Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1991: Một tỷ cái trứng

Trên một hòn đảo lớn ở cửa phía Đông Bắc Tây Thiên.

Đại trận ẩn chứa quy luật tối cao bao phủ đảo nhỏ.

Từ bên ngoài nhìn vào, có thể nhìn thấy quầng sáng màu lam bao quanh toàn bộ hòn đảo lớn. Quầng sáng kia thoạt nhìn rất mỏng nhưng lúc đối diện nó lại giống như biển cả vô tận, mênh mông rộng lớn khiến ngời ta sinh ra tuyệt vọng.

Nguyên khí vô cùng nồng đậm, ở trên đảo di chuyển quay vòng, vô số hoa thơm cỏ lạ nở rộ trên đảo, còn có các loại linh thú rất quý hiếm qua lại.

Hòn đảo này có tên là đảo Tây Minh, là thánh địa tu luyện vô cùng hiếm có.

Trên đất đai đảo Tây Minh, chi chít trứng lớn màu trắng, nhìn thoáng qua giống như là biển trứng, chúng cũng giống nhau, lại nhìn không thấy điểm cuối cùng.

Toàn thân Lam Tiểu Nghê bị dây thừng thể lưu buộc chặt, vòng eo mảnh khảnh còn bị xiềng xích màu đen trói buộc, sức lực khắp người đều bị vô số thần phù màu vàng trên xiềng xích trấn áp, khiến cô không có chút sức lực nào. Cô cứ như vậy bị Tứ Đại Thiên Thần áp giải đến một hòn đảo.

Khi cô nhìn thấy biển trứng vô tận, khóe miệng hơi mở ra, vẻ mặt khiếp sợ.

Kính Thiên Thần dẫn Lam Tiểu Nghê đến một pháp đàn hình tròn vô cùng tinh xảo, giống như thạch anh, hơn nữa còn có các loại đá quý kiếm có khảm ở giữa.

Một trong sáu Thiên Thần Hải Dương mang quyền hành tối cao!

"Mấy người rốt cuộc đang thừa dịp làm chuyện gì, vì sao trên đảo này lại nhiều trứng như vậy?" Vẻ mặt Lam Tiểu Nghê sợ hãi hỏi.

Khuôn mặt tươi cười của Lam Tiểu Nghê thay đổi, cô biết người nước kia là ai.

Hai mắt Lam Tiểu Nghê một hồi choáng váng.

Lam Tiểu Nghê nghiến răng, đôi mắt xanh xinh đẹp trừng mắt nhìn người nước, tức giận nói: "Đừng đắc ý quá sớm, An Lâm lão đại sẽ nhanh chóng đến đây, sau đó đánh toàn bộ các ngươi nằm bò!"

Trên hòn đảo này vậy mà có thật nhiều trứng!

Thiên Thần Hải Dương xoay người, nhìn Lam Tiểu Nghê, âm thanh không biết từ đâu truyền đến, giống như sóng biển cuồn cuộn: "Chúng ta lại gặp nhau, Lam minh chủ..."

Không xong, tập trung nhiều như vậy sợ là sẽ làm ra tội nghiêm trọng.

Đây cũng quá đồ sộ rồi!

Ở trung tâm pháp đàn có một người nước màu lam không nhìn rõ ngũ quan, đang đứng khoanh tay.

"Lùi mười nghìn bước mà nói, cho dù hắn thật sự có thủ đoạn thông minh, biết ngươi ở đâu thì hắn cũng không phá được đại trận Thiên Hải của ta! Biết tại sao ta chọn nơi này không, không làm phép với ngươi hay không, là vì ta đã bố trí trận pháp rất mạnh ở đây, đại trận Thiên Hải!"

"Ha ha... Ngươi không có tư cách biết chuyện này. Đây là kế hoạch vĩ đại, chắc chắn sẽ long trời lở đất, chắc chắn khiến tất cả sinh linh trên đại lục Thái Sơ sợ hãi!" Kính Thiên Thần cười nói.

"Cho dù là thần linh Sáng Thế đến đây chắn chắn cũng không thể làm gì. Tuy bây giờ ta đang bị thương nặng, vừa ra tay quá sức khiến ta bây giờ không thể ra tay nhưng chỉ cần có đại trận này thì ta chính là vô địch!"

"Lần trước các ngươi may mắn trốn thoát, lần này vận khí của ngươi cũng không tốt vậy đâu."

"Ha ha ha..." Thiên Thần Hải Dương cười ha ha, ngũ quan xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện trên đầu, sau đó bày ra vẻ mặt khinh thường, nói: "Tây Hải lớn như vậy, làm sao hắn biết ngươi ở đâu chứ?"

Lam Tiểu Nghê đau đớn kêu lên một tiếng, ngã lộn xuống đất, cơ thể xinh đẹp, mềm mại giãy giụa, nhìn người nước đang tiến đến chỗ cô, khuôn mặt xinh đẹp dần dần lộ vẻ hoảng sợ: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?"

Thiên Thần Hải Dương cười nói: "Ta ban cho ngươi quyền hành, ngươi lại dùng lực lượng quyền hành đối đầu với ta, ta không cần lực lượng không nghe lời, cho nên ta sẽ khiến ngươi ngoan ngoãn nghe lời..."

Thân thể mềm mại của Lam Tiểu Nghê run lên, ngẩng đầu nhìn về không trung phía xa, mắt đẹp ngập nước mùa thu, kích động hô to: "An Lâm lão đại, tôi ở trong này!"

Kính Thiên Thần, Thiên Thần Thể Lưu, Thiên Thần Lam Nha, Thiên Thần Minh Hà nghe vậy đều bày ra vẻ mặt ngạo nghễ, hô to Hải Dương đại nhân sáng suốt.

"Thủ đoạn của An Lâm tông chủ thật sự là quỷ thần khó lường, chúng ta ngay cả chút tin tức cũng không có vậy mà hắn có thể vô cùng chính xác tìm đến đây."

Mặt Thiên Thần Hải Dương lộ vẻ nắm chắc phần thắng.

Đại trận Thiên Hải trên đảo Tây Minh chủ động nổi lên hào quang màu lam, ngăn cản hoàn toàn An Lâm khí thế ngập trời ở bên ngoài, ngay cả hơi thở cũng không thể lọt vào bên trong.

An Lâm lửa giận cuồn cuộn, uy thế đáng sợ bay thẳng đi.

Lúc hai vị đại năng siêu cấp đang kinh ngạc than vãn, Lam Tiên Dương nhìn thấy Lam Tiểu Nghê không bị thương gì, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại chuyển ánh mắt mong đợi nhìn An Lâm.

Lam Tiểu Nghê vẫn rất phẫn nộ trừng mắt nhìn Thiên Thần Hải Dương: "Ngươi sẽ làm gì ta?"

An Lâm nhìn vẻ mặt buồn thiu của Lam Tiểu Nghê rồi nhìn Thiên Thần Hải Dương và bốn vị thiên thần còn lại, vẻ mặt vô cùng tức giận: "Thật can đảm, dám ức hiếp tiểu đệ của ta thành bộ dạng này!"

Ma tôn Lăng Cổ và Chân Nguyên Vũ Tôn đều rất kích động.

"Tìm được rồi, Lam minh chủ vậy mà thật sự ở đây."

Thiên Thần Minh Hà xách Lam Tiểu Nghê đến trung tâm pháp đàn.

"Buông Lam tiểu đệ ra!" Bỗng một giọng nói vô cùng tức giận từ xa truyền đến.

Lam Tiểu Nghê hoảng hốt, dung nhan xinh đẹp trở nên tái nhợt.

"Sửa chữa trí nhớ của ngươi, khiến ngươi hoàn toàn nghe lời của ta." Thiên Thần Hải Dương cười nói.

Bốn vị thiên thần đầu tiên là khiếp sợ vì An Lâm thật sự tìm đến đây nhưng tiếp theo họ lập tức bình thản, khinh thường.

"An Lâm, không cần lãng phí sức lực, đây là trận pháp mạnh mẽ mà Hải Dương đại nhân của chúng ta bố trí, ngươi căn bản không có khả năng phá nó!" Kính Thiên Thần lạnh lùng cười, mở miệng nói.

Thiên Thần Thể Lưu cũng lớn tiếng quát: "Người đời đều truyện tai nhau ngươi và Thiên Thần Đại Địa chiến đấu năm năm nhưng trong phạm vi nội bộ thiên thần chúng ta đều biết căn bản Thiên Thần Đại Địa không muốn lãng phí sức lực chiến đấu vô ích với ngươi! Nếu muốn, Thiên Thần Đại Địa có thể dẽ dàng giết ngươi, Thiên Thần Hải Dương cũng vậy! Bây giờ ngươi còn không biết trời cao đất rộng, khiến Thiên Thần Hải Dương tức giận, đây là ngươi muốn chết phải không?"

"Ha ha ha... Nói không đúng rồi, An Lâm này là ở đây tỏ vẻ một chút thôi, Đi dạo cửa Tây Thiên một vòng sau đó trở về tuyên bố với người đời chiến đấu năm năm với Thiên Thần Hải Dương sao?" Thiên Thần Lam Nha che miệng cười duyên, nói.

Thiên Thần Hải Dương nhìn An Lâm, mặt lộ vẻ khinh thường: "An Lâm, ngươi trở về đi, với thực lực của ngươi thì không thể phá vỡ đại trận Thiên Hải này của ta đâu."

"Không thử thì làm sao biết được chứ?" Phía sau An Lâm xuất hiện viên hoàn màu vàng, chuyển động hình thức chiến thể ngũ hành, dùng hết sức đánh về phía đại trận trước mặt.

Ầm ầm!

Năng lượng đáng sợ bùng nổ.

Lực ngũ hành điên cuồng đập vào, giống như không gian liên tục bị nứt vậy.

Tất cả tường ốp của đại trận màu lam bị một quyền này đập lõm vào, run dữ dội, giống như biển rộng cuồn cuộn gào thét, tuy gào thét thì gào thét nhưng không hề có dấu hiệu bị phá vỡ. Lực lượng của An Lâm giống như chìm vào đáy biển sâu vô tận, tất cả đều bị đại trận hấp thu.

Thiên Thần Hải Dương chắp tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng, nói: "Đừng lãng phí sức lực, ngươi không thể phá trận đâu."

Lúc này, Chân Nguyên Vũ Tôn bỗng nhiên kinh ngạc hô lên: "Mau nhìn vào hòn đảo kia, sao lại nhiều trứng như vậy?"

"Hí... Đó là trứng sao, ước chừng có khoảng một tỷ cái trứng! Rốt cuộc họ muốn làm gì?" Ma tôn Lăng Cổ cũng rất kinh ngạc. Hắn mở to hai mắt nhìn, thấy trên đảo trứng trải dài vô tận, thậm chí đã xuất hiện vết nứt, dáng vẻ muốn phá vỏ ra ngoài.

Một tỷ là định nghĩa gì? Nếu trứng có thể ấp nở ra đại quân, như vậy chắc chắn là một đại nạn vô cùng đáng sợ của đại lục Thái Sơ.

"Được lắm, ngươi vậy mà lại có âm mưu bí mật, ta tuyệt đối không để ngươi thực hiện được!" An Lâm trùng hợp phát hiện âm mưu của Thiên Thần Hải Dương, mặt lộ vẻ kiên quyết: "Hôm nay, An Lâm ta cho dù liều mạng cũng sẽ hủy diệt tất cả trứng ở đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận