Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1954: Cường thế trở về

An Lâm cảm thấy mọi chuyện đều giống như mơ.

Hắn vừa trở về Tứ Cửu tiên tông, vốn nghĩ phải tỏ vẻ thật trâu bò.

Kết quả một cô gái có vẻ đẹp hại nước hại dân đi tới trước mặt hắn, nói vài câu sâu xa rung động lòng người, sau đó liền độ kiếp Hợp Đạo thành công...

Hắn đang ngỡ ngàng, nhưng thấy Tiểu Hồng độ kiếp Hợp Đạo thành công thì trong lòng vô cùng mừng rỡ, cũng cười theo: "Chúc mừng nhóc thành công độ kiếp Hợp Đạo nhé, Tiểu Hồng!"

"Hì hì, chào mừng chủ nhân trở về." Tiểu Hồng nháy đôi mắt hoa đào, mỉm cười nhẹ nhàng.

Nó đưa bàn tay nhỏ bé trắng như ngọc ra.

An Lâm hiểu ý, nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại xinh đẹp kia, cùng nhau đáp xuống đất.

"Đúng rồi, cô bé ngồi trên vai anh là ai thế?" Tiểu Hồng hỏi.

Trở về thật đúng lúc!

Bọn họ vô cùng thành thạo hô lên khẩu hiệu, căn bản không cần bất kì sự luyện tập và hướng dẫn gì.

An Lâm lại trở về khiến các đệ tử trưởng lão của Tứ Cửu tiên tông phải chấn động.

"Tông chủ đại nhân đánh đâu thắng đó, chiến thần vô song, sáng cùng nhật nguyệt!!"

Tiểu Lan nhỏ chống khuỷu tay lên đầu An Lâm, bàn tay nâng má, chớp đôi mắt sáng nhìn về phía Tiểu Hồng, cười khanh khách nói: "Tiểu Hồng, chúc mừng em Hợp Đạo thành công nha, vừa trở về đã gặp chuyện vui lớn rồi, may là không bỏ lỡ."

Tuyết Trảm Thiên vẫy cái cánh nhỏ trắng như tuyết, lớn tiếng chơi nối thành ngữ để ca ngợi An Lâm: "Thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ, thành ngữ bốn chữ..."

"Cô ấy là Tiểu Lan mà, nhóc không nhận ra sao?" An Lâm vui vẻ nói.

"Sư phụ!" Diệp Linh cười để lộ má lúm đồng tiền.

"Ha ha... Chị Tiểu Lan có thể trở về bình yên, em cũng rất vui." Tiểu Hồng cười nói.

Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Hồng cứng đờ, ngơ ngác nhìn cô bé nhỏ nhắn xinh xắn như thiên thần kia.

"Chào mừng tông chủ An Lâm chiến thắng trở về!"

Tiểu Hồng độ kiếp thành công, lại thêm việc tông chủ trở về, đây là vui càng thêm vui!

Xếp hàng đầy sân!

Người đáng tin cậy đã trở về.

"Anh An, tôi biết là anh sẽ không có chuyện gì mà! Gâu!" Đại Bạch cũng phấn khởi kêu to.

Trong phút chốc nơi này biến thành một đại dương cực kì rộn rã.

Ầm ầm!!

Những sinh linh trên bầu trời, hoặc là đang đắm mình trong thánh hỏa màu tím mị hoặc, hoặc là dạo chơi trong biển băng màu xanh da trời, chúng đều tỏ ra cực kì mạnh mẽ và kiêu ngạo, nhìn một cái là biết không phải vật phàm.

Các đại năng Hợp Đạo còn sợ hãi thán phục như vậy, chứ đừng nói đến các đệ tử tông môn của Tứ Cửu tiên tông.

Đôi mắt xanh thẳm mơ mộng của Tô Thiển Vân vẫn luôn nhìn lên bầu trời, ngơ ngác hỏi: "Mấy con chim trông giống Chu Tước đang đắm mình trong thánh hỏa trên bầu trời kia là ai thế?"

Trong giới Cửu Châu có bao nhiêu đại năng siêu cấp Hợp Đạo chứ.

Đúng thế, những chiến tích nghịch thiên kia của An Lâm đã sớm chinh phục tất cả mọi người của Tứ Cửu tiên tông rồi, ở trong lòng tất cả mọi người thì An Lâm chính là người đáng tin cậy của Tứ Cửu tiên tông.

Phượng Hoàng Tiểu Hoàng đã sớm run lẩy bẩy.

Bạch Lăng che miệng cười nói: "Trước kia tôi đã nói rồi, mỗi lần An Lâm đi ra ngoài thì đều phải mang một thứ gì đó kỳ quái trở về, lần này cũng không ngoại lệ, lại còn dẫn chín sinh linh cảnh giới Hợp Đạo của Chu Tước nhất tộc về nữa chứ. Bây giờ Phượng Hoàng Tiểu Hoàng không cô đơn nữa rồi, có bạn chơi rồi nhé."

Đây là muốn trời cao phải báo động sao?

Những lời này của cô đã nói ra nghi ngờ của tất cả mọi người.

Rất nhiều đệ tử đều trưng ra vẻ mặt nghi ngờ vào cuộc sống.

Chuyện gì thế này?

Nhoáng cái tông môn của chúng ta đã có thêm chín Hợp Đạo?

"Không phải chúng nó giống Chu Tước mà chúng nó vốn là Chu Tước!" An Lâm cười nói, "Đây là mấy cao thủ cảnh giới Hợp Đạo chúng tôi mới tìm được trong Chu Tước nhất tộc ở lãnh địa Chu Tước, sáu Hợp Đạo đỉnh phong, ba Hợp Đạo trung kì, sau này sẽ tạm thời gia nhập Viêm các của tông môn chúng ta."

Tiêu Đồ cũng trố mắt nghẹn họng: "Toàn bộ đều vào Viêm các à? Tôi không nghe nhầm đấy cứ... Cộng thêm Tiểu Lan và Phượng Hoàng Tiểu Hoàng nữa, đây là một nhóm mười một kẻ Hợp Đạo đấy à? Trời ạ..."

Tiêu Trạch hít ngược một hơi lạnh: "Thảo nào tôi luôn cảm thấy không thể nhìn rõ thực lực của đám Chu Tước này, hóa ra cảnh giới thấp nhất của đối phương cũng đã là Hợp Đạo trung kì rồi?"

Một câu nói này đã khiến tất cả mọi người ở đây đều phải chấn động.

Nó có thể cảm nhận được uy áp huyết mạch cực lớn từ trên bầu trời.

Chị gái nhỏ Băng Tâm vô cùng xinh đẹp kia đã sớm khiến Tiểu Hoàng say mê, kết quả chị gái nhỏ Băng Tâm lại phát hiện ra ánh mắt nóng bỏng của nó, lạnh lùng liếc nhìn nó một cái, tư thế nữ thần cao quý kia lập tức khiến Tiểu Hoàng phải tự ti.

"Bạn học An Lâm, cậu đã trải qua chuyện thần kì gì thế, lại có thể mời được chín Hợp Đạo về, mau nói cho chúng tôi biết một chút đi." Hiên Viên Thành tò mò hỏi.

"Đúng đúng đúng, tôi thích nhất câu chuyện phiêu lưu của anh An đó, gâu!" Đại Bạch vui mừng chạy quanh An Lâm, đôi mắt tròn vo liếc lên trên, cười một tiếng tà mị nói: "Còn nữa, sao Tiểu Lan lại biến thành hình dáng nhỏ bé đáng yêu thế kia? Có sở thích gì đặc biệt sao? Gâu!"

Tiểu Lan nhỏ nhướng đôi lông mày xinh đẹp lên, hai tay chống hông: "Đại Bạch, cậu có ý gì, có phải cậu thấy vóc dáng tôi bé nhỏ là dễ dàng bắt nạt đúng không? Hừ!"

Các đệ tử nhìn thấy Hứa Tiểu Lan nhỏ nhắn đáng yêu, tim cũng chảy cả ra.

Bọn họ không nói ra ngoài miệng, nhưng lại đồng thời hô to trong lòng, thật là đáng yêu!!!

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong sáng kia đi, lại nhìn đôi mắt trong suốt động lòng người đẹp như một tác phẩm nghệ thuật kia đi.

Cô ấy chính là tiểu tiên nữ không nhiễm khói bụi nhân gian!!

"Chu Tước Nữ Đế đại nhân, hay là ngài cưỡi ta đi?"

"Chu Tước Nữ Đế đại nhân, cưỡi chó rung lắc lắm, ngài chú ý ngồi vững đó."

Nhưng lúc Tiểu Lan nhỏ cưỡi chó chạy qua chỗ bọn chúng, chúng lại làm ra động tác khiến mọi người đều phải trợn mắt há hốc mồm. Chín con Chu Tước ban đầu còn rất kiêu ngạo đột nhiên lại cúi đầu xuống đất, rối rít lên tiếng, giọng nói cực kì cung kính.

Cho dù từ đáy lòng bọn họ đều cho rằng Chu Tước vốn phải lớn mạnh như vậy, vốn phải xinh đẹp như vậy.

Nhưng chẳng biết tại sao mọi người lại không cảm thấy xa cách chút nào.

Trên bầu trời, chín con Chu Tước hạ xuống, thu nhỏ lại rồi biến thành kích cỡ chừng một trượng, thứ duy nhất không đổi chính là tư thế xinh đẹp cùng với dáng vẻ kiêu ngạo của chúng.

"Điện hạ Tiểu Lan tôn kính, tôi có thể trở thành vật cưỡi của cô không? Gâu!" Đại Bạch nghiêng đầu, há miệng nhe răng cười một tiếng với Tiểu Lan.

Đại Bạch nó có một thú vui, đó chính là thích được bé gái cưỡi.

Tiểu Lan nhỏ nghĩ trong đầu rằng đúng là cưỡi An Lâm quá nhiều rồi, hình như cưỡi Đại Bạch cũng không tệ lắm đâu.

Thật ra khi cơ thể cô biến nhỏ thế này vẫn mang theo chút tính cách của trẻ con, cảm thấy cưỡi một con cún đáng yêu như thế hình như cũng chơi vui lắm.

Tiểu Lan nhỏ nhẹ nhàng nhảy một cái, vững vàng rơi lên lưng Đại Bạch, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nắm lấy một nhúm lông chó, cười nói: "Đi!!"

Đại Bạch vui mừng chạy nhanh trên đồng cỏ lớn.

Dọc đường đều kèm theo những tiếng cười giòn giã như chuông bạc của cô bé.

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy ấm áp.

Tông chủ Tiểu Lan vốn uy nghiêm thánh khiết, bây giờ lại biến thành một cô bé nhỏ như vậy, nghĩ lại đúng là có cảm giác kỳ lạ, điều duy nhất không đổi chính là sự hòa hợp và ấm áp của người một nhà.

"Thật ra thì nếu cậu đổi một cách nói khác, có khi tôi sẽ cảm thấy thích thú thật đấy." Tiểu Lan nhỏ ghét bỏ nhìn Đại Bạch cố làm ra vẻ nũng nịu yếu ớt, dịu dàng nói.

An Lâm: "..."

Tiểu Tiểu Lan: "..."

Nó chạy đến trước mặt An Lâm, uốn éo cơ thể oai phong, thè lưỡi ra cười khì khì nói: "Tiểu Lan có muốn cưỡi tôi không? Không phải mấy cô nhóc vẫn luôn thích cưỡi chó lớn sao? Đến đây thoải mái dày xéo tôi đi, gâu!"

Có suy nghĩ to gan này, Đại Bạch đã bắt đầu chủ động lấy lòng.

Muốn ôm một cái quá, muốn xoa mặt một cái quá!

"Nguyện thề chết theo nữ đế đại nhân, kẻ địch ở đâu, chúng ta sẽ lên đường làm thịt chúng nó!"

Các đệ tử trưởng lão của Tứ Cửu tiên tông đều bày ra vẻ mặt chết lặng khi nhìn đám Chu Tước không ngừng nịnh hót kia, luôn cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Ai bảo đây là chủng tộc kiêu ngạo nhất thế?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận