Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2204: Sứ giả động tình

Đề Na lấy ra vài viên hạt giống kim sắc từ trong nhẫn không gian, đào đất, sau đó gieo xuống.

Những thứ hạt giống này thật sự không đơn giản, đây chính là thần vật, tên là nguồn gốc của mùa xuân, chỉ cần cho nó một giọt nước, là nó có thể cho bạn một mảnh rừng rậm!

Đây cũng không phải là nói khoa trương, mà là thật sự có thể tạo nên một mảnh rừng rậm bừng bừng sự sống, điều này cũng một phần chứng tỏ thần tính của những hạt giống này chính là lực lượng sinh mệnh.

"Để chữa trị căn nguyên của thế giới, có thể tiến hành từ bên trong đến bên ngoài, hoặc cũng có thể tiến hành từ bên ngoài vào bên trong, tiểu Na, cô muốn thay đổi hoàn cảnh sinh thái trên phạm vi lớn, để cho hoàn cảnh và căn nguyên sinh ra cộng minh, sau đó lại tìm một con đường nhỏ đặc biệt để tu bổ căn nguyên thế giới à? " An Lâm lộ vẻ suy tư hỏi.

"Người khổng lồ An Lâm thật thông minh. " Đề Na cười nói, "Tựa như giếng cạn không có nước chảy, đầu tiên tôi dùng nước rót đầy giếng cạn, để cho nước thẩm thấu xuống dưới, xem thử xem có thể gặp được những thứ khác cùng có thuộc tính thủy không, nếu như gặp đựo, thì sẽ có thể xác định được con đường nhỏ cần đi, để rồi sau đó có thể tập trung tiến hành khơi thông và tạo đường."

An Lâm gật đầu, đây thật sự là cái phương pháp rất tốt, nhưng mà cũng là thử thách rất lớn cho khả năng cảm nhận của Sáng Thế thần đối với việc tiến sâu vào thiên đạo.

Đề Na vùi vài hạt nguồn gốc mùa xuân vào sâu trong đất, sau đó lấy ra một cái ấm nước, rót xuống mặt đất chất lỏng phiếm màu lục.

Nó giống cũng là thần vật, tên là tạo hóa thần thủy, người tu hành uống một ngụm có thể phạt cốt tẩy tủy, tăng tư chất lên nhiều cấp bậc, lúc nó dung hợp với sự vật có sinh mệnh, có thể hoàn mỹ thúc dục sức sống của sự vật đó.

Bọn họ đang tập hít đất, đang luyện yoga, đang gập bụng, đang nhảy Hip-hop, bọn họ cực kỳ hoạt bát, tinh thần phấn chấn giống như thiếu niên loài người.

Sứ giả mùa xuân như nghe được lời Đề Na nói, hình như rất vui vẻ, lập tức làm trò ở trước mặt hai người, ngoáy cái mông, lắc lư tứ chi màu xanh, cũng hất lên cái đầu màu lục, trình diễn vũ đạo vừa đẹp mắt vừa dồi dào sinh cơ.

An Lâm thấy mặt đất đơn điệu, bắt đầu toả sáng sinh cơ, hơn nữa còn khuếch tán ra bốn phía với tốc độ cực nhanh. Một gốc cây nho nhỏ đột ngột mọc lên từ mặt đất, một dòng suối dài bắt đầu tuôn tới, các loại hoa cỏ bừng sức sống bắt đầu trải khắp mặt đất, mặt đất đã biến thành màu xanh rồi, côn trùng chim chóc đều đang ca xướng, thế giới Kính Thần đã xuất hiện sự sống!

"Bọn họ chính là sứ giả mùa xuân đấy. " Đề Na mỉm cười nhìn những người tí hon trước mắt, "Anh xem tinh thần của họ phấn chấn chưa kìa, rất giàu lực lượng sinh mệnh, chỉ cần có bọn họ ở đây, thế giới Kính Thần cũng có thể từ hoang mạc biến thành ốc đảo."

Quả nhiên, bắt đầu có cây giống chui lên từ dưới đất, hơn nữa còn càng ngày càng cao.

An Lâm chỉ chỏ mấy người tí hon màu xanh đang khiêu vũ: "Ừ... Bọn họ lẳng lơ khiêu vũ thì tôi có thể lý giải, nhưng mà cái đầu màu lục của bọn họ lại đột nhiên biến thành màu nâu xám là thế nào?"

Nguồn gốc của mùa xuân và tạo hóa thần thủy là một sự kết hợp cực kỳ tuyệt vơi.

Bộ dáng kia, miễn bàn đến thú vị và vui mắt biết bao nhiêu.

Hoang mạc khô khốc bắt đầu xuất hiện thảo nguyên xanh rì.

Đừng nói là sa mạc biến thành rừng rậm rồi, coi như là ở trong hỗn độn, cũng có thể sinh ra một mảnh thế giới rừng rậm dạt dào sức sống.

"Những người tí hon này đáng yêu quá. " An Lâm nói lời tán thưởng.

Đang lúc này, màu nâu xám kia đột nhiên lan tràn toàn thân người tí hon màu lục.

Nguồn gốc của mùa xuân thì lại càng biến thành bảy người tí hon màu lục khỏe mạnh trưởng thành, khoe ra cơ bắp trên mặt đất, không ngừng dẫn dắt sinh cơ cùng sức sống tới đại địa.

Người tí hon màu lục đang hoan khoái khiêu vũ cũng đã nhận ra khác thường, động tác của bọn nó trở nên chậm chạp, liếc mắt nhìn lẫn nhau, sau đó hoảng sợ phát hiện thấy những người bạn nhỏ của mình, từ người tí hon màu xanh biến thành người tí hon màu nâu...

"Người khổng lồ An Lâm, thấy không, lực lượng sinh mệnh của bọn họ rất lợi hại, thậm chí còn lợi hại đến mức không cần tạo hóa mà vẫn có thể ra đời linh trí. Bọn họ chính là tương lai của thế giới Kính Thần a!! " Đề Na tràn đầy hâm mộ mà cất giọng nói.

Đề Na thấy màu nâu xám trên đầu của người tí hon màu lục thì ngây ra như phỗng.

Thiên địa đã quen với hàng tỉ vạn dặm sa mạc, căn bản là không quen với sức sống dạt dào trước mắt, thiên địa sinh ra sự bài xích cực kỳ mãnh liệt đối với sự xuất hiện dị đoan này.

"Nguy rồi, bọn họ đã bị thiên địa cắn trả! " mặt Đề Na liền biến sắc, lập tức hạn chế quyền sử dụng để dừng lại hết thảy phát sinh.

Hoa cỏ màu xanh bắt đầu khô héo, rừng cây dạt dào sức sống bắt đầu khô vàng, cây khô mục bị gió cát ăn mòn, con sông thì bị chìm trong bao cát.

"I ê i ê i ê..."

An Lâm thấy vậy mà không thể ra sức, hắn không cách nào ngăn cản cắn trả, cũng không cách nào nhúng tay vào diễn biến sinh mệnh này, nếu không chính là hiệu quả hoàn toàn ngược lại.

"Ê a ê a!!!"

"Con đường này... thật sự không thể thực hiện ư? " Đề Na thì thào lên tiếng.

Đề Na nhếch cánh môi, ôm lấy mấy sứ giả mùa xuân kia, thế rồi những sứ giả này dần dần biến thành những hạt ánh sáng rồi tan biến hết, ngay cả di thể để tưởng nhớ và ký thác tình cảm cũng không để lại cho cô.

Cả thiên địa lại rơi vào cảnh thê lương như trước đó.

Người tí hon màu nâu bắt đầu hét thảm lên.

"Không... Không cần! " Đề Na nhìn xuân sắc trước mắt từng bước đi về phía hủy diệt, tựa như thế giới cũng đang đi về phía hủy diệt, nhưng căn bản là không thể ra sức, trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ bừng.

Rất nhanh, sắc điệu màu lục tại nơi này đã hoàn toàn biến mất.

Những sứ giả mùa xuân trước đó vẫn còn vui vẻ khiêu vũ, cũng đều đã bị đánh ngã.

Nhưng mà, lực lượng cắn trả này cực kỳ mãnh liệt, thậm chí mãnh liệt đến mức Đề Na cũng không chịu nổi.

Người tí hon màu nâu nhảy nhảy, liền trực tiếp nằm xuống mặt đất.

"Y y y..."

Căn nguyên đã bị hủy, chỉ có hoang vu và hủy diệt mới thích hợp với cái thế giới này, bất kỳ sự vật nào còn sự sống, cũng sẽ bị toàn bộ thế giới bài xích, phảng phất như là toàn bộ thế giới đều tự chủ đi về phía hủy diệt...

"Quan niệm và ý nghĩ đúng, nhưng sứ giả mùa xuân không gánh được cắn trả, nói theo cách khác, những người tí hon màu lục kia quá yếu ớt. " An Lâm tổng kết.

Đề Na mếu máo nói: " Nguồn gốc của mùa xuân và cả tạo hóa thần thủy, đã là bảo vật cao cấp nhất mà tôi có thể lấy ra, hai kiện thần vật cao cấp a, cứ thế biến mất, còn có thể có biện pháp gì... Thần vật cao cấp lại yếu như thế, tôi thật sự nghi đây là hàng giả."

An Lâm há miệng, cuối cùng vẫn nuốt xuống những lời muốn nói.

Thật ra thì dùng những thứ thần vật này để tu bổ Đại Thế Giới bình thường là hoàn toàn không thành vấn đề, mấu chốt là khả năng cắn trả của cái thế giới Kính Thần này thật sự quá kinh khủng, coi như là hắn - Thiên Thần Hắc Ám, đều có loại cảm giác sợ hết hồn hết vía.

Cường độ cắn trả cao thấp, cũng đại biểu cho mức độ cao thấp của thế giới. Vừa nghĩ như thế, thế giới Kính Thần của Đề Na có lẽ là đã trâu bò đến một loại trình độ không lường được rồi.

An Lâm suy nghĩ một lúc, từ trong nhẫn không gian lấy ra một vật phẩm hình giọt nước màu lục.

"Tiểu Na, không bằng cô thử dùng cái này xem?"

"Đây là thứ gì?"

Đề Na nhận lấy vật nhỏ hình giọt nước màu lục, đặt ở trước mắt nhìn, nhìn qua là một mảnh bích lục, bên trong cứ như thể còn ẩn chứa những vật gì khác rất đặc biệt.

"Ừm... Đây là thứ tôi tình cờ lấy được từ trong thế giới của thiên thần Sinh Mệnh, ẩn chứa sức sống rất cường đại, chắc chắn là cao hơn hai thần vật kia một cấp bậc, có thể thử dùng lúc gieo hạt... " An Lâm làm bộ như không để tâm cất giọng nói.

Đây là giao dịch giữa hắn và Thiên Thần Sinh Mệnh.

Thiên Thần Sinh Mệnh cho hắn cái thứ tên là trái tim sinh mệnh này, nói là bên trong ẩn chứa sinh mệnh bổn nguyên thuần túy nhất, thời khắc mấu chốt có thể dùng để bảo mệnh.

An Lâm cảm thấy, nếu dùng vật này ở trong thế giới Kính Thần, thì có lẽ sẽ có công hiệu đặc biệt.

Về chuyện giữ lại cho bản thân để bảo mệnh?

Bây giờ thế giới của tiểu Na đã thành cái bộ dáng này rồi, đương nhiên là phải cho tiểu Na trước a!

An Lâm đưa ra quyết định này mà không có chút do dự nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận