Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1935: Một người giữ quan ải

Vào lúc An Lâm và Hứa Tiểu Lan ở trạng thái hoàn hảo thì ba tên Chu Tước cảnh giới Hợp Đạo kia có mười lá gan đi chăng nữa cũng không dám tấn công hai người bọn họ.

Nhưng mà bây giờ không giống lúc đó, thậm chí hai kẻ địch An Lâm và Hứa Tiểu Lan này còn không được coi là tàn huyết, mà chỉ là còn một giọt máu. Tổng lượng máu của bọn họ là mười nghìn, bây giờ chỉ còn một, hơn nữa còn trúng chiêu trở nên yếu ớt vô cùng, bọn chúng làm sao có thể không nhân cơ hội này mà đi lấy đầu của hai người kia chứ?

Đùa gì vậy? Last hit, bọn chúng nắm chắc rồi!!!

"Chiến đấu vì Chu Tước Nữ Đế!"

"Chiến đấu vì danh dự của Chu Tước nhất tộc!"

"Giết! Giết! Giết!"

Hoả diễm trên người ba tên Chu Tước cảnh giới Hợp Đạo khiến cho bầu trời biến sắc.

Thân thể mềm mại của Hứa Tiểu Lan run lên, mặt cô hiện lên vẻ hối tiếc nhưng vẫn phải ngừng quá trình luyện hoá Chu Tước Tâm Nguyên, bỗng nhiên một bàn tay ấm áp chạm nhẹ lên đầu cô.

"Hay lắm! Các ngươi xứng đáng là anh hùng vĩ đại nhất của Chu Tước nhất tộc!

An Lâm uống ba viên tiên đan nhất phẩm, lấy một thanh tiên kiếm từ trong nhẫn không gian ra.

Hứa Tiểu Lan xua đi những suy nghĩ linh tinh trong đầu, không hề đắn đo hoàn toàn tin tưởng người đàn ông đang rất yếu đuối này, tiếp tục tập trung luyện hoá Chu Tước Tâm Nguyên.

Không chỉ Chu Tước Lục Tử hưng phấn không thôi, các sinh linh của Chu Tước nhất tộc còn lại trên tinh cầu Tiên Tước, cùng với các cường giả của Chu Tước nhất tộc đang bay lượn trên cao tinh cầu cũng đều đưa mắt nhìn về phía ba vị đại năng siêu cấp này, dường như ba vị này là niềm hi vọng cuối cùng của Chu Tước nhất tộc.

Nhưng khi nhìn thấy chàng trai áo trắng cầm kiếm kiên quyết che trước mặt mình, trong lòng cô liền dâng lên loại cảm giác an toàn khó hiểu.

Ba tên Chu Tước nhào tới, thấy dáng vẻ này của An Lâm đều không nhịn được mà cười lớn.

An Lâm nghiêm túc nói: "Đừng phân tâm, có anh ở đây rồi."

"Ha ha ha! Sắp chết đến nơi rồi còn định dùng kiếm chém chúng ta sao?"

Có những lúc An Lâm làm việc không đáng tin nhưng trong thời khắc quan trọng vẫn có thể dựa vào...

Hứa Tiểu Lan kinh ngạc, thầm nghĩ lúc nãy anh đi bộ còn cần người đỡ, đến một con chim Hóa Thần nhỏ bé cũng có thể đánh, lấy cái gì đi ngăn căn ba tên cường giả Chu Tước cấp bậc Hợp Đạo chứ?

"Giết!!! Ăn tươi nuốt sống hai loài người đáng hận kia cho ta!"

Uỳnh!!!

Chu Tước Lục Tử nhìn thấy ba tên Chu Tước Hợp Đạo, mừng đến nỗi la hét ầm ĩ.

Tiên khí đột nhiên bùng nổ.

"Đừng cố giãy giụa nữa, bây giờ dù ngươi sử dụng nguyên khí cũng chỉ yếu ớt như một tên Hoá Thần sơ cấp sử dụng nguyên khí mà thôi. Ngoan ngoãn chịu chết thì ta sẽ cho ngươi chết thoải mái một chút."

An Lâm ngẩng đầu lên, cười mỉa nói: "Đối phó với các ngươi còn cần dùng nguyên khí ư?"

"Sao có thể như vậy???"

Những nơi Thiên Kiếm đi qua, không khí đông đặc lại, mọi thứ trở nên yên tĩnh.

Thiên Kiếm xé tan thân thể của ba đại năng siêu cấp Hợp Đạo.

"Táng Kiếm! Thiên Hải Cực Băng!"

Tất cả đều xảy ra quá nhanh, nhanh đến mức ý cười vui vẻ trên mặt một số sinh linh của Chu Tước nhất tộc còn chưa tan đi, lúc này đều đông cứng lại giống như một bức họa, nhìn vào vô cùng hài hước.

Vô số mảnh vụn sáng trắng như băng bay ra, kiếm khí kinh khủng bộc phát.

An Lâm chỉ ra một chiêu đã giết chết ba tên cấp bậc Hợp Đạo rồi sao?

Chu Tước Lục Tử lại bị tự vả, miệng há to nhìn khung cảnh trước mắt, ánh mắt ảm đạm, tựa như mất đi tất cả tín ngưỡng.

Ba đại năng siêu cấp Hợp Đạo bị giết hết rồi?

Lưỡi kiếm bao trùm tiên khí cao cấp phóng lên tận trời cao, Cực Hàn Thiên Kiếm hóa thành từng dải màu trong suốt, kiếm ý vọt đến đỉnh điểm, kiếm uy đâm rách chân trời.

Chúng nó chưa kịp kêu ra tiếng đã bị xé thành mảnh vụn, sau đó đến cả mảnh vụn cũng bị đóng băng, toàn bộ rơi trên mặt đất.

Rầm! Rầm! Rầm!

Hợp đạo ngã xuống, thiên địa than khóc.

"Không!!! "

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Chúng nó đánh ra hỏa diễm nóng rực đến cùng cực, giống như lửa trời ném về phía An Lâm và Hứa Tiểu Lan, nhưng không ngờ lại bị Cực Hàn Thiên Kiếm phá tan toàn bộ.

Sắc mặt ba tên Chu Tước đại biến, bị doạ sợ đến nỗi lông mao trên người cũng dựng đứng cả lên.

Đã sử dụng hết bản lĩnh rồi sao? Không còn cách nào khác sao?

Làm sao mà ba người khoẻ mạnh lại bị một tên dáng vẻ yếu ớt như vậy giết chết?

Cường giả Chu Tước nhất tộc kinh hãi.

Trong mắt bọn nó An Lâm chỉ còn một giọt máu.

Nhưng chiến đấu xảy ra trước mắt bọn nó lại là: An Lâm chỉ còn một giọt máu, ba vị Chu Tước Hợp Đạo đầy thanh máu chiếm ưu thế lớn, nhưng khi đánh lại toàn miss, miss, miss...

An Lâm vừa đánh một chiêu.

Chết cả ba!!!

Như này có ai chịu nổi?!...

"Người nào dám ra tay với Tiểu Lan, chết!!!" An Lâm tay cầm kiếm đứng chắn trước mặt Hứa Tiểu Lan lạnh nhạt mở miệng nói.

Có tiền thì việc gì cũng xong.

Chính vì vậy, Táng Kiếm trở thành công cụ tự vệ hữu hiệu nhất của hắn.

Nhưng thứ An Lâm không thiếu nhất chính là tiền.

Điểm trừ duy nhất chính là tốn tiền, một thanh tiên kiếm cao cấp cần chi ra hơn mười triệu linh thạch.

Điểm đặc sắc nhất của Táng Kiếm đó là không cần dùng lực lượng trong cơ thể, chỉ dựa vào kiếm ý đỉnh phong và tế hiến tinh hoa tiên khí cũng có thể bộc phát ra uy lực không gì sánh kịp.

Minh Tiên Biến được coi là đòn sát thủ lớn nhất của An Lâm, sau khi sử dụng sẽ có trạng thái vô cùng yếu ớt, đây là điểm yếu của chiêu thức này. Nhằm vào điểm yếu này, An Lâm suy nghĩ một biện pháp đối phó, nuốt tiên đan cấp cao, nhanh chóng bổ sung thể năng là biện pháp đầu tiên, sử dụng một trong sáu chiêu của Táng Kiếm lấy tự vệ làm công kích là thứ hai.

Hứa Tiểu Lan si mê nhìn An Lâm.

Dáng vẻ này của An Lâm quả thật rất mê người.

Rõ ràng vô cùng suy yếu, thực lực phát huy không bằng một phần vạn bình thường, nhưng bộ dạng lúc chiến đấu lại khiến cô trầm luân. Là bộ dạng vào lúc suy yếu cực điểm, một người giữ quan ải, khí thế cao vọt, dứt khoát kiên quyết đứng trước mặt cô, ngăn cản thiên quân vạn mã.

Hứa Tiểu Lan sẽ mãi mãi ghi tạc hình ảnh này trong lòng.

An Lâm xuất sắc như vậy, nếu như cô không cố gắng thêm nữa thì làm sao xứng với An Lâm.

Hứa Tiểu Lan nghĩ như vậy, đạo tâm càng thêm kiên định, dường như việc luyện hoá Chu Tước Tâm Nguyên đã tiến thêm một bước, cả người bắt đầu xuất hiện biến đổi.

An Lâm cũng cảm thấy hiện giờ cơ thể vô cùng thoải mái, giống như đến cả lỗ chân lông cũng nở ra.

An Lâm vân đạm phong khinh nhìn trời đất mênh mông, sừng sững bất động, nhưng trong lòng cực kỳ sảng khoái. Hắn nghĩ thầm 'Cho dù lão tử tàn phế không thể sử dụng lực lượng trong cơ thể cũng có thể hành hạ các ngươi, như vậy có trâu bò không?!'

Các ngươi sợ hay không?!

Một người một kiếm, dùng trạng thái yếu ớt nhất, ngăn chặn trăm triệu đại quân Chu Tước nhất tộc.

Nhìn thấy cảnh tượng như thế này, nhưng không một sinh linh Chu Tước nào dám chủ động tiến lên tấn công An Lâm.

Áo trắng của An Lâm bị năng lượng còn sót lại cuốn lên bay phần phật, thân thể cũng khẽ loạng choạng theo, giống như hắn không chịu nổi năng lượng còn sót lại này.

Tinh cầu bị tàn phá, năng lượng hủy diệt còn sót lại vẫn đang tàn phá bừa bãi.

Không một ai dám lên tiếng nữa.

Giọng nói của hắn không lớn nhưng khiến cho những sinh linh có thực lực mạnh mẽ của Chu Tước nhất tộc nghe thấy đều run rẩy, đáy lòng lạnh lẽo, tất cả đều bị khí thế của hắn dọa sợ.

Trong kho dự trữ của An Lâm có mấy trăm thanh tiên kiếm, lo lắng gì chứ?

Không phải An Lâm khoác lác, dù cho toàn bộ cường giả của Chu Tước nhất tộc xông lên thì An Lâm cũng không sợ hãi, ngược lại còn có thể cho chúng nó cảm nhận khủng bố của một kẻ lắm tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận