Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2091: Cuộc quyết đấu hãi hùng khiếp vía nhất

"Có ta ở đây, ngươi đừng mơ làm tổn hại đến Thiên Đế!" Hằng Nga biết Thiên Thần Ô Lam rất mạnh, nhưng vẫn kiên định đứng chắn phía trước Thiên Đế, nói bằng giọng điệu lạnh lùng.

Thiên Đế nghe những lời này, lại nhìn bóng hình xinh đẹp uyển chuyển có một không hai đang che chở trước người mình, trong lòng không khỏi càng cảm khái nhiều hơn.

Không ngờ ông đường đường là Thiên Đế, vậy mà cũng có lúc được bảo vệ.

Hơn nữa còn được một cô gái bảo vệ...

Nghĩ tới đây, Thiên Đế liền cảm thấy hơi buồn bực, vì điều dưỡng thân thể của mình nên ông đành phải lấy một viên thần đan bên trong nhân không gian ra, nhét vào trong miệng!

Ầm ầm!

Dược lực dồi dào bùng nổ trong người ông, nhanh chóng làm liền những thương tích trên người và bổ sung sức lực trong cơ thể.

"Ừm... Hương vị của viên thần đan này không tệ." Thiên Đế hài lòng gật gật đầu.

Hiện giờ, hoặc là rút lui, hoặc là tìm kiếm được cửa đột phá từ cuộc chiến của đồng đội.

"Sau khi giao thủ thực sự mới phát hiện hóa ra kẻ địch cũng không giống với những gì chúng ta nghĩ, đánh nhau đến lúc này rồi, người chết toàn người của chúng ta, nếu như chúng ta gặp khốn cảnh..." Thiên Thần Ô Lam lắc đầu thở dài, ánh mắt vẫn chuyển động trên người hai thiên thần còn lại.

Thiên Thần Ô Lam nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt càng lúc càng trở nên ngưng trọng.

"Haizzz... Lúc đến hăng hái, cho rằng kẻ địch là gà đất chó sành, chỉ tiện tay liền có thể tiêu diệt..."

Dược lực của thần đan cực kỳ mạnh mẽ.

Sát mâu Vĩnh Hằng dần dần đâm vào giữa ngực Thiên Thần Vĩnh Hằng.

Đại năng siêu cấp Hợp Đạo bình thường chỉ sợ dù có lật tung cả nhẫn không gian thì cũng không tìm ra nổi một viên thần đan, nhưng ở chỗ Thiên Đế đó cũng chỉ đơn giản mà một món vật phẩm hơi tốn kém một chút. Dù gì thì Thiên Đế cũng là lão đại lớn nhất của Thiên Đình, lại thống ngự giới Cửu Châu suốt một thời gian dài như vậy, cảnh giới không thể tăng thêm được nhưng tài lực thì có thể ngày ngày tăng tiến chứ!

Thiên Thần Nhân Quả vẫn bị Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà phối hợp đánh kép, cũng không biết sẽ đánh tới tận lúc nào.

Lực lượng khô cạn của Thiên Đế cũng bắt đầu được bổ sung nhanh chóng.

Thiên Đế cảm thấy nếu như bàn về tài lực thì ông cũng có thể so sánh được với một vài thần linh Sáng Thế, cả cái giới Cửu Châu ngoại trừ An Lâm đột ngột giàu có, thì tuyệt đối không một ai có thể có tiền hơn ông được!

Nhìn xem có thiên thần nào có thể sớm giải quyết sạch sẽ kẻ địch, sau đó tham gia vào cuộc chiến của người đó, như vậy mới có thể giết chết được Thiên Đế chỉ bằng một đòn trước khi Thiên Đế khôi phục được trạng thái bình thường sau lúc cắn thuốc.

Nó biết, so với việc liều chết tranh đoạt sát mâu Vĩnh Hằng với Ngao Tiểu Vũ ở chỗ này, chẳng thà nó dùng đòn tấn công trí mạng, ép lui Ngao Tiểu Vũ, khoảng cách gần đến thế, Ngao Tiểu Vũ căn bản sẽ không thể vừa điều khiển được sát mâu trong tay nó vừa né tránh được công kích của nó!

Một Hằng Nga đã khó chơi lắm rồi, nếu như lại thêm một Thiên Đế nữa, vậy thì cô ta cũng sẽ có khả năng gặp nguy hiểm cực lớn.

Bởi vì phải chia bớt lực lượng để tiến hành công kích Ngao Tiểu Vũ, Ngao Tiểu Vũ liền bắt lấy cơ hội, lại đâm sát mâu Vĩnh Hằng vào thêm mấy phần, khiến Thiên Thần Vĩnh Hằng đau đớn đến phát run.

Ngược lại là Thiên Thần Vĩnh Hằng, có vẻ như đã đến thời điểm quyết định thắng thua.

Thiên Thần Vĩnh Hằng vốn định liều chết vận chuyển lực lượng muốn điều khiển sát mâu Vĩnh Hằng tránh thoát sự khống chế của Ngao Tiểu Vũ, nhưng sau đó lại chia một phần lực lượng vào trên mười tám cánh tay, ngưng tụ mười tám thanh kiếm Vĩnh Hằng với các loại thuộc tính khác nhau, cùng một lúc đâm về phía những vị trí khác biệt trên người Ngao Tiểu Vũ!

Thiên Thần Vĩnh Hằng trợn tròn mắt.

Mũi nhọn sắc bén đâm vào trong máu thịt, máu tươi đỏ tươi bắn tung tóe.

Không muốn sống nữa sao?!

Chỉ cần Ngao Tiểu Vũ lùi bước, vậy thì nó sẽ không...

Chỉ có điên cuồng không muốn sống thì mới có thể nắm chặt được cơ hội cuối cùng đánh bại Thiên Thần Vĩnh Hằng!

Nhưng Thiên Thần Vĩnh Hằng cũng không hoảng hốt, bời vì tất cả đều đáng giá!

Thiên Thần Vĩnh Hằng cực kỳ luống cuống, nó đã đánh giá thấp quyết tâm của Ngao Tiểu Vũ rồi.

Cô biết, nếu như lần này bị ép phải buông tay vậy thì cuộc chiến về sau, chắc chắn Thiên Thần Vĩnh Hằng sẽ không cho cô thêm một cơ hội nào tương tự như thế nữa. Đây là cơ hội cuối cùng của cô, cho nên bất kể có thế nào thì cô cũng đều phải giữ chặt được sát mâu Vĩnh Hằng, bất luận có bị thương nặng đến mức độ nào thì cũng đều không được buông tay!

Trong lòng Ngao Tiểu Vũ vẫn luôn viết rõ ràng điểm này.

Rẹt rẹt rẹt!

Ngay lúc nó đang nghĩ như vậy, thanh sát mâu hình xoắn ốc lại một lần nữa đâm vào trái tim Thiên Thần Vĩnh Hằng thêm một chút, tiếng thân thể vỡ dần cũng vang lên kết hợp với cơn đau nhức kịch liệt khó thể miêu tả thành lời, khiến Thiên Thần Vĩnh Hằng cố gắng không nhúc nhích từ nãy tới giờ hiện tại cũng đau đến không chịu nổi nữa phải kêu thành tiếng!!

Ngao Tiểu Vũ nhân cơ hội Thiên Thần Vĩnh Hằng chia nhỏ lực lượng, một lần nữa tiến hành tấn công điên cuồng!

Thiên Thần Vĩnh Hằng đã hiểu rõ rồi, không phải Ngao Tiểu Vũ không muốn mạng sống, mà thứ cô ta muốn chính là mạng sống của nó!!

Vô số bông hoa màu xuất hiện trong tầm mắt Thiên Thần Vĩnh Hằng!

Cô gái này...

Cô chỉ hơi nghiêng đầu né tránh thanh kiếm trí mạng đâm về phía đầu mình, còn trên cánh tay, cổ, ngực, bụng, hai chân đều đang bị chi chít những mũi kiếm cắm vào, trong phút chốc máu tươi đã nhiễm đỏ thẫm cả bộ trang phục màu đỏ, tựa như một bông hoa hồng đẫm máu đang nở rộ.

Đối mặt với mười tám thanh kiếm Vĩnh Hằng, không ngờ Ngao Tiểu Vũ lại không hề chọn cách lùi bước!

Sát mâu đâm vào trong trái tim tượng đá từng chút từng chút một.

Thân thể Ngao Tiểu Vũ đang phát run lẩy bẩy, kiếm Vĩnh Hằng vẫn đang cắm trên thân thể cô, tựa như món binh khí thần mãi mãi không tiêu tác, điên cuồng phóng ra uy năng phá hủy thân thể của cô, khiến thực lực của cô bắt đầu giảm dần.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo hoàn mỹ của cô khẽ nhíu, rõ ràng vẫn còn đang ngủ say nhưng lại cực kỳ đau đớn, cứ như đang gặp phải ác mộng, bất cứ lúc nào cũng đều có khả năng tỉnh lại.

Thiên Thần Vĩnh Hằng nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng có thêm không ít hi vọng.

Cố chịu đựng! Cô gái Long tộc này sắp sửa không thể kiên trì được nữa rồi, chỉ cần cô ta tỉnh lại, hoặc là máu tươi chảy hết vậy thì thắng lợi sẽ thuộc về nó!!

Thật ra Thiên Thần Vĩnh Hằng còn muốn đâm cho Ngao Tiểu Vũ thêm mấy nhát kiếm nữa, nhưng nó thực sự không dám phân nhỏ lực lượng nữa rồi, nó sợ còn chưa kịp rút ra mấy thanh kiếm này thì Ngao Tiểu Vũ đã cầm sát mâu Vĩnh Hằng đâm chết được nó rồi.

Đây là một cuộc đọ sức không tiếng động.

Cuộc chiến kinh thiên động địa của những thiên thần còn lại đều không hề giống nhau. Cuộc chiến đã diễn ra tới lúc này nhưng động tĩnh lại cực kỳ nhỏ, tựa như hai người đang đối đầu, điều duy nhất thay đổi chính là thanh sát mâu đang cắm vào bên trong cơ thể Thiên Thần Vĩnh Hằng, đang từ từ chuyển động.

Tuy rằng cuộc chiến im ắng, nhưng độ nguy hiểm và tính kích thích của nó lại vượt xa những trận chiến bình thường đến mấy con số.

Thiên Thần Vĩnh Hằng không biết Ngao Tiểu Vũ đang trong chế độ treo máy có thấy sốt sắng hay không.

Còn có thì đang cực kỳ khẩn trương.

"Két két két..." Trong miệng Thiên Thần Vĩnh Hằng vẫn còn đang phát ra những tiếng hỗn loạn. "Két két két két..." Lần đầu tiên nó bắt đầu chuyển động, cái đầu gục xuống, nhìn thân thể bị đâm xuyên hoàn toàn, vẻ mặt ngây ngốc...

Trường mâu đỏ rực xuyên qua thân thể của Thiên Thần Vĩnh Hằng, tạo nên một quỹ tích chết chóc đáng sợ kéo dài gần nghìn dặm.

Ầm ầm!!

"Á... Ái ái ái!!" Ngao Tiểu Vũ hét thảm thiết, hai mắt bỗng nhiên mở ra, trong đôi đồng tử dường như ẩn chứa lửa giận vô hạn, chứa đựng sự tủi thân vô hạn, bực bội vô hạn, lực lượng vô tận mãnh liệt trào ra từ bên trong cơ thể, thanh sát mâu Vĩnh Hằng đang nắm trong tay liều mạng đâm về phía trước!

Nếu như đau đớn không thể kích thích cô ta tỉnh lại, vậy những âm thanh giòn giã thì sao?

Vừa hay giọng hát cũng không cần hao tốn quá nhiều lực lượng của Thiên Thần Vĩnh Hằng, có thể dùng lực lượng nhỏ nhất để tạo thành tổn thương lớn nhất, đây tuyệt đối chính là trải nghiệm hoàn mỹ nhất.

Cứ như vậy, Thiên Thần Vĩnh Hằng liền mở miệng cất tiếng.

"Xi xi xi xi, a a a a, rình rình rình, xẹt xẹt...!!!"

Tiếng rầm rầm động trời khó nghe đến cực điểm, âm thanh vô cùng chói tai hệt như tiếng động sắc nhọn khi móng tay cào vào bảng đen tạo ra...

Âm thanh dọa người nhất trên thế giới bắt đầu được bạo phát.

Ngao Tiểu Vũ quả nhiên đã xuất hiện dấu hiệu, đôi mắt đang nhắm chặt bắt đầu hơi nhíu, trên mặt lộ rõ vẻ đau đớn, toàn thân run rẩy, hệt như đang chìm trong cơn ác mộng.

Có hiệu quả! Hơn nữa hiệu quả còn cực kỳ tốt!

Sắc mặt Thiên Thần Vĩnh Hằng cực kỳ vui mừng.

Một là đau đớn, hai là tạp âm.

Phải làm sao thì con người đang ngủ mới có thể tỉnh lại?

Thiên Thần Vĩnh Hằng cảm thấy mình có thể thắng, nhưng còn cần thêm một chút nguyên liệu mạnh nữa, để tạo nền tảng cho thắng lợi.

Toàn thân Ngao Tiểu Vũ máu me đầm đìa, bất luận là sức sống hay sức lực đều đang không ngừng trôi đi, tiến công của cô cũng đã trở nên chậm chạp, tin tằng rất nhanh cô cũng không còn nổi sức để tiếp tục điều khiển được thanh sát mâu trong tay nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận