Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2220: Ai là hoa chủ

Sáu vạn người xem lưu luyến mà nhìn bóng lưng An Lâm rời đi.

Bọn họ đều muốn để An Lâm tiếp tục biểu diễn một lần nữa.

Quả thực là tràn đầy phúc lợi.

Không chỉ có mở rộng tầm mắt, mà còn có lộc ăn.

Thử hỏi, người nào có thể làm đến mức này?

Đám đạo sư kim bài đều có dự cảm, vũ điệu nấu nướng Gà của ngươi thơm quá sẽ có thể trở thành tiết mục biểu diễn chiêu bài của Hồng Mặc phường khu thứ tám.

Cái vũ khúc Gà của ngươi thơm quá, cũng sẽ nổi tiếng khắp Thái Sơ Thánh Địa!

"Tiếp theo cho mời Kim Linh Nhi mang đến cho chúng ta màn trình diễn nhạc cụ, Cửu Thải Phượng Linh! " Giọng nói vừa sục sôi vừa quyến rũ của Hồng tỷ vang vọng xung quanh.

"Biểu diễn hoàn mỹ như thế, bây giờ bảo ta biểu diễn thế nào a!?"

Điều này làm cho Kim Linh Nhi càng thêm ủy khuất.

"Thiệt là... tên Lưu Đại Bảo này quá khốn kiếp!"

Sau đó, cô liền nghe được tiếng hoan hô và vỗ tay cực kỳ có lệ.

Thậm chí có sinh linh còn vừa chép trong miệng nhấm nháp dư vị vừa hoan hô.

Đợi lão nương xuống đài rồi, ngươi sẽ biết tay lão nương!!!

Các khán giả đều vỗ tay hoan hô.

Nàng đã trải qua rất nhiều lần biểu diễn với những tràng vỗ tay và tiếng hoan hô cực kỳ chân thành, nhưng lần này, có thể nói là sự hoan nghênh có lệ nhất từ trước đến nay đối với nàng!

Phải biết rằng, giờ phút này chính là cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường lên đài a!

Chẳng qua là tràng vỗ tay và hoan hô này, thấy thế nào cũng rất có lệ.

Trong lòng của nàng vô cùng buồn tủi, nhưng vẫn bày vẻ mặt tươi cười đi lên đài.

"Linh Nhi rất nhớ các ngươi nha "

Một thiếu nữ mặc tiên y kim sắc cắn chặt hàm răng, dậm chân thình thịch, lục lạc trên người cũng phát ra tiếng kêu vui tai theo.

Kim Linh Nhi mà lộ ra nụ cười thiếu nữ thanh thuần, cuối cùng thì cũng đã khiến tràng diện nhiệt liệt hơn vài phần.

Đại Bảo chết tiệt, Đại Bảo thối tha!

" Khán giả thân ái, lâu lắm rồi không gặp."

Một đám thực tập sinh và nghệ sỹ danh bài đã chủ động tiến tới chúc mừng An Lâm, liều mạng kéo gần quan hệ, hoàn toàn không còn dáng vẻ lạnh nhạt và tránh né như lúc trước.

Nội tâm Kim Linh Nhi tràn đầy cảm xúc hỏng bét tiến hành màn biểu diễn mà cả đời này nàng không thể quên.

"Thật sự không được thì ta làm con gái nuôi của ngươi cũng được! Nuôi cơm là được rồi! " thiếu nữ đáng thương, lại tràn đầy nóng bỏng nhìn An Lâm, khiến cho An Lâm im lặng hồi lâu.

Cửu Thải Phượng Lĩnh là dùng chín loại lục lạc bất đồng, thực hiện một cuộc trình diễn hoàn mỹ.

Chẳng trách An Lâm ở phía sau đài vẫn lười đáp lời hắn, nghĩ đến những lời hắn nói lúc trước, ở An Lâm trong mắt, thoạt nhìn chẳng khác gì một tên thần kinh.

Cái tên đứng đầu bảng này bắt đầu màn biểu diễn của mình.

Ngược lại là An Lâm lười đi đánh chó mù đường, hắn vốn không để những người này vào mắt.

Về phần bọn tiểu đệ của Kim Phi Hồng, cũng có thể dùng mấy chữ "không có chỗ dung thân" để hình dung.

Ngay cả các thực tập sinh và nghệ sĩ danh bài khác đều nhìn hắn với ánh mắt châm chọc và chế giễu, cái loại ánh mắt cứ này như thể có thể đốt người, khiến cho hắn bị chìm trong vòng hành hạ nhục nhã luân hồi, khiến cho hắn không nhịn được, trốn vào một cái góc không để ai tìm thấy...

Thực lực của nàng cực mạnh, nhưng mà khán giả vẫn còn đắm chìm ở trong "gà mỹ nhân".

Kim Phi Hồng đã chạy trối chết, không biết trốn ở cái góc nào.

Nếu hắn còn tiếp tục ở lại nơi này, thì chỉ là chờ bị nhục nhã mà thôi.

Mệt hắn vẫn muốn An Lâm làm tiểu đệ của hắn, còn nói đối phương không biết trời cao đất rộng này nọ, bây giờ nhìn lại, kẻ thật sự không biết trời cao đất rộng chính là hắn a.

Lúc này, tại khu vực nghệ sĩ phía sau đài.

"Đại Bảo ca, ngươi có muội muội kết nghĩa không? Ta làm muội muội kết nghĩa của ngươi nha?"

Oánh Bảo lại càng chạy tới ôm cánh tay An Lâm không buông.

Thật ra thì không cần nghĩ cũng biết, tương lai sau này địa vị của An Lâm tuyệt đối sẽ cao hơn Kim Phi Hồng, nên làm tốt quan hệ với ai, không phải là chuyện đã rất rõ ràng rồi ư?

Đám đạo sư kim bài đều chủ động đi tới chúc mừng.

" Đại Bảo, thì ra là ngươi lợi hại như thế a!"

"Vốn tưởng rằng khảo hạch hôm nay đã là trạng thái đỉnh phong của ngươi, không nghĩ tới lại còn giấu mấy con bài ẩn, bội phục, thật sự là bội phục!"

" Lão đầu tử ta sống lâu như vậy, vẫn chưa từng thấy hình thức biểu diễn thế này, hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy a..."

Đám đạo sư kim bài đều cho An Lâm đánh giá cực cao.

"Đại Bảo ngươi lợi hại như thế, chỉ cần mài dũa thêm một chút, tích lũy thêm một chút người hâm mộ, thì không tới một năm, Hồng Mặc phường chúng ta sẽ có thêm... một cái tên đứng đầu bảng nữa rồi! " Đạt Phù Ny tràn đầy vui vẻ nói.

An Lâm cười cười: "Một năm quá lâu, chỉ tranh sớm chiều."

"Ặc, đúng đúng đúng. " Đạt Phù Ny gật đầu theo bản năng, sau đó ngẩn ra, bị làm cho sợ đến mức giương cả cánh lên, "Ngươi, ngươi nói gì?"

"Tối nay ta sẽ phải trở thành cái tên đứng đầu bảng. " An Lâm thành thật nói.

Điểm này là công bằng tuyệt đối.

Bất kể là người xem bình thường, hay là trưởng khu, đều chỉ có một tờ hoa phiếu.

Vừa dứt lời, trước mặt từng người xem, đều xuất hiện một tờ phiếu màu hồng, phía trên có khuôn mặt của hai mươi sáu nghệ sĩ tham gia trình diễn tối nay, thích người nào thì có thể đánh tim với nghệ sĩ đó. Dĩ nhiên, chỉ được chọn một người duy nhất.

" Nghệ sĩ có hoa phiếu nhiều nhất, sẽ là hoa chủ của đêm nay, trở thành ngôi sao chói mắt nhất Hồng Mặc phường!!"

"Mỗi một khán giả có mặt ở đây, đều có một tờ hoa phiếu, có thể bầu cho nghệ sĩ mà các ngươi cho là biểu hiện tốt nhất trong tối nay."

"Tốt lắm, đã đến thời điểm bỏ phiếu được mong đợi nhất đêm nay rồi."

Đạt Phù Ny đưa ra phán đoán chuyên nghiệp nhất, lý trí nói cho cô biết, mong muốn đạt được danh hiệu cái tên đứng đầu bảng ở tối nay của An Lâm, hoàn toàn không thể nào thực hiện được!

"Không sai, chỉ dựa vào giá trị nghệ thuật, ta không thể nào đạt được số phiếu gấp đôi Cổ Thu. " An Lâm cũng không có phủ nhận phán đoán của đạo sư, "Nhưng mà, bầu hoa phiếu cho ta không phải là các ngươi, mà là người xem a, người xem đều là mù quáng..."

Một cái lão giả nói: " Lượng người hâm mộ của Cổ Thu cực kì khủng bố, nếu như người xem là mù quáng, như vậy để đạt được hoa phiếu của người xem chẳng phải là càng khó khăn hơn ư?"

An Lâm đột nhiên cười một tiếng, ánh mắt thâm thúy nói: "Không nhất định nha... Mù quáng tức thời có đôi khi còn vượt hơn cả tình cảm tích lũy lâu năm, cái này phải xem trong suốt quãng đời họ đã gặp phải trùng kích nào lớn hơn thế này chưa..."

Các màn trình diễn ở đêm Hồng Mặc dần dần kết thúc.

Cuối cùng, cái tên đứng đầu bảng Băng Lang biểu diễn cuối cùng, màn che hoàn mỹ rơi xuống.

Lần này, trong số hai mươi sáu màn biểu diễn trong đêm Hồng Mặc, có năm cái tên đứng đầu bảng trình diễn, có thể nói đây là đêm hội lọng trọng nhất trong năm gần đây.

Ngay sau đó, đã đến thời điểm bỏ phiếu mà vạn chúng mong đợi.

Vẫn là Hồng tỷ và một vị nam tử Ma tộc phong độ nhanh nhẹn lên sân khấu chủ trì.

"Nhưng mà tối nay có cả Cổ Thu biểu diễn! Từ giá trị nghệ thuật mà nói, nhiều lắm thì ngươi chỉ có thể ngang hàng với Cổ Thu, ngươi không thể nào..."

"Không thể phủ nhận, màn biểu diễn tối nay của ngươi có thể vượt qua những cái tên đứng đầu bảng có thực lực bình thường, nếu như chỉ là một mình Kim Linh Nhi, thì ngươi còn có một tia hi vọng..."

" Điều kiện đạt được danh hiệu cái tên đứng đầu bảng trong tối nay là hoa số phiếu, ngươi phải có được số hoa phiếu cao gấp đôi số hoa phía của cái tên đứng đầu bảng có nhiều hoa phiếu nhất..."

Màn biểu diễn của An Lâm dù rất cường đại, nhưng mà khẩu khí này, thật sự là quá lớn đi!

Các đạo sư nghe nói như thế, thì đèu hít sâu một hơi.

Hí...

" Thời gian bỏ phiếu một phút đồng hồ, bây giờ bắt đầu!"

Hồng tỷ dứt lời.

Các khán giả đều đưa mắt nhìn vào hoa phiếu trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận