Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2193: Bí ẩn lớn

Đề Na đón nhận cái ôm của An Lâm rất tự nhiên.

Chính xác mà nói, cô hi vọng An Lâm có thể ôm cô lâu hơn một chút.

Loại ấm áp này, loại cảm giác quen thuộc này, cô như đã từng trải qua từ rất lâu trước kia, hơn nữa còn làm cho cô cực kỳ hoài niệm.

"Người khổng lồ An Lâm, thật sự rất cảm ơn anh."

"Tiểu Na rất vui vẻ, sau này tiểu Na thật sự có bạn rồi."

Đề Na tựa đầu vào trên vai An Lâm, rốt cuộc trên mặt đã lại lộ ra nụ cười.

An Lâm vuốt mái tóc vàng mềm mại ủa tiểu Na, nói: "Tôi vẫn luôn là bạn thân nhất của cô, thật xin lỗi, vì đã để cô trải qua nhiều đắng cay như vậy, tôi nhất định sẽ tìm được biện pháp giúp cô khôi phục."

Ai ngờ cô gái tinh linh trước mắt nghe vậy thì lắc đầu, ngọt ngào cười nói: "Không sao cả, những chuyện này đều đã qua, chỉ cần sau này anh tốt với tôi, đừng rời bỏ tôi là được."

Nhưng mà, lực lượng của cô lại hết sức uể oải, hoàn toàn khô kiệt, giống như là một cái giếng cạn, không có tu vi, không có gì cả.

"Tiểu Na, có phải bây giờ cô không nắm được toàn bộ quyền hạn đối với thế giới Kính Thần không? " An Lâm suy nghĩ một lúc, quyết định đi phân tích từ những phương diện khác.

Vừa nói, hắn lại dùng thần thức dò xét thân thể Đề Na một lần.

Nếu không phải là huyết mạch tương liên, dung mạo và khí tức đều rất chân thực, thì An Lâm cũng đã hoài nghi thiếu nữ tinh linh trước mắt không phải là tiểu Na của hắn rồi.

Hẳn là Tiểu Na thấy cái thế giới này rất đáng sợ, cảm thấy hắn giúp cô khôi phục trí nhớ, sẽ mang đến chuyện không tốt với hắn, nên mới từ chối đi?

"Chỉ là tôi tự nhiên cảm giác được vị trí của anh thôi, sau đó liền liều lĩnh phá vỡ hàng rào hai giới, không chút do dự kéo anh vào thế giới của tôi, hơn nữa còn đóng lại lối đi của thế giới, tất cả đều là bản năng của tôi tự làm ra..."

An Lâm thấy nụ cười đẹp đến mức rung động lòng người kia, tâm thần cũng trở nên hoảng hốt hơn vài phần.

" Quyền hạn của thế giới Kính Thần? Đó là cái gì? " Đề Na mở trừng hai mắt hỏi.

"Không được, cô rất quan trọng với tôi, chuyện này cô phải nghe lời tôi. " An Lâm kiên quyết mà cất giọng nói.

Cô gái này, ngoan ngoãn hiểu chuyện đến mức làm cho người ta đau lòng a.

Rất kỳ quái, thật sự rất kỳ quái.

Cô bây giờ càng thêm chắc chắc chàng trai trước mắt rất quan trọng đối với cô, nếu không cô cũng sẽ không gấp gáp muốn gặp mặt hắn, còn liều lĩnh kéo hắn vào thế giới Kính Thần.

Đích xác là cảnh giới của Đề Na đã đến cảnh giới Thần Linh Sáng Thế, hơn nữa còn thuộc loại cảnh giới Sáng Thế hết sức cổ xưa, có thể dùng bốn chữ sâu không lường được để hình dung.

"Bản năng ư... " An Lâm lộ vẻ trầm tư, "Cô có năng lực kia đánh vỡ và đóng lại lối đi hai giới, liền chứng minh cô vẫn có quyền hạn như cũ, hoặc là có một bộ phận quyền hạn, chẳng qua là đã quên dùng như thế nào..."

"... " An Lâm nói, "Ngay cả quyền hạn cô cũng không biết, vậy cô xuyên qua thế giới cứu tôi kiểu gì vậy, hơn nữa còn tránh né được truy kích của thiên thần chí cao?"

Đề Na vừa nói, hai tròng mắt bắt đầu tỏa sáng: "Người khổng lồ An Lâm, quả là anh rất quan trọng với tôi, nếu không tôi cũng sẽ không làm loại chuyện này vì anh!"

Làm hắn rung động nhất là di tích của quốc gia loài người, đó là di tính của một nền văn minh, rất nhiều kiến trúc hoa lệ tráng quan xuyên thẳng vòm trời, các loại sự vật nhân tạo làm cho người ta nhìn mà trầm trồ, và cả một số thiết bị không có sự sống, cho tới bây giờ vẫn còn đang vận chuyển.

Thế giới Kính Thần rất lớn rất rất lớn.

Rất khó để tưởng tượng sau khi Đề Na mất trí nhớ, du tẩu ở trong một cái thế giới như thế này, đập vào mắt tất cả đều là tuyệt vọng và bi thương, chỉ có cô một người cô độc sinh tồn, cô sẽ có loại cảm thụ như thế nào.

An Lâm cảm thấy khôi phục trí nhớ của Đề Na, mới là chuyện trọng yếu nhất, cứ như vậy, tất cả bí ẩn đều sẽ được giải đáp.

Hắn dùng sức kích động không gian xung quanh một chút, phát hiện mức độ bền chắc của không gian lại không thua đại lục Thái Sơ là bao nhiêu, đây là chuyện làm cho người ta rất khiếp sợ.

"Đi thôi, tiểu Na, cô dẫn tôi ssi xem cái thế giới Kính Thần này một chút đi, để tôi xem xem có biện pháp gì có thể giúp cô khôi phục trí nhớ không."

An Lâm đi tới trung tâm thế giới Kính Thần.

Mấy ngày sau.

Ít nhất là nó chứng minh cấp bậc của cái thế giới này, đã đến rất gần cấp bậc của đại lục Thái Sơ.

Đề Na sẽ không từ chối yêu cầu của An Lâm, cô rung hai cánh lên, kéo An Lâm bay trên đại lục Kính Thần, từ bắc bay đến nam, từ đông bay đến tây.

Tất cả sinh linh của các chủng tộc cũng đều hoá thạch, chẳng qua An Lâm phát hiện ra một cái đặc điểm, chính là số lượng sinh linh biến thành hoá thạch, là cực kì thưa thớt.

Một tòa thành trì nghìn vạn người, nhưng hắn phát hiện chỉ có mấy trăm người hoá thạch, những người còn lại đều đi nơi nào? Chẳng lẽ đều tan biến trong hư không rồi? Hoặc là nói những người đó sớm bị bão cát ăn mòn xương thịt, hóa thành bụi đất?

An Lâm phát hiện ra rằng càng tra xét rõ ràng cái thế giới này, bí ẩn lại càng nhiều.

Dọc theo đường đi An Lâm chỉ nhìn thấy mỗi hoang mạc, cùng với di tích của các chủng tộc đã bị cát bụi bao trùm trên hoang mạc.

Tuyệt vọng, bi thương, bao trùm cả cái thế giới này.

Dấu hiệu sinh mệnh của mọi sinh linh trí tuệ cao đều là số lẻ, bọn họ đều biến thành những đồ vật hóa thạch mà An Lâm nhìn thấy ở di tích của Bạch Vũ tộc.

Nhưng giống như những chủng tộc khác, những địa phương kia đèu không có bất kỳ sự sống nào.

Cũng là trung tâm của sa mạc vô tận.

Hắn phát hiện một cái đại dương vô cùng cự đại, đại dương này màu sắc đen nhánh sâu thăm, bên trong có mật độ năng lượng vô cùng cao đang du động, cả đại dương đều chứa chất kịch độc, không có bất kỳ sinh mệnh nào có thể sinh tồn ở cái đại dương này.

Tại một địa phương nào đó dọc theo bờ biển Hắc Ám.

An Lâm thấy được một bộ xương rồng cực kỳ khổng lồ.

Bộ xương này dài hai nghìn dặm, tạo thành một hòn núi non khổng lồ quanh co, trải qua bao nhiêu năm tháng, bộ xương này vẫn cứ kiên cố không phá vỡ nổi.

An Lâm chăm chú cảm giác một chút, thế rồikhiếp sợ phát hiện lúc còn sống bộ xương rồng này là tồn tại thuộc cảnh giới Sáng Thế, cái chứng minh điều gì?!

Chứng minh trình độ tu hành của sinh linh ở cái thế giới này, đã rất gần với trình độ của đại lục Thái Sơ, chí ít là An Lâm đã từng đi qua rất nhiều đại thế giới, nhưng chưa bao giờ phát hiện ra hơi nào giống như nơi này!

Thế giới Kính Thần rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?!

Sao một cái thế giới như thế này lại bị hủy diệt?!

Không đúng, trọng điểm không phải là cái này, trọng điểm là mới một năm ngắn ngủn, sao thế giới Kính Thần lại trải qua nhiều biến cố như vậy? Đáng lý ra một cái thế giới phát triển mạnh như thế, không thể chênh lệch thời gian với đại lục Thái Sơ nhiều như vậy chứ!

An Lâm nhanh chóng tự hỏi, nhưng nghĩ đến nứt óc vẫn không nghĩ ra nguyên nhân.

Đề Na thấy An Lâm đau đầu đến hốt hoảng, vội vàng an ủi: "Không sao đâu, người khổng lồ An Lâm, chúng ta không cần phải làm những thứ này, thật ra thì quá khứ xảy ra chuyện gì, cũng không quan trọng, quan trọng là... Tiểu Na bây giờ sống có tốt hay không."

Cô nắm tay An Lâm, cười tủm tỉm nói: "Tiểu Na sống ở nơi này cũng rất tốt, có người khổng lồ An Lâm có thể nói chuyện phiếm, chúng ta còn có thể ăn đồ ăn ngon trên thế giới này, tìm ra những thức ăn ngon giống như Cuồng Sa Bát Thử vậy!"

An Lâm nghe nói như thế thì suýt nữa phun ra một ngụm máu.

Tìm ra những thức ăn ngon giống như Cuồng Sa Bát Thử?

Tiểu Na rốt cuộc những năm này cô đã trải qua cái gì?!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận