Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2145: Xóa bỏ bí mật Thiên Đạo

"Từ nay về sau, mọi người chính là người của Hắc Vũ các của Tứ Cửu tiên tông. " An Lâm nhàn nhạt cất giọng nói.

"Vâng!!! " mấy trăm vạn cường giả Hắc Vũ tộc cùng hét lớn, không có một tia do dự.

Mọi người thấy các sinh linh Hắc Vũ tộc quỳ rạp xuống đất, trong lòng rung động đến tột đỉnh.

Tôn Ngộ Không vò đầu nói: "Đây là thế lực nhất lưu thứ mấy đầu nhập vào thế lực của An Lâm lão ca rồi?"

Vân Mộng Ảnh vươn ngón tay thon dài ngăm đen ra nói: "Huyết tộc, Tuyết Nữ gia tộc, Chu Tước nhất tộc, chiến lực cao nhất đại lục Thần Nguyên, bây giờ là Hắc Vũ tộc..."

" Chiến lực tổng hợp của Tứ Cửu tiên tông tăng trưởng quá nhanh, làm cho người ta không thể hiểu nổi, thời gian mới vài năm, quy mô đã tăng vọt thành cái bộ dáng này rồi... " Mễ Già Lặc cũng cảm khái nói.

"Đây còn không phải là bọn họ chủ động đi kéo người, mà là người khác chủ động đưa tới cửa. " Thánh thiên sứ Gia Bách Liệt sâu kín cảm khái.

Thế lực cô khổ sở nuôi dưỡng mấy vạn năm, còn không trâu bò như người ta, ngồi không cũng có thế lực khác chủ động đầu nhập vào, đây chính là chênh lệch a...

Trong một cái trang viên trang nhã.

Chẳng trách Hắc Vũ tộc sẽ coi trọng kiếm Thắng Tà như thế, liều mạng cũng muốn đoạt kiếm, thì ra là muốn giúp Thiên Thần Hắc Ám cất giữ thanh kiếm này... Rõ ràng hắn đã kế thừa kiếm Thắng Tà bởi vì duyên phận, Hắc Vũ tộc vẫn nghĩ là đem kiếm là do hắn đoạt, còn muốn giành lại để cất giữ thay hắn...

Lực lượng của liên quân Phá Thiên ở trung tuyến liền tăng vọt một khoảng.

Thời điểm diệt sạch nền văn minh Tử Tinh Thiên Thần Hắc Ám đã bắt đầu bố cục, hôm nay chính là thời điểm hắn mở ra lá bài ẩn, hắn chuyển thế kế thừa kiếm Thắng Tà và quả cầu đen của trước kia, chính là chứng cứ rõ ràng nhất.

Nghe thấy chưa, Thiên Thần Hắc Ám công nhận bọn họ, không chỉ có công nhận bọn họ, còn coi bọn họ như người nhà, sau này ai còn dám xem thường bọn họ?!

Hệ thống rốt cuộc là cái gì?

"Chư vị đứng dậy đi, sau này chúng ta chính là người một nhà, không cần phải làm đại lễ đến mức này." An Lâm tươi cười, nói với Hắc Vũ tộc trước mắt.

Bí mật đã công bố một phần, nhưng bản thân An Lâm vẫn không biết bước kế tiếp nên làm cái gì. Chuyện do chính mình làm, nhưng không biết nên tiếp tục như thế nào, cũng không biết hỏi ai.

Cứ như vậy, Hắc Vũ tộc gia nhập trận doanh phòng ngự của Nguyệt Đồng Thần thành.

Hắc Vũ tộc nghe được chữ người một nhà thì càng thêm kích động, đến mức muốn rớt cả nước mắt.

An Lâm một tay cầm quả cầu đen, một tay nắm kiếm Thắng Tà, chăm chú nghiên cứu bí mật trong quả cầu đen và kiếm Thắng Tà.

Liệu Lục Áp Đạo Quân cùng Thiên Thần Hắc Ám có quan hệ gì hay không?

Bọn họ cùng mài đao soàn soạt, chờ trận đại chiến kinh thiên thứ hai.

Sau khi bí mật được công bố, càng nhiều nghi vấn hiện lên, để cho An Lâm không thể không dốc lòng nghiên cứu.

Còn có bí lớn nhất ẩn, chính là bí mật về hệ thống vẫn chưa được vạch trần.

Có liên hệ gì đến lực lượng quyền hành của hắn?

"Tiểu Bạch, ngươi đột nhiên té xỉu, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Còn có, cảnh giới của ngươi sao lại bất chợt tăng lên tới Hợp Đạo đỉnh phong, thậm chí còn chạm đến cánh cửa Sáng Thế rồi..."

Bạch Linh Xà đột nhiên hôn mê ở Thần Hi thành tiền tuyến phía đông, đã ung dung tỉnh lại.

Nữ Oa nghe được Tiểu Bạch thuần tình giải khai hoang mang bí ẩn nhất của mình như thế, không khỏi khẩn trương nói: "Sao vậy? An Lâm rốt cuộc đã làm gì ngươi?"

Nhưng yên tĩnh một lúc lâu, Tiểu Tà đột nhiên cất giọng nói: "An Lâm, tôi... đột nhiên bụng tôi có phần không thoải mái..."

Cô xoa đầu của mình, hai cái đồng tử cũng chợt tỉnh táo lại.

Tiểu Tà lẳng lặng ngồi yên ở bên cạnh An Lâm, một tay chống cằm, đôi mắt cá chết có chút thất thần, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Bạch Lăng đang nhớ lại thời điểm cô ở di tích Tử Tinh, ở thời gian đợi chờ nhàm chán ở bên trong, một cái chàng trai lớn lên hết sức anh tuấn, có mắt đen thâm thúy và mái tóc dài màu đen, đột nhiên đi tới trước mặt cô, không nói hai lời đâm trường kiếm màu đen vào trái tim của cô.

"Mình... Mình nhớ ra rồi..."

Vô số hình ảnh xông ra, kích thích đầu óc của cô.

Bên trong Sinh Mệnh tiểu ốc.

Tứ Cửu tiên tông.

Bạch Lăng gục ở trên đài nghiên cứu phủ kín bản vẽ, mở ra hai tròng mắt mê mê mang mang.

"Đau quá, đau..."

Đập vào mi mắt là khuôn mặt ân cần của Nữ Oa.

"Thì ra là như vậy... Chẳng trách ta sẽ thích An Lâm tiền bối như vậy, sẽ lệ thuộc vào An Lâm tiền bối như vậy, thậm chí hắn yêu cầu gì ta cũng sẽ tiếp nhận..."

Bạch Linh Xà ôm cái đầu đau như muốn vỡ tung, trong mắt bất giác đang đã ngấn lệ, thấp giọng nói: "Nhớ ra, nhớ ra hết rồi..."

Âm thanh của Nữ Oa rất dịu dàng, giống như là gió mát thỏi qua khe suối, dễ nghe động lòng người.

Cô vốn cho là mình sẽ cứ thế chết đi.

Nhưng mà, cô đột nhiên thấy được tay chàng trai đang run rẩy.

Chàng trai đang giãy giụa, ánh mắt của hắn trở nên rất dữ tợn rất thống khổ.

Cuối cùng, chàng trai xoay người rời đi.

Bạch Lăng còn sống, nhưng bị mất một đoạn trí nhớ.

"Đó là An Lâm sao?"

"Đó là một loại cái dạng gì ánh mắt a..."

"Chẳng trách mình sẽ cùng An Lâm rời di tích, thì ra hắn..."

Bạch Lăng nhẹ nhàng thở dài: " Vì bảo vệ chúng ta mà Thiên Đạo đã che đậy trí nhớ, rốt cuộc bây giờ vẫn phải bỏ niêm phong ư? Kế tiếp rốt cuộc sẽ phát sinh cái gì? Mình thật sự cần thời gian, chỉ sợ không còn kịp nữa..."

Nguyệt Đồng Thần thành.

"Suy cho cùng tôi cũng là linh đản, hơn nữa tôi còn có lực lượng của anh ủng hộ. Nói cách khác, chỉ cần cho tôi đầy đủ năng lượng, thậm chí tôi có thể thật sự phá thiên!"

Tiểu Tà lại vẫn lắc đầu tiếp tục nói: "Không phải là liên quan về thuộc tính, mà là liên quan về đạo! Cái này tôi không thể nói rõ liền ngay bây giờ, nhưng tôi muốn cho anh biết, rằng bây giờ tôi đã đạt đến trạng thái đỉnh phong giống như thời kỳ của nền văn minh Tử Tinh, thậm chí vượt qua cả trạng thái khi đó..."

An Lâm nghe nói như thế, chung quy vẫn thấy là lạ, nhưng chỉ nói: "Nhóc là thần khí thuộc tính ám, rất hợp với lực lượng của tôi, đúng là có liên quan."

"Tôi cảm thấy được, tôi với anh có liên hệ rất chặt chẽ."

"Tôi muốn nói là, lần tiến hóa này của tôi, có liên quan đến thần đạo Hắc Ám của anh. Sau khi anh Hợp Đạo thành công, có lực lượng hắc ám chảy vào thân thể của tôi mới khiến tôi trở nên mạnh mẽ..."

Tiểu Tà đầy mặt ửng đỏ, hừ nhẹ một tiếng, lúc này mới thở ra bình thường.

"Thư thái chưa? " An Lâm hỏi.

Tiểu Tà rầm rì không nói, nhưng nhìn bộ dáng kia, hẳn là thư thái.

"An Lâm... Thật ra thì có chuyện tôi phải nói với anh... " Tiểu Tà đột nhiên lại nói.

"Chuyện gì? " An Lâm hỏi.

"Tôi trở nên mạnh mẽ rồi... " Tiểu Tà nhỏ giọng nói, "Ngay khi anh đột phá tới cảnh giới Hợp Đạo, tôi liền thành vũ khí thần cấp đỉnh phong..."

An Lâm gật đầu: "Tôi biết, rất lợi hại, ban đầu vì giúp tôi chạy trốn, nhóc dùng tất cả lực lượng, chỉ dựa vào một mình nhóc mà vẫn tổn thương được Tiên Vũ."

"Heg... Đây không phải cái tôi muốn nói. " Tiểu Tà mấp máy cái miệng nhỏ nhắn.

"Vậy nhóc muốn nói cái gì?"

An Lâm như hiểu được cái gì, trực tiếp càng thần binh nguyên khí đánh vào trong cơ thể Tiểu Tà.

Tiểu Tà bĩu cái miệng nhỏ nhắn, gương mặt đỏ bừng.

"Tôi làm sao biết được bụng mình không thoải mái chỗ nào, dù sao chính là bụng không thoải mái!"

"Tiểu Tà, bụng của nhóc không thoải mái chỗ nào, mau nói ra, đừng làm tôi sợ."

An Lâm khẩn trương nhìn về phía nhóc loli váy đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận