!"

"Không, nó bị tôi ăn rồi." Thỏ Tử Cơ nói.

Lập tức, không gian tĩnh lặng lại.

Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà há to miệng, nhìn Thỏ Tử Cơ với vẻ mặt ngây ngốc.

"Ăn... Ăn á?" Bạch Linh Xà nhìn cái bụng bằng phẳng bóng loáng của Thỏ Tử Cơ.

"Kẻ tới chính thiên thần quyền hành mà, nó bị cô giết chết nhanh như vậy ư?" Hắc Linh Xà nhìn cái con thỏ xinh đẹp lại ưu thích tỏ vẻ dễ thương này, cảm giác rất khó mà tin nổi.

Đã nói là Thần Linh Sang Thế yếu ớt nhất cơ mà? Lừa đảo hả? Thỏ mà cũng sẽ gạt người à?!

Hắc Linh Xà: "..."

"Được, cái nghiệp vụ kết cục này, hai chị em tôi sẽ làm!" Bạch Linh Xà làm việc nghĩa không thể chùn bước nói.

Con thỏ này đúng là tinh ranh như quỷ, chuyện mình làm, lại muốn các cô gánh?

"Cái này gọi là nghiệp vụ "gánh nồi", không gọi nghiệp vụ kết cục." Hắc Linh Xà nhức đầu.

Bạch Linh Xà: "..."

Hắc Linh Xà: "..."

Cái vẻ mặt chứa đầy ý xuân này của Thỏ Tử Cơ, và cái dáng vẻ hết sức say mê và khát vọng này của Thỏ Tử Cơ, làm cho Bạch Linh Xà và Hắc Linh Xà không kiềm chế được suy nghĩ miên man bất định...

An Lâm chết tiệt! Sao sức hút của hắn lại lớn vậy chứ?

Lại hiến Tây Lăng Thiên Vương bị mê hoặc giống như cái thiếu nữ phát xuân?!

"Khụ khụ... Lần này thiên thần đánh úp bất ngờ, đa tạ Tây Lăng Thiên Vương trượng nghĩa ra tay tương trợ." Hắc Linh Xà đè nén cảm xúc dưới đáy lòng, vẫn hết sức khách khí cảm kích nói.

"Không cần cảm ơn, theo như nhu cầu thôi." Thỏ Tử Cơ khoát tay nói.

"Kế tiếp công việc kết thúc, lập tức giao cho chúng tôi đi." Bạch Linh Xà hiện lên tươi đẹp nụ cười, " Chị Thỏ cứ nghỉ ngơi cho khỏe."

Thỏ Tử Cơ hài lòng cười một tiếng: "Tiểu Bạch, cô rất là hiểu chuyện đấy."

"Đó là chuyện đương nhiên rồi, bàn về việc giải quyết kết cục, tôi rất là chuyên nghiệp." Bạch Linh Xà tự tin ưỡn ngực.

Thỏ Tử Cơ trầm ngâm chốc lát, nói: "Thế nghiệp vụ chuyên nghiệp của cô... có bao gồm việc xóa đi thu hận của quyền hành chí cao với tôi không? Ví dụ như, hai người các cô công khai với bên ngoài, rằng thiên thần quyền hành là các cô giết chết, không phải là tôi."

"Hừ... tôi không nói cho cô đâu nhé... " Thỏ Tử Cơ kiêu ngạo lắc lư cái đầu, "Dù sao chính là giao dịch vui thích nhất."

"Giao dịch gì?" Hắc Linh Xà có chút ngạc nhiên.

Bạch Linh Xà mở trừng hai mắt: "Giao dịch vui thích?"

"Tôi không chỉ giết chết Thiên Thần Tinh Thần, mà còn đã đạt thành giao dịch vui thích số một với An Lâm nữa đó."

Thỏ Tử Cơ khoát tay áo: "Không nhanh, nếu như chờ các cô đến, trinh nữ cũng đã thành đàn bà mất rồi."

Từ lúc các cô biết được tin tức, đến khi chạy tới nơi này, mới chỉ mấy phút đồng hồ mà thôi!

Em gái ngốc ơi, em đây là làm việc nghĩa không thể chùn bước bán luôn cả chị gái của em đó.

Thỏ Tử Cơ hoạt bát cười một tiếng: "Cảm ơn hai chị gái xinh đẹp nhé."

Tứ Cửu tiên tông.

An Lâm đóng gói một đống nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị đi đến Trái Đất nấu ăn cho Thỏ Tử Cơ.

Phải liên tục làm thức ăn năm ngày rồi, vừa lúc coi như là trở về Trái Đất du lịch.

"An Lâm, nghe nói cạu muốn đi Oa giới? " Bạch Lăng bất ngờ đi ra.

"Đúng vậy, chị muốn đi cùng không? Chị Bạch còn chưa tới Oa giới bao giờ nhỉ?" An Lâm cười nói.

"Bản thân tôi cũng muốn, nhưng Nữ Oa nương nương sẽ không hoan nghênh tôi." Bạch Lăng lạnh lùng cười một tiếng, móc ra một quả cầu từ trong ngực, nói, "Mang cái này theo đi, Oa giới tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đều đủ, tôi muốn thu thập đầy đủ chi tiết thế giới."

"Được, cứ để tôi." An Lâm nhận lấy quả cầu, cười nói, "Chị Bạch, hẹn gặp lại nhé."

Bạch Lăng nở nụ cười cũng khá dịu dàng: "Ừ, lên đường thuận buồm xuôi gió."
Bạn cần đăng nhập để bình luận