Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2223: Danh hoa có chủ

"Mẹ kiếp, Lưu Đại Bảo thật sự vô địch!!"

"Liên tiếp đánh bại năm cái tên đứng đầu bảng, ngay cả Cổ Thu cũng bị hắn đánh bải, hắn là ma quỷ sao?"

"Đây là yêu nghiệt tới từ nơi nào, nhưng mà hắn là thực tập sinh a!!!"

"Các ngươi phát hiện không có, số hoa phiếu của hắn..."

"Hí... Hơn hai vạn sáu ngàn... Cái định mệnh, là giả đi? Nói như vậy, gần như một nửa người xem đều cng bỏ phiếu cho hắn rồi? Là giả đi?!"

Một cái người xem giận dữ hô lên.

Song, mấy huynh đệ bên cạnh hắn đều lao nhao giơ tay lên.

"Ta bỏ phiếu cho hắn đấy."

"Đây là cái tên yêu nghiệt nào thế này?! " Hồng Hoàng vỗ bàn, đôi mắt đẹp nhìn về phía nam tử trên màn hình lớn, vẻ mặt khó có thể tin.

Số phiếu của hắn chỉ mới hơn một ngàn, mà Lưu Đại Bảo thậm chí còn vượt hơn hai vạn sáu ngàn phiếu, đây là gấp hắn hai mươi lần a, đây là cái khái niệm gì?

Không chỉ có là bọn họ, ngay cả vô số danh bài cùng với những cái tên đứng đầu bảng, đều trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Cổ Thu cũng hơi lộ vẻ xúc động.

"Giả dối, cái số phiếu, cái số phiếu quá vô lý! " Kim Phi Hồng trên võ đài trừng mắt còn to hơn cái chuông đồng hồ, tràn đầy khiếp sợ nhìn nam tử trên màn hình.

Có người xem tràn đầy cảm xúc chịu tội, lệ rơi đầy mặt mà cất giọng nói.

"Đạt được vô địch là... thực tập sinh Lưu Đại Bảo của Hồng Mặc phường!"

"Ta cũng bỏ phiếu cho hắn."

Lưu Đại Bảo không chỉ có đoạt giải quán quân, hơn nữa còn là đoạt giải quán quân với số phiếu áp đảo toàn bộ!

Cái người xem giận dữ hô lên kia bối rối.

"Thật xin lỗi, thịt gà thật sự quá thơm..."

Nàng thừa nhận là vũ điệu nấu nướng rất mới lạ, thịt gà cũng rất ngon, nhưng cái số phiếu này cũng quá khoa trương đi?

"Đoạt được danh hiệu hoa chủ của đêm Hồng Mặc! Chúc mừng!!"

Nàng ngơ ngác nhìn nam tử trên màn hình, môi anh đào khẽ nhếch, không nháy mắt một cái, đây là lần duy nhất nàng không khống chế được cảm xúc từ lúc biển diễn cho đến giờ.

Hồng tỷ gần như là run rẩy cất giọng nói.

Cái kỳ cảnh chưa từng xuất hiệu kể từ khi Hồng Mặc phường tổ chức đêm Hồng Mặc cho tới nay.

"Hắn giành được 26720 hoa phiếu, thành công đoạt giải quán quân."

Lúc này, một cái thanh âm ôn hòa nhu hòa vang lên ở bên tai.

Hắn đã sớm có dự liệu, thế nên cũng không phải là đặc biệt vui mừng, nhưng lúc kết quả thật sự xuất hiện, một tảng đá lớn ở trong lòng hắn đã hoàn toàn rơi xuống, hắn vẫn thấy rất là thoải mái.

Hắc Huyền, Băng Lang, Vân Tiên, các nghệ sĩ đều bày tỏ sự chúc mừng với An Lâm.

Đây là khoảnh khắc cực kỳ chấn động cực kỳ vĩ đại.

Kim Linh Nhi bị An Lâm nhìn chăm chú, vẻ mặt hơi sợ hãi, nhưng vẫn cứng cổ nói: "Làm sao? Không vui hả? Cảm thấy ta nói không đúng?"

Nàng biết, giờ khắc này tuyệt đối sẽ được ghi vào sử sách.

Nàng không cách nào trái lương tâm nói không thơm ngon, chỉ có thể gian nan lên tiếng: "Thơm..."

Kim Linh Nhi bị cái câu hỏi đột ngột này làm cho luống cuống.

"Thịt gà của ta thơm ngon chứ? " An Lâm không trả lời mà lại hỏi.

Dưới ánh mắt của hàng vạn người, An Lâm đi về phía sân khấu, vẻ mặt hết sức lạnh nhạt đứng ở phía trước tất cả nghệ sĩ, khẽ cúi người với mấy vạn người xem.

Kim Linh Nhi hai tay chống nạnh, chu mỏ nói: "Hừ! Còn không phải là dựa vào hối lộ người xem, mới đạt được nhiều phiếu như vậy?"

An Lâm thầm thấy kinh hãi khi nghe có người nói vậy.

Hắn quay đầu nhìn về phía Kim Linh Nhi.

"Lưu Đại Bảo, chúc mừng."

"Cảm ơn. " An Lâm lễ phép trả lời.

An Lâm có phần kinh ngạc, đây là lần đầu tiên Cổ Thu lên tiếng nói chuyện với một người trong ngày hôm nay đi?

An Lâm xoay người, phát hiện một cái nữ tử bạch y nở nụ cười xinh đẹp, đang lẳng lặng nhìn hắn.

An Lâm cười nói: "Đây là bản lãnh của ta, đã hiểu chưa?"

Gương mặt Kim Linh Nhi đỏ bừng, tủi thân dẩu miệng, chuyển ánh mắt nhìn về phía nơi khác.

Mặc dù rất muốn phủ nhận, nhưng trong lòng nàng hiểu được, thật sự là An Lâm dựa bản lĩnh của mình để đoạt giải, không có thực lực kia, căn bản là lấy không được vị trí vô địch!

"Tiếp theo xin mời Hồng Hoàng, trưởng khu khu thứ tám của chúng ta lên sân khấu, đích thân trao vòng nguyệt quế hoa chủ cho Lưu Đại Bảo! " Hồng tỷ lần nữa cất lời.

Tiên nhạc vang lên.

Những cánh hoa rời xuống đày trời.

Một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân, trong tay cầm vòng hoa phiếm thần quang đi về phía sân khấu.

An Lâm nhìn người thống trị khu thứ tám, đồng thời cũng là tồn tại có thực lực mạnh nhất của khu thứ tám ở khoảng cách gần. Thực lực của An Lâm đang bị phong ấn, lại không thấy rõ được tu vi của đối sâu bao nhiêu, chỉ có thể dùng mấy chữ sâu không lường được để hình dung.

"Chúc mừng ngươi, Lưu Đại Bảo."

"Bây giờ, số hoa phiếu của Lưu Đại Bảo là 26720. số hoa phiếu của Cổ Thu là 11968. thế nên ta ở chỗ này tuyên bố, thực tập sinh Lưu Đại Bảo, chính thức trở thành cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường!!"

"Nếu như một vị nghệ sĩ, có thể có số hoa phiếu vượt xa tất cả các cái tên đều bảng, hơn nữa còn có số hoa phiếu nhiều gấp đôi so cái tên đứng đầu bảng có số hoa phiếu cao nhất, thì vị nghệ sĩ kia có thể trực tiếp trở thành cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường!"

" Hồng Mặc phường chúng ta còn có một quy định rất đặc biệt."

Hồng Hoàng trao vòng hoa nguyệt quế cho An Lâm xong, cũng không đi xuống sân khấu, mà vẫn cứ đứng ở trên vũ đài, cất giọng nói với hàng vạn người xem: "Còn có một chuyện vô cùng quan trọng."

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Phát hiện này khiến cho hắn có phần kích động.

Thực tập sinh?

Hoa chủ?

Cái thế giới này bị là sao vậy?

Vinh quang là thuộc về Lưu Đại Bảo.

Bắt đầu từ tối nay, cái tên Lưu Đại Bảo liền nổi tiếng khắp khu thứ tám.

Tại hiện trường biểu diễn của Hồng Mặc phường, vô số cánh hoa mộng ảo bay xuống.

Hết thảy đều rất lãng mạn duy mỹ.

Vòng nguyệt quế trên đầu An Lâm cũng có năng lượng dao động.

Đó là hơi thở Thiên Đạo!

Khuôn mặt của mấy trăm vạn dân chúng đều dại ra, giống như chính mình nghe lầm.

"Chúc mừng thực tập sinh Lưu Đại Bảo, đạt được số phiếu cao nhất, trở thành hoa chủ của đêm Hồng Mặc. " âm thanh của Hồng Hoàng truyền khắp khu thứ tám.

Lập tức, xung quanh Hồng Mặc phường có vô số hoa lửa nở rộ, nhiều bó pháo hoa nở rộ ở trên bầu trời đêm, chiếu sáng cái một cả tòa thành trì khổng lồ.

Nàng đích thân đeo vòng hoa phiếm thần quang ở trên đầu An Lâm.

Hồng Hoàng đẹp đến mức có thể dùng bốn chữ kinh tâm động phách để hình dung, đặc biệt là lúc nàng cười.

"Ngươi là hoa chủ tối nay, nghệ sĩ tỏa sáng nhất đêm Hồng Mặc!"

Ầm!

Những lời này, tựa như một đạo sấm sét, thức tỉnh tất cả người xem có mặt ở đây.

Đúng rồi, bởi vì quá lâu không xuất hiện tình huống như thế, nên suýt thì quên mất rằng còn có cái quy định như thế này. Bây giờ cẩn thận nghĩ kỹ lại, thực tập sinh Lưu Đại Bảo, lại có thể trổ hết tài năng trong đêm Hồng Mặc với sự cạnh tranh rất khủng khiếp như thế, còn đạt được số hoa phiếu cao gấp đôi Cổ Thu, phải nói là nó khó khăn đến mức nào?

Mà Lưu Đại Bảo lại có thể làm được?!

Trâu bò, thật sự là quá trâu bò rồi!!

"Lưu Đại Bảo!"

"Lưu Đại Bảo!"

"Lưu Đại Bảo!!"

Một đám người xem bắt đầu hô to tên Lưu Đại Bảo.

Vừa mới bắt đầu là mấy ngàn người, đến cuối cùng mấy vạn người đồng loạt hô to.

Bọn họ đều thật lòng yêu thích và khâm phục tài nghệ của An Lâm.

Âm thanh hội tụ thành sóng triều, xông phá Hồng Mặc phường, chọc thủng cả tầng mây.

An Lâm cứ thế đứng ở trung tâm sân khấu, nghe tiếng thét đinh tai nhức óc bên tai, mỉm cười vui vẻ.

Giờ khắc này, hắn biết hắn làm được.

Hắn thành công trở thành cái tên đứng đầu bảng của Hồng Mặc phường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận