Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2092: Kết cục của cuộc đại chiến tại tiền tuyến phía Đông

Trong đôi đồng tử ẩn chứa vô vàn cảm xúc tủi thân, phiền muộn và tức giận của Ngao Tiểu Vũ, dần dần bình thường trở lại.

Trên mặt của cô vẫn mang theo cảm xúc không vui, trừng mắt trước tượng đá thần linh, nhàn nhạt cất giọng nói: "Quấy nhiễu giấc ngủ của người ta... Ai mà không cáu kỉnh sau khi thức giấc chứ?"

Cáu kỉnh sau khi thức giấc ư?

Thiên Thần Vĩnh Hằng dại ra, trong lúc bất chợt như là đã hiểu cái gì.

Nó khóc không ra nước mắt mà nhìn cô gái tủi thân tức giận trước mắt, lẩm bẩm nói: "Ngươi... chẳng lẽ... Chẳng lẽ là ngươi mượn uy lực từ cơn cáu kỉnh sau khi thức giấc, mới dùng được lực lượng như vừa rồi?"

Ngao Tiểu Vũ gật đầu nói: "Đáp đúng, ta có kỹ năng bí mật số mọt, đó chính là khi hình thức treo máy bị cắt ngang, bị người đánh thức từ trong giấc mộng, trong chớp mắt sau đó, lập tức sẽ vì cảm xúc tiêu cực trong lòng mà gom góp lại tất cả lực lượng, tên là lực lượng cáu kỉnh sau khi thức giấc."

Thiên Thần Vĩnh Hằng: "..."

Cái quái gì thế?

Rốt cuộc thì vừa nãy nó đã làm gì?!

Bức tượng thần linh vĩnh viễn bất động, lại chảy xuống hai dòng chất lỏng trong suốt mãnh liệt từ khóe mắt, thoạt nhìn đều sắp chảy đầy thành sông rồi.

Nói cách khác, loại hành động đột phát của nó, lại thần xui quỷ khiến kích phát lực lượng cuối cùng của Ngao Tiểu Vũ, trở thành một đòn chí mạng đè sập nó?

"Ủa, ngươi khóc à?" Ngao Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn Thiên Thần Vĩnh Hằng.

Thiên Thần Vĩnh Hằng có loại xúc động muốn hộc máu.

Tạch tạch tạch...

Lực lượng cáu kỉnh sau khi thức giấc?

"Không, ta đây chỉ là chảy nước mà thôi!" Thiên Thần Vĩnh Hằng không chịu khuất phục nói.

Lúc trước trong quá trình đối quyết, bất kỳ lực lượng nào thay đổi cũng sẽ ảnh hưởng đến chiến cuộc.

Thật sự có thứ như thế này sao?!

Đây không phải là vẽ thêm chân cho rắn à, mẹ nó đúng là tự lấy đá đập lên chân mình mà!!!

Nó không giống như thần hoàn khác, chỉ rạn nứt một đường nho nhỏ mà thôi. Nó tựa như vô số quân bài domino bị lật đổ, càng ngày càng nhiều, trực tiếp đi về phía hủy diệt.

Thiên Thần Vĩnh Hằng run rẩy toàn thân, khó chịu tựa như ăn phải một đống phân.

"Không... Ta không thể cứ thế chết đi!" Toàn thân Thiên Thần Vĩnh Hằng chấn động, tâm trạng hết sức kích động.

Ngao Tiểu Vũ: "..."

Thần hoàn hoàn mỹ vô khuyết trên đầu Thiên Thần Vĩnh Hằng, giống như trải qua năm tháng muôn đời cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, đột nhiên bắt đầu hoàn toàn không cách nào dừng rạn nứt.

Cô cứ vậy lẳng lặng đứng nghiêm tại chỗ, một thân váy đỏ nhuốm máu bay phất phới ở dưới cuồng phong.

Khi nó vọt tới trước mặt Ngao Tiểu Vũ, thân thể đã không còn, hoàn toàn hóa thành một trận cuồng phong quất vào mặt, hoàn toàn biến mất giữa trời đất.

Có thể giết chết một vị thiên thần gần như là vô địch, đủ để cả chiến trường tiền tuyến phía đông kinh diễm.

Thiên Thần Vĩnh Hằng gào thét đánh về phía Ngao Tiểu Vũ, muốn khiến cho Ngao Tiểu Vũ đang bị trọng thương cùng chết với mình.

Một chân thần uy phong lẫm liệt, chiến ý ngập trời xuất hiện ở phía trước Ngao Tiểu Vũ.

Nhưng cố gắng của nó, cũng không thể ngăn cản chuyện này phát sinh, ở một trình độ nào đó đích xác Thiên Thần Vĩnh Hằng là vô địch, nhưng mà một khi trạng thái Vĩnh Hằng bị đánh bại, khi Vĩnh Hằng không hề Vĩnh Hằng nữa, như vậy lập tức chỉ có chết!

Nhị Lang thần nghĩ thông suốt, nếu hắn vẫn không thể trêu chọc thiên thần, như vậy hắn liền đi xử lý nguyên soái cảnh giới Thiên Khải trên chiến trường, khiến cái tên nguyên soái lớn lối này, nếm thử lửa giận của Chiến Thần Thiên Đình thôi!

Không sai, hắn chính là Nhị Lang Chân Quân của Thiên Đình!

"Muốn giết cô ấy, trước hỏi xem ta có đồng ý hay không!" Một chàng trai mở ra con mắt thứ ba, mặc dù thân thể bị thương nặng, nhưng vẫn ngạo nghễ đứng thẳng, lạnh nhạt cất giọng nói.

Song ở trong quá trình tấn công, thân thể của nó nhanh chóng vỡ vụn với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, sau đó hóa thành hạt ánh sáng tiêu tán hết.

Ngao Tiểu Vũ mỉm cười, muốn tiếp tục chiến đấu, kết quả lại phát hiện đại não truyền đến cảm giác mê mang khó có thể thừa nhận, thân thể cô thoáng lung lay, sau đó trước mắt lâm vào một mảnh hắc ám...

"Dám giết chết Thiên Thần Vĩnh Hằng đại nhân, ta đây sẽ đưa ngươi đi chết!" Một tên nguyên soái cảnh giới Thiên Khải giận dữ mắng mỏ một tiếng, tay cầm thiên kiếm mang theo ngọn lửa phóng tới tựa như thiên thạch xé rách không gian, phóng về phía cô gái váy đỏ té xỉu dưới mặt đất.

Lúc này, lại có một ánh đao bá đạo vô cực từ trên trời giáng xuống, lấy phương thức cực kỳ thô bạo chém trên người tên nguyên soái kia, nguyên soái nâng kiếm lên ngăn chặn, kết quả chỉ trong nháy mắt ánh đao khủng khiếp đã chém tan ngọn lửa từ thiên kiếm của hắn, sau đó cả người cùng kiếm đều bị chém ngã xuống mặt đất!

Làn gió thổi tung mái tóc dính máu tươi của Ngao Tiểu Vũ.

Đủ loại ánh mắt sùng kính và cuồng nhiệt, đều dán vào trên người cô gái áo đỏ xinh đẹp nhu nhược.

Xung quanh đã có vô số tu sĩ kích động hoan hô lên.

"Rốt cuộc... cũng thắng rồi... " Ngao Tiểu Vũ nhoẻn miệng cười, trong nụ cười xinh đẹp lộ ra mấy phần thê lương mà mỹ miều, "Đều nói Đông Hải Long Đình không có cường giả, là nỗi sỉ nhục của Thái Cổ Long tộc... Bây giờ ta giết một tên thiên thần, còn ai có thể nói Ngao thị Long tộc ta vô dụng chứ?"

Thiên Thần Ô Lam ở đằng xa, thấy hết thảy phát sinh, thì hoàn toàn kinh sợ.

Lúc này, công kích của Hằng Nga liên tiếp đột kích không ngừng, từng luồng lực lượng ánh trăng tinh khiết bùng nổ ở trong thiên địa, sáng chói lóa mắt, cực kỳ xinh đẹp.

Thiên Thần Ô Lam không ngừng rút lui, liên tục hứng chịu công kích của Hằng Nga, cực ít tiến công, cũng không phải là cô sợ Hằng Nga, nói chính xác là, cô sợ cái chiến trường này.

Thiên Thần Đông Long kiệt lực mà chết, Thiên Thần Không Gian bị ánh trăng đâm chết, Thiên Thần Vĩnh Hằng tự tìm đường chết, Thiên Thần Nhân Quả không ngừng bị đánh, xem ra cũng khó mà lật bàn, khả năng nghiêm trọng hơn là sẽ bị thay phiên đánh chết... Cũng chỉ có cô là có chút ưu thế, nhưng nếu là Thiên Đế thành công khôi phục thực lực, cuộc chiến đấu này phải đánh tiếp thế nào đây?

Chẳng lẽ muốn dựa vào cô, một Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Thần lật ngược tình thế ư?

Nếu như bây giờ cô mở ra chín cái thần hoàn, trạng thái lực lượng cực hạn, thì cũng có khả năng đánh bại Hằng Nga và Thiên Đế, nhưng mà, có một vấn đề quan trọng nhất, đó chính là...

Cô không muốn chết!!!

Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Thần mở ra chín cái thần hoàn chắc chắn phải chết.

Thật ra thì phần lớn thiên thần, khi gặp phải loại chuyện này, coi như là phải ngã xuống, cũng sẽ không chút do dự lựa chọn mở ra chín tầng thần hoàn, hết thảy vì Thiên Đạo, hết thảy vì thắng lợi, bọn họ đều có thể hy sinh!

Nhưng Thiên Thần Ô Lam không giống thế, không nhìn thấy bây giờ cô còn phải bảo vệ mình cẩn thận đây ư?

"Ta... Ta vẫn không thể chết..."

"Ít nhất là bây giờ không thể chết được..."

Trong đôi mắt cá chết của Thiên Thần Ô Lam, lộ ra vẻ kiên trì nào đó.

"Lực lượng hắc ám của ta, là thuộc về Thiên Thần Hắc Ám đại nhân, ngay cả mặt của ngài ấy ta cũng chưa từng gặp được, thì sao ta có thể chết ở chỗ này?"

"Hơn nữa, cho dù là ta bộc phát ra tầng cái thần hoàn, đại khái tỉ lệ thất bại của ta chắc chắn sẽ rất cao..."

Thiếu nữ không ngừng tính toán trong lòng, nhanh chóng nhẹ giọng than thở, cuối cùng như là hạ quyết tâm, giọng nói lanh lảnh bắt đầu truyền khắp toàn bộ chiến trường: "Tất cả đại quân Thiên Nhân tộc nghe lệnh, dừng tiến công lại, rút lui!!!"

Lời của Thiên Thần Ô Lam, bắt đầu truyền khắp toàn bộ chiến trường.

Thiên Thần Nhân Quả đầu tiên là nhìn thiếu nữ với ánh mắt khó tin, sau đó lại nhìn sang Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà cực kỳ hung mãnh tiếp tục đánh tới phía hắn, rồi lại nhìn thoáng qua Hằng Nga với chiến lực kinh người và Thiên Đế đang len lén khôi phục, cắn chặt hàm răng hạ lệnh: "Rút lui, toàn quân rút lui!!!"

Hai đại thiên thần phát hiệu lệnh, kinh động đến toàn bộ chiến trường.

Mấy ngàn vạn binh sĩ của liên quân Cửu Châu toàn thân run sợ, kích động đến rơi nước mắt.

Trận đại chiến phòng ngự tiền tuyến phía Đông này, bọn họ đã đánh thắng rồi!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận