Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2072: Thiên Thần Âm Dương lúng túng

Sát chiêu của Thiên Thần Âm Dương, còn chưa thật sự phát huy tác dụng, đã bị hóa giải mà chả hiểu tại sao.

Điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng lúng túng và sỉ nhục.

Chẳng lẽ là hắn giơ con dao hai lưỡi lao đến là để đưa đồ ăn cho hai vị này? Rõ ràng là muốn trở thành nhân vật thay đổi cục diện của cuộc đại chiến đỉnh cấp, sao bây giờ lại trở thành một nhân vật ngu ngốc rồi? Có phải là có chỗ nào đó sai sai không?

Sắc mặt Thiên Thần Đại Địa và An Lâm đều rất bình tĩnh, không có vì hắn đến, mà thay đổi phương thức chiến đấu, vẫn tiếp tục dùng lực lượng của mình để đối chiến.

Thiên Thần Âm Dương cảm giác mình bị xem nhẹ, phải nhận nhục nhã quá lớn, tràn đầy tức giận và sát ý, trừng mắt nhìn chàng trai áo trắng. Ông đây đã xuất hiện ở nơi này rồi, vậy mà An Lâm cũng chẳng thèm liếc mắt một chút, không tin ta sẽ giết được ngươi ư?

Thiên Thần Âm Dương đang muốn tiếp tục tiến công.

Thì đúng lúc này, hắn cảm thấy thân thể của mình như có chút không đúng, thế mà cơ thể hắn lại bị mất khống chế. Hắn giật mình, tập trung lực chú ý ở trên người mình, sau đó mới phát hiện, thân thể của mình lại bị cổ lực lượng kinh khủng nắm chặt.

Thân thể của hắn tạo thành từ hai nửa hắc bạch, giờ phút này bộ phận màu đen, đang bị hắc ám trước mắt dẫn dắt, giống như bất cứ lúc nào cũng đều có thể dung nhập vào trong hắc ám, giống như hắc ám mới là chốn về thật sự của nó. Mà bộ phận màu trắng, lại bị lực lượng đại địa màu xanh vàng ở phía sau kéo ra, giống như này ở bên trong cái thân xác này, có vật chất gì đó mà lực lượng đại địa đặc biệt cần đến, đủ để quyết định thắng bại.

Một nửa thân thể màu đen sáp nhập vào trong hắc ám phía sau An Lâm. Một nửa thân thể màu trắng bị xé rách tiến vào trong lực lượng đại địa màu xanh vàng của Thiên Thần Đại Địa.

Thiên Thần Âm Dương chính mình chủ động đi tìm đường chết, Thiên Thần Hải Dương thật sự lười phải nói cái gì đó. Một nhược giả còn muốn đánh vỡ thế cân bằng trong cuộc đối chiến của cường giả? Còn muốn là chúa tể của chiến trường? Chớ có nói đùa, hết thảy phát sinh trước mắt, mới là thực tế!

Xoẹt!!!

Thiên Thần Hải Dương ở trên bầu trời, toàn bộ hành trình hắn đến lạnh lùng dõi theo.

Bất kể là lực lượng hắc ám, hay là lực lượng đại địa, đều đang tranh đoạt Thiên Thần Âm Dương. Thiên Thần Âm Dương, đối với bọn họ mà nói, đó là quá tặng kèm!!!

Trên hư không.

"A a a a a a..." Thiên Thần Âm Dương không thể nhúc nhích, nhưng thân thể lại bị xé rách cắn nuốt điên cuồng. Thân thể hắn như sắp bị chia làm hai nửa, tiếng kêu thét đau đớn của hắn vang vọng khắp không gian.

Kẻ yếu ở trước mặt họ chả có tư cách gì, có tới cũng như chỉ đưa đồ ăn.

Thiên thần tiếng kêu thảm thiết vang dội thiên địa, Thiên Thần Âm Dương hối hận không dứt, nước mắt sắp rớt xuống đến nơi rồi. Lúc trước hắn còn bất mãn vì bị hai vị cường giả này bỏ qua, thì bây giờ hai vị cường giả này coi trọng hắn, lại coi trọng hắn tựa như một món ăn, khiến cho hắn nhận thức được một loại cảm giác âm dương mất cân đối, sống không bằng chết...

Ở trong trận đối chiến đỉnh cao này, bất kỳ một cái năng lượng nào tiếp cận đến, cũng có thể quyết định kết cục cuối cùng của cuộc chiến đấu.

Uy năng của hai bên, cứ như thể lại tăng thêm một phần, tiếp theo đó lại va chạm rồi xoắn lấy nhau giằng co không ngừng...

Rất nhanh, thân hình Thiên Thần Âm Dương lần nữa hội tụ, sau đó nửa quỳ ở trên hư không, kịch liệt thở hổn hển, trên mặt còn có vẻ sợ hãi tột đó khó có thể che dấu.

Cuối cùng thì thân thể của Thiên Thần Âm Dương vẫn là bị xé rách thành hai nửa.

"Ồ? Thế mà lại không chết ư? Không thể không nói, ngươi làm âm dương, thật đúng là có tài." Thiên Thần Hải Dương thấy Thiên Thần Âm Dương lại hiện thân, trên mặt cũng có vẻ kinh ngạc.

Hoàn toàn là đưa đồ ăn với ý nghĩa trên mặt chữ.

Có hai luồng hào quang đen trắng hội tụ.

Thiên Thần Âm Dương thấy thì đau lòng và hối hận không thôi, đáng lẽ hắn không nên đi quấy rầy hai người kia đánh nhau! Không có chuyện gì tự nhiên ra vẻ này nọ làm cái gì chứ!

Răng rắc...

Đến khoảnh khắc này, nếu như Thiên Thần Âm Dương còn không đoán ra thân phận thật sự của An Lâm, thì trí thông minh của hắn cũng chỉ sáng ngang Thiên Thần Khí Tượng...

Trong nháy mắt trước đó, hắn cũng cho là mình sẽ chết!

Phong Nguyên châu.

Thiên Thần Âm Dương còn đang kịch liệt thở dốc, cũng không muốn nói chuyện với Thiên Thần Hải Dương.

Đó chính là đại trận Vạn Linh Thái Cực cấp bậc Sáng Thế!

Phong tuyết đầy trời còn muốn đeo theo lực lượng cực hàn đi thẳng một đường xuôi về phía nam, lại bị một cái đại trận thông thiên triệt địa chặn lại, chắn ở trung tâm ranh rới phân cách Phong Nguyên châu.

Vài chục vạn dặm thổ địa ở phía Bắc đều bị phong tuyết bao trùm, hơn hai tỷ con người, vĩnh viễn bị mai táng ở dưới phong tuyết vô tận.

Nếu không phải phản ứng rất nhanh, ở trong nháy mắt bị xé nứt, thành công dẫn dắt thiên địa âm dương sáng tạo một đường sinh cơ cho mình, thành công để cho một tia bổn nguyên trốn thoát, thì hắn đã thật sự bị hai tên kia ăn tươi nuốt sống rồi!

Lúc này, An Lâm và Thiên Thần Đại Địa vẫn tiếp tục va chạm.

Khác biệt duy nhất là, Thiên Thần Âm Dương đã hoàn toàn không có ý định nhúng tay vào cuộc chiến đấu của hai bên nữa, im lặng giống như một con gà con biết điều.

Phía Bắc đại lục Thái Sơ.

Vô số vết nứt xuất hiện ở trên thần hoàn của Thiên Thần Âm Dương.

Thiên Thần Hải Dương cười cười, không nói gì.

"Hắn có lực lượng hắc ám bổn nguyên nhất... Giờ phút này, hắn có thể dùng luồng lực lượng này, chống lại toàn bộ lực lượng mà Thiên Thần Đại Địa buông thả ra..." Trên mặt Thiên Thần Âm Dương vẫn có rung động vẻ, kia là rung động đối với An Lâm, "Hắn, chính là hắc ám thật sao?"

"Hắc ám trước mắt, so với âm chúc ta chấp chưởng, càng giống hắc ám hơn..."

Nó có đủ khả năng để hủy diệt cả thiên tai lạnh lẽo vô biên ở Cửu Châu, chặn ở phía ngoài.

Vạn Linh tiên tông là mắt trận của Vạn Linh Thái Cực trận, nơi đó đang bộc phát một cuộc đại chiến kinh thiên động địa, kết quả của cuộc chiến tranh sẽ quyết định vận mệnh của Nhân tộc ở giới Cửu Châu.

Vô số tiếng nổ chói tai liên tục vang lên do thuật pháp đánh trúng mặt đấy. Vòng lửa bao quanh Vạn Linh tiên tông, đã bị Tuyết Quỷ Thú xé mở hoàn toàn, hơn năm ngàn vạn Tuyết Quỷ Thú điên cuồng tràn vào lãnh địa Vạn Linh tiên tông.

Trên mặt đất đã có thi thể của hơn ba nghìn vạn Tuyết Quỷ thú, nhưng Tuyết Quỷ thú thật sự là rất nhiều, nhiều đến mức khiến cho nhóm chiến lực phòng ngự cao nhất của Tứ Cửu tiên tông cũng cảm thấy tuyệt vọng. Từng ngọn núi sụp xuống, vô số đệ tử Vạn Linh tiên tông bị chôn vùi ở dưới đất đá, thậm chí còn có một thành viên tinh nhuệ của Tứ Cửu tiên tông cũng hy sinh, ngay cả đại năng Phản Hư, cũng có vìa vị ngã xuống.

Trời chiều phủ xuống mặt đất, ánh sao thưa thớt hiện ra trên bầu trời đêm.

Chiến hạm Tinh Hỏa bay trên không, không ngừng phóng ra lửa đạn.

Rầm rầm rầm!

Vô số trận nổ bùng lên trên mặt đất.

Tính cho đến thời điểm hiện tại, đã có gần hai ngàn vạn Tuyết Quỷ thú chết ở dưới lửa đạn của chiến hạm Tinh Hỏa. Trải qua sự cải tiến với công nghệ khoa học kỹ thuật đen của Bạch Lăng, nó chịu trách nhiệm dọn dẹp kẻ địch, có thể sánh bằng đại năng Hợp Đạo siêu cấp, và thậm chí còn khoa trương hơn rất nhiều.

Song, coi như là chiến hạm vô địch như vậy, hôm nay cũng càng ngày càng yếu thế rồi.

" Chị Bạch ơi... Chiến hạm của chúng ta đã gần hết năng lượng, nhiên liệu dự phòng cũng sắp dùng hết rồi!" Giọng của Liễu Thiên Huyễn truyền đến, trong giọng nói tràn đầy lo âu và bất đắc dĩ.

Bạch Lăng xinh đẹp đứng ở phía trước chiến hạm, nhìn đám Tuyết Quỷ thú vẫn đông nghìn nghịt như cũ ở trước mắt như. Cô biết, nếu như lửa đạn dừng lại, chắc chắn đại quân Tuyết Quỷ thú sẽ cắn nuốt tất cả mọi người.

Phải giữ vững hỏa lực để áp chế!

Bạch Lăng lâm vào trong hai vấn đề khó khăn.

"Kế hoạch Tứ Cửu Chân Dương, khởi động!!!"

Bạch Lăng nhìn chàng trai trước mắt, thoáng siết chặt hai nắm đấm: "Hiên Viên Thành... Chúng ta còn chưa tới một bước này, để tôi nhìn lại xem còn có biện pháp gì khác không..."

Hiên Viên Thành nhìn từng ngọn núi sụp xuống, rồi lại nhìn sang một đám tu sĩ áo trắng té trên mặt đất không còn sự sống, lắc đầu nói: "Không, còn không quyết định thì sẽ không kịp nữa đâu."

Bạch Lăng cắn chặt hàm răng: "Anh phải biết rằng, một khi chúng ta hoàn toàn kích thích lực lượng của anh, tiêu hao tiềm năng của anh, rất có thể lúc đó anh sẽ mất đi tiên đồ..."

Vẻ mặt Hiên Viên Thành đầy kiên định: "Nhiều sư huynh đệ đã hy sinh ở trước mặt tôi như vậy, Hiên Viên Thành tôi đây sao lại không thể hy sinh? Đừng nói là bị mất tiên đồ, coi như là muốn mạng của tôi thì có làm sao chứ?"

Bạch Lăng: "..."

Im lặng vài giây.

Buồn phiền vài giây.

Rốt cuộc Bạch Lăng cũng hít sâu một hơi, trên gương mặt trắng trẻo lạnh lùng xinh đẹp nhiều thêm vài phần kiên định.

"Tốt, chúng ta bắt đầu đi!"

Lúc này, một chàng trai áo trắng phấp phới, con mắt sáng như sao, dung mạo tuấn mỹ nhanh nhẹn rơi xuống Bạch Lăng bên cạnh. Hắn nhìn thoáng qua đã lửa đạn đã có dấu hiệu suy yếu đã lâu, không chần chờ chút nào mà cười nói: "Bạch Lăng các chủ, dùng lực lượng của tôi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận