Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2102: Quyết đấu cực hạn của quyền hành chí cao (1)

"Thiên Thần Đại Địa, ngươi vẫn chưa nhận rõ tình hình bây giờ sao?" An Lâm nhìn thần linh to lớn trước mắt với vẻ mặt bình tĩnh, cười nói, "Ở trong mắt ta, ngươi đã không còn hùng mạnh nữa."

Nói xong, vòng xoáy bóng tối Hỗn Độn phía sau hắn đang tuôn ra sự hắc ám một cách nhanh chóng, tạo thành một chiếc áo lông bóng tối dường như có thể làm cho sinh linh khiếp sợ, khoác lên người.

Thiên Thần Đại Địa sững người lại, lực lượng đại địa dồi dào vô tận ầm ầm bùng nổ, chấn động đến mức toàn bộ trời đất đều run rẩy, nó giận tím mặt nói: "An Lâm! Đừng tưởng rằng bây giờ ngươi vô địch rồi! Có thể làm ta bị thương, chỉ thể hiện rằng ngươi có tư cách đánh nhau với ta mà thôi!!"

Nó vung tay một cái, bản đồ sao bay lên trời cao, dung hợp triệt để, chòm sao mênh mông vô biên, trong nháy mắt đã sinh ra sự cộng hưởng với Thiên Thần Đại Địa, phóng ra ánh sao chói mắt, hóa thành lực lượng sao trời cuồn cuộn vô tận từ trên trời hạ xuống, đánh về phía An Lâm.

Ầm!!!

Lực lượng trấn áp khó có thể tưởng tượng được, ảnh hưởng lên người An Lâm.

Đó là sức mạnh của cả trời sao vô hạn.

"Ta chính là chúa tể của ngàn tỷ ngôi sao trong vũ trụ."

An Lâm cười nói.

Ầm ầm ầm...

An Lâm nhìn ánh sao rơi đầy trời, hình ảnh kia xa hoa, nguy nga đến cực điểm, thật giống như những ngôi sao trong toàn bộ vũ trụ đều đang nhằm vào hắn, trấn áp hắn. Đổi lại là đại năng siêu cấp Hợp Đạo thì sớm đã bị dọa cho vãi tè rồi, nhưng vẻ mặt của hắn vẫn dửng dưng, ánh mắt dịu dàng, dường như đang thưởng thức cảnh sắc tuyệt thế.

Sao trăng đều là vật chất, đều thuộc về sự quản lý của nó, nó muốn vận dụng tất cả sức mạnh để xóa sổ An Lâm!

Loại công kích cấp bậc này, có thể giết chết một đại năng siêu cấp Hợp Đạo trong nháy mắt!

Hằng Nga nâng gương mặt xinh đẹp lên, nhìn về phía ánh trăng sáng trên bầu trời.

"Đại Tinh Không Trấn Áp!"

Vầng trăng tròn tỏa ra ánh hào quang rực rỡ sáng trong.

Sự hắc ám trên người An Lâm tràn ra tư thần ấn khi Thiên Thần Đại Địa tấn công, bao phủ khắp toàn thân, không thể thấy rõ độ dày, không thể nhìn thấu được sự tồn tại, nhưng lại nuốt chửng toàn bộ sức mạnh từ bên ngoài đến!

Thiên Thần Đại Địa áp sát về phía An Lâm, lực lượng sao trời vô hạn tiến đến đánh túi bụi lên cơ thể An Lâm, giống như chòm sao rơi xuống, ánh sao như mưa rào, nổ đến mức hư không phá vụn, mặt đất héo tàn.

Thiên Thần Đại Địa trừng hai mắt: "Trăng đến!!"

"Không cho!!"

"Chỉ có chút trình độ này, vậy ta cần phải tiếp tục bắt nạt ngươi."

Cô phất tay áo một cái, chặt đứt liên hệ với Thiên Thần Đại Địa.

Lúc này đây, phía đông đại lục Thái Sơ cách rất xa nơi chiến trường.

"Muốn mượn sức mạnh của bản thần?"

"Bất Diệt Dương Đồng, Siêu Hằng Tinh nổ lớn!"

Thiên Thần Đại Địa: "..."

Sánh đôi với hình ảnh đó chính là bùng nổ ra năng lượng còn kinh khủng hơn mặt trời vô số vạn lần.

"Cái gì?!" Thiên Thần Đại Địa trừng lớn hai mắt.

Cũng thời khắc này, quyền thế phía trước dâng trào, năng lượng mà siêu Hằng Tinh nổ tung vẫn chưa tan đi hết, nắm đấm của Thiên Thần Đại Địa lại lần nữa giáng xuống, hoàn toàn không cho An Lâm cơ hội thở lấy hơi.

Vị trí chỗ An Lâm đang đứng, vầng trăng tròn vừa mới tỏa ra ánh sáng, đột nhiên lại trở nên ủ rũ.

Thiên Thần Đại Địa rên lên một tiếng, liều mạng, nắm đấm tiếp tục đập xuống!

Nếu như là Thiên Thần bình thường chịu sự tấn công của hắc ám mức độ này, sự hắc ám đó có thể nuốt chửng chúng đến mức ngay cả mảnh vụn cũng không sót lại, nhưng Thiên Thần Đại Địa thì không, quyền hành chí cao của Đại Địa có thể chống lại sức mạnh của hắc ám.

An Lâm cũng không phải ngồi không, một chân đột nhiên đạp lên hư không, sự hắc ám dần dần lan tràn khắp đại địa đột nhiên có vô số mũi nhọn đen như kiếm như giáo, vụt lên từ mặt đất, đâm xuyên qua áo giáp của Thiên Thần Đại Địa, xuyên qua Thiên Thần Đại Địa!

Dường như An Lâm đã hiểu ra điều gì đó, nở nụ cười: "Nữ thần mặt trăng hình như không để ý đến ngươi nhỉ, vậy mà ngươi còn gọi trăng đến?"

Có thể vặn vẹo hòa tan không gian, nhiệt độ cực hạn phá diệt thời gian, còn có ngàn tỉ loại năng lượng khác nhau có thể tấn công hủy diệt tất cả sự vật xung quanh có thể đụng vào, tất cả những thứ này dường như muốn xé rách thiêu đốt toàn bộ trời đất thành đống tro tàn.

Lớp phòng ngự Hắc Ám hoàn mỹ của An Lâm, dưới sự tấn công của vật chất, lần đầu tiên xuất hiện vết nứt.

Lồng ngực hắn đã bị thiêu đốt cháy đen trong nháy mắt, điều này khiến cho lông mày hắn nhíu lại.

Thiên Thần Đại Địa thật sự nổi giận, nó vẫn luôn cao cao tại thượng, chí cao chí thánh, lúc nào phải chịu những uất ức này, cơn thịnh nộ lại hóa thành ngọn lửa ở hai con mắt, dường như muốn đốt sạch mọi thứ trên thế gian.

Ánh sáng tỏa ra chói mắt hơn mặt trời vô số lần.

Trước người An Lâm, đột nhiên có hằng tinh nổ tung lên.

Ầm!!!

Ầm ầm!!

Quyền đấm nổ tung.

Lớp phòng ngự hắc ám vốn đã có vết nút, nay bị sức mạnh kinh khủng đánh nứt ra.

An Lâm bị nện cú đấm này lên người, thì giống như bị một đại lục loại nhỏ nghiền ép khiến cho cơ thể bay ngược, lực lượng đại địa tràn đầy vô tận điên cuồng tấn công cơ thể hắn vào lúc này, hủy diệt hết mọi thứ!

"Ha ha ha... Được, lúc này mới có dáng vẻ của chiến đấu!!"

Kiếm khí màu đen đột nhiên nối liền trời đất, cắt nắm đấm khổng lồ này thành hai nửa.

An Lâm chân đạp bóng tối, cầm trong tay kiếm Thắng Tà lại gần Thiên Thần Đại Địa.

"Long Tuyền Tinh!" Thiên Thần Đại Địa phất một tay lên, một ngôi sao phía sau đột nhiên đánh về phía An Lâm, toàn thân nó màu lam, lại còn thả ra khí tức vĩnh hằng bất hủ.

An Lâm hơi thay đổi sắc mặt, từ trên tinh cầu này hắn có thể cảm nhận được khí tức giống y hệt chủ tinh của tộc Thanh Long, chẳng lẽ là cùng hành tinh? Khí tức ẩn chứa sự vĩnh hằng bất hủ bên trong, cùng với chân ý bản nguyên Thanh Long, cũng được thả ra từ trong hành tinh, chẳng lẽ ngay cả lực lượng hành tinh cũng có thể giống nhau?
Bạn cần đăng nhập để bình luận