Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2262: An Lâm Đại Ma Vương đánh tới rồi!

Ba thứ gì đó giống như những tấm lụa dài màu đen rơi xuống Phá Thiên Lưu Ly điện, quấn quanh cánh tay của Tây Lý Nhĩ, Trần Trần, cùng với Cổ Long Đế.

Ba vị thiên tử cũng thành công thành lập liên kết với phá thiên đại trận, trở thành phần tử trung tâm của công cuộc phá thiên.

Ở chỗ này, cho dù Tây Lý Nhĩ ngã xuống, cũng có Trần Trần đứng lên, rồicho dù Trần Trần ngã xuống, cũng có Cổ Long Đế đứng lên, trừ khi toàn bộ thiên tử chết hết, nếu không kế hoạch phá thiên sẽ không dừng lại!

Trường mâu hắc bạch đã đâm thật sâu vào trong Thiên Đạo.

Rõ ràng là thời khắc mặt trời đẹp đẽ dương cao, nhưng bầu trời lại biến thành một mảnh đỏ rực.

Mưa máu tí tắc bắt đầu rơi xuống, mặt đất, một luồng không khí bi thương và thê lương, bắt đầu lan tràn ở trong thiên địa, bất kể là sinh linh nào, cũng cảm nhận được bi ai phát ra từ nội tâm, cứ như thể người mẹ đã thai nghén ra bọn hắn bắt đầu rời đi.

Trần Trần cảm nhận được hết thảy, sắc mặt không có bất kỳ biến hóa nào, mà là chậm rãi bay lên trời cao, lướt qua rồi mái vòm Phá Thiên Lưu Ly điện, giơ chân lên, một cước đá vào bầu trời.

Phá thiên thức thứ hai, Thiên Đạo Nhất Cước!

Mấy ngàn vạn Thiên Nhân tộc đã bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Tây Hải Thiên thuyền lẳng lặng treo ở phía trên Thần Thụ, che khuất bầu trời, khổng lồ đến cực điểm, phóng thích ra chiến lược uy nghiêm thuộc về Tây Hải.

Nghĩ tới đây, các cường giả bang Phá Thiên lại có chút mong đợi.

Kính Thiên Thần, Thiên Thần Lam Nha, Thiên Thần Minh Hà, Thiên Thần Lưu Thể, chia ra đứng ở bốn phía xung quanh đại quân, mơ hồ tạo thành một cái trận đồ nối tiếp, có thể gắt kết tất cả lực lượng lại với nhau, bộc phát ra chiến lực vượt xa cấp bậc thiên thần.

Các cường giả của bang Phá Thiên đều tràn đầy hâm mộ mà nhìn lên bóng dáng đứng trên trời kia. Tồn tại dám đương đầu với Thiên Đạo, vẫn luôn là mấy vị thiên tử kia. . .

Dĩ nhiên, cường đại nhất là bởi vì tất cả binh lực ở chỗ khác đều đã bị tiêu diệt.

Hắn đạp một cước lên vòm trời, dường như muốn đạp phá cả cái thiên địa này.

Đây đã là toàn bộ binh lực Thiên Nhân tộc còn sót lại trên thế giới này..

Nếu như Tây Lý Nhĩ và Trần Trần đều toàn lực buông thả chiến lực thì sẽ cực kỳ kinh khủng, chắc hẳn là bọn họ sẽ sớm được chứng kiến. Lại nói, vị thiên tử thứ ba – An Lâm cũng có thực lực sâu không lường được, không biết hắn có tới Phá Thiên Lưu Ly điện hay không nữa.

Bàn chân kim sắc khổng lồ bắt đầu xuất hiện, đạp cho vết nứt trên vòm trời càng nứt to hơn =.

Thiên Thần Vô Âm chịu trách nhiệm thống ngự tất cả đại quân Thiên Nhân tộc trung tuyến.

Đúng, cục diện đã hoàn toàn điên đảo rồi.

Lúc này, tại khu vực trung tâm biển Bạch Quỳnh.

Bọn họ không còn là bên chiếm cứ ưu thế tuyệt đối nữa, không còn là tồn tại cao cao tại thượng có thể phán quyết cả đại lục Thái Sơ, mà lại trở thành kẻ yếu có thể bị kẻ địch tiêu diệt bất cứ lúc nào.

Nghĩ đến cũng rất khiến cho người ta cảm thán, chiến đấu đến cuối cùng, Tây Hải yếu nhất, lại trở thành quân đoàn cường đại đầy đủ binh lực nhất.

Thiên Nhân tộc đã từng kiêu ngạo đến mức không ai bì nổi, hôm nay chỉ còn lại có mấy ngàn vạn quân đoàn đang kéo dài hơi tàn, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị diệt tận, biết đi đâu mà nói rõ lí lẽ đây?

Không chỉ có đám Thiên Nhân tộc lo nghĩ về vấn đề này, mà ngay cả các thiên thần cũng đều không hiểu.

Trong lòng bọn họ đã tuôn ra vô tận bi thương và lửa giận, bọn họ rất muốn làm gì đó cho ông trời. Nhưng thiên thần chí cao lại chậm chạp không chịu hạ lệnh để cho bọn họ làm gì, giống như là đứa nhỏ sợ hãi run rẩy nép mình trong góc tường.

"Toàn bộ thành viên chú ý!"

Bầu trời bị phá đã càng ngày càng nghiêm trọng.

Thiên Thần Vô Âm tay ôm tỳ bà, nhắm chặt mắt, âm thanh dễ nghe truyền khắp đại quân.

Dưới sự áp chế mạnh mẽ của kẻ địc, bọn họ tựa như ngọn cỏ nhỏ lung lay, nếu như không có kia mấy vị thiên thần chí cao trấn giữ, sợ rằng đã sớm lâm vào tuyệt vọng.

Cột năng lượng màu lam xé mở vòm trời, đâm thẳng tới phương xa, giống một điều luồng năng lượng vĩnh hằng không ngừng lao nhanh, bên trong ẩn chứa năng lượng thần cấp còn thâm thúy mênh mông hơn cả biển rộng!

Tây Hải Thiên thuyền đã ầm ầm nã một pháo về phía Bạch Hồng ở đằng xa.

Tiếng nói mới vừa dứt.

Tất cả Thiên Nhân tộc đều cảm nhận được ông trời đang tức giận và kêu rên.

"Toàn bộ thành viên chú ý!"

"Có lực lượng không xác định đang tới gần!"

"Đại quân tiến vào trạng thái khẩn cấp!"

Tình huống như thế, rốt cuộc là nên lập tức hành động, hay là chờ chết đây?

Tất cả thiên thần đều là biến sắc.

Tốc độ cực nhanh!

Nhưng vào lúc này, bầu trời xa xa đột nhiên có một đạo Bạch Hồng lướt đến.

"Phát bắn vừa rồi, chính là đòn sát thủ của Tây Hải Thiên thuyền, Thần Hải đại pháo? ! " có một số Thiên Nhân tộc Tây Hải thấy một màn như vậy lập tức không nhịn được mà kinh hô lên.

Song, các Thiên Nhân tộc còn chưa thoát khỏi cảm xúc khiếp sợ thì đã thấy một khí nhọn hình lưỡi dao kim sắc lấp la lấp lánh chém đôi nhánh sông thành hai nửa!

Nàng tinh linh xinh đẹp có chút vô thực kia cầm Kính kiếm trong suốt, chắn ở phía trước chàng trai áo trắng kia.

Lúc các Thiên Nhân tộc thấy rõ ràng người tới trước mặt, tất cả đều vào cảm xúc kinh hãi khó có thể tự kiềm chế.

"Là An Lâm! !"

"Xong! Thiên Thần Hắc Ám đánh tới rồi! !"

Rõ ràng chỉ có một hai kẻ địch, đại quân mấy ngàn vạn Thiên Nhân tộc lạo lâm vào trong sợ hãi tuyệt đối, như lâm đại địch, một số Thiên Nhân tộc nhát gan thậm chí còn bị dọa đến mức toàn thân phát run.

An Lâm đã sớm thanh chấn Thiên Nhân tộc. Lực uy hiếp của hắn đối với Thiên Nhân tộc cùng với các thiên thần chí cao, ở cả đại lục Thái Sơ, không ai có thể sánh bằng!

Đúng, hắn chính là kẻ địch cường đại đáng sợ nhất trong mắt các Thiên Nhân tộc.

Thấu kính mờ ảo dao động, hiện lên nắm đấm của Bất Hủ Thiên Nhân, sau đó hiện lên thân thể của nó.

Cô cứ thế vẽ một đường về phía hư không.

Mà Đề Na thì vẫn bình thường tung ra một kiếm.

Một quyền này mang uy thế tựa như thiên thạch rơi xuống, hành tinh va chạm, uy thế kinh khủng tới cực điểm.

Thiên Thần Vô Âm phản ứng nhanh nhất trong tất cả thiên thần, nhanh chóng gẩy đạn tỳ bà trong tay, một Bất Hủ Thiên Nhân khác cầm kiếm, bàn tay nắm thành quả đấm dánh tới phía An Lâm và Đề Na.

An Lâm và Đề Na đã vọt tới trước mặt Bất Hủ Thiên Nhân.

" Đại trận liên hiệp Thiên Nhân tộc cuối cùng, Bất Hủ Thiên Nhân! ! " Vô Âm tay ôm tỳ bà, ngón tay ngọc tinh tế nhanh chóng gẩy dây đàn, đạo âm bắt đầu xuất hiện, mà cái Thiên Nhân tộc thân cao mười vạn trượng kia vô cũng bắt đầu chuyển động theo giai điệu.

Cái thiên nhân ngưng tụ từ mấy ngàn vạn Thiên Nhân tộc này, phóng thích ra khí thế kinh khủng không cách nào tưởng tượng, thậm chí còn tản ra hơi thở bất bại bất hủ vĩnh hằng.

"Thiên Thần Thuật, Lưu Trảm!"

Bất Hủ Thiên Nhân đạp mạnh bước chân, thân hình lập tức di chuyển tới vị trí cách mấy trăm dặm, cả biển Bạch Quỳnh đều bị động tác của nó xé mở thành hai nửa, trong tay ngưng đọng ra một thanh trường đao màu đỏ tím dài cả ngàn dặm, chợt bay tới chém thẳng lên người An Lâm!

An Lâm không nhúc nhích, vẫn duy trì động tác vọt tới phía trước.

Tiểu tinh linh lần nữa chắn trước mặt An Lâm, tay cầm Kính kiếm chém về phía trường đao thể lưu màu đỏ tím kia. Kính kiếm ở trước trường đao che kín bầu trời trông vô cùng nhỏ bé, nhưng một luồng kiếm khí hơi mờ cũng phóng ra từ Kính kiếm chỉ trong nháy mắt, mang theo vô tận uy thế chém trường đao thành hai khúc!

"Làm sao có thể như thế được? Đao của chúng ta cứ thế bị chém hỏng ư?"

Thiên Thần Lưu Thể sắc mặt đại biến: "Đây là công kích có thể sánh ngang với thiên thần quyền hành chí cao a, rốt cuộc cái yêu tinh này có lai lịch thế nào?"

Thời điểm các Thiên Nhân tộc còn chưa kịp phản ứng.

Mấy ngàn vạn Thiên Nhân tộc cùng với mấy vị thiên thần liên hiệp thi triển đại trận phía trước Thần Thụ, ngưng tụ ra một Thiên Nhân tộc có thần thể vô cùng lớn, hai cổ tay lại vẫn hiện lên hai thần hoàn sáng chói đến cực điểm, một cái là thể lưu thần hoàn, một cái là kính thần hoàn.

Tây Hải Thiên thuyền không ngừng nã pháo về phía An Lâm.

Một đám nguyên soái điên cuồng hô to.

"Toàn bộ thành viên chiến đấu, toàn bộ thành viên chiến đấu! !"

"Thiên Thần Hắc Ám đánh tới rồi!"

Đối với Thiên Nhân tộc mà nói, An Lâm chính là đại diện của hủy diệt và tử vong, một cái Đại Ma Vương tuyệt thế đã tàn sát vô số thiên thần và Thiên Nhân tộc! !

Ngay sau đó, vết cắt chỉnh tề xuất hiện ở trên thân thể thiên nhân.

Thiên nhân cao gần mười vạn trượng, bị một kiếm của yêu tinh chém thành hai nửa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận