Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2007: Lựa chọn của Hứa Tiểu Lan

Sau đó, dù An Lâm có quấy rầy đến mức nào, Trần Trần vẫn nhất quyết không hé nửa lời.

An Lâm đã nhận ra Tuyết Nhan thích Trần Trần.

Nói chính xác là tất cả thành viên của bang Phá Thiên đều nhận ra điều này.

Nhưng rốt cuộc Trần Trần có thích Tuyết Nhan không, điều này thật khiến mọi người tò mò.

"Này! Trần huynh đệ! Ơ kìa Trần huynh đệ! Anh đừng đi mà!"

Thấy người ta không chịu nổi hắn quấy nhiễu bỏ đi, An Lâm còn gọi với theo, nhưng bóng dáng kia chạy trốn rất nhanh, chớp mắt đã không thấy người đâu, có lẽ vì không muốn nhìn thấy tên An Lâm nhiều chuyện kia.

An Lâm hết cách, đành phải từ bỏ ý định.

Hắn và Tiểu Lan cùng nhau học tập tại bang Phá Thiên một thời gian, sau đó quay về Nguyệt Đồng Thần Thành.

Hứa Tiểu Lan lộ ra vẻ mặt hưởng thụ: "Lúc trước trong đầu toàn là Phá Thiên, Phá Thiên, Phá Thiên. Bây giờ đầu óc có thả lỏng mái một chút rồi."

Những thiên tử dự bị biết được chuyện này đều kinh ngạc và cảm khái không thôi, vị trí thiên tử bọn họ liều mạng tranh giành mà Hứa Tiểu Lan lại không thèm quan tâm, đúng là làm người ta tức chết mà!

Một trận gió mát khẽ thổi qua, An lâm ngửi thấy mùi hoa quế trong gió.

Thậm chí nếu cô muốn làm thiên tử, Tây Lý Nhĩ và Trần Trần cũng thẳng thắn rằng việc này không thành vấn đề. Cho dù là lĩnh hội đạo cảnh hay thực lực tu vi, cô đều đạt tiêu chuẩn. Nhưng cô không muốn, cô chỉ muốn làm tùy tùng thiên tử của An Lâm.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan xuất hiện tại Nguyệt Đồng Thần Thành.

Trở lại đình viện.

Những thứ quan trọng bang Phá Thiên dạy, bọn họ đã hiểu rõ, việc tiếp theo là tiến hành luyện tập và cảm ngộ, ở lại vùng đất Ánh Sáng Vĩnh Hằng cũng không có tác dụng gì. An Lâm nhận ra hắn có thể tiến vào hệ thuật pháp của bang Phá Thiên, đạt được không ít tinh tiến, giờ là lúc đi đánh bọn Thiên Nhân, thử một chút hoả lực xem sao.

"Đi thôi Tiểu Lan, chúng ta về nhà nào." An Lâm chủ động nắm tay Hứa Tiểu Lan.

"Ôi, thơm quá!"

Ánh sáng trong đại trận chói lóa.

Cô trở thành tùy tùng của Thiên Tử, cũng được hưởng thụ phúc lợi cao cấp của bang Phá Thiên, cảm ngộ đạo cảnh Phá Thiên đột nhiên tăng mạnh, không ngờ trong thế giới mô phỏng còn phá thiên thành công, có tư chất trở thành thiên tử dự bị của Phá Thiên.

Sau khi thân thể cô phát sinh dị thường thì rất thích ngủ.

Phía trước đại trận có một con đường lớn, hai bên đường là những cây hoa quế đang nở rộ, đung đưa theo gió dưới ánh trăng, hương thơm thanh nhã vấn vít xung quanh mang lại cảm giác an tĩnh thoải mái.

Tất cả giống như không có gì thay đổi.

Hứa Tiểu Lan gật đầu cười, cùng An Lâm chầm chậm bước trên con đường hoa quế, ánh trăng toả sáng kéo dài bóng của hai người.

Hứa Tiểu Lan quay về phòng nghỉ ngơi như thường ngày.

Hứa Tiểu Lan cảm nhận được một sự giải thoát tự do tự tại khó mà dùng lời diễn tả được, sau đó tự như loài chim càng bay càng cao, nhìn xuống toàn bộ thế giới, dùng góc độ trên cao quan sát tất cả trên thế gian.

Không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc cô cũng ôm được ánh sáng đó vào trong ngực.

Rất chân thực.

Trong bóng đêm, đột nhiên có ánh sáng màu trắng xuất hiện ở phía xa. Ánh sáng kia vô cùng mê người, tựa như đó chính là hy vọng, là tương lai, là ý nghĩa của cuộc sống.

Đúng vậy, đây chính là chân thật, đây chính là hiện thực!

Rất nhanh, cô mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

"Mình nhớ ra rồi. Cuối cùng cũng biết loại cảm giác này là gì rồi."

Cô chăm chú nhìn lại bản thân mình, phát hiện thân thể mình vậy mà lại là thân thể một con Chu Tước nhỏ bé, đang chậm rãi bay lên không trung, giống như đang đuổi theo chân lý của sinh mệnh, càng ngày càng trở nên mở ảo siêu thoát.

Hứa Tiểu Lan trợn to hai mắt, nếu như tất cả những thứ này là thật, Tiểu Lan nằm trong phòng cũng là thật, vậy thì thân thể hiện tại của cô là cái gì?

Hứa Tiểu Lan đuổi theo ánh sáng đó, vẫn luôn không ngừng chạy, không ngừng chạy...

Tất cả những thứ cô nhìn thấy sao có thể chân thực như vậy?

Không, có gì đó không đúng!

Hứa Tiểu Lan đột nhiên phản ứng lại, nghiêm túc cảm nhận, sau đó khiếp sợ phát hiện ra một chuyện rất đáng sợ, đó chính là tất cả những thứ này đều là thật.

Trong nháy mắt đó, dường như cô có được tất cả.

Hứa Tiểu Lan cảm giác mình bay lên không trung, cô nhìn xuống mặt đất, thấy đình viện lầu các quen thuộc, thấy được thân thể tiều tuỵ của chính mình, thấy An Lâm lặng yên tĩnh toạ.

Có lẽ đây chính là chân lý của sinh mệnh chăng?

Thật là thoải mái!

"Đây chính là cảm giác thoát khỏi trời đất... Sinh mệnh được lột xác, là hình thái cuối cùng của sinh mệnh, thật ra cũng chính là siêu thoát khỏi thế giới, trở thành bất tử, tồn tại vĩnh hằng..."

"Từ khi là trẻ sơ sinh đến lúc tuổi già tóc bạc, ta đều đã trải qua, cuộc sống của ta đã kết thúc, nhân quả trong sinh mệnh của ta cũng kết thúc, bây giờ là lúc tìm kiếm bản thân thật sự là ai..."

Trong lòng Hứa Tiểu Lan hiểu ra, trong nháy mắt cô hiểu được sinh mệnh, hiểu rõ được đạo của bản thân.

Chu Tước bé nhỏ bay lên không trung, cô thấy đình viện càng ngày càng nhỏ.

Toàn thân Hứa Tiểu Lan khát khao được siêu thoát, đó là sự truy tìm cuối cùng của sinh mệnh, không phải đơn giản chỉ ý chí và ý niệm là có thể ngăn cản được khát vọng và cám dỗ này.

Rất có thể Hứa Tiểu Lan sẽ làm được chuyện mà Chu Tước Nữ Đễ tiền nhiệm không cách nào thực hiện được.

Đến tận bây giờ Hứa Tiểu Lan vẫn không biết rốt cuộc làm sao mà cô có thể siêu thoát.

Chu Tước Nữ Đế tiền nhiệm cũng có thánh vị cơ mà. Chẳng lẽ do Hứa Tiểu Lan là song Hợp Đạo chưa từng có trong lịch sử? Hay là do cô đã thông hiểu sâu sắc Phá Thiên, đến ông trời cũng sợ cô, cho nên vội vàng tiễn cô đi?

Suy đoán này rất có khả năng xảy ra, bởi vì cô vừa mới học được chút thành tựu ở bang Phá Thiên, lại có thể siêu thoát ngay trong buổi tối hôm quay về.

"Bỏ lỡ lần này, ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đâu." Hình bóng áo xanh kia chậm rãi nói với cô, âm thanh như có như không khiến người ta muốn đến gần.

Không quên được, không thể quên được.

Cảnh tượng hai người kề vai chiến đấu, cảnh tượng hai người tựa sát vào nhau ngồi yên lặng trên núi đá ngắm nhìn biển mây, cảnh tượng hai người đang khích lệ nhau tu hành, cảnh tượng hai người cùng nhau làm món ăn yêu thích.

Cô đã bỏ đi rất nhiều chấp niệm, cô sắp trở nên tiêu dao tự tại. Chỉ có điều bóng dáng mờ ảo kia đột nhiên xuất hiện. Vào lúc cô tưởng rằng bóng dáng đó sẽ ngày càng mờ nhạt rồi biến mất thì nó lại bắt đầu trở nên rõ ràng.

Một bóng dáng xuất hiện trong đầu cô.

Đột nhiên cổ họng cô nghẹn lại một chút.

Sau đó tất cả những nghi vấn được tháo gỡ.

Hứa Tiểu Lan tựa như trở nên toàn trí toàn năng vậy.

"Cảnh giới ư? Haha, thứ này không quan trọng."

"Thực lực ư? Thứ này cũng không quan trọng nữa rồi."

Cô ngẩng đầu lên thì thấy một bộ váy màu xanh đang khẽ tung bay, kiêu ngạo đứng trên đỉnh vạn giới, phóng khoáng, thanh cao không giống người thường.

Đó chính là dáng vẻ tương lai của cô.

Thiên ngoại phi tiên.

Thần tiên... chân chính!!!

"Tình cảm ư? Cũng không..."

Vạn vật tinh thần xuất hiện trong đôi mắt cô.

Lúc này, thân thể cô dần dần trở nên hư ảo.

Trong lòng Hứa Tiểu Lan hoảng sợ.

"Ấy! Không đúng! Ta ngay cả cảnh giới Sáng Thế cũng chưa đến, làm sao có thể siêu thoát được chứ?"

Chỉ duy nhất một điều không thay đổi, đó là cô biết con đường siêu thoát này vô cùng chính xác, là con đường mà toàn bộ đại lục Thái Sơ và toàn thể thần linh Sáng Thế của tinh vực đều theo đuổi.

Hiện giờ đầu óc Hứa Tiểu Lan rất hỗn loạn, cô suy nghĩ rất nhiều.

"Tình cảm, không quan trọng... quan trọng... quan trọng!!!" Giọng Hứa Tiểu Lan càng ngày càng kiên định, trong đầu cô hiện lên bức tranh hai người đối mặt nhau vào lúc hoàng hôn sau đó dừng lại ở khung cảnh sáng sớm An Lâm cười rồi hôn vào cái trán nhiều nếp nhăn của cô.

Hứa Tiểu Lan bỗng nhiên cười, cô vung tay lên, bóng áo xanh trên bầu trời liền tan thành mây khói.

Chỉ còn lại thanh âm mờ mịt siêu phàm hướng thẳng lên chín tầng mây.

"Thiên ngoại phi tiên thì có gì tốt cơ chứ?"

"Cái móng heo bự nhà ta quan trọng hơn nhiều!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận