Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1896: Cung nghênh Thanh Long lão tổ trở về

An Lâm thầm giật mình, được đại lão nhìn chằm chằm, khiến cho hắn cảm thấy áp lực bội phần.

"Là ngươi...!!!" Thanh Nguyên Giới Long gần như gầm thét quát lên với An Lâm.

"Không! Không phải là ta!" An Lâm vội vàng lắc đầu.

Hứa Tiểu Lan lại càng liên tục đạp mạnh bước chân, tung người nhảy đến phía trước An Lâm, rút kiếm ra khỏi vỏ, nổi giận quát Thanh Long: "Ngươi quát An Lâm của ta làm cái gì?!"

Ầm!!!

Uy áp của Thanh Nguyên Giới Long thuộc về cấp bậc Sáng Thế, ầm ầm rơi đập ở trên người An Lâm và Hứa Tiểu Lan, âm thanh lại càng như lôi đình gầm thét: "Lực lượng tâm nguyên Thanh Long đang lén lút chảy vào trong cơ thể của ngươi, ngươi còn muốn nói dối?"

Đám rồng nghe vậy sắc mặt đều biến đổi.

Chẳng trách An Lâm muốn đến xem tâm nguyên Thanh Long, thì ra là muốn trộm lực lượng tâm nguyên Thanh Long ư? Không, nếu như suy nghĩ theo hướng nghiêm trọng hơn, thì An Lâm chính là gian tế do quân địch phái tới, hắn muốn phá hỏng kế hoạch Thanh Nguyên Giới Long thành thánh, cướp đoạt tâm nguyên Thanh Long?

Thanh Nguyên Giới Long há miệng, lần nữa nghẹn lời.

Đám Chân Long kinh hãi.

Thanh Nguyên Giới Long lặng thinh.

"Thế nên chân tướng chỉ có một!" An Lâm duỗi ra ngón tay, chỉ về phía sự vật hình bông tuyết tám cạnh bị Thanh Nguyên Giới Long bao quanh, "Hết thảy mọi chuyện... đều là do tâm nguyên Thanh Long làm!!!"

"Graoooo!!!" Thanh Nguyên Giới Long nổi giận gầm lên một tiếng, hùng hổ nói, "Còn dám nói dối?"

Trong lúc bất chợt, bọn họ cảm thấy có chút bi ai.

Càng tiến sâu vào tưởng tượng, đám tộc siêu cấp đại năng Long tộc lại càng khiếp sợ.

Thanh Nguyên Giới Long thì ngẩn ngơ rồi.

An Lâm nói: "Ta hỏi ngươi, ta tới nơi này, ngươi có từng thấy ta thi triển bất kỳ thuật pháp nào không?"

An Lâm giơ cao hai tay, vẻ mặt vô tội nói: "Ta thật sự không biết vì sao tâm nguyên Thanh Long lại chảy vào trong cơ thể ta, chẳng lẽ là nó yêu thích ta, chủ động chui vào trong lòng ta, thế này cũng tại ta sai ư?"

Lực lượng tâm nguyên Thanh Long vẫn còn đang tràn vào trong cơ thể An Lâm, nhưng An Lâm thật sự không có hành động gì...

Bây giờ, chí bảo của bộ tộc Thanh Long - tâm nguyên Thanh Long, lại còn chủ động chạy vào lòng một con người?

An Lâm tiếp tục nói: "Ta hỏi ngươi tiếp, bây giờ lực lượng tâm nguyên Thanh Long vẫn còn đang chảy vào trong cơ thể ta sao? Trên người của ta có bất kỳ dao động năng lượng nào không?"

Trời ạ! Cái thế giới này bị làm sao thế, sao có thể hoang đường đến mức này chứ?

Con mẹ nó tâm nguyên Thanh Long bị làm sao thế này?

Long Tuyền tinh công nhận một Long Nữ hỗn huyết làm thần thủ hộ còn chưa tính.

Một luồng uy áp càng kinh khủng hơn bao phủ thiên địa xung quanh.

Ầm!

Hứa Tiểu Lan khẽ cau mày, hình như cũng không bị ảnh hưởng gì.

Nhưng khi nó cảm giác đến liên kết giữa mình và tâm nguyên Thanh Long càng ngày càng yếu, nó vẫn gầm hét lên với An Lâm: "An Lâm, ngươi mau cút cho ta! Kế hoạch thành thánh của ta đều sắp bị ngươi phá hư rồi, ngươi không thể tiếp tục ở đây nữa!!!"

"Không được bắt nạt ba ba của ta!"

Thanh Nguyên Giới Long bị nói xong thì ngây người như phỗng.

Thanh Long đực hô to: "Tâm nguyên Thanh Long công nhận ba ba, thế thì để cho ba ba kế thừa thánh vị không được à?"

Hai Tiểu Thanh Long xông ra, đứng ở bên cạnh An Lâm lớn tiếng quát lớn.

"Dừng tay!"

Sắc mặt An Lâm trầm xuống: "Gào cái gì mà gào? Chẳng có chút lễ phép gì hết."

"Rất tốt, thế mà lại có thể đối phó được Long Uy của ta." Ánh mắt Thanh Nguyên Giới Long trầm thấp, "Nhưng mà nếu như các ngươi còn không biến khỏi đây, thì đừng trách ta không khách khí!"

Thần linh Sáng Thế thì thế nào chứ, không phải là nó cũng không thể đánh bại.

Đây là Long Tuyền tinh, nó là chủ tràng, cho dù là hai đại lão cấp bậc Sáng Thế tới đây, nó cũng không sợ.

Sóng gợn màu xanh như rung động, trong nháy mắt đã trùng kích mấy ngàn dặm.

An Lâm vẫn đứng yên tại chỗ, vẻ mặt lạnh nhạt, bình tĩnh nhìn Thanh Nguyên Giới Long.

Bất kể là Côn Cổ Thánh Kim, vẫn là Bách Tuyết Xích Vũ, đều cảm thấy khó mà thở nổi.

Thanh Nguyên Giới Long hoàn toàn thả ra uy thế của mình, thần Sáng Thế nổi giận, thiên địa biến sắc!

Thanh Long cái không ngừng gật đầu: "Đúng đấy, đúng đấy, tâm nguyên Thanh Long đã chọn ba ba, tràn đầy tình yêu, nó được ông trời tác hợp cho ở cùng ba ba, đây không phải là vấn đề rất dễ giải quyết sao?"

Thanh Nguyên Giới Long nghe thế thì càng tức giận hơn: "Cút ngay! Sao các ngươi ngu ngốc thế hả, lại đi nhận một con người làm ba ba, các ngươi phải biết rằng cha của các ngươi đã chết sau khi sinh ra các ngươi rồi!!!"

Nó gào to một tiếng, xen lẫn Long bá đạo Uy, trong nháy mắt đã đánh vỡ vách tường xung quanh.

Hai Tiểu Thanh Long lại dứt khoát lựa chọn tiếp tục đứng ở bên cạnh An Lâm, không rời nửa bước.

Nguyên lực của tâm nguyên Thanh Long, đột nhiên rung lên bần bật.

Thanh Nguyên Giới Long cảm giác được liên kết giữa hai bên đã bị cắt đứt hoàn toàn, sắc mặt của nó lần nữa biến đổi kịch liệt, mở to miệng thở một hơi về phía An Lâm và Hứa Tiểu Lan.

"Graoooo! Cút ngay!!!"

Hơi thở màu xanh như sông lớn lao nhanh, gầm thét tới, hết thảy những nơi nó đi qua đều ngập trong màu xanh.

Trong hơi thở ẩn chứa nguyên lực của Thanh Nguyên Giới Long, căn bản không phải là cường giả cấp bậc Hợp Đạo có thể ngăn cản, coi như là hai Tiểu Thanh Long kia, cũng bị công kích bao vây, lần lượt thay đổi sắc mặt.

Rầm rầm rầm...

Hốc mắt Xích Vũ đã ươn ướt, "ầm" một tiếng nằm sạp xuống đất, vẻ mặt thành kính, kích động hét lớn: "Mạt tướng Xích Vũ, cung nghênh Thanh Long lão tổ trở về!!"

"Sẽ không sai, mặc dù ngoại hình khác biệt hơi lớn, nhưng mà cái loại dao động lực lượng này, cái loại hơi thở chí cao vô hình phát ra này, đều sẽ không lừa được chúng ta..." Ánh mắt Bách Tuyết mê ly, thì thào lên tiếng.

Mặt Thánh Kim dại ra: "Không thể nào... không phải là ngài đã chết rồi sao? Vì sao... vì sao ngài lại đột nhiên sống lại được vậy?"

Lúc đám rồng Côn Cổ, Bách Tuyết thấy rõ ràng dáng vẻ của Tiểu Hắc Long, thì hoàn toàn ngây dại.

Thanh Nguyên Giới Long thấy rõ dáng vẻ của Tiểu Hắc Long, sắc mặt kịch biến: "Sao lại là ngươi?"

Thế công như vũ bão.

Xoẹt!!!

Một luồng sáng đen đột nhiên xuất hiện.

Sắc bén cực hạn xé rách hơi thở của Thanh Nguyên Giới Long thành hai nửa.

Hai nửa năng lượng một đường ăn mòn tất cả, xỏ xuyên qua cả kiến trúc, lan tràn ra chân trời xa xăm vô hạn.

Hai Tiểu Thanh Long đóng chặt hai mắt rồi lại mở ra, thì thấy có một Tiểu Hắc Long chắn trước người của bọn nó. Bóng dáng kia không tính là cao lớn, nhưng lại hết sức đáng tin, dùng cái đuôi chém toàn bộ công kích của Thanh Nguyên Giới Long thành hai nửa.

Hai Tiểu Thanh Long cảm nhận được hơi thở của Tiểu Hắc Long trước mắt, trừng lớn hai mắt, miệng há to, run rẩy lên tiếng: "Ba ba... Ba ba! Thật sự là người!!"

Hơi thở tản ra.

Một Tiểu Hắc Long xuất hiện ở phía trước hai Tiểu Thanh Long, thân thể thẳng băng, hai cái đồng tử kim sắc ngưng mắt nhìn Thanh Long thân hình khổng lồ cách đó không xa, âm thanh khàn khàn lộ ra vô tận uy nghiêm: "Đường đường là Thần Long Sáng Thế, thế mà lại ra tay với hai đứa nhỏ cảnh giới Hợp Đạo, không thấy mất mặt hay sao..."

Hai Tiểu Thanh Long được nuông chiều từ bé bị dọa sợ, lập tức bắt đầu kêu cha gọi mẹ.

"Ma ma!"

"Ba ba!"

Hơi thở màu xanh tựa như sông băng vọt tới, hủy diệt hết thảy mọi thứ ở nơi nó đi qua.

Ùng ùng...

Bọn chúng không nghĩ tới Thanh Nguyên Giới Long nói trở mặt liền trở mặt, hơn nữa vừa ra tay lập tức vận dụng nguyên lực!

Thánh Kim, Bách Tuyết, Côn Cổ, cũng đều lao nhao gục xuống mặt đất hành lễ, âm thanh vang dội cả thiên địa.

"Cung nghênh Thanh Long lão tổ trở về!"

"Cung nghênh Thanh Long lão tổ trở về!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận