Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1982: Đại chiến tuyến đông

An Lâm và Thiên Thần Hải Dương lại bàn bạc kỹ càng một lát rồi mới ngắt liên lạc.

Một nước cờ lớn đã bắt đầu được sắp đặt.

An Lâm trở về cuộc sống bình thường một lần nữa, chờ đợi gió lớn nổi lên.

Ở Nguyệt Đồng Thần Thành lại xuất hiện bóng dáng vui vẻ của hai vị thần tiên quyến lữ rong chơi.

Phía Đông đại lục Thái Sơ.

Biên giới phía Đông giới Cửu Châu, đại chiến bùng nổ kinh hoàng.

Trên một trăm triệu liên quân Thiên Nhân tộc tiến công trên quy mô lớn vào thành Thần Hi.

Mấy mươi nghìn liên quân giới Cửu Châu đều cố hết sức, liều mạng chống lại tiến công.

Nhiều nhất là oanh pháo bảo vệ.

Họ cũng muốn có loại công nghệ xương vỏ ngoài này!

Đại pháo này cũng là khoa học kỹ thuật đen của Tứ Cửu Tiên Tông, khiến vô số cường giả trên chiến trường sợ hãi, kiên quyết biến chiến đấu tu tiên lạc hậu thành chiến đấu tu tiên khoa học viễn tưởng.

Điều này khiến tu sĩ của các tông môn khác vô cùng ngưỡng mộ.

Ngoài ra, trên tường thành còn có mười cửa pháo Hư Vô có thể nhanh chóng bắn ra hạt màu đen. Mỗi lần chúng phóng ra đều giống như một đạo cầu vồn màu đen bay ngang trời, có thể tiêu diệt tất cả sinh linh trong phạm vi nhỏ trên đường đi thành hạt li ti. Uy lực của pháo Hư Vô này vô cùng đáng sợ, cho dù là nguyên soái Thiên Khải Cảnh khi đến gần thì không chết cũng bị thương.

Tất cả thành viên Huyết các đều là cảnh giới Phản Hư cao nhất, hơn mười vị đại năng cảnh giới Phản Hư... Sức chiến đấu cao ngất, nơi họ đi qua địa phủ đầy máu tươi, có thể tách toàn bộ máu của Thiên Nhân tộc ra khỏi cơ thể, hút khô máu kẻ địch.

Trên mặt đất phía Đông thành Thần Hi, âm thanh xung phong liều chết, tiếng la hét, âm thanh năng lượng thuật pháp va chạm liên tục truyền đến tai, năng lượng có thể hủy diệt đất trời bùng nổ, giống như đất trời cũng muốn nứt ra.

Nếu không phải mấy thứ này có giá rất cao, căn bản không thể sản xuất với số lượng lớn, chắc chắn họ sẽ sắm thật nhiều.

Còn có một đại pháo hình cầu màu xanh đậm, đại pháo này không phải dạng tiến công mà là dạng phòng ngự, tất cả sinh linh có thể đến gần thành Thần Hi trong phạm vi vài ki-lô-mét, có năng lực cao cũng bị chôn vùi không còn gì, nó không chỉ có tốc độ bắn rất nhanh mà còn bách phát bách trúng, ẩn chứa lực Nhân Quả nòng cốt.

Trên tường thành Thần Hi to lớn, hơn một nghìn cánh cửa mở ra, đại pháo liên tục nổ vang, mỗi một lần đạn pháo nổ ra đều có thể khiến không gian trong phạm vi mục tiêu bị nổ sụp đổ, trũng xuống, làm cho tất cả Thiên Nhân tộc bên trong không gian bị xé rách, tan nát. Chiến trường rộng lớn với máy móc giết chóc đã chém giết hơn một trăm ngàn sinh linh Thiên Nhân tộc, quả là kiệt tác của Tử Tinh Tứ Cửu Tiên Tông.

Mà các đệ tử còn lại của Tứ Cửu Tiên Tông mỗi người đều trang bị xương vỏ ngoài công nghệ cao, không chỉ có phòng ngự rất mạnh mà còn có thể phi hành linh hoạt trên không, còn có bộ phận cung cấp năng lượng thi triển thuật pháp, ai cũng tự mình phát huy được trình độ chiến đấu siêu việt, giống như các chiến sĩ trong tương lai.

"Tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp biết bao..."

Hằng ngày các đệ tử của Tử Tinh Tứ Cửu Tiên Tông chiến đấu chính là oanh pháo, oanh pháo, oanh pháo.

"Làm đông vẻ mặt đẹp nhất, trạng thái tốt nhất trong phút chốc, là số mệnh, cũng là sinh mệnh chân thực, đây mới là nghệ thuật chân chính."

Những các còn lại của Tứ Cửu Tiên Tông cũng vô cùng chói mắt.

Nhóm Tuyết Nữ của Tuyết Nữ các tuy có dáng vẻ vô cùng xinh đẹp nhưng thủ đoạn lại rất độc ác. Trong phạm vi chiến trường của các cô băng tuyết ngập trời, lạnh muốn lấy mạng. Trận chiến bắt đầu không lâu cũng đã có hơn một triệu Thiên Nhân tộc biến thành một đám tượng băng tinh xảo.

Chiến hạm Tinh Hỏa của Kiếm các rộng ba trăm dặm, vô số hỏa lực liên tiếp bắn ra, tiến hành tiêu diệt đại quân Thiên Nhân tộc.

Tộc Tuyết Nữ vô cùng mạnh mẽ, hai vị cảnh giới Hợp Đạo, hơn mười vị cảnh giới Phản Hư, còn có hơn một ngàn vạn đại quân Tuyết Nữ, ai không biết còn tưởng đây là lực lượng tham gia chiến đấu hạng nhất nhưng mà các cô cũng chỉ là một trong những chi nhánh thế lực ở Tứ Cửu Tiên Tông mà thôi.

Đây đâu phải chiến đấu, rõ ràng là dây dưa mạng sống với họ!

Thượng Quan Nghệ nhìn thoáng qua Tuyết Nữ Đế Vương, không biết nói gì.

Càng không cần bàn đến tuyến giữa chiến trường của Tứ Cửu Tiên Tông lại càng vô địch, chín Chu Tước lớn, hơn nữa có tông chủ An Lâm và người đại diện tông chủ Hứa Tiểu Lan, đây có thể nói là tồn tại vô địch.

Tuyết Nữ Đế Vương vỗ nhẹ vào tượng băng nữ nguyên soái của Thiên Nhân tộc trước mặt, vị nữ nguyên soái này vẫn giữ nguyên tư thế xuất kiếm, trong nháy mắt đã bị đông chết. Trong khối băng, khuôn mặt xinh đẹp bị đông lại, ánh mắt sắc bén và kiên quyết vẫn giữ lại, giống như tượng điêu khắc hoàn mỹ nhất.

Thương pháp của hắn vô cùng tinh xảo, quanh người còn có sấm sét đáng sợ quấn quanh, nơi hắn đi qua như rồng lớn điên cuồng, khuấy đảo chiến trường băng tan núi lở.

Một người đàn ông tóc ngắn mười phân, mặc áo giáp, cưỡi rồng, trong tay cầm thanh giáo tung hùng ngang dọc.

Ở một nơi trên chiến trường.

Vị Nữ Đế ác độc này thật thú vị, thật sự khiến cô không dám khen ngợi, giết kẻ địch còn muốn thưởng thức ca ngợi một phen, đây là đam mê gì vậy?

Bàn về chiến đấu dũng mãnh, cho dù là Ngũ Đế Thiên Đình cũng kém xa hai Chân Long, đây hoàn toàn là trò chơi may rủi, không có cách, da dày mạng lớn, chính là phóng túng như vậy.

Nghe nói, một lần nọ Tiêu Đồ rong chơi đến Đông Thiên Môn, một con rồng đánh với vài vị thiên thần quyền hành và Thiên Thần Ánh Sáng vậy mà không chết, chuyện này trước đây là tin tức lớn gây xôn xao đại lục Thái Sơ.

Biểu hiện của Tứ Cửu Tiên Tông ở tuyến Đông chiến trường cũng có thể sánh ngang với Thiên Đình.

Kiếm các và Long các cũng dũng mãnh không kém.

Hai vị Chân Long cảnh giới Hợp Đạo của Long các trên chiến trường không kiêng nể gì cả, ngốc nghếch xông thẳng vào trung tâm, tàn sát bốn phía, tung hùng bát hoang. Họ một người có phòng ngự vô địch, một người không sợ chết, làm cho mong muốn bày binh bố trận của Thiên Nhân tộc sụp đổ.

Việc liên tục tung hỏa lực chính là bằng chứng rõ ràng nhất, căn bản không kịp thở, đổi lại là một đại năng cảnh giới Hợp Đạo thử xem? Làm sao có thể liên tục bắn chứ?

Bàn về cấp bậc chiến lực thì chỉ tương đương cảnh giới Hợp Đạo nhưng sau khi Bạch Lăng đổi mới hàng loạt trang bị thì khả năng tàn sát và tiêu diệt của chiến hạm Tinh Hỏa đã tương đương với đại năng cảnh giới Hợp Đạo cao cấp...

Người đàn ông này là Vương Huyền Chiến từng xuất hiện nhiều lần với An Lâm, từng là thần tiên đứng đầu Tiên Bảng, trải qua trăm năm rèn luyện, bây giờ hắn đã là một mãnh tướng của Thiên Đình, tu vi cũng đạt tới cấp bậc Thiên Tiên Kỳ Phản Hư, có thể nói thành tựu vô cùng huy hoàng, thậm chí có thể nói là thiên tài yêu nghiệt.

Nhưng hắn không kiêu ngạo, cũng không có tư cách kiêu ngạo.

Cũng hết cách, người từng là học đệ, học muội của hắn đều lợi hại hơn hắn, thậm chí là lợi hại gấp mấy lần...

Vương Huyền Chiến tu luyện trên chiến trường, ở đây chiến đấu vô cùng dũng cảm, mũi thương đâm ra núi lập tức lở, vượt xa thần tiên bình thường, bất tri bất giác đã giết một trăm ngàn kẻ địch.

Biểu hiện dũng mãnh của hắn khiến cho nguyên soái Thiên Nhân tộc chú ý.

Ầm ầm!

Một luồng uy áp đáng sợ phũ xuống.

Thiên Khải Cảnh của Thiên Nhân tộc bỗng nhiên chớp động rồi xuất hiện trước mặt Vương Huyền Chiến, đánh ra một chưởng.

Vương Huyền Chiến phản ứng rất nhanh, tức giận gầm lên một tiếng, mũi thương sấm sét rít gào, còn ẩn chứa sấm sét ra sức cắn, đâm thẳng đến bàn tay.

"Rống!" Tiếng rồng gầm vang lên.

Sấm sét nổ tung.

Vương Huyền Chiến chỉ cảm thấy từ thương mâu truyền đến lực lớn khó ngăn cản, lan ra tới cánh tay hắn, khiến cánh tay bị xé rách, bắn ra máu tươi.

"Phốc..." Vương Huyền Chiến phun ra một ngụm máu tươi, bị thương nặng, bay ngược lại.

Thiên Khải Cảnh được xưng là tay vô địch cảnh giới Hợp Đạo, điều này quả nhiên không giả, một thần tiên vừa thăng cấp lên cảnh giới Phản Hư trung kỳ căn bản không phải đối thủ của hắn.

Một người đàn ông vô cùng tuấn tú đắm chìm trong Thánh Quang nhanh chóng bay đến, hai cánh trắng như tuyết mở ra, từ trên cao nhìn Vương Huyền Chiến bên dưới, song chưởng bắt đầu biến lớn, phóng ra năng lượng chấn động làm cho người ta khiếp sợ.

"Rồng Thiên Đình, Vương Huyền Chiến, ngày tận thế của ngươi đến rồi!"

Giọng điệu nguyên soái Thiên Nhân tộc lạnh lùng, song chưởng cùng lúc đến gần Vương Huyền Chiến.

Tình cảnh nghìn cân treo sợi tóc, ngay lúc Vương Huyền Chiến cắn răng muốn liều mạng một phen thì trên đầu hắn bỗng nhiên tỏa ra một đóa hoa hồng nhỏ, đong đưa theo gió.
Bạn cần đăng nhập để bình luận