Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2264: Một mình chiến đấu với ba đại thiên thần chí cao!

Cái đầu bị cắt thành hai nửa cuả Thiên Thần Thiên Không đã bắt đầu khép lại, gầm thét tung song chưởng về phía An Lâm, vô số lưỡi dao lưỡng giới màu lam rơi xuống cứ như thể lưới trời.

An Lâm tung một quyền về phía bầu trời.

Ầm ầm ! ! !

Hư không bị đánh tả tơi ở trong nháy mắt.

Vô số lưỡi dao có thể cắt rách hai giới bắt đầu trở nên vặn vẹo méo mó.

Sau đó chính là âm thanh tựa như pha lê loại vỡ vụn, tất cả lưỡi dao đều biến thành hạt ánh sáng màu lam, hoàn toàn tiêu tán.

"Cái gì. . . " Thiên Thần Thiên Không trừng lớn hai mắt, còn chưa kịp phản ứng, quyền kình đã đánh lên trên mặt của hắn, khiến hắn bay xa mấy ngàn vạn dặm.

"Thiên Thần Thuật, diệt hồn chi hải! " Thiên Thần Hải Dương đột nhiên xuất hiện ở phía dưới An Lâm, đâm kim xoa lên trời.

Ầm! ! !

"Thiên Thần Thuật, điêu linh chi hoa. " một cô gái mặc vộ váy bảy màu đạp chân trên hư không, xoay người khẽ phẩy tay áo, tựa như bông hoa nở rộ, lực lượng sinh mệnh tác dụng ở trong thiên địa, khiến cho không gian xung quanh An Lâm xuất hiện vô số đóa hoa kỳ lạ màu tím, mỗi một cánh hoa, đều là một cảnh tưởng An Lâm bị chết.

Thiên Đạo Nhất Cước!

Thiên Thần Hải Dương cũng bị một cước đá rơi xuống biển Bạch Quỳnh, sau đó bị bàn chân kim sắc khổng lồ đạp mạnh xuống, đập vào mặt đá dưới đáy biển, nham thạch dưới đáy biển cũng bị đạp cho vỡ vụn ! ! !

"Làm sao có thể? " Thiên Thần Hải Dương lộ vẻ mặt khiếp sợ.

Thiên Thần Sinh Mệnh bỗng thấy rởn tóc gáy.

Đại dương đen nhánh đột nhiên xuất hiện ở phía dưới An Lâm, sau đó hiện ra hình hoa sen rồi cụp vào bên trong. Trải khắp đất trời là hàng trăm triệu âm hồn thượng cổ lao ra từ đại dương đen thăm thẳm, sau đó chúng đồng loạt đánh về phía An Lâm, dường như muốn đem cắn xé thần hồn của An Lâm thành vô số mảnh nhỏ ở trong nháy mắt.

Vô cùng vô tận nhân quả, điên cuồng tác dụng ở trên người An Lâm, muốn cho An Lâm chết giống như những hình ảnh kia, ảnh chính trên đóa hoa hình chính là tương lai hiển nhiên của An Lâm.

Lúc này, An Lâm tung một cước về phía dưới.

Nhưng mà, bất kể là cái âm hồn gì, trong nháy mắt nhào tới phía An Lâm, đều tan biến khỏi hư không, hoàn toàn biến thành hư vô, tới bao nhiêu, liền biến mất bấy nhiêu, những thứ âm hồn này hẳn là ngay cả da lông của An Lâm cũng không sờ tới được.

Diệt hồn chi hải bị giẫm nổ.

Nhưng tốc độ nổ tung của quả cầu hắc ám còn nhanh hơn, ngay lập tức đã cắn nuốt những bông hoa nở rộ ở xung quanh, cái gì mà lực lượng nhân quả, lực lượng tử vong, lực lượng sinh mệnh, hết thảy cắn nuốt!

Bàn chân kim sắc ở trong tầm mắt của Thiên Thần Hải Dương càng lúc càng lớn, bất kể âm hồn cường đại cỡ nào, dưới một cước này đều tan thành mây khói, ngay cả diệt hồn chi hải ẩn chứa lực lượng quyền hành chí cao, cũng bị bàn chân khổng lồ kia đạp cho lõm xuống.

Sau đó, hắc ám lại một lần nữa bao phủ thân thể mềm mại của Thiên Thần Sinh Mệnh.

"Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn quyết định tương lai của ta? " An Lâm cười lạnh một tiếng, trong tay ném ra một quả cầu đen, "Ngươi có thể quyết định sinh tử, mà ta, lại có thể quyết định kết cục của các ngươi!"

Cô lập tức liều lĩnh bỏ chạy thật xa.

Rõ ràng đều là thiên thần quyền hành chí cao, sao lại khác nhau lớn như vậy chứ?

Chàng trai áo trắng như tuyết, Thắng Tà đen như mực, thân ảnh của hắn ở trong mắt mấy ngàn vạn Thiên Nhân tộc, đã không thể dùng từ bắt mắt để hình dung, mà là chói mắt, khiến cho các Thiên Nhân tộc hoàn toàn không dám nhìn thẳng.

Lúc này, Thiên Thần Thiên Không nhìn xuống đáy biển.

Thời điểm Hắc ám tản đi, cô gái bị trọng thương thoát lực rơi xuống đại địa, lần này hai chân tuyết trắng thon dài của cô cũng bị hắc ám của An Lâm cắn nuốt mất, máu tươi vương vãi khắp không gian.

" Thực lực của An Lâm quá kinh khủng, cho dù chúng ta liên thủ xuất kích, cũng không cách nào tạo thành thương tổn thực chất đối với An Lâm. . ."

Lịch sử luôn rất khủng khiếp, Thiên Thần Sinh Mệnh lại bị Hắc Ám thần đạo của An Lâm nuốt sống. . .

"Chẳng lẽ là phải dùng Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận ở trên người hắn?"

"Chết tiệt, rõ ràng chúng ta đang suy nghĩ xem nên ngồi núi xem hổ đấu, hay là đi vây sát Phá Thiên trận, sao bây giờ lại biến thành một mình An Lâm vây đánh ba chúng ta thế này?"

"Không chỉ có như thế, nếu cứ tiếp tục như vậy, không biết chúng ta sẽ chết lúc nào . . ."

An Lâm cầm kiếm Thắng Tà trong tay, đứng yên ở trong hư không, nhìn ba vị thiên thần quyền hành chí cao lại bị hắn đánh cho bị thương, lắc đầu nói: "Chỉ đến thế thôi hả?"

Thiên Thần Hải Dương dưới đáy biển nhìn hướng lên bầu trời.

Nữ thần Sinh Mệnh đã ngã xuống khó khăn mở ra hai tròng mắt.

Ba vị chí cao nhìn nhau vào giờ khắc này, vô số suy nghĩ đã va chạm, trao đổi với nhau.

Ba chiêu thôi là đã hoàn toàn áp chế ba vị thiên thần chí cao, chiến lực kiểu gì thế này?

Một yêu tinh bỗng nhiên xuất hiện, chắn phía trước An Lâm, dung kiếm bổ ra lửa đạn. Chỉ cần có cô ở, sẽ không ai có thể quấy rầy người khổng lồ An Lâm của cô làm màu!

Tây Hải Thiên thuyền lại bắn đại pháo tới hướng An Lâm.

Mấy tiếng nổ rung trời vang lên.

"Chúng ta còn có lựa chọn thứ hai à. . ."

Đang ở thời điểm ba thiên thần quyền hành chí cao vẫn còn đang trao đổi, đại ma đầu đã lại bắt đầu chuyển động, đánh về nữ thần Sinh Mệnh.

"Chết tiệt, ta với hắn có ân oán gì ư, tại sao cứ nhằm vào ta suốt thế này? ! " nữ thần Sinh Mệnh cảm giác rất tủi thân, An Lâm đối phó với Thiên Không và Hải Dương là nhất quyền nhất cước, đối phó với cô thì toàn dùng Hắc Ám thần đạo, tại sao lại phải đối đãi đặc biệt với cô như thế?

Thật ra thì đúng là An Lâm cố ý.

An Lâm cảm thấy nữ thần Sinh Mệnh còn chưa đưa ra đạo bản thể cuối cùng, vậy thì hiển nhiên là phải ép đối phương tung ra lá bài ẩn cuối cùng trước, nếu không An Lâm sẽ rất bất an.

"Đợi không nổi nữa rồi! " Thiên Thần Sinh Mệnh nhìn thấy An Lâm đánh tới, thân thể mềm mại run rẩy, gần như là thét lên chói tai, "Vận dụng Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận ở ngay chỗ này ! ! !"

Oong. . .

Trong lúc bất chợt, bầu trời, đại dương, hư không, đều trở ngưng đọng lại.

Chỉ trong nháy mắt, thiên địa tựa như đã dừng hình, nghênh đón màn lột xác nào đó.

Bên trong di tích Tử Tinh.

Hắc bạch trường mâu đã đâm sâu một phần ba vào cái khe nứt trên vòm trời.

"Phá Thiên Tam Thức, Thiên Đạo Nhất Quyền!"

Trần Trần tung một quyền lên vòm trời.

Quyền kình tỏa ra vô tận kim quang phủ kín vòm trời vào giờ khắc này, bầu trời trở nên vặn vẹo.

Cả bầu trời cũng bởi bắt đầu kịch liệt lay động vì một quyền này, cũng không biết có phải là vì bị đè ép không, mà luồng năng lượng màu đen giống như mực nước, bắt đầu chậm rãi chảy xuôi từ trong cái khe, sau đó rơi xuống đại địa.

Những thứ mực nước màu đen này có năng lượng cực kì khủng bố, nhỏ xuóng mặt đất có thể dễ dàng xuyên thủng đại địa thành một cửa động sâu không thấy đáy.

"Thiên Đạo Cửu Kiếp, rốt cuộc đã tới rồi ư. . . " Trần Trần nhìn vòm trời dâng trào hiện vô số mực nước, cái đồng tử trong suốt đầy bình tĩnh hai rốt cuộc đã xuất hiện vẻ ngưng trọng.

Bọn họ muốn phá thiên, thiên cũng sẽ phản kháng, lựa chọn cắn trả, lựa chọn thanh trừ hết thảy uy hiếp có hại. Thời điểm Tử Tinh phá thiên, hắc ám tuyệt đối cắn trả chính là như thế.

Giờ phút này tình huống phát sinh lại không giống với Tử Tinh, bọn họ dùng phương thức này phá thiên, sẽ gặp phải chín loại Thiên Đạo bất đồng cắn trả, muốn thành công phá thiên rồi sáng tạo Thiên Đạo, thì phải hoàn toàn đỡ đương hết những kiếp nạn đổ xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận