Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2200: Tông môn bừng bừng sức sống

Hứa Tiểu Lan đang nỗ lực vì Sáng Thế.

An Lâm đang nghiên cứu xem làm như thế nào để phá thiên cho thật hợp lý.

Đề Na thì âm thầm suy nghĩ xem nên như thế nào để khôi phục thế giới Kính Thần.

Cô tiến vào con sông thời gian, vượt qua năm tháng rất dài, gần như đã lấy hết tất cả tinh khí của cô cùng với lực lượng của thế giới Kính Thần, cho dù cô là Thần Linh Sáng Thế cao cấp nhất, hôm nay cũng chỉ còn lại có một bộ thể xác, căn bản là khó có thể thi triển lực lượng để chiến đấu.

Tất cả mọi người đều theo đuổi mục tiêu của riêng mình.

Ở mộ cái tiên tông cao cấp cách Nguyệt Đồng Thần thành mấy vạn dặm.

Cái tông môn bị ảnh hưởng lớn nhất sau trận chiến lần này, Tứ Cửu tiên tông, giờ phút này cũng là đang rất vui sướng hớn hở.

Trong lúc ngừng chiến hòa bình, tất cả mọi người đều giành giật từng giây để tu luyện.

Một tiếng kêu hoảng hốt tựa như sơn băng địa liệt vang lên, hắn bị sức nước mạnh mẽ đánh bay, rơi xuống ở con sông, cực kỳ chật vật.

"Cảm ơn Đại Bạch ca. " Tôn Vũ Lạc xoa cổ, cười toe toét miệng đứng lên.

Ầm!!!

Cái chàng trai dùng thác nước để tu luyện này, chính là kiếm tiên Tôn Vũ Lạc tiếng tăm lừng lẫy thuộc Kiếm các của Tứ Cửu tiên tông, vì lĩnh ngộ quỷ thủy kiếm ý, nên hắn mới tu luyện ở dưới thác nước.

Thời gian dần qua, hắn chống đỡ không nổi nữa, thân thể có phần đung đưa.

Đại Bạch lè lưỡi vui mừng nói: "Cái này đơn giản, tôi dạy cho cậu một bộ vật lý trị liệu xương cổ, làm một lúc là cổ sẽ rất thoải mái. Làm theo tôi nào, xoay đầu, trái phải, trái phải, lên xuống, trái xuống..."

Sau khi núi Vọng Nguyệt nghiêng có một cái thác nước tựa như Ngân Long rơi xuống, lượng lớn nước sông mang theo vạn tấn sức mạnh ào ào đánh xuống, nước suối đập xuống tảng đá, bắn ra bọt nước đầy trời.

"Cậu không sao chứ? Cổ có bị thương không? Gâu?! " Đại Bạch tròn căng đôi mắt to đẩy cái cổ bị thác nước xối cho đỏ ửng của Tôn Vũ Lạc, lên tiếng hỏi thăm.

Nhưng hắn vẫn đang kiên trì, giống như đã đột phá cực hạn nào đó.

Một chàng trai cởi trần, thừa nhận sức nước của cả thác nước đổ xuống, ngồi suốt một ngày một đêm.

"Tiểu tôn tử! Gâu! " Đại Bạch thấy người rơi xuống, vội vàng chạy tới, há miệng cắp chàng trai rơi trong nước lên.

"Tôi có thể khái quát. " Đại Bạch nói.

"A a a a...!"

"Khái quát thế nào? " Tôn Vũ Lạc tò mò hỏi.

Tôn Vũ Lạc bẻ bẻ cổ, nói: "Hình như là xương cổ bị mỏi."

Tôn Vũ Lạc nhìn Đại Bạch làm, lẩm bẩm nói: "Thôi không cần đầu."

Có một cô gái mặc váy bảy màu đang nấu nướng thức ăn.

Có thể thấy được cảnh tượng một cái chàng trai tuấn lãng, ở dưới thác nước khắc khổ tu luyện, những lúc mệt mỏi sẽ hướng đầu về phía bầu trời viết một chữ '粪'...

Không cần cô ta tuyên truyền, quảng trường nhỏ đã sớm có một đoàn đệ tử vây quanh, bàn tán xôn xao.

Tôn Vũ Lạc: "???"

"Cô xác định không phải là tinh thần bị kích thích, nên mới đột phá đấy chứ?"

" Những lúc xương cổ bị mỏi, dùng đầu viết một chữ '粪' ở bầu trời là được. " Đại Bạch cất giọng nói.

Các loại nguyên liệu hắc ám ở ác linh thú ngục rất đặc sắc, Tiểu Cốt là đại năng ác linh thú ngục, thế nên nấu ăn đều dùng nguyên liệu hắc ám, thế nên điều này cũng dễ hiểu.

Nhưng vẫn là không nhịn được mà tiến tới trước mặt Tiểu Cốt.

Một số đệ tử mặc dù rất sợ.

Cứ như vậy, tại núi Vọng Nguyệt của Tứ Cửu tiên tông.

"Lần này Tiểu Cốt làm món gì ngon cho chúng ta đây?"

"Anh chắc chắn đấy là món ngon chứ, lần trước ăn rau muối nước tiểu đồng tử, sau khi ăn xong tôi nôn mửa suốt cả một ngày... " một cái đệ tử tên là Trần Vĩnh Long run giọng nói.

"Mấy món cô ấy làm tuy có hơi đáng sợ một chút, nhưng công hiệu quả thật là rất tốt, ăn món ăn kia, tương đương với ăn một viên linh đan đấy! " một cái nữ đệ tử khác mặt nói xen vào, "Nghe nói Liễu sư huynh ăn rau muối nước tiểu đồng tử xong, năng lượng tăng phúc trùng kích, trực tiếp đột phá tới Dục Linh trung kỳ đấy!"

Trên một cái quảng trường nhỏ ở Tứ Cửu tiên tông.

"Tiểu Cốt phó các chủ đã làm xong món ăn đặc biệt, các đệ tử muốn thưởng thức nắm chắc thời gian, đi mau đi mau, chậm tay là hết! " một cô nàng hồ yêu dung mạo cực kỳ quyến rũ nũng nịu nói.

Biệt danh chính là Tiểu Thải.

Thân phận của cô không hề tầm thường, đây chính là thú sủng của An Lâm tông chủ, Tiểu Cốt.

Món ăn tuy đáng sợ, nhưng thật sự hữu ích với thân thể a.

Thật sự có không ít đệ tự ngoài miệng nói không thích "món ngon" nhưng vẫn tìm tới, chỉ trong chốc lát, quảng trường nhỏ liền có mấy trăm vị đệ tử trụ cột tụ tập.

"Mọi người nghe kỹ, món ngon lần này hạn chế cung ứng, chỉ có hai mươi phần, đệ tử muốn thưởng thức món ăn ngon của Tiểu Cốt các chủ, bây giờ có thể ghi danh, chúng tôi sẽ chọn ra hai mươi người đệ tử mây mắn để thưởng thức. " mỹ nữ hồ yêu tươi cười giới thiệu.

Chúng đệ tử thấy cái nồi to trước mặt Tiểu Cốt, phía trên có một cái chân Hắc Man Trư, nước canh màu đỏ sềnh sệch, thoạt nhìn sẽ khiến số người cảm thấy muốn ăn tăng lên nhiều.

Sẽ không phải là chân heo hầm chứ?

Chúng đệ tử lao nhao hưng phấn được không thôi, nối đuôi nhau ghi danh.

Tiểu Cốt các chủ lại có thể làm ra thức ăn ngon sắc hương vị đủ cả như thế, cơ vô cùng hiếm có, mọi người đều không muốn bỏ qua cơ hội này.

Rốt cuộc, ghi danh kết thúc, rút thưởng bắt đầu.

Hai mươi vị đệ tử may mắn được rút trúng, hưng phấn mà hoan hô lên.

Trong số đó lại có cả Trần Vĩnh Long sư huynh lần trước ăn rau muối nước tiểu đồng tử đến mức nôn mửa. Đúng, lúc này hắn lại tới nữa, không nhịn được lại đến rồi!

Bọn họ đều khẩn cấp mà vây quanh cái nồi to, nhìn chân heo bên trong mà không ngừng nuốt nước miếng, trong mắt cũng lóe lên tia sáng.

Lúc này, Tiểu Cốt đột nhiên cười một tiếng nói: "Quy tắc cũ, những người được chọn phải ăn sạch thức ăn ở trong nồi, không thể lãng phí thức ăn đâu nhé..."

Trần Vĩnh Long: "???"

Tiểu Cốt sảng khoái nói: "Được chứ, vậy cậu uống canh đi."

Trần Vĩnh Long lộ vẻ tuyệt vọng nói: "Tiểu Cốt các chủ, tôi... Tôi không ăn móng heo có được không? Tôi bị dị ứng móng heo..."

Trần Vĩnh Long có phần thấp thỏm hỏi.

"A... Suýt nữa thì quên giới thiệu. " Tiểu Cốt lấy lại tinh thần, cười tủm tỉm nói, "Cái móng heo màu đen này, là Bá Vương trong những loại heo hung dữ nhất, Hắc Man Trư, chất thịt rất dai. Mà chất lỏng sềnh sệch màu đỏ, là nước mũi của con sên đỏ mục rữa ngàn năm, khiến cho móng heo trơn mềm hơn rất nhiều, còn ẩn chứa năng lượng cực cao, có thể dãn gân hoạt lạc..."

Mọi người nghe được giới thiệu về móng heo thì cảm giác cũng không tệ, nhưng khi nghe được giới thiệu về chất lỏng màu đỏ, trong nháy mắt chân liền mềm nhũn, nhóm đệ tử không được chọn trúng, thì cảm giác như được sống lại một lần nữa, đệ tử may mắn được chọn, thì đều như bị sét đánh, ngây người tại chỗ.

Nước mũi của con sên đỏ mục rữa ngàn năm?

Giúp thịt trơn mềm?!

Móng heo ngâm cái loại nước mũi kia, thật sự có thể ăn sao?

Các đệ tử may mắn được chọn chỉ tưởng tượng thôi cũng suýt nôn mửa ra rồi.

Một người đệ tử nữ lại càng run rẩy hai chan, hốc mắt rưng rưng.

Lúc đầu mọi người đều cảm giác muốn ăn nồi móng heo to đùng kia, bây giờ nhìn lại, chân heo màu đen chất lỏng màu đỏ, giống như là một con ma quỷ đang chăm chú nhìn bọn họ.

"Tiểu Cốt các chủ, mạo muội hỏi một chút, cái nguyên liệu nấu ăn này..."

Mọi người xem chân heo đen xì trong nồi, cùng với chất lỏng sềnh sệch màu đỏ, cũng cảm thấy thoạt nhìn rất ngon, chắc chắn là ăn cũng ngon như lúc nhìn.

Chúng đệ tử lao nhao hô đồng ý, bảo đảm tuyệt đối sẽ không lãng phí thức ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận