Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2211: Hồng Mặc phường

Thật ra thì tiếng cười của mọi người đã cho An Lâm lời nhắc nhở.

An Lâm mỉm cười gật đầu với mấy người đi đường.

Xem ra tâm địa của những người này còn rất thiện lương.

Dĩ nhiên, ngoại trừ Hồng tỷ trước mắt.

Hồng tỷ bị người đi đường vạch trần, cũng không tức giận, cứ như thể cô ta không làm chuyện gì đáng xấu hổ cả, tiếp tục nhiệt tình lôi kéo An Lâm.

"Đừng nghe bọn họ nói bừa, chỗ chúng ta là làm ăn đứng đắn. " Hồng tỷ nhìn khuôn mặt của An Lâm, dù là cô đã gặp qua vô số người, vẫn không khỏi thất thần.

Mặc dù An Lâm không phải là đẹp trai tuyệt đỉnh, nhưng mà ngoài vẻ tuấn tú còn có thứ khí chất rất khó tả, cái loại khí chất này không hiểu sao lại làm cho người ta cảm thấy tâm trạng vui vẻ, hết sức thoải mái.

Cái niên đại này cái gì là quan trọng nhất?

"Nói chuyện tôn trọng nhau một chút!"

Ở cái thế giới này, chỉ có hệ thống mới có bản lãnh uy hiếp tiểu đệ đệ của hắn.

An Lâm nghe nói như thế thì liền nổi giận: "Ngươi đang nói tiếng người đấy hả?!"

"Thì ra là phép khích tướng? " An Lâm giận đến nhếch miệng, "Đáng tiếc, phép khích tướng vô dụng với ta..."

"Đại tỷ, người đi đường đều nói cho ta biết là chỗ các ngươi làm gì rồi, ngươi còn muốn lôi kéo ta là thế nào đây? Ta không bán thân. " An Lâm nghiêm túc từ chối.

"Tiểu ca ca, ngươi thật sự không muốn suy nghĩ một chút sao? Tới Hồng Mặc phường chúng ta là có thể đạt được đãi ngộ và phát triển tốt nhất nha, hơn nữa chúng ta cũng không chỉ là nói chuyện yêu đương, chỗ chúng ta đều là nghệ thuật gia, nghệ thuật gia ngươi hiểu không?"

Khí chất là quan trọng nhất a!

Cũng chỉ có hệ thống mới có tư cách chất vấn tiểu đệ đệ của hắn.

"Ai nha, sao có thể gọi là bán thân được! " cô gái xinh đẹp phe phẩy cây quạt, nhấc lên từng luồng gió thơm, cười nói, "Chỉ là ngươi được vài vị khách nữ vừa thấy ngươi đã yêu, muốn trò chuyện tìm vui với ngươi, sau đó cảm xúc dâng trào muốn được thỏa mãn, nhưng cuối cùng thì các nàng lại cảm thấy ngươi không được, suy nghĩ một lúc, liền cho ngươi tiền chia tay, không hơn."

Loại điều kiện giống như An Lâm, hoàn toàn có thể trở thành người đứng đầu bảng.

Hồng tỷ nghe vậy thì nụ cười càng sâu: "Ai nha, ngươi nói ngươi được, nhưng không có chứng cớ nha, xin mời công tử tới Hồng Mặc phường ta tìm kiếm duyên phận của mình, chứng minh chính mình đi."

"Các cô nương và tiểu tử ở đó, đều có tri thức hiểu lễ nghĩa, hơn nữa giọng nói dễ nghe, hành động đẹp mắt, tuyệt đối là thiên đường của nhân gian đó... " Hồng tỷ nhiệt tình mời chào.

"Cái gì gọi là các nàng cảm thấy ta không được?!"

An Lâm vốn là rất tức giận, nhưng sau khi nghe được là bên trong có kho tàng thư, tâm niệm vừa động, liền gật đầu đáp ứng.

Những người khác đều không được!

"Hơn nữa, ngươi còn phải biết rằng, Hồng Mặc phường còn có ở cả kho tàng thư và kho văn nghệ nổi tiếng toàn bộ Thánh Địa Thái Sơ, ở đó ngươi còn có thể đạt được kiến thức quý giá, có thể cảm thụ và học tập văn hóa nghệ thuật cao cấp nhất."

"Người khác cũng nói như vậy."

"Gọi ta Lưu Đại Bảo là được."

Đi tới đại môn Hồng Mặc phường, hắn không chỉ thấy sinh linh Nhân tộc ra ra vào vào, mà còn có rất nhiều sinh linh của chủng tộc khác tập trung ở chỗ này, thoạt nhìn hẳn là mặt ngó tất cả chủng tộc bảo địa.

"Ai nha, ta biết ngay tiểu ca ca là người thông minh mà! " Hồng tỷ cực kỳ vui vẻ, trực tiếp khoác hai cánh tay lên tay An Lâm, liền dẫn hắn đi tới Hồng Mặc phường.

Lúc này, hắn liền nghe được một tiếng ca cực kỳ êm tai và dễ nghe.

Có lẽ Thánh Địa Thái Sơ chính là cái chỗ này. Thiên Thần Quang Minh muốn làm cái gì, sẽ làm như thế nào, bây giờ hắn hoàn toàn không rõ, chỉ biết là đối phương có khả năng sẽ làm gì đó ở cái vùng đất này. Thế nên, nếu điều tra kỹ càng cái vùng đất này thì có lẽ là hắn sẽ tìm được manh mối.

"Rất êm tai đi? Đây là do ca cơ hàng đầu - Cầm Sở hát, là một trong những cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường chúng ta, nàng là sinh linh có giọng ca hay nhất trong Bạch Vũ tộc, chỉ là bán nghệ không bán thân."

Vô số sinh linh tiến vào Hồng Mặc phường, đều lộ ra vẻ mặt cực kỳ hưởng thụ, An Lâm đã nghe nhiều loại tiên âm tiên nhạc, thật sự cũng không cảm thấy có cái gì thần kỳ, nhưng vẫn là lộ ra vẻ mặt hưởng thụ.

Tiếng ca kia phảng phất như có hiệu quả gột rửa linh hồn, làm cho tất cả mọi người đều thăng hoa.

"Đúng rồi, tiểu ca ca, còn chưa hỏi tên ngươi là gì đâu."

An Lâm còn phát hiện một chuyện rất thú vị, đó là hơn một nửa số sinh linh tiến vào đều có chút mỏi mệt và uất ức, nhưng đến khi đi ra ngoài, bọn họ gần như là đều trở nên rạng rỡ, giống như nghênh đón đỉnh cao của đời người vậy.

Chẳng lẽ bên trong có đồ vật gì đó, đặc biệt có ích đối với mấy cái sinh linh này?

Lúc An Lâm đi vào Hồng Mặc phường đang phi thường náo nhiệt.

"Ai nha, thì ra là Đại Bảo ca, cái tên thật là đáng yêu nha."

Rõ ràng là tòa kiến trúc này rất bất phàm!

An Lâm vốn tưởng rằng Hồng Mặc phường chính là một nơi tục tằng, nhưng sau khi nhìn thấy tòa kiến trúc trước mắt thì hắn hoàn toàn thay đổi suy nghĩ.

Hồng Mặc phường ở trung tâm khu số tám, là một tòa lầu các làm bằng gỗ lim cao chín mươi chín tầng, nó hết sức to lớn, phía trên khắc long vẽ phượng, mỗi một góc đều là họa tiết đặc sắc riêng, nhưng lại phối hợp rất hài hòa, có thể nói là nghệ thuật kiến trúc được phát huy tới mức cực hạn.

Vừa nói, Hồng tỷ nhìn An Lâm với ánh mắt quyến rũ, rồi nói:

"Ngươi muốn giống như nàng ta cũng không phải là không được, nhưng ngươi phải có một ngón tài nghệ nhất lưu nào đó."

An Lâm cười mà không nói, đừng nói đến tài nghệ nhất lưu, các kiểu kỹ năng hắn đều tinh thông, sau khi cảnh giới đi lên, làm cái gì cũng đơn giản.

"Hồng tỷ, ta có. " An Lâm cười nói.

"Ồ? Nói nghe thử chút. " Hồng tỷ hứng thú.

Chỉ bằng vào khí chất, nam tử trước mắt cũng đủ để trở thành cái tên đứng đầu bảng rồi.

Nếu như còn có tài năng đặc biệt, bồi dưỡng hắn trở thành cái tên đứng đầu bảng ở Hồng Mặc phường hoàn toàn không là vấn đề.

"Ta giỏi nấu ăn. " An Lâm đắc ý nói.

Hồng tỷ: "???"

" Phòng bếp của chúng ta, rất nhiều đầu bếp... " Hồng tỷ nghẹn họng thật lâu, mới phun ra một câu.

"Thế là ngươi xem thường chuyện nấu ăn ư? Nhưng mà ta..."

"Được rồi, được rồi, Hồng tỷ dẫn ngươi đi kiểm tra thân thể trước."

An Lâm còn chưa nói hết lời, đã bị Hồng tỷ lôi kéo đi làm kiểm tra.

Đây cũng là quy định của Hồng Mặc phường, coi như là một loại điều tra thân phận, người mới tiến vào, đều phải trải qua cái này trình tự.

An Lâm còn dấu diếm được cả ông trời, ứng phó với cái chuyện nhỏ này thì càng không cần phải nói, hắn ngụy trang thành người bình thường mất đi một bộ phận trí nhớ, thành công lừa dối vượt qua kiểm tra.

Sau đó chỉ một chốc là hắn đã thân thuộc với một số huynh đệ tỷ muội chỉ trong nửa canh giờ.

"Tiếp theo để Oánh Bản dẫn ngươi đi thăm quan tìm hiểu Hồng Mặc phường, sau đó lại tiếp tục học tập tiếp đãi khách nhân như thế nào. " Hồng tỷ cười khanh khách cất giọng nói.

"Đại Bảo ca, chúng ta đi thôi. " Oánh Bảo là một thiếu nữ vóc người nhỏ nhắn, làn da trắng nõn, cô kéo tay An Lâm vui vẻ đi quanh Hồng Mặc phường.

Hồng Mặc phường có chín mươi chín tầng, trong đó có sáu mươi sáu tầng là mở ra, cung cấp việc vui cho sinh linh của các đại chủng tộc, nhưng có ba mươi ba tầng là không mở ra, đó là chỗ ở của huynh đêh tỷ muội, và là nơi đặt các bộ sách và tác phẩm nghệ thuật.

An Lâm coi như là người của Hồng Mặc phường, hiển nhiên cũng có thể đến khu vực tầng sáu mươi sáu trở lên, Oánh Bảo hết sức nhiệt tình giới thiệu hết thảy với An Lâm.

Chung quy thì nàng vẫn thấy trên người An Lâm có hơi thở khiến nàng rất thích rất hướng tới, điều này làm cho cô vô thức lựa chọn thân thiết với An Lâm.

Không bao lâu sau, rốt cuộc An Lâm đã đi tới Tàng Thư Các của Hồng Mặc phường.

Từ tầng chín mươi mốt đến tầng chín mươi chín đều là khu vực Tàng Thư Các.

Tên là Thiên Thư Chi Các!
Bạn cần đăng nhập để bình luận