Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2253: Lẻn vào Đông Thiên môn

An Lâm nghĩ như vậy cũng không phải là không có lý.

Thiên Thần Quang Minh bị cấm chế công kích nghiêm trọng nhất, hơn nữa lực lượng rơi vào tình trạng cực kỳ khô kiệt, thậm chí còn nghiêm trọng đến mức tiêu hao bổn nguyên, về phần cuối cùng bị thương tan vỡ âm thanh, lại càng đã suy giảm tới rồi căn nguyên. . .

Từ trên lý luận mà nói.

Thiên Thần Quang Minh bị thương tuyệt đối không thể khôi phục nhanh được như thế.

Đặc biệt là bị An Lâm chém giết, suy giảm tới căn nguyên, vĩnh viễn sẽ không thể khôi phục.

"Không bằng chúng ta đi xem thử một chút? " đáy mắt An Lâm đã hiện lên vẻ nóng lòng muốn thử.

"Ừ, được đó. " Đề Na gật đầu chắc nịch.

Tử Vi Đại Đế thấy dáng vẻ này của một người một tinh linh, vẻ mặt mơ màng nói: "Đi xem thử cái gì? Hai người muốn làm gì?"

An Lâm đi cổ vực Thái Sơ, thật sự đã đả thương nặng Thiên Thần Quang Minh?

Rõ ràng chỉ vừa có một cái cơ hội nhỏ nhoi, mà An Lâm lại đã có thể làm ra một hành động vĩ đại.

"Nhưng cô ta ở cổ vực Thái Sơ bị tôi cùng Đề Na liên thủ đánh cho trọng thương, bây giờ là cơ hội tốt nhất để thừa thắng xông lên! " An Lâm chân thành nói.

Quả thực chính là đồng đội cấp bậc thần thánh.

An Lâm lắc đầu sửa lời: "Cô ta không chỉ hoàn thành việc lột xác, mà còn có thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo."

Tử Vi Đại Đế bày ra vẻ mặt thấy chết không sờn.

An Lâm ánh mắt kiên định, cong khóe miệng nói: "Đi thử xem có tìm cơ hội giết chết Thiên Thần Quang Minh được không."

Tử Vi Đại Đế thật sự không cách nào tưởng tượng, nếu như liên quân Phá Thiên không có An Lâm, thì sẽ thất bại thảm hại đến mức nào, lá bài ẩn và sát chiêu của đối thủ nhiều đến mức khiến cho người ta giận điên lên, nhờ chiến lực vô địch và những chiêu thức thần kỳ của An Lâm, lúc này mới có thể lần lượt phá giải được thế công của kẻ địch. . .

Tử Vi Đại Đế ngẩn ra: "Thế sao cậu còn. . ."

Tử Vi Đại Đế lập tức sợ hết hồn: "Cái gì? Bây giờ cậu muốn chiến đấu với Thiên Thần Quang Minh luôn ư? Không phải là cô ta đã hoàn thành lột xác rồi ư? Cậu xông tới đó như thế . . ."

Sao lại có người đáng tin như thế này chứ. . .

Tử Vi Đại Đế chăm chú gật đầu: "Được, tôi sẽ đi sắp xếp chuẩn bị."

Tử Vi Đại Đế hoàn toàn kinh hãi.

An Lâm và Đề Na ở Thiên Đình đợi chờ màn đêm buông xuống, lúc này mới bay tới hướng đông.

"Cần chúng tôi giúp cái gì không?"

"Không cần, chúng ta đi ám sát, không cần nhiều người như vậy. Các ngươi làm tốt công việc phòng bị, tránh không để những thiên thần còn lại thừa dịp phòng không nhà trống mà vào tiến công giới Cửu Châu là được. " An Lâm cất giọng nói.

Cô đã cùng An Lâm khóa lại với nhau, lúc An Lâm gọi cô, cô sẽ lại chạy đến.

Thiên Thần Quang Minh cũng có thể cảm ứng được Thần Linh Sáng Thế rất dễ dàng.

An Lâm lướt qua Thần Hi thành cao cao, lướt qua Đông Hải mênh mông bát ngát, rốt cuộc cũng đi tới một cái khu vực sương mù rải rác.

Ban đầu hắn dẫn dắt tiểu đội Diệt Thần vào ban đêm, tránh được cảm ứng của Thiên Không và Hải DƯơng, thành công lẻn vào thế giới sinh mệnh.

Cùng lúc đó.

Quyền hành Hắc Ám ở dưới màn đêm có thể phát huy lực lượng càng mạnh, hơn nữa năng lực che giấu hơi thở có thể phát huy đến hiệu quả mạnh nhất.

Năm tồn tại kinh khủng cấp bậc thiên thần, vây quanh một quả cầu ánh sáng, tỏa ra cảm giác cực kỳ cường đại, cảnh giác hết thảy mọi thứ xung quanh.

Mấy ngàn vạn đại quân Thiên Nhân tộc đang bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, duy trì một cái đại trận kinh thiên.

Ở xung quanh tòa Đông Thiên môn cao vút trong mây.

Các Thần Linh Sáng Thế đều có khả năngcảm ứng cực mạnh.

Sương mù ở nơi này cực kỳ dễ khiến cho người ta bị lạc.

Nếu như là người tâm trí không kiên định, đi vào trong màn sương mù này, có thể sẽ vĩnh viễn bị lạc ở chỗ này, không thể thoát khỏi.

Dĩ nhiên, với loại người có ý chí kiên định giống như An Lâm, thì không thể bị lạc bởi màn sương này.

Thế nên, Đề Na bay ngược về thế giới Kính Thần.

Hắn còn sử dụng Hư Thể Huyễn Quyết cho mình, Đề Na cũng sử dụng Diệt Quang Ám Kính cho hắn, có thể tránh khỏi cảm ứng quang tử nhiều nhất có thể.

An Lâm lấy tốc độ cực nhanh bay về phía đại lục Thái Sơ Đông Phương.

Mà An Lâm là cảnh giới Hợp Đạo, không bị ràng buộc của Thần Linh Sáng Thế, giúp hắn có thể hành động càng thêm nhanh chóng và thuận tiện.

Thiên Thần Lượng Độ còn đang phóng ra lực lượng quang minh thuần túy, giả trang Thiên Thần Quang Minh.

Thiên Thần Ô Lam ở một bên, lúc nào cũng không nhịn được mà nhìn về phía quả cầu ánh sáng ở phía sau phương.

Lòng của cô rất sợ hãi, bởi vì cô thấy Thiên Thần Quang Minh trọng thương trở về. Cô vốn tưởng rằng là An Lâm thành công, suy cho cùng Thiên Thần Quang Minh bị thương rất nặng.

Nhưng lúc cô nhìn thấy thanh kiếm trong tay Thiên Thần Quang Minh, cô biết, rất có thể An Lâm đã thất bại. . .

Cái chuyện này rất đáng sợ.

Tình cảnh của cô trở nên cực kỳ nguy hiểm!

Thiên Thần Ô Lam không quên được khi Thiên Thần Quang Minh trở về, ánh mắt của cô ta khi nhìn về phía năm thiên thần bọn họ, đó là ánh mắt buốt lạnh và đầy chăm chú. Nếu không phải cô ta bị thương nặng, nóng lòng muốn khôi phục trạng thái, sợ rằng cô ta sẽ lập tức tiến hành ép hỏi với mấy thiên thần rồi.

Suy cho cùng, chuyện Thiên Thần Quang Minh đi cổ vực Thái Sơ, chỉ có mấy vị thiên thần biết. Mà An Lâm lại trùng hợp xuất hiện ở cổ vực Thái Sơ, nói là trùng hợp, ngay cả chính bản thân Thiên Thần Ô Lam cũng không tin, nhất định là trong trận doanh của Đông Thiên môn có kẻ phản bội . . .

Lỡ đâu Thiên Thần Quang Minh thật sự tra ra là cô gây nên, vậy phải làm thế nào?

Thiên Thần Ô Lam vô cùng u buồn.

Ầy. . .

Tự nhiên bây giờ lại chạy đi chơi hình thức Địa Ngục.

Rõ ràng là chỉ cần nằm chơi thôi cũng có thể "ăn gà".

Tiến sai trận doanh rồi. . .

Hình như cô đã quyết định sai lầm rồi.

An Lâm chết tiệt, An Lâm thối tha, đã báo cho ngươi tin tình báo quan trọng như thế rồi, thế mà ngươi vẫn làm hỏng chuyện, bây giờ ta biết phải làm sao bây giờ, uổng công ta tin tưởng ngươi như thế . . .

Thiên Thần Ô Lam ngăn không được mà nói thầm trong lòng.

"Ô Lam, thoạt nhìn ngươi rất phiền lòng, là đang lo lắng thương thế của Thiên Thần Quang Minh đại nhân sao? " Thiên thần Linh Hoa ngồi ở trên cây quạt màu hồng, cười khanh khách hỏi.

"Đúng vậy, ta rất lo lắng, cô ấy liệu có chết không? " Ô Lam lộ vẻ ưu sầu nói, trong lòng bổ sung một câu, nếu như cô ta không chết, ta nên làm cái gì bây giờ?

"Yên tâm đi, làm sao Thiên Thần Quang Minh chết được? Cô ấy là tồn tại cường đại nhất vĩ đại nhất, chỉ cần thế gian có ánh sáng, là cô ấy có thể vĩnh sinh bất diệt. Coi như là tất cả thiên thần chí cao liên hợp lại, cũng không đánh lại một mình cô ấy! " Thiên thần Linh Hoa hóa thân thành vua nịnh nọt, lớn tiếng tán dương Thiên Thần Quang Minh, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ sùng bái và nóng cháy.

"Cũng đúng! Thiên Thần Quang Minh sẽ vĩnh viễn không thua, cô ấy còn đạt được thanh kiếm tàn phá Thiên Đạo, thực lực nâng cao một bước, nhất định có thể dẫn dắt chúng ta đi tới phía thắng lợi."

Thiên Thần Ô Lam cũng nịnh nọt theo, mặc dù không biết Thiên Thần Quang Minh có thể nghe thấy hay không, nhưng vào lúc này, nịnh nọt là hành động tốt nhất.

Vừa nói, cô vừa đưa mắt nhìn sang bầu trời, mặt lộ vẻ phiền muộn.

Thiên Thần Quang Minh trở nên mạnh hơn. . .

Nghĩ tới đây, Thiên Thần Ô Lam liền cau chặt đôi mày thanh tú.

Cô còn chưa có làm tốt loại giác ngộ này, hơn nữa cô cũng không có bổn sự kia. Một khi chạy trốn, mấy thiên thần khác cũng đuổi theo thì cô phải làm sao bây giờ? Cho dù muốn chạy trốn, cô cũng phải nghĩ ra một phương pháp thích hợp để thuận lợi trốn thoát, chứ không thể mù quáng mà trốn.

Như vậy liền càng không có đường quay về.

Nhưng một khi chạy khỏi nơi này, chính là cô không đánh đã khai rồi.

Cô muốn lập tức chạy khỏi nơi này.

Thiên Thần Ô Lam rất sợ.

Hắc Ám đại nhân thân ái kính yêu của ta ơi. . .

Hạnh phúc nửa đời sau của ta cũng đặt ở trên người ngài đó.

Lúc nào ngài mới có thể không chịu thua kém vì ta đây chứ . . .

Ngài sẽ không bị Thiên Thần Quang Minh làm thịt ở cổ vực Thái Sơ đấy chứ?

Đang lúc này, trong màn sương mù phía trước, đột nhiên có bóng đen đang dần dần tiến tới gần.

Trong bóng tối xuất hiện một đôi mắt, len lén đánh giá mấy vị thiên thần phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận