Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2075: Mặt trời của Tứ Cửu, vĩnh viễn che chở Cửu Châu

Dưới đáy của chiến hạm Tinh Hỏa, đại trận Thái Cực Âm Dương Song Ngư tỏa hào quang sáng rực.

Mỗi lần nòng súng bắn phá vào đêm tối, đại trận sẽ tăng cường thêm sức mạnh to lớn của trời đất trên luồng năng lượng màu vàng óng, khiến nó càng thêm kinh khủng, một khi chạm vào mục tiêu sẽ hoàn toàn nổ tung thành nguồn năng lượng hủy diệt.

Ánh lửa bùng nổ dày đặc, chiếu rọi đêm tối của Vạn Linh Tiên Tông thành sáng rực như ban ngày.

Đám Tuyết Qủy Thú giống như sóng triều nhảy vọt tới một lần nữa bị nỗi sợ hãi của vụ nổ chi phối, có con bị sức nóng cực hạn thiêu chết, lại có con bị sóng xung kích làm nổ tung mà chết.

Nhưng sau khi bọn chúng bị hỏa lực của chiến hạm áp chế, không những không hề uể oải mà ngược lại càng điên cuồng hơn. Cho dù năng lượng của vụ nổ phía trước còn chưa tiêu tan hết chúng đã không hề chùn bước mà nhào lên như trước.

"Một mạch xé nát tất cả loài người!"

"Grào... Giết giết giết!"

Hai tròng mắt đỏ ngòm của Tuyết Qủy Thú, cả khuôn mặt dữ tợn khát máu, dường như nhận ra chiến hạm Tinh Hỏa đã tới giới hạn, càng tấn công mạnh mẽ đáng sợ hơn.

"Vạn vật đều có linh hồn, vạn vật đều có thể bùng nổ..."

Những quả đạn pháo màu vàng như mưa sao băng rơi xuống mặt đất, sau đó rơi xuống đất nổ tung trên vùng đất của Tuyết Qủy Thú. Năng lượng kinh khủng của mỗi đầu đạn màu vàng đều có thể khiến tất cả sự vật trong vòng mấy vạn mét xung quanh nổ tung thành bột mịn!

Sức mạnh trong cơ thể hắn lại điên cuồng nạp thêm năng lượng dưới sự thúc giục điên cuồng từ đạo ý của hắn.

"Vạn linh Thái Cực, mưa mặt trời!"

Hắn nhìn qua tầm nhìn của chiến hạm Tinh Hỏa, thấy một nhóm đồng đội Vạn Linh Tiên Tông và Tứ Cửu Tiên Tông ngã xuống, những hình ảnh đó khiến hắn không kìm nổi sự phẫn nộ."

Mấy trăm mặt trời nhỏ dâng lên ở khắp mọi nơi, chiếu sáng tất cả.

Các thành viên của Tứ Cửu Tiên Tông gần như không thở nổi, áp lực lại lần nữa đè lên đầu bọn họ. Chiến lược của bọn Tuyết Qủy Thú rất đơn giản, cũng là chiến thuật của các loài thú biển, dùng số lượng đàn áp kẻ địch trước mặt

Rầm rầm rầm rầm...

"Mạnh mẽ hơn một chút, ta muốn mạnh hơn một chút nữa..."

Bên trong chiến hạm Tinh Hỏa, Hiên Viên Thành cắn chặt răng, cơ bắp cả người không ngừng run rẩy, năng lượng và chân ý đạo pháp như thủy triều liên tục dồn vào chiến hạm Tinh Hỏa.

Trên bầu trời, ở xung quanh chiến hạm Tinh Hỏa đột nhiên xuất hiện một quả đạn màu vàng hiện lên từ không trung, chi chít khắp nơi, có tới khoảng mấy trăm cái.

Lại là một bữa tiệc bùng nổ lộng lẫy!

Vạn linh Thái Cực có thể hấp thụ năng lực của vạn vật trên trời đất, mà sức mạnh của hắn lại thiên về dương, bởi vậy mà có thể phát huy uy lực nổ tung trong trận chiến.

Sau khi lửa đạn ngừng lại, các thành viên của Tứ Cửu Tiên Tông nhìn qua một chút liền sợ hãi nhận ra có tới hơn ba trăm vạn con Tuyết Qủy Thú bị nổ chết!

Tiếng nổ vang lên liên tục.

Tuyết Qủy Thú ở khắp nơi run rẩy kêu la.

Xoẹt xoẹt xoẹt!!

"Thật trâu bò, nam thần của ta đáng yêu chết mất!!"

"Tại sao lại muốn liều mạng như vậy... Có thể kiểm soát nổi không? Thật ra hỏa lực có giảm đi chăng nữa chúng ta cũng có thể chống đỡ..."

"Chiêu thức nổ tung của chủ nhân Hiên Viên Các thật kinh khủng."

Số lượng Tuyết Qủy Thú cũng giảm đi khoảng bốn trăm ngàn.

Năng lực sát thương thật sự đáng sợ...

"Kiên trì chịu đựng!"

Số người chết và bị thương của Tứ Cửu Tiên Tông và Vạn Linh Tiên Tông vẫn tiếp tục tăng thêm, nhưng bởi vì lửa đạn của chiến hạm Tinh Hỏa đang bao trùm mà bọn họ vẫn có thể gắng gượng chống đỡ.

Nhưng bản tính hung dữ của Tuyết Qủy Thú cũng bộc phát, chúng càng lao vào khu vực ném bom với thái độ không sợ chết, lướt quá vùng đất chết, lao vào cắn xé những tu sĩ xung quanh.

"Nam thần Hiên Viên muôn năm!"

Bạch Lăng nắm chặt hai tay, lần đầu tiên cảm nhận được sự bất lực.

Nếu cô mạnh mẽ hơn một chút, tích tụ được nhiều năng lượng hơn một chút, Hiên Viên Thành đâu tới nỗi phải hi sinh bản thân như vậy?

Chiến hạm Tinh Hỏa đã cực kỳ mạnh mẽ.

Trong chốc lát, Hiên Viên Thành và chiến hạm vàng óng của hắn đã trở thành tâm điểm muôn người chú ý.

Bạch Lăng đứng trên đầu chiến hạm Tinh Hỏa, trở thành lá chắn phòng ngự cuối cùng của chiến hạm Tinh Hỏa.Nhưng khác với những người khác, ánh mắt cô nhìn về hướng chiến hạm Tinh Hỏa tràn đầy âu lo và thương tiếc.

Một con Tuyết Qủy Thú lông đen âm mưu đanh lén chiến hạm Tinh Hỏa bị Bạch Lăng dùng Dây Cắt Không Gian xé thành hơn vạn khúc, không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã chết.

Trên không trung chợt hiện lên vài sợi bạc.

"Chống đỡ được thì chiến thắng cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta!!"

Các tu sĩ liều chết chống đỡ.

Ánh hào quang xung quanh chiến hạm Tinh Hỏa bất chợt càng ngày càng sáng chói, giống như một vầng mặt trời treo cao trên bầu trời. Trận pháp Âm Dương Song Ngư lại mở rộng thêm mấy trăm dặm, đạt tới đẳng cấp cực kỳ khoa trương...

Bạch Lăng dường như đã nhận ra điều gì, lập tức xoay người lại, đôi mắt đẹp mở to: "Hiên Viên Thành, anh đang làm gì vậy? Mau dừng lại cho tôi!!"

Ở trong khoang điều khiển.

"Còn chưa đủ, tôi còn có thể làm được tốt hơn..."

Hiên Viên Thành thì thầm trong miệng, cả người hắn tỏa ra luồng khí nóng rực, năng lượng trong cơ thể mau chóng bị rút hết. Bởi vì đạo cảnh bị cạn kiệt quá độ, bất kể là sóng tu vi hay sóng sinh mệnh đều cực kỳ uể oải, nhưng hai tròng mắt lại ngời sáng vô cùng.

"Chỉ cần tôi giết nhiều kẻ địch hơn một chút, người của chúng ta sẽ chết ít đi một chút, tôi còn có thể giết được nhiều hơn..."

Hiên Viên Thành nắm chặt hai tay, vô số đường vân màu vàng lan ra khắp cơ thể hắn, gần như bao trùm toàn thân. Biến động của chiến hạm Tinh Hỏa càng mãnh liệt hơn, ánh vàng tỏa ra càng thêm rực rỡ, khí tức nóng rực khuếch tán điên cuồng, hiện lên thành làn sóng nhiệt đáng sợ hình vòng làm chấn động hư không.

Mặt đất rộng lớn dưới màn đêm biến thành một biển màu vàng vô hạn, tạo nên cảnh tượng ngoạn mục từ sự tập trung bùng nổ của những con Tuyết Qủy Thú, khiến cho các tu sĩ cả đời khó quên!!

Số lượng Tuyết Qủy Thú bị nổ tung rất nhiều, chúng nó đều có bộ lông màu trắng như tuyết, đột nhiên tỏa hào quang trên trán, sau đó bắt đầu nổ tung tại chỗ. Vài chục vạn con, hơn trăm vạn con, mấy trăm vạn con rồi tới hơn ngàn vạn con...

Các tu sĩ nhìn về phía bọn Tuyết Qủy Thú đang lao tới đang nổ tung tại chỗ, tất cả đều thấy mông lung.

Ánh lửa kèm theo máu thịt văng lên tung tóe, tiếng kêu đau đớn bỗng chốc vang vọng cả trời đất.

Tất cả Tuyết Qủy Thú bất ngờ bắt đầu nổ tung tại chỗ!

Những tiếng nổ dày đặc bùng lên.

"Đây là tình huống gì?"

"Chiến hạm Tinh Hỏa trở thành mặt trời sao? Sẽ không nổ tung chứ?"

Ngay tại thời điểm các tu sĩ đang nghi ngờ không thôi, một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Để vầng mặt trời của Tứ Cửu che chở Cửu Châu vĩnh viên!!!"

Hào quang của chiến hạm Tinh Hỏa, cuối cùng đã đạt tới giới hạn cực độ.

Dưới màn đêm, hào quang màu vàng lấn át tất cả các sắc thái khác, giống như ánh mặt trời cao ngất phổ độ đất trời.

Lúc này, bầy Tuyết Qủy Thú khát máu đã nhào về phía họ trong chớp mắt. Lông của bọn chúng đột nhiên không ngừng phát sáng, dường như có năng lượng gì đó sắp bùng nổ.

"Grào?" Bầy Tuyết Qủy Thú cũng nghi ngờ nhìn bộ lông của chính mình.

Rầm rầm rầm rầm...!!

Bọn họ phát hiện chiến hạm Tinh Hỏa trên bầu trời càng nhiều năng lượng, càng ngày càng sáng, rõ ràng đã rất chói mắt, vẫn còn tăng trưởng không ngừng, giống như không có điểm cuối.

Nhưng, rất nhanh thôi bọn họ liền nhận ra cảnh tượng này không tầm thường.

Như vậy cũng rất đủ rồi!

Bọn họ đã không còn năng lực chiến đấu, bọn họ đã muốn chết đi, nhưng bạn bè bên cạnh vẫn còn hi vọng sống sót. Trận chiến đấu này, bọn họ còn có thể thắng, còn hi vọng bảo vệ thành công Cửu Châu...

Một đám đệ tử chiến đấu tới sức cùng lực kiệt, ngẩng đầu nhìn chiến hạm tỏa hào quang trên bầu trời, đều có sự yên lòng không tả nổi. Tia sáng này, thật sự rất ấm áp, bên trong sự ngang ngược lộ ra sự ấm ấp khôn kể...

Chiến hạm này giờ đã không giống chiến hạm Tinh Hỏa nữa, mà là chiến hạm Thái Dương!

Không cần lý do, dường như tất cả mọi người đều đưa mắt về phía chiến hạm trên bầu trời.

Hào quang từ chiến hạm chếu xuống trên người đám Tuyết Qủy Thú, khiến Tuyết Qủy Thú nổ tung kỳ quái, thủ đoạn thần thông đáng sợ nhường này, thật sự tới từ một tu sĩ Phản Hư sao?

"Vạn Linh Thái Cực nói, mức độ lớn nhất có thể là sự tiếp xúc với sinh linh của thế giới bên ngoài... mà Hiên Viên Thành phá một đạo, càng có thể tận dụng đến tận cùng từng hạt năng lượng, như vậy mới có thể bao trùm pháp thuật lên trên thân thể của nhiều sinh linh. Hơn thế nữa, nó còn làm nổ tung hoàn toàn từng tế bào trong thân thể của những sinh linh kia..." Bạch Lăng nhìn hình ảnh trước mắt, thì thầm trong miệng.

Đây đích thực là sự đả kích, chính là sự đả kích tàn nhẫn nhằm vào tính chất nổ tung hủy diệt của Tuyết Qủy Thú. Đả kích khó khăn tới bậc này, căn bản không phải đại năng tầm thường có thể tưởng tượng được.

Bạch Lăng biết rõ muốn đạt tới hiệu quả sát thương cực lớn tới hủy thiên diệt địa như vậy cần phải trả giá cao thế nào...

Hào quang màu vàng đã trở thành sắc thái duy nhất trên trời đất.

Tuyết Qủy Thú nổ mạnh tại chỗ, chính là nhạc đệm cho những tia sáng này.

Nguồn năng lượng màu vàng óng nổ mạnh dưới bóng đêm đẹp đẽ khác thường. Quan sát từ trên cao lại càng đặc biệt hơn, giống như thảm hoa vàng kim không ngừng nở rộ, lan tràn khắp nơi, không có điểm dừng.

Bầy Tuyết Qủy Thú kêu la thảm thiết, hoảng sợ bỏ chạy thục mạng, thi triển pháp thuật ngăn cản. Nhưng tất cả đều không thoát khỏi số phận nổ tung. Thời điểm ánh sáng vàng soi rọi tới chúng, tất cả đã định...

Sự bùng nổ liên tục duy trì gần một phút mới kết thúc.

Tu sĩ của Tứ Cửu Tiên Tông và Vạn Linh Tiên Tông ngơ ngác nhìn mặt đất khô cằn trước mắt. Không hề có cảnh thây chất đầy đồng, phần lớn xác chết đã bị nổ cháy sém.

Chiến trường cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn tiếng thiêu nướng xì xì đang vang lên.

Đại quân bốn trăm ngàn Tuyết Qủy Thú đều nổ tung trong trận này, toàn quân đều bị tiêu diệt!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận