Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2233: Đám tiểu đệ Sáng Thế

Linh Hoàng bây giờ rất ngơ ngác, hắn đã từng gặp rất nhiều chuyện khó hiểu, nheng thiên thư các đột nhiên xuất hiện một sinh vật còn sống, còn không bị cấm chế gây thương tích, còn nghênh ngang đi ra, hắn tật sự chưa từng thấy loại chuyện này xảy ra.

Hắn muốn hỏi rõ ràng, nhưng An Lâm và Đề Na để cười hì hì nói nhảm, căn bản là không nói cho hắn nguyên do.

Hắn rất bất đắc dĩ, mở miệng hỏi: "Ngươi đã đạt được thiên thư, sự tồn vong của toàn bộ khu ba chúng ta liền nắm ở trong tay của ngươi rồi, kế tiếp, Lưu Đại Bảo đạo hữu có cái gì an bài không?"

"Chuyện kế tiếp, khả năng hơn vượt quá sự tưởng tượng của ngươi. " An Lâm cất giọng nói.

Vừa nói, hắn liền liên hệ với Xà Hoàng và Ma Hoàng, để cho bọn họ tạm dừng mọi buổi biểu diễn, chờ hắn tới rồi lại tổ chức, Xà Hoàng và Ma Hoàng cũng rất sảng khoái mà đáp ứng.

"Bây giờ có thể, tiểu Na, bắt đầu đi. " An Lâm cười nói.

"Được nè. " Đề Na cười khanh khách kéo ra một cái cánh cổng ánh sáng.

Ở trong nháy mắt cửa ánh sáng mở ra, đáy lòng Linh Hoàng liền sinh ra một luồng cảm giác rất quen thuộc.

Một cái nam hài toàn thân màu xanh sẫm, có ba cái đầu, diện mạo quỷ dị nhẹ nhàng đi ra ngoài.

"Hô nữ thần đại nhân vạn tuế là được nè."

Ngay sau đó, lại có một nam tử mặc áo giáp tỏa thần quang lóng lánh, trên đầu có sừng ma, hai tròng mắt đỏ sẫm bước ra, thần thái thành kính nói: "Lưu Kim bái kiến nữ thần đại nhân!"

"Không biết a."

Rõ ràng là một nữ tử Hắc Vũ tộc cao quý lãnh diễm.

Một nàng mỹ nhân ngư ngây thơ thuần khiết, làn da trắng đến mức trong suốt, chậm rãi bước ra từ trong cánh cửa lớn, nàng có đuôi cá màu trắng nhạt, khóe mắt có một nốt ruồi giọt lệ màu lam nhạt.

Đang lúc này, một đôi chân thon dài bước qua cánh cổng ánh sáng.

Nam hài nhìn thấy Đề Na liền cũng cẩn thận hành lễ.

Đầu tiên cô nàng tò mò đánh giá một chút hoàn cảnh xung quanh, rồi mới khom lưng hành lễ với Đề Na: "Hắc Thạch bái kiến nữ thần đại nhân."

Mắt băng da trắng, hai cánh mở rộng, váy đen bồng bềnh.

"Hì hì, hì hì hi... Nơi này là địa phương nào?"

"Bầu trời là là thứ ta truy tìm, biển rộng là chốn về của ta... Nữ thần đại nhân, ngài triệu hoán ta tới, là vì chuyện gì?"

Âm thanh Leng keng leng keng đột nhiên vang lên.

Vừa nói, nàng vừa ngước mắt nhìn lên bầu trời, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Sau đó, mây mù bắt đầu dâng lên.

Âm thanh dịu dàng mộng ảo bắt đầu vang lên.

Sao bọn họ lại đột nhiên xuất hiện?

Chuyện gì xảy ra?

Hắc Thạch gật đầu với An Lâm, cũng không quá nhiều cảm xúc.

Tảng đá lăn ra liền không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.

Nam hài có ba cái đầu bay vòng quanh An Lâm.

Ngay sau đó, trong cửa lớn, đột nhiên có một tảng đá xấu xí lăn ra.

"Đại ca ca đại nhân đẹp trai quá nha..."

"Đừng gọi đại ca ca, gọi hẳn là đại nhân! Hắn là bạn của nữ thần đại nhân!"

"Hì hì hi... Chào đại ca ca."

Linh Hoàng nhìn năm sinh linh đột nhiên xuất hiện trước mắt, trên mặt khó có thể che dấu vẻ khiếp sợ, hắn phát hiện mỗi một tồn tại trước mắt, đều cực kỳ bí hiểm, hơn nữa bí hiểm đến mức ngay cả hắn cũng xem không hiểu!

"Vị này là chí cao thần Chân Ma gia tộc, Lưu Kim."

Lưu Kim sang sảng cười một tiếng với An Lâm, vẫy vẫy tay.

"Vị này là chí cao thần Hư Linh tộc, Tam Sinh Linh."

Rốt cuộc đang phát sinh cái gì?

Cô chỉ về nữ tử có đôi cánh đen cao quý lãnh diễm kia, nói: "Vị này là chí cao thần Hắc Vũ tộc, Hắc Thạch."

"Tốt lắm, toàn bộ thành viên đều đã đến đông đủ. " Đề Na vỗ đôi tay nhỏ bé, "Người khổng lồ An Lâm, để tôi giới thiệu cho anh về họ."

Trong đầu Linh Hoàng chứa vô số dấu chấm hỏi, hắn ném ánh mắt cầu trợ giúp về phía An Lâm, nhưng hắn thấy trên mặt An Lâm cũng có vẻ ngạc nhiên.

Ba cái đầu liên tục bàn tán, hết sức hoạt bát.

Đề Na giống như đã quen với tính cách này của Tam Sinh Linh, chỉ cười cười, rồi tiếp tục giới thiệu: "Vị này là chí cao thần Linh Ngư tộc, Thiên Y."

Mây mù quanh quẩn, nàng nhân ngư tuyệt mỹ vô song bay về phía An Lâm, vươn ra đầu ngón tay trắng nõn khẽ vuốt khuôn mặt An Lâm, giọng điệu kỳ ảo mơ hồ: "Ta cảm nhận được hơi thở rất đặc biệt ở trên người của ngươi, ngươi có thể thay ta tìm được chốn về chứ?"

"Ặc... " vẻ mặt An Lâm mờ mịt.

"Vị này là chí cao thần Thạch Thông tộc, Mặc Ngữ. " Đề Na tiếp tục giới thiệu.

"Đông. " tảng đá tròn trịa phát ra một âm thanh trầm muộn, hình như chính là một phương thức chào hỏi.

"Tốt lắm, ta lại trịnh trọng giới thiệu với các ngươi một chút về thần sử của ta, lời của hắn cũng có sức nặng ngang với lời của ta, hắn là An Lâm! " Đề Na chỉ vào An Lâm cất giọng nói.

" Chào An Lâm thần sử!"

"An Lâm thần sử... A... Ta nhớ ra rồi."

Thực lực của Linh Hoàng có thể nói là ngạo thị cả Thái Sơ Thánh Địa, nhưng hắn biết, cho dù có khu ba tăng thêm lực lượng, thì bất kỳ một cái tồn tại nào trong số năm tồn tại này, đều có thể treo hắn lên đánh, cấp bậc của bọn họ đã đến trình độ cực kì khủng bố.

Sao nơi này lại đột nhiên xuất hiện nhiều đại lão như vậy chứ?

Hơn nữa một đám sinh linh kia đều được gọi là chí cao thần, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?

Linh Hoàng như muốn phát khùng lên, mẹ nó biệt danh cái con khỉ, lời giải thích này quá có lệ, hoàn toàn coi hắn là kẻ ngu ư?

"À, Lưu Đại Bảo là biệt danh của ta. " An Lâm thuận miệng nói.

"An... An Lâm? Không phải ngươi tên Lưu Đại Bảo sao?"

Ttrong lòng An Lâm lại rất kinh hãi.

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn đồng thời đối mặt với nhiều Thần Linh Sáng Thế như vậy.

Tận năm Thần Linh Sáng Thế a!

Cộng thêm Đề Na, thì là sáu cái Thần Linh Sáng Thế rồi!

Là cái thế giới gì, mới có thể thai nghén ra nhiều Thần Linh Sáng Thế như vậy? Rốt cuộc thế giới của Đề Na đã kinh khủng đến mức nào rồi?

Còn có, Đề Na là Thần Linh Sáng Thế, bọn họ cũng là Thần Linh Sáng Thế, vì sao bọn họ còn tôn kính với Đề Na như thế, chắc chắn là bọn họ đã biết sự thật về thế giới Kính Thần, bằng cách nào mà Đề Na có thể khiến cho bọn họ cam tâm tình nguyện đi theo?

An Lâm rất khiếp sợ, thật sự rất khiếp sợ.

Bởi vì hắn không nghĩ tới, hết thảy những lời Đề Na nói đều là sự thật, hơn nữa lời của những Thần Linh Sáng Thế này, đều để lộ ra rất nhiều tin tức, những tin tức này thậm chí còn khiến cho hắn có phần hoài nghi...

Dĩ nhiên, khiếp sợ hơn cả chính là Linh Hoàng.

Bọn họ nhìn về phía An Lâm với ánh mắt không giống như lúc trước.

Mấy vị Thần Linh Sáng Thế đêfu nhiệt tình chào hỏi.

"Đông."

"Bái kiến An Lâm thần sử..."

"Trời ạ!"

"Đúng, tồn tại ở thời kỳ thượng cổ, không nghĩ tới hắn vẫn còn sống..."

"Kế tiếp, ta sẽ có một cái nhiệm vụ cho các ngươi, thần sử sẽ ban cho các ngươi một luồng lực lượng, còn chuyện các ngươi sẽ phải làm là..."

Đề Na bắt đầu giao việc cho các Thần Linh Sáng Thế, cũng nói với bọn họ về đối thủ mà bọn họ có khả năng gặp phải, giải thích thật chi tiết và cặn kẹ.

An Lâm vốn còn cho là bọn họ đẽ có ý kiến, hoặc là từ chối.

Nhưng không nghĩ tới, cả năm Thần Linh Sáng Thế, không có một ai lên tiếng từ chối, tất cả đều rất sảng khoái mà đồng ý.

An Lâm bắt đầu vận dụng lực lượng quyền hành, đưa lực lượng hắc ám vào trong thân thể Thần Linh Sáng Thế, bọn họ cảm nhận được lực lượng thiên đạo thuần túy kia, đều cực kỳ hãi hùng và cảm thán.

"Luồng lực lượng này... " Hắc Thạch chăm chú cảm nhận, không nhịn được mà phát ra giọng mũi, "Ưmmm ta rất thích..."

Quả nhiên, đối với Hắc Vũ tộc mà nói, lực lượng hắc ám vô cùng có lực hấp dẫn.

An Lâm biết cho bọn hắn bao nhiêu lực lượng hắc ám, mới có thể làm cho bọn họ hấp thu tất cả kiến thức trong sách trong khoảng thời gian ngắn. Mà cổ luồng lượng này là cực kỳ khổng lồ, nếu như không cách nào thừa nhận, đối phương sẽ bị hắc ám cắn trả và cắn nuốt.

Nhưng mà tất cả năm Thần Linh Sáng Thế này đều không chút tổn hại mà đem hấp thu lực lượng của hắn bản cho!
Bạn cần đăng nhập để bình luận