Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2229: Lưu Đại Bảo ra tay

"Đại Bảo ca..."

"Ngươi ngươi ngươi..."

"Tại sao ngươi lại đi ra?!"

Oánh Bảo chỉ vào An Lâm, tựa như thấy quỷ.

An Lâm trừng mắt nhìn, nói: "Tại sao lại đi ra ấy hả? Ta xem xong sách, dĩ nhiên là phải đi ra rồi, chẳng lẽ là còn muốn ở bên trong ngủ một giấc?"

Trên mặt Cổ Thu hiện lên vẻ khó hiểu: "Từ lúc đi vào đến bây giờ, ngay cả nửa khắc đồng hồ cũng chưa tới, ngươi nói ngươi xem xong sách rồi? Ngươi có biết không, cơ hội tiến vào thiên thư các một lần khó có được thế nào không, ta thật hối hận vì đã nhường nó cho ngươi, bỏ phí một lần cơ hội tiến vào thiên thư các..."

Nữ tử vẫn luôn ôn hòa như nước, rất ít để lộ biểu cảm, giờ phút này lại thoáng đỏ mặt, tỏ vẻ cực kỳ tức giận, thậm chí ngay cả hốc mắt đều hơi đỏ, còn rươm rướm nước mắt.

Nàng cảm giác mình dâng ra sự vật trân quý, lại bị người nam nhân trước mắt vô tình lãng phí, hơn nữa còn chà đạp ở trước mặt nàng.

Kim Long rơi xuống, thế giới sáng lòa.

"Một tên đầu bếp cũng dám chạy tới chặn đường? Chán sống!! " Long Hoàng thấy người tới, ánh mắt khinh miệt, càng gầm thét rồi lao về phía An Lâm, hoàn toàn không lưu tình mà tiến hành nghiền áp!

"Hồng Hoàng, hết thảy đều đã kết thúc! " Long Hoàng mở ra cái miệng khổng lồ, rơi xuống từ phía trên khoảng không, muốn lao tới cắn chết nữ tử tựa như một đóa hoa lụi tàn kia.

Đối mặt với quang minh vô tận, điểm đen này lại sâu thẳm đến mức toàn bộ không gian đều bị ảnh hưởng, thậm chí còn làm cho hàng tỉ chúng sinh đều không cách nào quên.

"Ừm, để ta giải thích sau. " An Lâm đang giải thích, thì bất chợt biến mất tại chỗ.

Bàn tay và cái đầu rồng vô cùng khổng lồ đụng vào nhau.

"Ách, hiểu lầm rồi, thật ra thì ta thật sữ đã xem xong tất cả quyển sách rồi... " An Lâm cố gắng giải thích.

An Lâm chỉ đưa ra một bàn tay.

Cổ Thu thấy dáng vẻ khẩn trương như thế giải thích của An Lâm, tâm tình đã dễ chịu hơn một chút, kết quả đột nhiên lại thấy hắn biến mất, nàng liền tức đến mức dậm chân.

Nhưng vào lúc này, Long Hoàng trên bầu trời gầm thét một tiếng, bắt đầu hướng đánh tới Hồng Hoàng đang trọng thương, kim quang phủ kín thiên địa, uy năng cực kỳ đáng sợ.

Trong lúc bất chợt, có một thân hình màu đen, chắn ở trước mặt Hồng Hoàng.

Cái đầu bị lực lượng ở bàn tay đánh lõm một nửa!

Hồng Hoàng cắn chặt hàm răng, muốn đứng lên ngăn cản, nhưng lực lượng quang minh vô cùng mênh mông, cường đại đến mức như là vô tận đã khiến nàng có phần tuyệt vọng.

Làn sóng chấn động màu đen tản ra, trong nháy mắt này, từ mặt tiếp xúc hiện lên vòng tròn khuếch tán, bá đạo giống như không thứ gì có thể bì nổi cắn nuốt toàn bộ lực lượng quang minh.

Ầm ầm!!!

Long Hoàng cảm giác cái đầu của mình giống như sắp bị đánh hỏng.

Oánh Bảo khẽ che cái miệng nhỏ nhắn, Cổ Thu cũng khó mà giữ được tỉnh táo.

"Trời đất! Đây không phải là Lưu Đại Bảo biểu diễn vũ điệu nấu nướng sao? " Kim Luân Vũ Đế có phần hoài nghi hai mắt của mình rồi, không ngờ nam tử với phong cách khác biệt như thế, lại có thể tay không ngăn cản một kích kia của Long Hoàng Kinh!

Đến khi mọi người thấy rõ mặt mũi của hắn, thì mới hoảng sợ phát hiện, đầu của hắn bị mất một khối lớn, máu tươi đầm đìa, cực kỳ thê thảm.

Tất cả sinh linh đều kinh hãi, ngơ ngác nhìn nam tử trên bầu trời kia.

An Lâm vươn ra một ngón tay, vẽ một đường về phía hơi thở tản đến.

Trên bầu trời tràn ngập quang minh, bỗng nhiên xuất hiện một vầng mặt trời tối tăm.

Lúc này, thân thể Long Hoàng lay động, đuôi rồng mang hàng tỉ quân lực chợt đột nhiên vung về phía An Lâm, vào giờ khắc này không gian xung quanh cũng bị lực lượng khủng bố ép cho vặn vẹo.

Thiên địa lần nữa quanh quẩn tiếng rên rỉ của Long Hoàng.

Hắc ám mạnh mẽ xỏ xuyên qua hơi thở quang minh, chui vào miệng rộng của Long Hoàng, kể cả cái đầu của Long Hoàng cũng bị xỏ xuyên qua.

"Cái... " gương mặt xinh đẹp của Vân Tiên hiện lên vẻ kinh ngạc khó có thể che dấu, "Cái bóng dáng này trông có vẻ rất quen..."

Lại nhìn sang An Lâm, vẫn lù lù bất động đứng nguyên tại chỗ.

"Là ai cho ngươi phần lực lượng này? " An Lâm nhìn Long Hoàng nhàn nhạt lên tiếng.

"Rống!! " Long Hoàng chưa trả lời câu hỏi của An Lâm, liền há mồm phả ra một luồng hơi thở ẩn chứ lực lượng quang minh thuần túy bá đạo về phía An Lâm.

Không chỉ có là hắn, mà tất cả những nghệ sĩ khác đều có chung một suy nghĩ như thế.

Long Hoàng thống khổ mà gầm hét lên, điên cuồng rút lui.

Giao đông hắc ám lan tràn.

Còn tưởng rằng đối phương là không dám đối mặt với nàng mới c đột nhiên biến mất, kết quả là đối phương lại muốn chiến đấu cùng Long Hoàng?

"Còn rất chịu đánh. " An Lâm một tay hư không nắm chặt, đuôi rồng vung tơi cứ thế bị hắn cầm chặt, sau đó đập xuống mặt đất.

Kim Long vô cùng khổng lồ liền bị vụt xuống đất giống như vụt một cái roi da.

"Ngao... " Long Hoàng liên kêu đau, nhìn về phía nam tử đang nắm đuôi rồng của hắn, đáy mắt chợt tiên hiện lên vẻ tuyệt vọng.

"Nói hay không, không nói ta đây sẽ khiến hắc ám cắn nuốt thân thể của ngươi. " An Lâm nhìn Long Hoàng, bình thản cất giọng nói.

Nên trong Hồng Mặc phường.

Người cha có chiến lực vô địch ở trong suy nghĩ của tên mập Long Dạ Xoa, lại bị cái tên đầu bếp kia vần như cá, hắn cảm thấy toàn bộ thế giới như cũng sụp đổ, bất tri bất giác hai chân lại bắt đầu nhũn ra.

Nam tử kia khủng bố như vậy, lỡ đâu muốn tính sổ hắn, thì kết cục của hắn sẽ như thế nào đây? Nghĩ đến đây, tên mập cảm giác quần đã hơi ướt.

Đang lúc này, Long Hoàng lần nữa hét lên.

Hắn phát hiện cái đuôi của mình đang từ từ bị hắc ám cắn nuốt, sau khi cắn nuốt cái đuôi không chỉ không thấy máu, mà ngay cả xương cũng bị cắn sạch, hoàn toàn biến mất, loại lực lượng này thật sự quá đáng sợ.

"Ta nói! Ta nói!!"

Long Hoàng la lớn: "Là cái nữ tử tự xưng là Thiên Thần Quang Minh kia, nàng ban cho ta lực lượng, để cho ta chiếm hết cả mười khu thành cuẩ mình! Tất cả đều do nàng bày ra!"

Lời này vừa nói ra, tất cả sinh linh của Thái Sơ Thánh Địa đều lấy làm kinh ngạc.

Các sinh linh khu thứ hai thì phản ứng kịch liệt nhất.

Bọn họ từng được chứng kiến sự cường đại của Thiên Thần Quang Minh, nhưng mà cũng đã tận mắt nhìn thấy Thiên Thần Quang Minh bị cấm chế khủng khiếp trong thiên thư đánh cho tan thành mây khói.

Mà bây giờ, Thiên Thần Quang Minh không chỉ có không chết, lại còn có thể điều khiển trưởng khu, biến thành kẻ phía sau màn?!

Các sinh linh đều cảm thấy không thể tin được.

Nhưng là bọn hắn thấy Long Hoàng sử dụng lực lượng kia, thì không thể không tin nữa, gắn mọi sự kiện lại với nhau, gần như đã có thể giải thích được tất cả.

"Quả nhiên là do Thiên Thần Quang Minh..."

"Nàng không đượng thiên thư các công nhận, nên muốn thông qua Long Hoàng để thống nhất tất cả các khu, sau đó tập hợp toàn bộ thiên thư về cùng một chỗ ư?"

Sau khi An Lâm thật sự nhìn thấy thiên thư, hắn liền hiểu được, thiên thư biết phân chia sự thân thiết và bài xích, nó chỉ nhận những cái tên đứng đầu bảng có chút đặc biệt của Hồng Mặc phường, coi như là trưởng khu mạnh mẽ đưa người cho nó, nó cũng sẽ tiến hành bài xích...

Vậy Thiên Thần Quang Minh làm những chuyện này là có ý nghĩa như thế nào?

Chẳng lẽ là muốn tập hợp tất cả các khu, sau đó lại đi biểu diễn, làm một cái tên đứng đầu bảng ư? Cũng đúng là có thể giảm ít một thời gian thật...

Chẳng qua, An Lâm tưởng tượng đến cảnh Thiên Thần Quang Minh cũng muốn đi tranh vị trí cái tên đứng đầu bảng, liền cảm thấy thật cay con mắt, đây là việc mà một thiên thần chí cao sẽ làm sao?

Không cần giữ hình tượng nữa hả!?
Bạn cần đăng nhập để bình luận