Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1905: Đánh thần linh Sáng Thế

An Lâm bị Bắc Lạc Thiên Vương nhìn chăm chú đến mức toàn thân sợ hãi.

Sao tên này lại mang dáng vẻ muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy?

Sự uy hiếp mà hắn vừa chuyển đến kẻ đứng sau, mẹ nó đã có tác dụng phụ rồi hả?

Nhưng mà cũng còn tốt, bây giờ bọn hắn đã tiến vào phạm vi của Cương Sơn Tinh.

Cương Sơn Tinh là một hành tinh có môi trường cực kỳ ác liệt, phía trên gần như không có sự sống, nhiệt độ hằng ngày cao tới gần nghìn độ, địa hình cũng vô cùng đặc sắc, khắp nơi đều là núi cao được tạo thành từ sắt thép, toàn là hơn mấy trăm ngàn trượng, còn có những dòng sông nóng rực đỏ như lửa chảy ở khe núi, đó đều là thép lỏng mà sắt thép hòa tan thành, nhiệt độ cực kỳ khủng bố.

"Đánh nhau ở đây, cũng không cần kiêng dè hoa hoa cỏ cỏ rồi." Mặt An Lâm lộ ra nụ cười.

Hắn không quá quen chiến đấu ở vũ trụ, chiến đấu ở đại lục vẫn khá thích hợp hắn.

Bắc Lạc Thiên Vương cũng đã nhận ra ý đồ của An Lâm, không khỏi hừ lạnh nói: "Chết đến nơi rồi còn rảnh rỗi quan tâm đến sống chết của những sinh linh khác."

Cây giáo rơi xuống giống như sao băng màu lam xoẹt qua bầu trời.

Cây giáo này chính là đạn đạo theo gót mạnh nhất trong tinh vực!!

"Ngươi nghĩ rằng, sau khi ta phòng bị, ngươi còn có thể làm ta bị thương?" Bắc Lạc Thiên Vương cười lạnh, một tay đẩy ngang lá chắn thủy tinh, một tay nắm chặt hư không, hồn lực màu xanh lam vô tận ngưng tụ thành một cây giáo dài với thần quang cuồn cuộn, đột nhiên ném về phía An Lâm.

An Lâm không chỉ cảm thấy được lực lượng ràng buộc cực mạnh, còn cảm giác được sự khóa chặt từ nơi sâu xa. Đó là một sự khóa chặt liên quan đến nhân quả, bất luận hắn trốn đến chân trời góc biển, cây giáo dài này cũng phải đâm vào thân thể của hắn, nếu không cây giáo này sẽ không dừng lại.

Ầm ầm!!!

Nắm đấm mới đánh ra, thanh giáo lại không thấy bóng dáng đâu nữa.

"Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn giết chết ta sao?" An Lâm cười ha ha, nắm chặt nắm đấm, thôi thúc sức mạnh mà thân thể Chiến Thần tạo thành, đâm một đấm về Bắc Lạc Thiên Vương phía sau.

"Chỉ là sức mạnh nhân quả mà thôi, chỉ cần sức mạnh đủ mạnh, thì không có nhân quả gì là không thể đánh tan được!"An Lâm đánh một phát về phía cây giáo đang lao tới.

Nắm đấm đánh lên trên lá chắn thủy tinh hồn lực, khiến cho lá chắn thủy tinh rung động một hồi, nhưng chưa bị nứt ra.

Hai tay Bắc Lạc Thiên Vương giang ra, trong nháy mắt lá chắn thủy tinh hồn lực màu xanh lam hình tròn ngưng tụ ở trước người, chồng chất, phản chiếu ánh sao đầy trời.

Sát ý vô tận, dường như muốn ngưng kết hư không xung quanh thành một khối.

Thanh giáo này không chỉ biết bám đuôi, lại còn biết dùng bước nhảy không gian cực kỳ linh hoạt để tránh né công kích?!

"Sát Tinh • Vô Hạn Thánh Hồn Thương!"

Sự đau nhói từ phía sau truyền đến, thanh giáo màu xanh lam đâm mạnh vào phía sau lưng An Lâm, một mạch đẩy An Lâm về phía trước, không xuyên qua cơ thể An Lâm thì uy năng của nó vĩnh viễn sẽ không tiêu tan!!

Ầm!!

An Lâm hoàn toàn biến sắc, đang muốn xoay người, ánh sáng lạnh lẽo của thanh giáo phía sau đã chọt trúng phía sau lưng.

Một bóng áo xanh như Thanh Long vụt qua không trung.

Bắc Lạc Thiên Vương đã vọt tới trước mặt hắn, ngón tay trỏ bắn ra nguyên lực đậm đặc đến cực điểm, chỉ tay về phía hắn, giọng nói lạnh nhạt uy nghiêm giống như thiên thần tuyên án: "Là ngươi đã hại sinh linh của cả Vô Hồn Tinh bị diệt, ngươi đáng phải chôn cùng chúng, chết đi!!"

Bắc Lạc Thiên Vương nhìn thấy cảnh tượng này, hai con ngươi híp lại: "Phòng ngự lại đáng sợ như thế sao? Ta đã sử dụng một đòn nguyên lực hoàn chỉnh, lại không thể không để cho ngươi hình thần hủy diệt, chỉ là chịu vết thương da thịt... Rốt cuộc là thân thể gì vậy, rõ ràng chưa từng được nguyên lực bồi bổ mới đúng..."

"Nguyên lực Hồn Chúc sao?" An Lâm cắn chặt hàm răng, thân thể bị thanh giáo đâm mạnh, da dẻ đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.

Mẹ nó! Hồi phục nhanh như vậy sao?

Thân thể Chiến Thần luyện thành công đã có tính vĩnh hằng và bất diệt, nói về lý không chỉ có sức mạnh, ngay cả sức phòng ngự cũng đạt đến cấp độ cực kỳ đáng sợ, nhưng phía sau vẫn truyền đến tiếng kêu rên, đó là dấu hiệu thân thể không chịu đựng được sức mạnh tàn phá.

Bắc Lạc Thiên Vương cảm giác mình lại một lần nữa đánh giá thấp đối thủ.

Không chỉ có như vậy, nguyên lực của hắn cũng bị nguồn sức mạnh nào đó trong cơ thể An Lâm xóa mất?

Sức phòng ngự mạnh mẽ thì thôi đi, sức hồi phục cũng mạnh như vậy?

Hắn đang muốn vận hành sức mạnh, phía trước đột nhiên lại có uy thế mạnh mẽ đánh tới.

"Nhưng nguyên lực của ta giống như như ung nhọt tận xương, ngươi căn bản sẽ không thể tiêu diệt hoàn toàn, một khi vết thương mở ra, sẽ theo máu lan tràn khắp toàn thân, phá hủy cơ quan của ngươi, khiến cho toàn thân ngươi mục nát mà chết!"

Vừa dứt lời, một giây sau, hắn liền nhìn thấy vết thương bị rách phía sau lưng An Lâm, khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, lại một lần nữa đã biến thành lớp da nhẵn nhụi trơn bóng.

Bắc Lạc Thiên Vương: "..."

An Lâm nhìn ngón tay trỏ của Bắc Lạc Thiên Vương càng ngày càng gần, sự nguy hiểm trước nay chưa có bao phủ toàn thân. Lúc này, một tiếng kêu của Long Tước bỗng nhiên tập kích từ bên cạnh!

Còn phía sau lưng hắn, cũng bị đâm vào máu thịt, nhưng không xuyên qua cơ thể.

An Lâm nhân khoảng thời gian này, vội vàng chuyển đổi bảy loại thánh hỏa trong cơ thể, điều động đồng thời, bao lấy thanh giáo màu xanh phía sau, sau đó đốt cháy một cách điên cuồng. Rất nhanh chóng, thanh giáo dài đã hòa tan và bốc hơi trong thánh hỏa vô tận.

Người con gái cầm trong tay kiếm Long Tước một đao sấm sét rít gào, một đao lửa mạnh thiêu cháy không trung, vung ra với tốc độ cực nhanh, chiêu thức đánh xuống còn nhanh hơn cả Bắc Lạc Thiên Vương, thậm chí còn có Thanh Long được chém ra theo chiêu kiếm này, ầm ầm đánh vào bên cạnh người của Bắc Lạc Thiên Vương, đánh bay Bắc Lạc Thiên Vương.

An Lâm uốn éo cái cổ, mặt lộ vẻ tươi cười.

Thanh Mộc Trường Sinh của hắn đã luyện đến mức viên mãn, sự mạnh mẽ của lực sinh mệnh ngay cả bản thân hắn cũng thấy sợ!

"Lực lượng Linh Thần, mở!"

Ầm ầm!!

Toàn thân Bắc Lạc Thiên Vương, đột nhiên tuôn ra nguyên lực màu xanh lam cô đặc đến mức cực hạn, khí thế lại tăng vọt lần nữa, xông về phía An Lâm với tốc độ cực kỳ khủng khiếp.

Đó là tốc độ còn nhanh hơn cả ánh chớp!

Trong nháy mắt đã đi tới trước mặt An Lâm.

Hắn làm những chiêu thức hoa hòe hoa sói nữa, mà đấm một quyền bình thường về phía An Lâm!

An Lâm cảm nhận được một loại khủng bố to lớn nào đó, nhưng trong lúc chiến ý tăng vọt, hắn đè ép sự khủng bố đó trong chớp mắt, vận hành tất cả sức mạnh đánh một cú về phía Bắc Lạc Thiên Vương.

Oành!!!

Sự va chạm của hai sức mạnh thô bạo một cách đơn giản nhất, sức mạnh cô đọng đến cực hạn đó, thậm chí còn khiến cho trung tâm va chạm của hai quyền tạo ra một cái hố đen.

An Lâm cảm nhận được một luồng sức mạnh dời núi lấp biển đang đến, lôi kéo toàn bộ thân thể hắn.

Sức mạnh đó nhắm vào xác thịt, nhắm vào thần hồn, nhắm vào đạo, nhắm vào tất cả năng lượng.

Hình thức Ngũ Hành Chiến Thể, phát động!!

Vì vậy, hắn quyết định thêm máu cho mình!

An Lâm kinh ngạc.

Hắn có thể khẳng định, Bắc Lạc Thiên Vương hoàn toàn không sử dụng sức mạnh nào khác, chỉ lấy sức mạnh thần hồn của chính mình đánh vào mặt hắn, nhưng uy lực này còn mạnh hơn cả thanh giáo thánh hồn vô hạn mà Bắc Lạc Thiên Vương ném.

Đại Đạo Chí Giản (*), hoàn toàn có thể hiện rõ từ cú đấm này.

(*) Đại Đạo Chí Giản: Đạo lý đáng giá nhất thật ra là đạo lý đơn thuần nhất, đạo lý quan trọng nhất thật ra là đạo lý bình thường nhất.

Một quyền đơn giản, không phải nhằm vào ai, nhưng lại nhằm vào vạn vật, có tác dụng đối với tất cả mọi thứ bạn muốn công kích, hơn nữa là tác dụng trí mạng.

An Lâm bị cú đấm kia đánh trọng thương, mới vừa bò lên từ trên mặt đất, Bắc Lạc Thiên Vương đã vọt tới trước mặt hắn, đấm thẳng tay, ra sức đánh vào mặt hắn.

"Mẹ kiếp, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi giỏi đánh nhau!"

An Lâm gầm lên một tiếng, một vòng tròn màu vàng bắt đầu xuất hiện ở phía sau, xoay tròn liên tục.

Hắn biết bản thân chỉ dựa vào xác thịt, không thể nào chống lại được sự công kích bằng hồn lực của đối phương.

Sức mạnh thần hồn lại có thể mạnh như vậy?

"Phụt...!" An Lâm cảm giác lục phủ ngũ tạng trong nháy mắt bị xé rách, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể rơi xuống Cương Sơn Tinh với tốc độ cực cao, trực tiếp đập xuống mặt đất của Cương Sơn Tinh ra một cái hõm lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận