Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2125: Cảm giác vô địch

An Lâm cảm giác lồng ngực bị xé rách, lực lượng quang minh đang đốt cháy toàn thân.

Quang minh và hắc ám, vốn là trạng thái kiềm chế lẫn nhau.

Ai kiềm chế ai, liền quyết định ai là người mạnh hơn.

Vì giết Thiên Thần Đại Địa, An Lâm đã sớm chiến đấu đến kiệt lực, bây giờ hiển nhiên không phải là đối thủ với Tiên Vũ – kẻ có thể thao túng lực lượng quang minh.

An Lâm cắn răng một cái, thân hình hóa thành một cái bóng đen, nhanh chóng chớp động về phía xa!

"Vẫn còn muốn trốn ư?" Tiên Vũ cũng không cảm thấy khẩn trương bởi vì An Lâm chạy trốn, đạp mạnh bước chân, lập tức vượt qua vô số hư không, đi tới ngay phía trên An Lâm, sau đó đè một tay xuống.

Vô số cột sáng ẩn chứa lực lượng quang minh thuần túy từ trên trời giáng xuống, tốc độ giống như tốc độ ánh sáng, ngay lập tức đã nổ tung cái bóng đen đang di chuyển.

An Lâm bị nổ cho hiện ra nguyên hình, trên người đã có chi chít lỗ máu.

Quang minh tỏa ra uy năng hiển hách, vĩnh viễn không ngừng phân giải và hấp thu mọi thứ trong cơ thể An Lâm, cảm giác đau nhức khó nói lên lời khiến cho toàn thân An Lâm đều co rút lại rồi run rẩy lên.

Tiên Vũ đi tới trước mặt An Lâm, khẽ vuốt ve khuôn mặt tràn đầy máu tươi của An Lâm, nói: "Ngươi xem đi... Nếu như lúc nãy ngươi biết điều một chút để cho ta hấp thu ngươi, thì bây giờ ngươi cũng không cần phải thống khổ như bây giờ đâu!"

Hai cái đồng tử màu mực của hắn đột nhiên hiện lên kim quang, khẽ cười nói: "Đến bây giờ vẫn còn muốn phản kích ư? Không tệ, không tệ, thật không hổ là thủ thứ nhất của ta kể từ lúc vừa mới ra đời cho tới nay, ta rất thưởng thức ngươi."

Trạng thái bây giờ của hắn, căn bản không cách nào ngăn cản loại lực lượng cực hạn này!

Vài lực lượng quyền hành của đại thiên thần chí cao, Tiên Vũ cũng có thể dùng một cách đầy linh hoạt, thế này là đã vượt ngoài phạm vi sinh mệnh rồi, quả thực giống như là một cái bug đẳng cấp thế giới, sao Thiên Thần Sinh Mệnh lại làm ra được một thứ như thế này cơ chứ?

"Lực lượng thật là tuyệt đẹp, đây chính là lực lượng mà ta vẫn không cách nào nắm trong tay?" Tiên Vũ lộ vẻ mặt mê say, ánh mắt dần dần trở nên tham lam, "Lực lượng như vậy, sao lại cho người như ngươi sử dụng chứ? Hẳn là sinh mệnh hoàn mỹ như ta, mới xứng có được nó!"

"Khụ khụ khụ... " Hắn cảm giác toàn thân bị cảm giác nóng cháy vô tận bao phủ, khó chịu đến cực điểm, trong miệng còn không ngừng hộc ra bọt máu.

"Bây giờ ta sẽ cho ngươi được giải thoát, sẽ không làm đau ngươi nữa..."

Tiên Vũ váy dài bồng bềnh, ưu nhã sải bước đi về phía An Lâm.

Thực lực của đối phương thức sự quá khó để hóa giải.

Đó là cảm giác mỗi một tế bào, mỗi một phần lực lượng đều bị xé nứt, sau đó hóa thành hạt ánh sáng!

Tiên Vũ chậm rãi dùng sức, bàn tay bộc phát quang minh, giống như tằm ăn lá bóp chặt trái tim hắn.

Vừa nói xong, lại có mấy đạo kim quang thuộc tính quang minh hóa thành mũi kiếm, xé rách thân thể, cắm ở bộ ngực và tứ chi của An Lâm, hóa giải lực lượng mà hắn âm thầm chuẩn bị, hơn nữa còn hoàn toàn phong trấn lực lượng của hắn, ghim chặt hắn xuống mặt đất!

Quang minh chiếu rọi hết thảy, tinh lọc hết thảy, biến hết thảy đều thành thành quang!

Hắn cười, hắn vươn ra lòng bàn tay trắng nõn, lần nữa đâm vào ngực An Lâm, nắm trái tim của An Lâm trong tay, cảm thụ được trái tim nhảy lên, cảm thụ được quyền hành hắc ám chí cao.

"Quyền hành hắc ám chí cao... Sau này chính là do ta sở hữu."

"Leng keng."

Cho đến lúc này, An Lâm mới biết được, thì ra chính mình cũng không phải là vô địch.

Hắn vẫn không thể chết, hắn tuyệt đối không thể bị thứ như thế này giết chết!

Thật ra thì, dựa vào lực lượng thần đan chống đỡ thì cầm cự được có bao lâu?

Tiên Vũ cảm thấy là lúc này rồi, bởi vì hắn thấy được quyền hành hắc ám chí cao.

An Lâm liều mạng muốn chống cự, nhưng lực lượng của Tiên Vũ đối với hắn lại sinh ra áp chế tuyệt đối, căn bản là không cách nào tránh thoát luồng lực lượng trấn áp này. Giờ phút này hắn chỉ có thể thừa nhận nỗi đau đớn khó mà tưởng tượng nổi, cùng với nhìn tử vong bước từng bước tới gần hắn...

Sau đó,

Hắn vừa cười lớn vừa dùng sức bóp chặt trái tim của An Lâm!

"Ha ha ha... Quyền hành hắc ám chí cao là của ta rồi!"

Sao có thể là đối thủ của con quái thú do Thiên Thần Sinh Mệnh chế tạo nên?

"Ta bằng lòng."

Ở một khắc cuối cùng, hắn đồng ý với đề nghị của hệ thống.

Vừa dứt lời, chỉ trong một cái chớp mắt, thiên địa bông trở nên yên tĩnh lại.

Hắn cũng sẽ mệt mỏi, cũng sẽ bị đánh bại, cũng sẽ bị giết chết...

Đôi đồng tử tràn đầy vẻ bối rối và không cam lòng của An Lâm biến thành vẻ bình tĩnh.

"Ngài có đồng ý dâng ra một phần năm sinh mệnh không, ngài sắp có được lực lượng không thể nào tưởng tượng nổi (Chú thích: Trước mắt sinh mệnh của kí chủ chỉ còn lại hai phần năm.)"

"Kiểm tra đo lường thấy kí chủ mặt sắp tử vong."

Tay của hắn biến mất.

Tiên Vũ co rụt con ngươi lại, ý thức được có gì đó không đúng.

"Ngươi muốn ư?"

"Vậy thì cho ngươi đó."

Hai cái đồng tử của An Lâm đen như mực nước, bình tĩnh ngưng mắt nhìn đối phương, thanh kiếm quang minh đâm vào người hắn đã bị hắc ám cắn nuốt và ăn mòn với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

"Chỉ không biết là ngươi có đỡ nổi không thôi."

"Hắc ám!"

Tiên Vũ đột nhiên phát hiện, cánh tay hắn đã bị hắc ám cắn nuốt, hoàn toàn mai một thành hư vô.

"Làm sao có thể thế được!" Sắc mặt hắn đại biến, thân hình rút lui.

"Không thể nào! Thiên Thần Hắc Ám sao có thể mạnh như vậy chứ! Chắc chắn ngươi là tồn tại đặc biệt gì đó, hoặc là có được có cái lực lượng đặc biệt gì đó!" Tiên Vũ lộ vẻ hoảng sợ, không hề che giấu nỗi sợ hãi trong nội tâm.

"Ta? Ta là An Lâm mà, các ngươi không thích thì cũng có thể gọi ta là Thiên Thần Hắc Ám!" An Lâm giương khóe miệng lên, có phần châm chọc liếc mắt nhìn đối phương một cái.

Chỉ có điều, hắn đã không còn cái dáng vẻ "trên trời dưới đất chỉ ta là mạnh nhất" nữa rồi, mà hắn điên cuồng lùi về phía sau, dùng ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm An Lâm: " Rốt cuộc thì ngươi là ai?"

An Lâm xoay người, thấy thân thể không đầu của Tiên Vũ đã ánh lên tia sáng xanh, sức sống cực kỳ dồi dào, khiến cho thân thể của hắn nhanh chóng phân hoá, trong nháy mắt đã lại khôi phục một cái mới đầu.

Vào giờ khắc này, chín mươi chín cái cánh tay tráng kiện, ddefu bị đánh cho tan tác, sau đó bị tàn ảnh màu đen nghiền áp thành hư vô, cuối cùng ầm ầm nện vào thân hình khổng lồ kia, đánh đến mức thân thể nó run lên, cuối cùng tan biến hết cứ như thể tro bụi, cái gì màlực lượng đại địa, cái gì mà thần linh viễn cổ, dưới một quyền này, toàn bộ đều tan thành mây khói.

Quyền phong hắc ám mờ ảo tựa như một luồng tàn ảnh hình cái phễu, mới đầu chỉ rất nhỏ, nhưng đến trước mặt người đá khổng lồ màu xanh vàng cao mười vạn trượng, lại đã trở thành tàn ảnh màu đen đủ để bao trùm toàn thân nó!

An Lâm đứng bật dậy, nhìn Tiên Vũ, nói với giọng điệu lạnh nhạt: "Xem đi, bông hoa hắc ám cũng đưa ngươi rồi, nhưng ngươi lại không đỡ được, ta đâu có biện pháp gì?"

Àm ầm!!!

Mặt đất đột nhiên rung động.

Luồng lực lượng đại địa khổng lồ điên cuồng phun trào ra từ mặt đất.

Tạo thành một cái người đá khổng lồ màu xanh vàng cao gần mười vạn trượng.

"Hửm?" An Lâm khẽ cau mày.

Lúc này, phía sau người đá khổng lồ màu xanh vàng đột nhiên xuất hiện chín mươi chín cái cánh tay tráng kiện, đồng thời nắm chặt quả đấm như núi cao, cuốn theo lực lượng đại địa cực kỳ bạo liệt, tựa như vô số thiên thạch rơi xuống!

"Làm màu."

An Lâm trở tay tung một quyền về phía người đá khổng lồ màu xanh vàng.

Hoa sen đen tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ trong một cái chớp mắt, Tiên Vũ lập tức biến thành thân thể không đầu, cái đầu rơi xuống mặt đất, lăn lông lốc vài vòng mới dừng lại.

Nhưng lại hết sức gọn gàng linh hoạt.

Không có một chút kinh thiên động địa nào.

Cũng rất là an tĩnh.

Hết thảy đều diễn ra rất nhanh.

An Lâm cách không chỉ về phía Tiên Vũ, một đạo hắc quang đột nhiên nở rộ từ trong đầu Tiên Vũ, tựa như một đóa hoa sen đen bỗng nhiên nở rộ, trong phút chốc cắn nuốt đầu của hắn!

Lực lượng đặc biệt?

An Lâm mở trừng hai mắt, lần đầu tiên chăm chú xem kỹ lực lượng của mình.

Thực lực bình thường của hắn cũng đã đạt tới trình độ đủ để ngạo thị toàn bộ đại lục, nhưng lần này sau khi lực lượng đạt được từ sinh mệnh dâng ra, hình như còn mạnh hơn lực lượng của mình lúc chiến đấu với Thiên Thần Đại Địa...

Hệ thống nói, đó là lực lượng mà kí chủ không thể tưởng tượng ra nổi.

Bây giờ nhìn lại, thật sự là không thể tượng tưởng nổi mà...

Trước kia là Đạo Chi Thể, hắn đã khó có thể tưởng tượng.

Hôm nay đã bước vào cảnh giới Hợp Đạo, hắn vẫn không thể tưởng tượng ra.

Hắn không cách nào hình dung cái loại cảm giác này.

Nhưng hắn biết, cảm giác ấy chính là vô địch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận