Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2058: Trọng lực cực hạn

Ầm!!

Vốn dĩ mặt đất được giữ vững nhờ vào tính đặc thù của đại trận, giờ đột nhiên toàn bộ lún xuống nhanh chóng.

An Lâm đang ở trung tâm của trọng lực, hắn cảm giác tựa như có vô số ngọn núi lớn đang đè lên người mình, trọng lực khủng bố có mặt khắp nơi, dù hắn đang trong trạng thái Ngũ Hành Chiến Thể vẫn cảm thấy xương cốt cũng phát ra âm thanh răng rắc giòn tan, có thể vỡ vụn bất cứ lúc nào, mỗi một tế bào trên cơ thể đều giống như bị trọng lực nghiền nát.

Choáng váng cực hạn cùng cảm giác hít thở không thông truyền tới.

Hai chân An Lâm run rẩy, có thể quỳ sụp xuống đất bất cứ lúc nào.

Trọng lực thật sự quá kinh khủng, có thể dễ dàng nghiền nát một sinh linh thành bọt máu. Dù có là Hợp Đạo Siêu cấp Đại năng thì rơi vào hoàn cảnh này cũng không chống đỡ được mấy giây.

Dù gì đây không chỉ đơn giản là loại lực lượng chồng chất lên nhau, mà nó đã tăng trọng lực lên gấp trăm triệu lần.

"Ngươi đã cảm nhận được sức mạnh của Đại Địa chưa?" Thân thể thiếu niên tựa như hổ phách trong suốt, từng bước đi về phía An Lâm, hắn rất bình tĩnh nở nụ cười: "Lấy mạng của ngươi thật sự là một chuyện quá đơn giản luôn."

Sáu viên ngọc quyền uy bất ngờ xuất hiện xung quanh người Thiên thần Đại Địa.

"Phát động phản trọng lực!"

"Chết đi!!!" Thiên thần Đại Địa đột ngột tiến đến trước mặt An Lâm, tay cầm Thạch Kiếm màu xám tro nhằm vào cổ An Lâm mà chém xuống.

Đồng thời, Thần Hoàn màu vàng đất xuất hiện trên đỉnh đầu An Lâm.

"Thiên thần Đại Địa lợi hại thật, chỉ dùng một cái Sát trận đã khống chế được An Lâm." Thiên thần Âm Dương đứng ở xa xa xem trận chiến, mặt đầy kinh sợ nói. Bản thân hắn từng bị An Lâm đuổi giết nên hắn hiểu rất rõ lực lượng khủng bố mà An Lâm thể hiện ra, cũng biết rằng An Lâm thực lực cao cường, nhưng dù An Lâm có mạnh thế nào đi nữa thì vẫn không chống đỡ được Sát trận của Thiên thần Đại Địa.

"Thiên Đạo Nhất Chỉ!" An Lâm quát một tiếng, ngón tay biến thành hào quang màu vàng duy nhất trong thiên địa, huỷ thiên diệt địa, xé rách hư không, đâm vào ngực Thiên thần Đại Địa, đâm thẳng tới căn nguyên của hắn.

Hắn đưa tay ra, đất đai nổi lên ngưng tụ thành hình một thanh kiếm bằng đá màu xám tro.

Quanh người An Lâm xuất hiện một màng ánh sáng mỏng màu tím, thân thể hắn di chuyển qua một bên, tựa như ma quỷ tránh thoát được một kiếm của Thiên thần Đại Địa, đồng thời đầu ngón tay hắn phát ra kim quang vô hạn bắn về phía ngực Thiên thần Đại Địa.

An Lâm nhìn Thiên thần Đại Địa cầm kiếm đang từng bước tiến về phía mình, nếu hắn không đánh lại thì chắc chắn hắn phải bỏ mạng ở nơi này.

Thạch Kiếm nhìn rất bình thường, sau khi được dung hợp với sức mạnh quyền uy chí cao của Thiên thần Đại Địa nó lập tức biến thành mênh mông cuồn cuộn, uy năng sâu không lường được.

Lôi Đạo Ngọc, Phong Đạo Ngọc, Độc Đạo Ngọc, Hoả Đạo Ngọc, Kim Đạo Ngọc, Vạn Tượng Đạo Ngọc - mỗi một viên ngọc đều ẩn chứa một loại uy năng cực hạn.

Ngón tay mang kim quang biến mấy trăm dặm mặt đất thành đống đổ nát.

Hai con ngươi của An Lâm đột nhiên ngưng chuyển động.

Vô số ngọn núi cao bị đánh thành phấn vụn.

"Ngươi..." Con ngươi Thiên thần Đại Địa co lại.

Ầm!

An Lâm phá được chiêu thức uy thế của Thiên thần Đại Địa, đối phương còn đang thất thần thì An Lâm tận dụng cơ hội này tiến hành phản kích, tung ra một đấm ẩn chứa kim quang vô hạn.

Con ngươi An Lâm chuyển thành màu vàng, chấn động vô hình lan truyền, chân giẫm lên không trung, trong tay là vô số ngôi sao, thân thể không gì sánh được thoắt cái xuất hiện trước mặt Thiên thần Đại Địa.

Xem ra song phương giống như hoà nhau.

An Lâm đang định tiếp tục ra đòn thì một nắm đấm đột ngột xuất hiện, không ngừng biến lớn trước mặt hắn, nó cao hơn núi, lớn hơn mặt đất, sinh ra một loại cảm giác hoàn toàn không có cách nào né tránh được, thậm chí muốn ngăn cản cũng là hy vọng xa vời, thật giống như một giây tiếp theo hắn sẽ bị nắm đấm này nghiền thành bụi phấn.

Ùng, ùng, ùng!

Lúc kim quang mờ dần thì trên ngực Thiên thần Đại Địa đã xuất hiện những vết rách nhỏ li ti.

"Thiên thần Đại Địa Đại nhân!!!!" Thiên thần Âm Dương thấy cảnh tượng này thì sắc mặt thay đổi, lo lắng kêu lên, đồng thời nhìn sang Thiên thần Hải Dương, nói: "Thiên thần Đại Địa gặp nạn tại sao Ngài không đi giúp đỡ?"

Đây là quyền uy cao cấp oanh tạc, tương đương với sáu Thiên thần quyền uy cùng lúc tấn công Thiên thần Đại Địa.

Trời đất biến thành một địa vực bị huỷ diệt.

"Lại dùng quyền uy chí cao hù doạ ta!"

An Lâm bỗng nhiên cười: "Nổ chết hắn!"

Lúc này sáu viên ngọc quanh người Thiên thần Đại Địa đã tích đủ năng lượng quyền uy nên đồng loạt nổ tung.

Trong chớp mắt, gió bão sấm chớp, khói độc chết người, nhiệt độ cao nhất, Vạn Tượng công kích, bão táp kim loại như cuồng phong đập vào người Thiên thần Đại Địa.

Siêu Thần Uy Chi Thuật!

Cánh tay của An Lâm trở nên đỏ rực do không chịu nổi lực của Thiên thần Đại Địa, dường như có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Thiên thần Đại Địa cũng không dễ chịu gì, công kích của An Lâm vô cùng mãnh liệt, làm hắn không ngừng lui về phía sau.

Dùng sức mạnh cực hạn của Ngũ Hành Chiến Thể kết hợp với chiêu thức Phá Thiên có thể tạo ra uy năng huỷ thiên diệt địa, một đấm này cùng với một đấm của Thiên thần Đại Địa va vào nhau, trong nháy mắt tạo ra vụ nổ kéo dài trăm dặm trên không trung.

"Thiên Đạo Nhất Quyền!"

Thiên thần Hải Dương nghe vậy nhưng vẫn không động đậy, ngược lại cười nhạt: "Nếu Đại Địa dễ dàng bị đánh bại như vậy thì chúng ta không cần đấu trận này nữa."

An Lâm lợi dụng khe hở vụ nổ, thân hình lui nhanh về phía sau, bay về chỗ trũng nào đó.

Thiên thần Đại Địa từ trong vụ nổ thoát ra, người không có chỗ nào bị thương, chẳng biết từ lúc nào quanh thân đã phủ thêm một lớp áo giáp tinh thể bảy màu thần bí, dưới ánh mặt trời toả ra ánh sáng ảo mộng.

"Dùng trọng lực Sơn Quyền để đối phó với lực nghiền ép trong đại trận của ta, ngươi cũng thông minh đó." Thiên thần Đất Đai nhìn An Lâm, nhẹ nhàng cười một tiếng: "Nhưng ngươi đừng quên, ta mới là chí cao, cái gọi là Sơn Quyền, chẳng qua chỉ là quyền uy ta tách nhỏ ra mà thôi."

"Một tỷ lần trọng lực!" Thiên thần Đại Địa đạp một cái lên mặt đất.

Ầm!

Lực lượng kinh khủng gấp mười lần trước đó đánh tới.

An Lâm cảm thấy càng ngày càng khó chống đỡ lực lượng này, tấm màng màu tím của cấu trúc Sơn Quyền bao bên ngoài cơ thể hắn bắt đầu run rẩy dữ dội, có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Tất cả sự vật xung quanh cũng bị Đại Địa đè ép đến mức lún xuống.

Thiên thần Đại Địa đang định thi triển một kích cuối cùng đột nhiên phát hiện vị trí của An Lâm.

Ấy, vị trí này...

Thiên thần Đại Địa nhìn chỗ trũng đang không ngừng lõm xuống không nhịn được giật giật khoé miệng.

Đây là trùng hợp sao? Làm sao An Lâm chạy đến chỗ này được vậy?

Hắn sao có thể may mắn như vậy được? Chạy trốn cũng tìm đúng chỗ bí mật cốt lõi của đại trận để trốn, chỗ đó chính là điểm hội tụ năng lượng cực lớn.

Dựa theo cách nghĩ của người tường mà nói, nòng cốt Sát trận của Đại Địa chính là khối thạch anh hình thoi màu tím có tên là Thiên Địa Chi Hạch, ngươi sẽ tìm đủ mọi cách để phá huỷ nó, một khi ngươi phá huỷ nó thì chắc chắn ngươi sẽ rơi vào nơi nguy hiểm nhất của đại trận, lúc đó ngươi sẽ bị Đại Địa Sát trận và Địa Địa Chi Hạch đồng thời giết chết.

Không có ai ngờ rằng thật ra trung tâm của Đại Địa Sát trận nằm ngay dưới chỗ trũng này. Thiên thần Đại Địa cảm thấy mình đã thiết kế đại trận vô cùng hoàn hảo rồi, kể cả Thần linh Sáng Thế cũng chưa chắc có bản lĩnh nhìn thấu tâm trận. An Lâm tìm được chỗ này chắc chắn do trùng hợp, chẳng qua là hắn may mắn thôi, phải nghĩ cách khiến hắn rời khỏi đó.

Thiên thần Đại Địa chần chờ một lát, quyết định tạm thời chưa vội thi triển đại chiêu cuối cùng, để cho An Lâm một cơ hội phản kháng rồi dẫn dụ hắn rời khỏi chỗ này sau đó mới giết hắn, không cẩn thận để hắn phá hư nòng cốt đại trận thì phiền toái.

Quả nhiên An Lâm thoát khỏi sức ép của trọng lực, khó khăn đứng dậy.

"Ơ?! Một tỷ lần trọng lực vẫn không có cách nào khống chế được ngươi sao? Ngươi quả là lợi hại đó." Thiên thần Đại Địa lạnh nhạt khen An Lâm một câu, trong lòng thì cầu mong An Lâm mau mau đứng lên mà ra khỏi chỗ đó đi, chứ còn đứng ngây ra đó làm gì nữa, mau tới đây trả đũa đi chứ, cho ngươi cơ hội phục thù một lần cuối đó.

Nhưng ngay lúc đó An Lâm lại có hành động nằm ngoài dự liệu của Thiên thần Đại Địa.

"Không phải chính là trọng lực sao? Xem ta phá huỷ ngươi đây."

Hắn tức giận quát một tiếng, cả người khí thế tăng vọt đến một cảnh giới nào đó, đồng thời ngửa lòng bàn tay ra, một vật thể màu đen xuất hiện trong đó, tựa như nguồn gốc của Đạo, tựa như ngọn nguồn của sự huỷ diệt có thể huỷ diệt toàn bộ sự vật.

"Chiêu Phá Thiên thứ tám, Ám Hắc Đạo Tử!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận