Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2057: Thiên thần quyền uy chí cao mai phục

Đạo Kiếm của An Lâm có thể chém được Đạo, dù là Thiên Địa Đại Đạo cũng có thể dùng một nhát kiếm chém đứt.

An Lâm dứt khoát chém Thiên thần Âm Dương thành hai nửa. Hắn thấy trên cơ thể đối phương có một đường Đạo Văn màu đen tựa như triển khai tuyệt đỉnh Âm Dương Diễn Hóa, chỉ là chân ý đạo pháp tản ra trong lúc không chú ý cũng đủ cho vô số tu sĩ ngộ đạo. Nhưng An Lâm rất thờ ơ, hắn nắm chặt kiếm Thắng Tà, trực tiếp chém vào chỗ mạnh nhất của Đạo Văn.

Tia lửa màu đen ngay lập tức bùng nổ.

Thiên thần Âm Dương hét lên đau đớn, thống khổ vô cùng.

Có thể nói một kiếm này của An Lâm đã tổn hại đến căn nguyên của Thiên thần Âm Dương, nói chính xác là chém thẳng vào căn nguyên quyền uy của hắn.

Thiên thần Âm Dương bị chém thành hai nửa vốn dĩ còn có thể hợp lại, nhưng bây giờ bị kiếm Thắng Tà của An Lâm chém một nhát nên năng lực hồi sinh này không có tác dụng. Thần Hoàn trên đầu Thiên thần Âm Dương cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Những Thiên Thần khác bị chém làm đôi hoặc bị đánh tan xương nát thịt còn có thể dựa vào Quyền uy bất tử mà sống lại, kể cả địch nhân có mạnh đi nữa thì cũng phải giết Thiên thần quyền uy nhiều lần mới có thể khiến chúng nó hao tổn đến chết, nhưng An Lâm hoàn toàn ngược lại với những gì mà Thiên thần Âm Dương biết.

An Lâm chỉ chém một nhát đã giết được Thiên thần Âm Dương.

An Lâm đã chém rách Đạo Văn nhưng chưa chém sâu xuống, dường như hắn cảm nhận được cái gì đó, sắc mặt đại biến, sau đó chém về phía mặt đất.

Nhưng luồng ánh sáng màu xanh kia cực kỳ nhanh nhạy, dùng hết sức tránh thoát được một kiếm của An Lâm, chỉ một tay ra, vô số Sơn Hải đánh tới ngực An Lâm.

Một âm thanh mờ mịt tựa như từ thuở Hồng Hoang vang vọng khắp đại địa.

Mặt đất bị nứt ra tạo thành một vực sâu.

Tiếp tục như vậy nữa thì không những hắn không có cách nào dụ An Lâm đến địa điểm định trước, ngay cả kéo dài thời gian cũng không làm được. Đúng vậy, hắn sẽ bị một nhát kiếm của An Lâm chém chết!

Một thiếu niên toàn thân giống màu hổ phách, mang Thanh Hoàng Thần Hoàn trên đầu xuất hiện trên mặt đất, hắn than thở lắc đầu.

Một khi Đạo Văn màu đen kia bị chém đứt thì chắc chắn Thiên thần Âm Dương sẽ chết.

An Lâm cảm giác như cả người bị xé ra, trong chốc lát thậm chí hắn không thể thở nổi, sức mạnh cuồn cuộn làm người ta cảm thấy tuyệt vọng đang điên cuồng đấu đá nhau mà đến.

"Thiên thần Âm Dương, ngươi thất bại rồi sao?"

Vốn dĩ Thiên thần Âm Dương còn nghĩ rằng An Lâm giết mình mấy lần cũng chẳng sao, nhưng lúc này hắn thật sự sợ hãi, không biết bản thân đã trêu chọc phải cái dạng gì?

Ầm!!

Sau đó dường như hắn ý thức được cái gì đó, vội vàng quỳ xuống, mặt đầy hổ thẹn, nói: "Xin lỗi Thiên thần Đại Địa Đại nhân, ta đã phụ lòng tín nhiệm của ngài."

Không biết âm thanh kia phát ra từ đâu, nhưng nó vọng khắp đại địa tựa như chỉ dụ của Trời bất tử vĩnh hằng.

"Không sao, mặc dù đây không phải nơi ta bày trận, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể dùng Sát trận đối phó với An Lâm". Thiếu niên có bộ dáng màu hổ phách lạnh nhạt nói.

"Phụt!" An Lâm phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra phía sau, liên tiếp đụng hỏng mấy tòa núi cao mới dừng lại.

"Được...được cứu rồi!" Thân thể Thiên thần Âm Dương bị chém thành hai nửa lại hợp nhất một lần nữa, Hắc Bạch Thần Hoàn trên đầu thật sự giống như thủy tinh phủ đầy vết nứt có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.

Gió bão đáng sợ bắt đầu hoành hành khắp ba nghìn dặm.

"Đúng vậy, chỉ một mình ta cũng đủ để lấy mạng của ngươi, bất kể ngươi dùng át chủ bài gì." Thiên thần Đại Địa giọng lãnh đạm mang theo mười phần kiêu ngạo trả lời " Chẳng qua, để loại bỏ các loại rủi ro, lần này không chỉ có một mình ta làm nhiệm vụ."

"Thiên thần Hải Dương."

"Lần trước vì đủ loại cố kỵ mà ta không thể dốc toàn lực ra tay với ngươi, nhưng bây giờ ta không cần lo lắng gì nữa." Thiên thần Đại Địa chắp hai tay sau lưng "An Lâm! Ngươi sẽ được chôn thây ở đây!"

"An Lâm, ta sẽ chống mắt lên nhìn cái chết của ngươi, vì một tỷ quả trứng Thiên Nhân lúc ngươi hủy của ta, ngươi sẽ phải trả cái giá rất đắt." Thiên thần Hải Dương uy phong lẫm liệt nói.

An Lâm từ trong đống đổ vỡ đi ra, hung tợn phun ra một ngụm máu tươi, sau khi nhìn thấy Thiên thần Đại Địa, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: "Vậy mà thật sự là ngươi, Thiên thần Đại Địa!"

An Lâm biến thành một đạo tàn ảnh, tốc độ còn nhanh hơn sấm sét.

"Chiến thần Lục kiếm, Ảnh Hổ!"

An Lâm hít sâu một hơi, không chút do dự xoay người, hướng về phía xa chạy trốn, tốc độ còn nhanh gấp mấy lần so với lúc đuổi theo Thiên thần Âm Dương.

"Dựa vào ngươi? Ta có rất nhiều át chủ bài đó."An Lâm mỉm cười nói.

Khóe miệng An Lâm nhẹ nhếch lên, cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh nhưng khó nén bất an sợ hãi trong lòng: "Điều động những hai Thiên thần Quyền uy chí cao đến chỉ để giết ta? Số lượng khá lớn đó."

" Người trực tiếp ra tay là ta, Hải Dương chỉ ở bên cạnh phụ trợ cho ta, phòng khi ngươi chạy trốn hoặc là làm ra thủ đoạn gì đó." Thiên thần Đại Địa có niềm kiêu ngạo của hắn, hắn sẽ không thật sự liên thủ với Hải Dương để khi dễ một tu sĩ Phản Hư, hắn cảm thấy một mình hắn đủ để đối phó với An Lâm.

Thật ra thì An Lâm cũng chỉ là một Thần linh Sáng thế yếu ớt, không cần quá lo lắng.

Lúc này, phía xa đột nhiên xuất hiện mây đen mù mịt, sấm chớp gào thét.

Một vật thể là chất lỏng màu xanh da trời ngưng tụ thành hình người, trên đầu là Thần Hoàn màu lam, chân đạp trên sóng thần mà tới, một thác nước cực lớn trải dài trên bán kính nghìn dặm, lấy quy luật sâu không lường được khóa không gian lại, chặn đường lui của An Lâm.

"Ha ha ha, An Lâm, ngươi đã bị mai phục rồi, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi!!"

Một giọng nói thâm thúy mênh mang tràn đầy uy nghiêm truyền tới.

Không chỉ có vậy, trước mắt Thiên thần Âm Dương, Thiên thần Đại Địa, Thiên thần Hải Dương đều biến thành bóng tối, năm giác quan trong nháy mắt không có cảm giác gì.

"Muốn trốn sao? Đừng có nằm mơ, ngươi đã bị Thiên thần Âm Dương dụ vào phạm vi Sát trận của ta rồi." Thiên thần Đại Địa cười lạnh một tiếng, chân nhẹ giẫm lên mặt đất: " Ra đây đi, Đại Địa Chi Hạch!"

Ùng! Ùng!

Đất đai rung động kịch liệt.

Một đại trận màu xanh vàng hiện ra bao trùm phạm vi hai nghìn dặm.

Đồng thời, tám trăm dặm bên ngoài trung tâm của dãy núi nào đó có một hình thoi màu tím từ trong lòng đất chậm rãi xuất hiện, sau đó phát ra xung động kỳ dị.

Bỗng nhiên lực hấp dẫn của Trái Đất đột ngột tăng lên.

Vào lúc An Lâm đang bay lên, mặt đất đột nhiên sinh ra một lực kéo muốn làm cho hắn rơi khỏi không trung. Không chỉ như vậy, hình thoi màu tím sau lưng hắn cũng phát ra một lực hút cực mạnh, nó giống như một vòng xoáy cường lực mạnh mẽ hút An Lâm vào trong.

"Tăng dẫn lực lên gấp vạn lần!" Thiên thần Đại Địa lạnh lùng mở miệng.

Ầm, ầm!

Lực hút càng mạnh hơn nữa, không chỗ nào là không xuất hiện, tác động lên toàn thân An Lâm, hắn cũng sắp chịu không nổi rồi, không có cách nào giữ vững trạng thái Ảnh Hổ, nặng nề rơi xuống, mặt đất lõm thành một cái hố.

"Ngươi biết không, đây vốn là Đại Địa Sát trận, trước tiên dụ ngươi đến gần vị trí của Đại Địa Chi Hạch rồi mới kích hoạt đại trận, lúc đó Đại trận dẫn lực sẽ kết hợp với Đại Địa Chi Hạch tạo ra uy lực lớn nhất. Nhưng xem ra hiện tại cũng không kém là bao, chỉ dùng Đại Địa Sát trận cũng có thể trấn áp ngươi!" Thiên thần Đại Địa cười nhạt, nhìn An Lâm từ mặt đất chật vật bò dậy muốn tiếp tục chạy trốn, lần nữa giẫm nhẹ lên mặt đất.

"Đại Địa Dẫn Lực, gấp một trăm triệu lần!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận