Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2240: Thực lực chân chính của Đề Na

Bạch Hoàng mới sống lại chưa được vài giây, đã lại bị giết chết.

Lúc này, năm tồn tại ngang trời xuất thế, trong nháy mắt kinh diễm tất cả sinh linh của Thái Sơ Thánh Địa, mấy trăm vạn sinh linh đều nhìn phía chiến đấu ở đằng xa, không biết nên nói cái gì mới tốt.

Vì sao trong lúc bất chợt lại toát ra nhiều sinh linh trâu bò như vậy?

"Đó không phải Tam Sinh Linh, cái tên đứng đầu bảng ở chỗ chúng ta tối nay sao?"

"Trời ạ! Thực tập sinh Lưu Kim mới vừa đạt được danh hiệu cái tên đứng đầu bảng đã đi đánh Bạch Hoàng rồi?"

"Cục đá tròn vo đúng là không nói nhiều."

"Không thể nào, nữ thần Thiên Y của chúng ta sao lại xuất hiện ở nơi này? Ngài không phải là ca sĩ ư, vì sao cũng sẽ đánh nhau với trưởng khu của Thánh Địa?"

Có sinh linh đang chấn động, có sinh linh đang đau lòng. Nhưng không còn gì để nghi ngờ nữa, tối nay nhất định là một một đêm không ngủ rồi, gần như ánh mắt tất cả sinh linh, đều tập trung vào vài đạo thân ảnh ở ngoài màn sáng.

Xong...

Các trưởng khu của các khu khác thấy thế thì đều âm thầm nuốt nước bọt, sợ hãi không thôi.

Lúc này một cái nam tử Chân Ma tộc đã cười ha hả mà xuất hiện ở ngay phía trên Bạch Hoàng, quả đấm ẩn chứa lực lượng thuần túy nhất đánh xuống.

Sau đó đầu đã bị đánh bạo.

"Ngươi không cần biết nữ thần của chúng ta là ai, ngươi chỉ cần biết rằng, ngươi đứng ở bên phía nữ thần Quang Minh, liền là kẻ địch của chúng ta. " Thiên Y nhẹ nhàng vung đuôi cá về phía hư không, rõ ràng vẫn là hư không trống rỗng, nhưng lại xuất hiện gợn sóng ngoài biển rộng.

"Cái tên đứng đầu bảng mới ở khu chúng ta sao đột nhiên lại tranh tài với Bạch Hoàng thế này... " Quy Hoàng ở khu thứ hai nhìn lên trời, ngớ người nói.

Lúc này, Bạch Hoàng lần nữa sống lại.

Bạch Hoàng lại bị giết rồi!

Vào giờ khắc này, Bạch Hoàng cảm thầy bản thân không phải là đang bay, mà là đang bơi ngoài biển, hơn nữa nước biển còn ẩn chứa vô vàn lực lượng bổn nguyên, ngăn hắn di chuyển.

"Các ngươi là ai? Rốt cuộc nữ thần trong miệng các ngươi là ai? " Bạch Hoàng điên cuồng bỏ chạy, vừa chạy còn vừa khí thế mười phần mà đặt câu hỏi.

Trong lòng hắn đột nhiên toát ra một cái ý niệm trong đầu.

Long Hoàng: "Khu của ta nữa."

Bạch Hoàng muốn ngăn cản, lại phát hiện nước biển khiến tốc đố của hắn tụt lại rất chậm.

Linh Ngư Hoàng: " Khu của ta nữa... "

Bọn họ đều không có năng lực sống lại vô hạn như Bạch Hoàng, nếu như bọn họ đối mặt với mấy vị đại lão này, kết quả chỉ có bị giết trong giây lát, trốn cũng trốn không thoát...

" Khu chúng ta cũng thế... " Võ Hoàng khu thứ tư lẩm bẩm nói.

Bọn họ đứng về phía hắn, cũng là đồng đội của hắn a!

Long Hoàng nghĩ tới loại khả năng nào đó, toàn thân run lên: "Chặn hết đường của Thiên Thần Quang Minh? Cái tên Lưu Đại Bảo này lại có thể điều động lực lượng kinh khủng như thế?!"

Bạch Hoàng chết tiệt, sao lại lựa chọn đứng về phía Quang Minh!?

"Bọn họ nói Bạch Hoàng lựa chọn Thiên Thần Quang Minh, có phải là thật không? Nếu như là thật, vậy thì mấy vị này chính là kẻ địch của Thiên Thần Quang Minh đi? Bọn họ có phải là đồng đội của Lưu Đại Bảo không, nữ thần mà bọn họ nhắc tới là ai? " Hồng Hoàng ngơ ngác nói.

Lúc này, trong Thánh Vũ thiên thư các.

"Đây tuyệt đối là một trận chiến đấu có dự mưu! " Ma Hoàng vẻ mặt nghiêm nghị nói.

Quyển sách này mới vừa bị quang minh rửa tội một lượt, hắc ám liền chạy tới cắn nuốt một lần. Quyển sách kia vừa bị hắc ám cắn nuốt một lần, quang minh lại khẩn cấp chạy tới rửa tội một bên. Dĩ nhiên, tình huống thường xảy ra là hắc ám và quang minh va chạm lẫn nhau, ai cũng không để cho đôi phương hấp thu kiến thức của cuốn sách ấy.

Hai bên đều muốn đạt được thiên thư ở trong thời gian nhanh nhất, vì vậy vừa chống lại lực lượng của đối phương, vừa ra sức hấp kiến thức trong sách.

Quang minh và hắc ám đang đang kịch liệt va chạm.

"Loại này tồn tại như bọn họ nhất định sẽ không gạt người ở phương diện này, Bạch Hoàng cũng chấp nhận, thế nên bọn họ cho là đứng ở cùng một cái chiến tuyến... " Ma Hoàng trầm ngâm một hồi lâu, mới mở miệng nói, "Hình như ta hiểu được, vì sao Lưu Đại Bảo muốn chúng ta chờ hắn đến mới tổ chức các đêm hội... "

May là, ngũ đại Sáng Thế của Đề Na ngang trời xuất thế, hoàn mỹ áp chế cái tên Bạch Hoàng kia. Chẳng qua là nữ thần Quang Minh vẫn khiến cho bọn hắn cực kỳ lo lắng...

Bọn họ đều đoán được một loại khả năng.

Đó là có lẽ nữ thần Quang Minh đang ở trong khu một, nói không chừng còn đang ở trong thiên thư các, đang yên lặng tiến hành kế hoạch của nàng...

Trong lòng các khu trưởng đều kinh hãi không dứt, nhưng cũng cảm thấy bản thân hết sức may mắn.

Đúng, ở trong trận chiến đấu, bọn họ đã nghe được Hắc Thạch lên án Bạch Hoàng, mà Bạch Hoàng lại không có phủ nhận, chuyện này rất đáng sợ.

Trừ Bạch Hoàng...

Bao gồm cả một số trưởng khu thái độ không rõ, thật ra thì họ đều sợ Lưu Đại Bảo cũng ôm mục đích không đơn thuần để đến gần thiên thư các mà thôi, chứ không có ai hi vọng Thái Sơ Thánh Địa bị hủy diệt cả.

Hai đại thuộc tính lực lượng so đấu, quang minh vẫn là bên chiếm ưu. Không có biện pháp, lực lượng quang minh là của thiên thần Quang Minh, mà lực lượng hắc ám của Đề Na chỉ là mượn tới.

Nhưng Đề Na cũng có điểm chiếm ưu thế, cô có thể chiếm ưu thế ở phương diên võ lực!

Cấm chế ở thiên thư các tạo ra áp chế với cô yếu hơn với Thiên Thần Quang Minh rấtnhiều, cô có thể đuổi theo Thiên Thần Quang Minh quyết cạn tàu ráo máng. Nhưng Thiên Thần Quang Minh lại không thể vận dụng nhiều lực lượng, bởi dù cô ta được thiên thư các nhận định là người có tư cách, thì vẫn sẽ bị cấm chế công kích!

"Thần Thuật Huyễn Mộng Kính Nhận. " Đề Na khẽ kêu một tiếng, cầm trong tay hai kiếm thanh tựa như ảo mộng, đâm về phía cô gái váy đen ở phía trước, vẽ ra từng đạo trảm kích mờ mịt khó lường.

Thiên Thần Quang Minh chỉ cảm thấy mỗi một lần Đề Na xuất kiếm, kiếm đều sẽ hoàn toàn biến mất tại chỗ, đồng thời xuất hiện những mũi kiếm công kích ở các phương hướng bất đồng.

Rõ ràng là Thiên Thần Quang Minh có thể lấy vĩnh hằng chân thật chi đồng để nhìn thấu vĩnh hằng, nhưng vẫn bị công kích của Đề Na làm cho mê hoặc. Mỗi một lần yêu tinh xuất kiếm đều tựa như bong bóng mộng ảo, không thể đoán không thể bắt, nhưng khi lưỡi kiếm nhẹ nhàng xẹt qua, lại có thể vạch ra một vết máu rất sâu ở trên làn da trắng tuyết của Thiên Thần Quang Minh!

Chỉ chưa đầy một phút, thân thể Thiên Thần Quang Minh đã bị chém ra rất nhiều vết thương, thoạt nhìn cực kỳ chật vật.

An Lâm thấy vậy thì trợn mắt há hốc mồm.

Đây là tiểu tinh linh vô hại mà hắn vẫn tưởng sao?

Quả thực là cường đại đến mức muốn nghịch thiên a!

Boss cuối cùng trong suy nghĩ của hắn, không ngờ lại bị Đề Na bắt nạt thành như vậy, đây thật sự là một loại quan cảm rất kỳ lạ, không hiểu sao đáy lòng lại cảm thấy vô cùng sảng khoái và vui mừng.

Thiên Thần Quang Minh bị ức hiếp mà không thể làm gì, hai tay kết ấn, quang minh hội tụ ở lòng bàn tay, đẩy mạnh về phía tiểu tinh linh trước mắt: "Quang vô hạn phá giới!"

"Thủ trận, danh sách thứ nhất. " Đề Na đặt hai tay ở trước người, một cái tinh linh trận huyền diệu và phức tạp đến ngay cả An Lâm cũng xem không hiểu xuất hiện ở trước người của cô.

Quang minh hóa thành ánh sáng xuyên thấu vô hạn, đâm vào yêu tinh trận, bộc phát ra năng lượng ánh sáng khiến người ta không thể mở mắt.

Lực lượng quang minh xuyên thấu mười phần, nhưng tinh linh trận của Đề Na cũng đã cường đại đến cực điểm, trong khoảng thời gian ngắn quang minh không thể đâm thủng phòng ngự của yêu tinh trận.

Ầm!!!

Đề Na bị lực lượng ánh sáng đáng sợ đẩy lên trên giá sách.

Đại trận cấm chế rung động kịch liệt, bảo vệ các quyển sách một cách hoàn hảo.

"Phốc... " Thiên Thần Quang Minh đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như bị lực lượng gì đó đánh trúng, liên tục rút lui.

Cấm chế của Thiên thư các đã phát động!

Khóe miệng Đề Na cũng rỉ ra máu tươi, cô cũng dùng lực lượng vượt quá quy tắc, nhưng cô bị cắn trả không nghiêm trọng như Thiên Thần Quang Minh.

Mà bây giờ, chính là cơ hội phản công!

Hắc ám bắt đầu lan tràn, nhanh chóng cắn nuốt những quyển sách bị lộ ra sau khi quang minh biến mất!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận