Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2214: Muốn làm lão đại của ta?

An Lâm hơi ngạc nhiên, cho tới bây giờ chỉ có hắn thu người khác làm tiểu đệ.

Bây giờ lại có kẻ muốn hắn đi làm tiểu đệ?

Lại còn là tiểu đệ của cái tên lẳng lơ trước mắt?

"Còn chần chờ gì nữa, mau tới đây hành lễ a, được lão đại của chúng ta coi trọng, đó là vinh hạnh của ngươi! " một tên danh bài khác đứng bên cạnh Kim ca cũng thúc giục.

Kim ca thì chỉ đứng đó, khóe miệng khẽ nhếch lên.

An Lâm không nghĩ rằng mình lại bị cuốn vào cái chuyện kỳ quái này nhanh đến vậy, lúc này bên cạnh hắn cũng có không ít thực tập sinh đang thúc giục hắn, khuyên hắn hạ thấp cái đầu.

"Đại Bảo, mau qua hành lễ đi."

"Làm tiểu đệ mà thôi, ngươi không biết đấy thôi, còn có không ít danh bài đều là tiểu đệ của Kim ca, có thể làm tiểu đệ của Kim ca, liền tương đương với việc có một núi dựa lớn rồi."

"Nói xong chưa? " An Lâm hỏi.

Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.

"Này, sao ngươi còn sững sờ ra đấy, không nghe thấy ta nói gì à, tiểu đệ nên ra dáng của tiểu đệ, sợ rằng ngươi còn không biết được Kim ca chiếu cố là có nghĩa như thế nào đi? " cái cô gái có dáng vẻ thanh thuần kia cực kỳ mất kiên nhẫn cất giọng nói.

"Nói xong rồi thì mau cút đi cho ta, ta không rảnh để mà ở đây nói nhảm với các ngươi. " An Lâm buông tay nói.

Hắn quay đầu nhìn sang một mỹ nhân thực tập sinh ở bên cạnh hỏi: "Kim ca không có quyền hủy bỏ sân khấu biểu diễn tối nay của ta đúng không?"

"Cái... Đây là điên rồi sao?"

"Đúng đấy, đây là chuyện chúng ta muốn còn không được, tuyệt đối không được làm chuyện không lý trí a... " một số thực tập sinh sợ An Lâm trẻ tuổi khí thịnh, làm ra cái chuyện gì nông nổi, liề lao nhao nhỏ giọng khuyên bảo.

Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, Kim Phi Hồng thì đã bắt đâu cau mặt.

"Hả? " thực tập sinh Mỹ Nhân Ngư sửng sốt một chút, bản năng lắc đầu nói, " Mặc dù Kim ca có thế lực rất lớn, nhưng còn chưa có quyền lợi can thiệp vào quyết định của các đạo sư kim bài..."

Dĩ nhiên An Lâm sẽ không làm chuyện gì quá phận.

"Cái gì? " Kim Phi Hồng lần đầu lên tiếng, hỏi.

"Lưu Đại Bảo! Ngươi muốn chết sao? " sắc mặt Kim Phi Hồng đã hoàn toàn chìm xuống, "Bảo ta cút? Ngươi có biết rõ là ngươi nói lời này sẽ gây ra hậu quả như thế nào không?"

Trên mặt Kim Phi Hồng cũng có vẻ mất kiên nhẫn, bằng địa vị của hắn, có thể tự mình tới đây để cho Lưu Đại Bảo trở thành tiểu đệ của hắn, cũng đã đủ nể tình rồi, làm sao mà tên Lưu Đại Bảo còn không thức thời?

An Lâm không nhịn nhìn thoáng qua nam tử trước mắt: "Ngươi muốn làm lão đại của ta? Mẹ nó đừng có cóc mà đòi ăn thịt thiên nga! Coi như là ngươi muốn làm cháu trai của ta, chưa chắc là ta đã nhận đâu. Nói rõ cho ngươi biết, trong mắt ta ngươi chỉ là một tên nhãi nhép!"

"Trời ạ, hắn lại dám bảo Kim ca cứt?"

Mọi người tuyệt đối không nghĩ tới, An Lâm lại dám chống đối Kim ca, hơn nữa còn trực tiếp bảo Kim ca cút, phải biết rằng Kim ca chính là tồn tại có địa vị tối cao trong số các nghệ sĩ danh bài trong a!

Kim Phi Hồng bị chửi mà ngây ngẩn cả người.

Cái tên An Lâm trước mắt này, thật sự là một kẻ điên.

"Ta cho ngươi biết, ngươi xong đời rồi, đời này ngươi đừng mong sống kiếp nghệ sĩ nữa!!"

Những lời của An Lâm tựa như thiên lôi nổ vang trong phòng huấn luyện.

"Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, nên cho hắn một bài học."

"Muốn đánh nhau ta có thể tiếp, không có chuyện gì thì cút ngay đi, đừng lãng phí thời gian của lão tử!"

Vẻ tức giận trên mặt Kim Phi Hồng đã bị quét sạch, ngược lại lộ ra nụ cười nhàn nhạt, xoay người nói: "Đi thôi, tối nay là đêm Hồng Mặc, có không ít màn biểu diễn của cái tên đứng đầu bảng tại, có chuyện gì đợi sau tối nay lại nói tiếp."

"Đừng nóng vội, một con chó điên ở sủa loạn mà thôi, chúng ta không cần thiết động thủ ở chỗ này."

Mấy thực tập sinh tính tình bốc lửa giận dữ nói.

Các nghệ sĩ đều không biết làm sao.

Có mấy người hầu tính tình bốc lửa, đã không nhịn được đi về phía trước, vung quả đấm muốn đánh An Lâm.

Chẳng qua, bọn họ lại đột nhiên bị Kim Phi Hồng ngăn cản.

"Kim ca, đừng cản ta, để ta đi đánh hắn!"

Ấn tượng đầu tiên rõ ràng là một cái công tử văn nhã, kết quả bây giờ lại trở thành kẻ điên mà ngay cả Kim Phi Hồng cũng dám chửi ầm lên, đây quả thực là không muốn sống nữa a!!

"Ngươi còn chưa nhận rõ tình cảnh của mình sao?"

"Lưu Đại Bảo! Con mẹ nó, ngươi không muốn sống nữa hả? Lại dám trêu chọc Kim ca?"

Đám người hầu và tiểu đệ của hắn đã thi nhau chửi lại.

Vừa nói, hắn đột nhiên cho An Lâm một cái ánh mắt, ẩn ý sâu xa cười nói: "Hi vọng người nào đó sẽ không bị tài nghệ tuyệt vời cuả các cái tên đứng đầu bảng làm cho sợ đến không thể nhảy múa nổi."

Kim ca cứ thế rời đi dưới ánh mắt của mọi người.

Những người khác trong phòng huấn luyện đều chưa lấy lại tinh thần.

"Kim ca... Cứ thế đi luôn?"

"Ngươi bị ngu à, với tính tình của Kim ca liệu có thể dễ dàng tha cho Lưu Đại Bảo ư? Hắn là nể mặt ở mấy vị đạo sư, mới không đối phó với Lưu Đại Bảo vào hôm nay."

"Hắn là đang đợi thời cơ, nếu như trong buổi biểu diễn tối nay Lưu Đại làm ra sai lầm, để cho mấy vị đạo sư thất vọng, như vậy Kim ca sẽ có một trăm loại phương thức có thể làm cho Lưu Đại Bảo không thể tiếp tục sống ở Hồng Mặc phường, thậm chí là sống không bằng chết."

"Ngươi là đã quên mấy nghệ sĩ đối nghịch với Kim ca rồi ư, kết quả thảm thế nào các ngươi không nhớ sao?"

Các nghệ sĩ nhớ tới trải nghiệm bi thảm của mấy nghệ sĩ trước kia, trong lòng đều không khỏi rét run.

Một số thực tập sinh đang có ý định làm tốt quan hệ với An Lâm, đều rời xa hắn, sợ bị lửa giận của Kim ca dính líu.

Cứ như vậy, An Lâm vốn là còn mệt mỏi ứng phó, thoáng cái liền thanh nhàn rồi.

An Lâm còn thấy rất vui vẻ khi được thảnh thơi thế này.

Hắn vốn dĩ đã lười làm mấy cái công tác xã giao vô dụng, dù sao sau tối nay, hắn chính là cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường, đối với hết thảy trước mắt, hắn đều hoàn toàn không quan tâm.

Về phần địch ý của Kim Phi Hồng khiến cho vô số người sợ hãi, trong mắt hắn, lại vừa buồn cười vừa nhỏ bé đến cực điểm, chỉ sợ cũng chỉ có Kim Phi Hồng tự mình đa tình coi hắn là địch nhân thôi.

Buổi biểu diễn long trọng nhất ở khu thứ tám của Thái Sơ Thánh Địa, bắt đầu!

Rất nhanh, ban đêm bắt đầu phủ xuống.

" Hồng Mặc phường chúng ta cũng sắp xếp cho ba cái tên đứng đầu bảng thường ít xuất hiện tới biểu diễn, có thể nói là muôn sao hội tụ, đêm nay còn được gọi đêm của các ngôi sao."

Một cái thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên ở bên cạnh An Lâm.

An Lâm quay đầu, phát hiện kia là một Long Nữ áo trắng dung mạo trong trẻo lạnh lùng.

Hắn có phần kinh ngạc, bây giờ lại còn có sinh linh dám đến gần hắn ư?

Long Nữ thản nhiên liếc mắt nhìn An Lâm một cái, nói: "Ngươi đắc tội Kim Phi Hồng, nếu như tối nay biểu diễn ưu tú thì không sao, nhưng nếu như biểu diễn gặp sơ suất, thì ta khuyên ngươi hãy lập tức rời đi, trốn càng xa càng tốt."

Đây coi như là lời khuyên.

Cho dù An Lâm rất ngạo khí, nhưng hành động của người này chính là vì tốt cho hắn, hiển nhiên hắn cũng phải lễ phép gật đầu, cười nói một tiếng: "Cảm ơn."

Long Nữ áo trắng thấy An Lâm tỏ ra cứ như thể không có vấn đề gì, khẽ hừ một tiếng, liền kiêu ngạo đi ra, cũng lười phản ứng An Lâm.

An Lâm cười cười, cũng không thèm để ý, tiếp tục ở trong góc mày mò các loại dụng cụ.

"Đêm Hồng Mặc là ngày Hồng Mặc phường cử hành hoạt động lớn, đến có rất nhiều nhân vật có địa vị hiển hách ở khu thứ tám thậm chí là các khu vực lân cận đến đây xem diễn."

"Chỉ có điều... Đêm Hồng Mặc mà Kim Phi Hồng nhắc tới là cái gì? " An Lâm vỗ vỗ cằm, mặt lộ trầm tư mà thì thào tự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận