Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1878: Gom đủ Tứ Đại Thánh Thú thì có thể triệu hồi

An Lâm đặc biệt yêu quý những con vật nhỏ này.

Có lẽ là bản năng, dù sao chúng cũng do khí hải của hắn nuôi lớn.

Trong hắn vẫn luôn tồn tại tình thương của một người mẹ hiền.

Không đúng, phải là người cha hiền hòa mới đúng.

Đúng vậy, An Lâm cảm thấy bản thân mình chính là khí hải bên trong Cá Voi con, An Kì Lân.

"Chẳng lẽ lại có ba nhóc nữa muốn xuất thế sao?"

An Lâm vô cùng kích động.

Ánh mắt của hắn tràn đầy tình thương của người cha, nhìn xuyên thấu qua đan điền, chăm chú quan sát nhất cử nhất động bên trong khí hải.

Một con thú nhỏ đầu rồng, thân rùa, đuôi rắn chậm rãi bò ra khỏi vỏ trứng, đầu của nó màu xanh nhạt, vỏ rùa có màu nâu rất phổ thông, nhưng phía trên lại có đủ loại trận đồ huyền diệu vô cùng.

An Lâm thầm cảm thấy rúng động trong lòng, chính vào lúc này, lại có thêm một tiếng động giòn vang nữa, vỏ trứng trắng tinh trong suốt vỡ.

"Rắc rắc!"

Rõ ràng nó không hề tự giới thiệu mình với An Lâm nhưng trong nháy mắt hắn hiểu ra nó chính là Huyền Vũ một trong Tứ Đại Thánh Thú.

Thánh Hỏa Chu Tước dường như cũng ý thức được điều gì đó, nó cứ bay lẩn quẩn trên bầu trời của Khí Hải, kêu hót, có vẻ rất hưng phấn. Từng đốm lửa trắng đục bùng lên trên không trung, phản chiếu một màu sáng chói xuống khí hải.

Một con hổ con có bốn cái chân ngắn lũn cũn, toàn thân là một bộ lông mềm mại trắng muốt, sau lưng là một đôi cảnh nhỏ. Chú hổ con trông khá hung dữ phá trứng mà ra, gào thét với tất cả mọi thứ xung quanh.

Vết nứt trên ba quả trứng khác màu nhau càng ngày càng lớn.

"Gào!"

An Kì Lân mở to mắt như thể một đứa trẻ hiếu kì, đang mong chờ sự ra đời một sinh mệnh mới.

Mấy quả trứng này là do An Lâm dùng pháp thuật chiếm đoạt, hấp thụ căn nguyên thần niệm của Thánh Thú cùng với số lượng lớn hồn lực để tạo thành cho nên chuyện ấp trứng sẽ ra thứ gì ắt sẽ có ít nhiều liên quan tới Thánh Thú.

Nó vừa xuất hiện đã khiến không khí xung quanh tràn ngập hơi thở của thần thánh.

Tất cả những gì nó làm dường như chỉ muốn truyền đạt một điều duy nhất: Nhào vô!

Tiếng vỡ nứt ròn vang vọng ra từ bên trong khí hải. Ngay sau đó, quả trứng màu xanh thẫm nứt vỡ.

Đây chính là Bạch Hổ trong Tứ Đại Thánh Thú.

Một tiếng hổ gầm làm sóng thần nổi lên, chấn động khí hải.

Nó rống lên với An Kì Lân, Cá Voi Con, Thánh Hỏa Chu Tước và cả Tiểu Huyền Vũ nữa, trông có vẻ vô cùng ngang ngược, đặc tính tấn công vô cùng mạnh mẽ.

An Lâm bừng tỉnh, không ngờ trong khí hải của hắn lại xoay xở được đủ Tứ Đại Thần Thú, chuyện này là thật sao?

Nó vừa xuất hiện đã lập tức bay lên trời cao, đứng từ trên cao mà quan sát mọi thứ ở phía dưới.

Trước có một con Thánh Hỏa Chu Tước đã trâu bò như thế rồi, bây giờ thoáng cái lại thêm ba con này nữa, còn nhận được nữa sao?

Một chú rồng đen nhỏ xuất hiện.

Trong lúc liên lạc với các Thánh Thú, An Lâm lại phát hiện ra một điều rất đặc biệt.

Quả trứng màu đen có hoa văn tinh xảo cuối cùng cũng bị phá vỡ.

"Đây..."

Hơn nữa, Thanh Long không mơ hồ như Bạch Hổ và Huyền Vũ, nó nhìn những thứ xung quanh như thể có nhân tính vậy. Sau đó dường như nó cảm nhận được rằng An Lâm đang muốn liên lạc với mình, nó ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt An Lâm, khóe miệng khẽ nâng lên nở một nụ cười.

Thanh Long khiến hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Tiểu Hắc Long có chín móng vuốt sắc nhọn, dáng người thon dài, xinh đẹp, vảy rồng mịn và sáng bóng, hai con ngươi màu vàng, ẩn chứa căn nguyên long uy nguyên bản nhất.

An Kì Lân và Cá Voi con quyết định yên lặng đứng một bên quan sát.

An Lâm thấy ba Thánh Thú thì vô cùng hưng phấn, nếu có thể lợi dụng đước sức mạnh của bọn chúng vậy thực lực của hắn sẽ tăng lên ba bậc nữa không phải sao?

Nghĩ là làm luôn. Hắn thử liên lạc với ba thánh thú còn lại nhưng lại phát hiện ra hắn không thể nào liên lạc được với bọn chúng, dường như bọn chúng không thuộc về hắn.

Thanh Long, một trong Tứ Đại Thánh Thú.

Ngay cả An Kì Lân và Cá Voi con nhìn thấy mọi chuyện xảy ra trước mắt cũng không dám làm loạn, nhờ vậy mà khí thế kia được nén xuống không ít.

Một không khí thần thành mờ mịt bất hủ, cũng là khí tức duy nhất kích động bên trong khí hải.

Chu Tước kêu lên một tiếng thanh thúy, Huyền Vũ lặn xuống biển sâu, Bạch Hổ gầm thét, Thanh Long Quang quẩn trên không trung.

Trong lòng An Lâm hơi rung động.

Cuối cùng hắn cũng biết Thanh Long nở ra từ quả trứng kia là thứ gì rồi. Nó chính là Tiểu Hắc Long đã thâm nhập vào trí óc hắn, là Thánh Thú Thanh Long chân chính.

Chẳng nhẽ Thanh Long đã dùng cách nào đó để nhảy vào quả trứng kia rồi trùng sinh một lần nữa sao?

Trước kia Thanh Long dùng sức mạnh tàn bạo của Ám Vu Quỷ Tiên nuốt Chân Long Thần Khí. Thực chất là nó muốn tiêu hao sức lực của hắn để làm giá thân cho nó, để nó phụ thuộc vào chứ không phải một cơ thể độc lập.

Nhưng bây giờ, Thanh Long từ căn nguyên thần niệm trong trứng nở ra một lần nữa. Bây giờ Thanh Long mới chính thức trở thành một sinh linh mới có cơ thể độc lập.

An Lâm hơi hoảng hốt.

Khí hải của hắn lại có thể nuôi dưỡng ra hàng thật.

Tiểu Hắc Long bên trong khí hải chợt kêu lên mấy tiếng kì quái.

Tiểu Hắc Long:

Doanh trận ở tuyến phía đông Giới Cửu Châu.

"Nhanh, nhanh đi cứu Băng Tổ đại nhân!"

"Băng Tổ!!!"

"Nguy rồi, là Đại Tế Ti Thượng Quan Nghệ!"

"Trời ạ! Mau nhìn xem ánh sáng xanh lam vừa rồi mang theo cái gì vậy?"

Đại bản doanh của tộc Tuyết Nữ nhất thời rối hết cả lên.

"Ầm!"

Chiếc nhẫn đột ngột tuôn ra những tia hắc quang cuồn cuộn không ngừng.

"Đây chẳng phải là chiếc nhẫn Thanh Long lấy được từ trong ngục Chu Tước sao?"

An Lâm kinh ngạc.

Cùng lúc đó, ở phía đông của giới Cửu Châu, trong đại bản doanh của tộc Tuyết Nữ, Thượng Quan Nghệ đang ngồi tĩnh tọa trên giường Huyền Băng. Trên đôi tay tinh tế trắng muốt của cô đang kết tụ thành một dấu ấn kì lạ, vô số khí lạnh giống như những con rồng quấn vòng quanh rồi ngưng tụ trên cơ thể cô.

Lúc này chiếc nhẫn màu xanh lam trên ngón trỏ của cô đột nhiên bộc phát ra ánh sáng màu xanh lam.

"Chuyện gì vậy?"

Thượng Quan Nghệ mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng cô chưa kịp phản ứng lại thì toàn bộ cơ thể bị ánh sáng màu xanh lam bao lấy, bị chiếc nhẫn kéo đi bay vọt thẳng lên bầu trời.

An Lâm cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng chính trong lúc này, có một sức mạnh thoát ra khỏi khí hải nhảy thẳng vào trong chiếc nhẫn trên tay hắn.

"Tu tu..."

"Gào!"

"Anh!"

Mấy Thánh Thú còn lại nghe vậy đều kêu đáp lại:

"─=≡Σつつ^-^ミ☆"

Xung quanh Mạc Hải có mười mấy đệ tử nòng cốt mặc áo đỏ đang điên cuồng thi triển pháp thuật hệ Viêm đánh vào cơ thể của Mạc Hải.

Mạc Hải vẫn thờ ơ không mảy may biến sắc, lồng ngực vạm vỡ không ngừng bị các ngọn lửa đánh vào.

"Hahaha... các ngươi không dùng sức sao?"

"Chưa ăn cơm à? Mấy ngọn lửa cỏn con như này còn không đủ để cho lão tử châm thuốc."

Mạc Hải mở miệng cười châm chọc, mấy ngọn lửa trên cơ thể hắn không ngừng nổ mạnh khiến da thịt hắn bị bỏng đỏ bừng.

Các đệ tử nghe thấy vậy, càng cảm thấy nhục nhã, tức giận đỏ bừng cả mặt, lại càng dốc sức thi triển pháp thuật tấn công Mạc Hải.

Có người đứng im cho bọn họ đánh nhưng bọn họ dốc sức đánh mà vẫn không khiến cho đối phương có chút mảy may đau đớn gì, thật sự quá sỉ nhục bọn họ rồi.

Một đệ tử vốn lạnh lùng trong lúc cơn nóng giận bộc phát đã thi triển một đại chiêu, khiến mọi thứ nổ lớn.

Ầm!

Mạc Hải đột nhiên hét lên một tiếng liền hóa thành một vệt sáng màu đỏ phóng lên cao, ngay lập tức biến mất.

Không khí đột ngột trở lên im lặng đến lạ thượng.

Tất cả các đệ tử liền đưa mắt sang nhìn đệ tử lạnh lùng kia.

Song lúc này mặt mũi hắn trắng bệch, không ngừng lắc đầu nói:

"Không... không phải tôi làm!"

Tứ Cửu Tiên Tông.

An Lâm bế quan trong đại điện.

Đại trận tứ sắc khổng lồ bất ngờ xuất hiện, không ngừng vận động ở dưới chân hắn.

Còn Tứ Đại Thánh Thú cũng không ngừng xôn xao ở bên trong khí hải.

Hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bỗng từ trên trời truyền đến tiếng hét chói tai.

Rầm! Rầm! Rầm!

Nóc đại điện nơi hắn bế quan đột nhiên bị quang mang đập vỡ. Ba người lao xuống từ trên không trung, lần lượt là Dương Viễn, Mạc Hải và Thượng Quan Nghệ.

Bọn họ đều có một điểm chung đó là đều nắm giữ chiếc nhẫn tu sĩ đại biểu cho Tứ Đại Thánh Thú.

Thượng Quan Nghệ rơi từ trên trời xuống không may lại rơi trúng vào người An Lâm, lại bị thương lần thứ hai. Cơ thể băng cơ ngọc phu không cẩn thận lại bị An Lâm chiếm tiện nghi.

An Lâm trợn mắt há mồm, lẽ nào gom đủ Tứ Đại Thánh Thú là có thể triệu hồi những người đeo nhẫn đại diện cho bọn chúng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận