Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2079: Tử vong trêu đùa

Ban đêm đã hoàn toàn phủ xuống.

Trăng sáng treo cao, muôn sao tỏa sáng.

Bây giờ Thần Hi thành mới bắt đầu quyết chiến, liên quân Cửu Châu hơn bốn ngàn vạn người và liên quân Thiên Nhân tộc hơn tám nghìn vạn người, đều đang tận sức phóng ra thuật pháp, khắp chiến trường đều là lực lượng hủy diệt.

Tất cả mọi người đều có khả năng bị thương và thậm chí là bỏ mạng ở trong trận chiến đấu này, thất tiên nữ cũng không ngoại lệ.

Thiên Đế thấy các con gái bị thương, thì rất là đau lòng, nhưng ông cũng sẽ không ngăn cản các cô ra khỏi chiến trường, bởi vì đây là yêu cầu của chính bản thân các cô, đây là lựa chọn của chính các cô.

Vào lúc này, tu sĩ giới Cửu Châu chỉ có hai loại người là chiến sĩ và kẻ chết nhát. Có kẻ chết nhát co đầu rút cổ ở Cửu Châu giới chờ những tu sĩ khác ra chiến trường, dĩ nhiên, đa số đều là những chiến sĩ giơ vũ khí lên chống lại kẻ địch!!!

Xoạt!!!

Một thanh thiên kiếm thuần trắng sắc đột nhiên giáng xuống từ trên trời, xé rách cả trăm dặm mặt đất, bổ đôi vô số ngọn núi từ trung gian, cũng cuốn vào hơn vạn sinh linh đang giao chiến.

Đối với phần lớn đại năng Phản Hư mà nói, Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Khải đều là cơn ác mộng, suy cho cùng cái danh vô địch từ cảnh giới Hợp Đạo trở xuống cũng không phải là phóng đại, mà là được công nhận.

Vừa nói, đáy mắt hắn vừa hiện lên vẻ hưng phấn, bước chân đạp mạnh, thân hình chợt nhanh chóng đánh tới phía Thiên Thọ tiên nữ.

Vị tiên nữ bị thương kia, chính là Thiên Thọ tiên nữ đứng đầu trong thất tiên nữ.

"Ồ? Đỡ một kiếm của ta mà lại không chết?" Một nam nguyên soái tóc đen phất phới, vẻ mặt âm u lạnh lùng thấy cô gái áo đỏ dung mạo xinh đẹp bị kiếm khí của hắn chém rách áo, đột nhiên thoáng cười tà một chút, "Người đẹp thật đấy, trong nháy mắt hương tiêu ngọc vẫn, ta thật sự rất mong đợi..."

Sắc mặt sáu vị tiên nữ còn lại đều biến đổi.

Song, khiến cho hắn có phần thất vọng chính là, cho dù cô gái áo đỏ ở đằng xa có bị thương nặng, sắp sửa rơi xuống, trên mặt vẫn không hề có vẻ gì là muốn xin tha. Trái lại, trên gương mặt vô cùng diễm lệ kia lại còn lộ ra vẻ tàn nhẫn, dường như muốn cắn ngược lại hắn một cái trước khi chết.

"Đại tỷ!!!"

"Ha ha ha... Sợ hãi đi, khóc lóc đi, cầu xin tha thứ dưới thân thể ta đi..."

Một vị tiên nữ áo đỏ bị thiên kiếm chém cụt tay, thân thể bị kiếm khí trùng kích, hộc máu lăn xuống mặt đất.

"Chết tiệt..."

Trên chiến trường, phần lớn nguyên soái cảnh giới Thiên Khải đều bị đại năng Hợp Đạo siêu cấp chèn ép, nhưng khó mà tránh khỏi tình huống lọt lưới, tên nguyên soái cảnh giới Thiên Khải này chính là như thế.

"Ồ? Lại thêm một tiểu mỹ nhân nữa à?" Nam nguyên soái đối mặt với trảm kích của tiên nữ áo lam, không giận mà còn nhếch miệng cười một chút, hai con mắt không hề kiêng dè mà dao động ở trên thân hình yểu điệu của tiên nữ, cầm thánh kiếm thuần trắng trong tay xé rách không gian bị đóng băng, rồi lại chém một kiếm về phía tiên nữ.

Mà kẻ ra tay, lại chính là một nguyên soái cảnh giới Thiên Khải!

Xoẹt!!!

Nam nguyên soái có phần bệnh hoạn cười ầm lên, hắn rất hứng thú với việc được phá hủy thứ gì đó tốt đẹp, lại càng thính khiến cho một cô nàng đẹp đẽ mất sạch tôn nghiêm, sau đó lại phá hủy.

"Dừng tay, buông đại tỷ ta ra!" Một tiên nữ áo lam vọt tới, cầm trong tay tiên kiếm băng lam chợt chém về phía nam nguyên soái, nơi mũi kiếm đi qua, hư không xung quanh đều bị đông cứng.

Nam nguyên soái nở nụ cười càng thêm hưng phấn và vui vẻ.

Hắn đi lên, đang muốn bổ thêm một đao về phía cô gái áo lam thì có tiếng quát đầy giận dữ truyền đến từ phía sau.

Đúng là hạnh phúc mà, có thể thấy nhiều tiên nữ thảm thiết khóc than dưới thân hắn như thế này...

"Phụt..." Làn da trắng nõn như tuyết của cô gái bị chém ra nhát kiếm, vết thương trông mà sợ, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngượcrồi trở về.

Hắn vốn tưởng rằng xoay người có thể gặp được tiên nữ, kết quả lại gặp phải một thứ hiếm thấy như thế này!

Kiếm quang Màu trắng phá tan từng đạo kiếm khí băng hàn, rơi thẳng xuống ngực của cô gái.

"Ha ha... Cho dù là Phản Hư Thiên Tiên đánh lén, cũng chẳng làm ta bị thương được đâu!" Nam thiên thần cười lạnh lên tiếng, dáng vẻ kiệt ngạo mà không ai bì nổi.

Tốc độ ra tay của con hạc mắt to này rất nhanh, nhưng tốc độ của nam nguyên soái còn nhanh hơn. Nam nguyên soái cầm trong tay thánh kiếm thuần trắng vẽ ra một độ cong hoàn mỹ, kiếm quang sáng lòa, lập tức đã chém đôi tiên hạc mắt to thành hai nửa.

Trong khoảnh khắc hắn đang ngây người, đôi cánh của tiên hạc mắt to đã xé rách không gian, chém ngang phần cổ và eo ếch của nam nguyên soái, tốc độ nhanh tựa như một gã kiếm tiên Phản Hư đã thông thạo kiếm thuật nhiều năm vừa xuất kiếm.

Nam nguyên soái liếm liếm đôi môi: "Khoảnh khắc một sự vật xinh đẹp chết đi, quả nhiên rất động lòng người..."

Nam nguyên soái cầm thánh kiếm xoay người nhìn về phía tiên nữ ở đằng sau.

Sau đó, hắn thấy được một con tiên hạc đập vào mặt, thân thể thon dài, lông vũ trắng tinh lại xinh đẹp, bắt mắt hơn cả đôi mắt nhô ra còn to hơn cả cái đày...

Nam nguyên soái thấy cảnh tượng như vậy, có phần thẫn thờ.

"Đừng mơ tưởng khiến đại tỷ và lục tỷ của ta bị thương!"

Em bé Hồ Lô cứu ông nội hay gì?

Hết tiên nữ này đến tiên nữ khác chạy tới.

Lại tới nữa à!

Song, thời điểm tiên hạc bị chém thành hai nửa, hóa thành mực nước, nhưng hai con mắt to như quả dưa hấu lại không hề hóa thành mực nước. Con mắt to kia trắng đen rõ ràng, tròng trắng hiện đầy tia máu, đặc biệt dữ tợn, gắt gao ngưng mắt nhìn nam thiên thần, cũng chợt bay về phía mặt nam thiên thần.

"Không tốt!!!" nam thiên thần chợt phát hiện ra, đôi đồng tử này mới là bản thể của tiên hạc!!!

Đang lúc này, đôi đồng tử to như quả dưa hấu này đã bộc phát ra hào quang chói mắt vô cùng.

Ầm!!!

Hai con mắt to đồng thời phát nổ.

Uy năng của vụ nổ kinh thiên động địa.

Năng lượng khủng khiếp cùng với chân ý Phá Thiên, cắn nuốt hết thảy mọi thứ xung quanh.

Cô giá mặc đạo bào màu trắng, dung mạo thanh nhã chậm rãi bay ngược theo sóng xung kích của vụ nổ, tay áo phẩy nhẹ, một đôi tròng mắt tựa như thu thủy nhìn chăm chú vào trận nổ phía trước.

"Thành công chưa?"

Đầu của nguyên soái bị một chưởng cuat Thiên Đế đập nát.

Ầm ầm!!!

"Không... Không...!" Nam nguyên soái hoảng sợ hô to.

"Nghe nói... Ngươi nói Đế Ấn chưởng của ta là chó má? " Thiên Đế cười cười, trong lòng bàn tay đang nắm đầu nguyên soái Thiên Nhân tộc bộc phát ra vô tận kim quang, "Ta liền cho ngươi nếm thử chó má nhé."

"Ngươi... Ngươi là... Thiên, Thiên Đế... " Giờ phút này nam thiên thần đâu còn cái dáng vẻ kiệt ngạo và điên cuồng như lúc trước, trên mặt hiện đầy nỗi khiếp đảm và sợ hãi.

Hắn giãy giụa, hắn thấy được một bóng dáng vô cùng cao lớn đứng ở trước người hắn, bóng dáng kia tỏa ra uy thế vô cùng uy nghiêm mạnh mẽ, dường như đè sập cả cái vòm trời này, người đàn ông ấy ấn lấy đầu của hắn, tựa như dí một con kiến, bất cứ khi nào cũng có thể cướp đi sinh mạng của hắn...

"Ngươi dám làm tổn thương ta, ngươi dám làm tổn thương ta... Ta muốn giết ngươi!!!"

Ao bào trên người nam nguyên soái rách nát tan tành, trên người bị nổ cho máu thịt bầy nhầy, rất nhiều chỗ trên làn da bị cháy đen, nhưng sự điên cuồng củ và khí thế kinh khủnga hắn, đã nói rõ giờ phút này chiến lực tuyệt đối của hắn không phải là nói giỡn.

"Đế Ấn chưởng!" Thiên Vũ tiên nữ cắn chặt hàm răng, một chưởng chụp tới chỗ nam nguyên soái.

Chưởng ấn kim sắc mang theo uy thế mênh mông cuồn cuộn đột kích về phía chàng trai.

Nam nguyên soái vung thánh kiếm thuần trắng chém xuống, liền phá vỡ Đế Ấn chưởng thành hai nửa từ ngay vị trí trung tâm, ngay sau đó lại là một kiếm trực tiếp chém cho Thiên Vũ rơi xuống mặt đất.

"Cái thứ Đế Ấn chưởng chó má gì chứ!" Nam nguyên soái nhổ ra một ngụm nước bọt pha lẫn máu, nhìn Thiên Vũ tiên nữ rơi xuống đất mặt, nhếch miệng tàn nhẫn cười nói, "Dám nổ ta... Ta muốn mở ra cái cơ thể trắng nõn của ngươi, liên tục chém lên một trăm lẻ tám lần, cho ngươi biến thành thịt vụn, sau đó lại ban cho ngươi cái chết..."

Hắn còn chưa nói lời hết, đầu đã bị một cái tay không biết từ đâu tới đây bắt được.

Ầm!!!

Đầu của Nam nguyên soái bị đập mạnh xuống đất, đau nhức khiến cho hắn cảm giác đầu mình như muốn nổ tung.

Lúc này, một bóng dáng đã chém tan ngọn lửa đánh tới phía cô.

Cô kêu đau một tiếng, đang muốn rút lui về phía sau.

Nụ cười của Thiên Vũ biến đổi, vội vàng tránh né, nhưng tốc độ của một kiếm này thật sự là quá nhanh, tránh thoát bộ vị trí mạng, mũi kiếm vãn xỏ xuyên qua rồi bả vai của cô, bắn ra vô số máu tươi.

Đột nhiên một đạo kiếm quang bạch sắc chém tan ngọn lửa từ vụ nổ, lấy tốc độ cực nhanh bắn về phía đầu của Thiên Vũ tiên nữ.

Xoẹt!!!

Cô gái đó chính là Thiên Vũ tiên nữ, tiên thuật Đại Nhãn Hạc cô lĩnh ngộ có thể nói là hệ liệt thuật pháp ám sát cao cấp nhất, khi đối địch thường có thể lấy được hiệu quả bất ngờ, có không ít cường địch đã chết dưới một chiêu này của cô, nhưng đối thủ là nguyên soái cảnh giới Thiên Khải, vì vậy hiệu quả như thế nào, thật sự là cô cũng không đoán trước được.

Thiên Đế như vừa làm xong một chuyện gì đó rất nhỏ nhặt, phủi tay, đứng bật dậy.

Thiên Vũ tiên nữ ngã dưới mặt đất kinh ngạc mà nhìn Thiên Đế trước mắt, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, không nhịn được khẽ hô một tiếng: "Cha..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận