Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1899: Sáng Thế ngã xuống

Bóng dáng vô cùng khổng lồ chui ra từ cái khe nối liền thiên địa.

Đó là một con Thanh Long khổng lồ đến mức làm cho người ta hít thở không thông, hai cái đồng tử tựa như hai cái mặt trời, đốt cháy tất cả mọi thứ trên thiên địa, chiều cao có khoảng mười vạn trượng, hai móng vũ động, nhẹ nhàng vung lên là có thể băng núi rách hải, mỗi một lần hô hấp đều là gió lốc thổi quét thiên địa.

Hơn hai mươi Chân Long Hợp Đạo, nhìn thấy Thanh Long này, thì theo bản năng cũng cảm nhận được một luồng uy áp huyết mạch, thân thể không khỏi co rụt lại, giống như tồn tại trước mắt, chính là thần linh tối cao của bọn chúng, bọn chúng chỉ có thể thần phục.

"Này... Đây là... " Thân thể Bách Tuyết thoáng lắc lư, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt.

Hốc mắt Xích Vũ đỏ bừng, cắn răng nói "Sao lại là Thanh Nguyên Giới Long, tại sao?"

Đúng, tồn tại khổng lồ xuất hiện ở trước mắt bọn họ, mặc dù trên người có vô số vết máu, máu tươi bao trùm thân thể, hơi thở uể oải đến cực điểm, nhưng không còn gì để nghi ngờ nữa, nó chính là kẻ đã mưu sát Thanh Long lão tổ, phản đồ của bộ tộc Thanh Long, Thanh Nguyên Giới Long!

Một đám Chân Long mang vẻ mặt bi phẫn, đang muốn thúc dục đại trận vây giết.

Thanh Nguyên Giới Long tức giận hét lớn về phía cái khe "Thanh Long! Ta đã thề vĩnh viễn thần phục bộ tộc Thanh Long, trung thành với ngươi, ta cũng đã đầu hàng ngươi, vì sao ngươi còn một hai phải đưa ta vào chỗ chết?"

"Phá Diệt Long Giới!"

An Lâm hãi hùng.

Thanh Nguyên Giới Long lộ vẻ mặt hoảng sợ, hiển nhiên là lúc trước đã bị Tiểu Hắc Long ngược đãi vô cùng thảm thiết.

Trong con sông dài, thậm chí An Lâm có thể thấy một cái thế giới với diện tích rất lớn. Thế giới này do Long tộc làm chúa tể, ở đây còn có rất nhiều sinh linh của các chủng tộc khác, có sông núi đại dương, có nhật nguyệt tinh hà, ẩn chứa lực lượng bổn nguyên của thế giới...

Nhưng khí thế của nó, lại cực kỳ cao ngạo, uy thế của nó, làm cho các Chân Long không sinh ra nổi bất cứ ý định chống cự nào ở trong đầu, sâu thẳm mênh mông, quang minh vĩ đại, còn mơ hồ mang theo hơi thở siêu thoát, giống như nhẹ nhàng chúi xuống, là có thể dẫm trọn cái thiên địa ở dưới chân.

Tiểu Hắc Long đối mặt với toàn bộ thế giới rơi đập, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lùng, vẻ mặt kiệt ngạo nến mức không kiềm chế được.

Một cái bóng đen bay ra từ trong cái khe.

Thanh Nguyên Giới Long đã đánh nhau điên cuồng đến mức muốn ném ra toàn bộ thế giới, nếu như vậy là có thể trực tiếp đè chết Tiểu Hắc Long rồi!

"Ha ha... Không thể tin tưởng nhất chính là lời thề của thần linh Sáng Thế, ngươi đầu hàng ư, ta tin cái rắm! Thanh Long ta ghét nhất là phản bội, cho dù ngươi là người anh em tốt nhất của ta, hôm nay ta cũng muốn giết chết ngươi!!!" Tiểu Hắc Long vung cái đuôi, thân thể bắn ra ngoài.

Thân hình nó hết sức nhỏ nhắn, so sánh với Thanh Nguyên Giới Long, chỉ nhỏ bé tựa như một con kiến hôi.

Thanh Nguyên Giới Long phun ra một con sông dài màu xanh.

Nó há mồm, năng lượng hắc ám trào ra, đầu tiên là rất nhỏ, sau đó nhanh chóng trở nên to lớn, càng lúc càng lớn, càng ngày càng đen, hiện thành hình quạt lan tràn đẩy mạnh cực nhanh về phía trước, trong bóng tối còn có vô số điểm trắng lóe lên, tinh hà sáng chói vô tận.

"Đã như vậy, thì đừng trách ngọc đá đều vỡ!" Thanh Nguyên Giới Long gầm thét một tiếng, thân thể tỏa ra thần quang rực rỡ, lực lượng bổn nguyên tuôn ra ở quanh thân, há mồm khẽ hấp thu, long khí trên phạm vi mấy vạn dặm giống như xoáy nước tràn vào miệng rộng, sau đó lại phụt lên.

Thanh Nguyên Giới Long phun ra một cái thế giới.

Hắn có thể cảm thụ nhận được sự kinh khủng của một kích kia, thế giới hóa thành Thanh Hà rơi xuống, chất lượng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, năng lượng cũng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, nếu như không hề gặp trở ngại mà đụng phải Long Tuyền tinh, chỉ sợ Long Tuyền tinh cũng bị phá thành mảnh nhỏ!

"Chỉ bằng ngươi, cũng xứng 'ngọc đá cùng vỡ' với ông đây?"

Hình như đã qua rất lâu, lại tựa như là chuyện trong nháy mắt.

Màu sắc của cả bầu trời tối sầm lại trong nháy mắt.

Yên tĩnh.

Ầm!

Tất cả sinh linh, đều lẳng lặng ngắm nhìn cảnh tượng trước mắt.

Tiểu Hắc Long lập tức phun ra một mảnh sao trời vô tận!!!

Vòm trời bắt đầu rơi xuống cơn mưa màu xanh.

Về phần Thanh Nguyên Giới Long kia, đã bị đêm tối cắn nuốt không còn tung tích.

Thân thể Tiểu Hắc Long nhỏ nhắn đen nhánh, dường như muốn dung nhập vào mảnh sao trời này, nó ở trong bóng đêm cũng không thấy được, nhưng đám Chân Long đều cảm thấy cái bóng lưng kia ra hào quang chói mắt vô hạn.

Hai luồng lực lượng tối cao va chạm.

Linh hoạt kỳ ảo.

Mênh mông khôn cùng.

Trở thành không khí trong giờ khắc này.

Cảnh tượng xung quanh cũng dần trở nên chậm chạp, một loại chậm chạp tựa như không gian tĩnh tại.

Rõ ràng Long Tuyền tinh là ban ngày, trong nháy mắt, bầu trời ban ngày đã bị hơi thở tinh không của Tiểu Hắc Long nhuộm thành một mảnh đen nhánh, chỉ có Tinh Hà đen lóe lên trong đêm đen mênh mông.

"Không...!!!" Thanh Nguyên Giới Long hoảng sợ hô to một tiếng, sao trời hắc ám đã cắn nuốt thân thể của nó, sau đó xuyên thấu, bao trùm cả vòm trời.

Vô tận sao trời bắt đầu cắn nuốt thế giới Thanh Hà, một cái đại thế giới rơi đập vào trong tinh không vô tận, chỉ là tạo nên vô số chấn động trong tinh không, chứ căn bản là không đập vỡ nổi tinh không của đối phương.

Như khóc như tố.

An Lâm duỗi tay hứng lấy giọt mưa, không khỏi cảm thấy một trận bi ai.

Từ trong giọt mưa hắn cảm nhận được đạo mà Thanh Nguyên Giới Long theo đuổi khi còn sống.

Thanh Nguyên Giới Long không giống Thanh Long lão tổ, vừa ra đời đã được thiên địa vũ trụ tạo hóa, đạt được thánh vị vĩnh hằng duy nhất. Nó vừa ra đời, chỉ là một con rắn nhỏ vô cùng gầy yếu, một con rắn nhỏ mà bất kỳ sinh linh nào cũng có thể giày xéo bóp chết. Nhưng nó bất khuất, nó không cam lòng, nó không muốn cuộc đời này bắt đầu một cách bình thường rồi cũng kết thúc một cách bình thường như thế...

Nó bắt đầu hành trình tìm cách trở nên mạnh mẽ, không chừa thủ đoạn nào để trở nên mạnh mẽ.

Nó có thể làm chuyện tồi tệ nhất vì miếng ăn, nó có thể vào sinh ra tử vì một gốc linh vật, từng bán trứng rắn, từng bán bạn, từng bán người thân, nó cũng từng giết chết sư phụ của mình, rồi từng giết chết chính mình, nó cũng đã từng thừa nhận nỗi thống khổ lớn nhất lúc qua đời.

Từ rắn hóa thành thuồng luồng, từ thuồng luồng hóa rồng, từ rồng biến thành Thanh Long huyết mạch chí tôn.

Từng bước đi tới, nó chịu vô số đau khổ cùng trắc trở, cũng có vô số kỳ ngộ, được ngắm nhìn muôn vàn phong cảnh vô cùng rực rỡ tươi đẹp, quan trọng nhất là, nó biết thứ quyến rũ nhất trên thế gian này.

Đó chính là đạo.

Ý nghĩa của sinh mệnh chính là đạo.

Quá trình cầu đạo, chính là quá trình chân đế truy cầu sinh mệnh.

Vì đạo nó có thể giao ra hết thảy!

Nó cũng đã làm như vậy rồi, vì để cho đạo càng tiến thêmmột bước, thậm chí nó còn phản bội người anh em tốt nhất của nó...

Nó đã ở trong cảnh hai bàn tay trắng, đứng ở trên khoảng không cao nhất, quan sát trần thế. Không có ai biết nó ở đâu, cũng không có ai quan tâm nó ở đâu. Nó một mình cô độc, nhìn cảnh tượng tráng lệ mà trước giờ nó chưa từng thấy, cứ cứ thể lẳng lặng ngắm nhìn, không nói chuyện, cũng không làm gì khác, cuối cùng dần dần biến mất khỏi thiên địa.

Cuối cùng, nó không có gì có thể thiêu đốt.

Nếu như thất bại, cũng sẽ không khiến cả Long Tuyền tinh đều đổ xuống cơn mưa màu xanh.

Không, thậm chí cái trận mưa này còn trải rộng ra cả tinh hệ Thanh Long Hằng, sau đó tràn ra cả tất cả mấy vạn cái tinh cầu lớn nhỏ ở xung quanh, đều đổ xuống cơn mưa buồn thảm.

Thần linh Sáng Thế đã đạt được lực lượng bổn nguyên nhất, có bổn nguyên thuộc về mình, nhất định sẽ có được thực lực siêu thoát, bây giờ Sáng Thế ngã xuống, bổn nguyên tan biến, ngay cả vũ trụ cũng bi ai khóc than.

"Đây chính là dị tượng khi thần linh Sáng Thế ngã xuống sao?" Hứa Tiểu Lan ngây ngốc nhìn mưa bay đầy trời, cảm nhận được sự thiếu thốn tiếc nuối nào đó, còn có thể cảm nhận được một luồng dấu vết bổn nguyên.

Cái trận mưa này, đối với tất cả siêu cấp đại năng Hợp Đạo đỉnh phong mà nói, đều hữu dụng cả.

Có sinh linh là đạo tâm được ổn định kiên cố hơn. Có sinh linh có thể xuyên thấu qua giọt mưa, nhìn trộm phong cảnh Sáng Thế. Thậm chí có sinh linh còn thể thức tỉnh ra một con đường thênh thang rộng mở mới.

Vậy Hứa Tiểu Lan nhìn thấy gì?

Cô thấy được một con Thanh Long xông về phía trời cao tít tắp.

Bầu trời nhìn không thấy tới cuối, sau khi Thanh Long dùng hết tất cả khí lực, lấy máu làm nhiên liệu, tiếp tục bay về phía trước, sau máu, xương cốt và thân thể cũng trở làm nhiên liệu để bay về phía trước, sau khi thân thể đã không còn, lập tức thiêu đốt linh hồn của mình, tiếp tục đi tới...

Rất thất bại sao?

Cuối cùng, nó bị cả Long tộc phỉ nhổ, thân bại danh liệt, bởi vì đạo mà chết, kết thúc cuộc đời của nó. Cuối cùng nó vẫn không thể nhìn tới phong cảnh cao nhất xa nhất, thậm chí ngay cả sau khi chết thi thể cũng tìm không ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận