Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2271: Thiên nhân hoàn mỹ nhất

"Ồ? Ngươi lại có thể chống đỡ một chưởng của ta mà không ngã? " Đế Nhất có phần kinh ngạc, lại có chút thưởng thức liếc mắt nhìn An Lâm một cái, "Phải biết rằng, mỗi một lần công kích của ta, đều là công kích cấp bậc Thiên Đạo, có thể dễ dàng công kích tới đạo của ngươi. . ."

An Lâm nghe nói như thế, rốt cuộc biết cảm giác quỷ dị kia ở đâu ra.

Đế Nhất cũng không phải là đang khoác lác, một chưởng kia của hắn thật sự đánh trúng Hắc Ám thần đạo của mình. Rõ ràng đạo là cực kỳ hư vô mờ mịt, Đế Nhất lại có thể tốc hành bổn nguyên mà đi công kích, phải là cảnh giới bậc nào mới có thể làm được chuyện này?

"Đừng làm màu, mau đi giết hắn cho ta! " Thiên Thần Hải Dương trên vai trái không nhịn được xen mồm, lên tiếng thúc giục Đế Nhất.

Đế Nhất nhíu nhíu mày: "Nếu không có các ngươi, ta mới thật sự là hoàn mỹ."

"Nếu là không có chúng ta cung cấp năng lượng quyền hành, ngươi ngay cả cơ hội để ra vẻ cũng không có. " Thiên Thần Thiên Không tức giận nói.

Trên gương mặt tuyệt mỹ của Nữ thần Sinh Mệnh ở vị trí trái tim lộ vẻ mặt xin lỗi: "Thật xin lỗi, nếu không phải là đóa hoa vô lượng không trọn vẹn, hắn cũng sẽ không biến thành như vậy. . ."

Đế Nhất vừa nghe, mặt lập tức chìm xuống tới: "Ngươi nói gì? Không trọn vẹn?"

Đế Nhất lắc đầu cười, ngược lại cũng không có ý khinh miệt gì, mà là nhìn mọi thứ đều nhạt nhẽo, thấy mọi chuyện đều là đương nhiên.

Một chưởng này của Đế Nhất rất nhanh, nhưng tốc độ của An Lâm còn nhanh hơn, cuối cùng cũng tránh thoát một chưởng của hắn.

Mũi nhọn hắc ám chạm đến ngực Đế Nhất, đột nhiên như mực nước phát nổ, sau đó chảy xuống.

An Lâm không muốn đón đỡ, lập tức vận dụng thân pháp tránh né, dùng tốc độ nhanh hơn cả lôi đình tiến hành dịch chuyển vị trí, gần như trong nháy mắt đã dịch chuyển cách xa vài trăm dặm.

Lúc này, hắc ám đột nhiên ngưng tụ thành mũi nhọn, chợt đâm tới lồng ngực của hắn, phong mang kinh khủng thậm chí còn làm cho không gian xung quanh cũng bị xé rách thành hỗn độn hỗn tạp!

An Lâm có thể thấy rõ thời điểm lôi đình đánh vào thân thể Đế Nhất, năng lượng bạo liệt lại quỷ dị khuếch tán ra xung quanh tựa như nước chảy, hoàn toàn không có biện pháp tạo thành tổn hại đối với bộ vị kia.

"Không, ngươi là hoàn mỹ, chẳng qua là hoa vô lượng không trọn vẹn, liên quan gì đến Đế Nhất ngươi. " Thiên Thần Sinh Mệnh nghe vậy lập tức lên tiếng sửa lời.

Cái chàng trai Thiên Nhân tộc này có phần kinh ngạc, còn bảo lưu tư thế xuất chưởng, ngước mắt nhìn An Lâm ở phía xa xa.

Xoạt! !

Đế Nhất nghe nói như thế thì thoải mái hơn.

Hắn đạp mạnh bước chân, thân thể lần nữa vọt tới trước mặt An Lâm, lại đưa ra một chưởng.

"Ha hả, ngây thơ a, tưởng mặt chính là nhược điểm của chúng ta ư? " Thiên Thần Sinh Mệnh như đã nhìn thấu ý nghĩ của An Lâm, càng thêm châm chọc mà nở nụ cười.

"Thật sự cho là khiến hắc ám bén nhọn, là ta sẽ bị thương sao? Quá ngây thơ rồi, đối với ta mà nói, chỉ cần ngươi là hắc ám chi đạo, liền không cách nào dùng đạo để thương tổn ta."

"Đừng phí sức lực nữa, Đế Nhất là vô địch. " Thiên Thần Hải Dương đắc ý nói.

Lúc này, mấy đạo tử kim chi lôi xé rách hư không, chợt đánh xuống lồng ngực, trên vai, cùng với trái tim của Đế Nhất.

Trong lòng An Lâm cả kinh, hắn cố ý đổi một loại đạo lực khác để công kích, nhưng vẫn không có hiệu quả? Có thể hóa lỏng tất cả năng lượng đạo lực, vô hiệu hóa sao?

Ầm! ! !

Lúc này, cột sáng lực lượng của trời mà Đế Nhất buông thả đã vọt tới trước mặt An Lâm.

Lồng ngực An Lâm bắt đầu truyền đến cảm giác đau đớn.

Trong lúc bất chợt, lực lượng của trời phát tán ra từ đầu ngón tay, không cách nào hình dung kia là lực lượng khổng lồ bực nào, tia sáng trắng trong nháy mắt đã che phủ thiên địa, cột sáng màu trắng xuyên thấu bóng dáng nhỏ bé kia.

"Thiên Thần Hắc Ám, ngươi có thể đi chết rồi đấy. " Năm ngón tay Đế Nhất đột nhiên biến thành màu đỏ tươi, chụp vào đầu An Lâm.

Đế Nhất vỗ vỗ thân thể tuyết trắng lại tràn đầy co dãn, dường như muốn phủi sạch lực lượng của An Lâm giống như phủi tro bụi, sau đó vươn ra một đầu ngón tay điểm vào hư không.

Khoảnh khắc ấy, An Lâm bất chợt thu tất cả lực lượng vào nội thể, một cái vòng tròn kim sắc xuất hiện ở phía sau, lực lượng ngũ hành bổn nguyên giao hòa bắn ra ra loại lực lượng mới tinh.

Cùng thời khắc đó, cảm giác toàn bộ thiên địa đều nghe theo hiệu lệnh của Đế Nhất, buông thả ra lực lượng giam cầm cực kì khủng bố lại xuất hiện.

Ở một cái chớp mắt này, An Lâm cảm giác không phải là đầu của hắn bị bắt được, mà là Hắc Ám thần đạo của hắn cũng nhanh nếu bị bắt được, một loại cảm giác nguy cơ tử vong cực kỳ mãnh liệt xông lên đầu trong nháy mắt.

An Lâm muốn tránh né, nhưng thân thể đã bị lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đến từ thiên địa giam cầm rồi. Cả thiên địa đều đang nghe theo hiệu lệnh của Đế Nhất, tuân theo ý chí của Đế Nhất để làm việc.

Cả người của hắn tựa như bị cự chùy đụng phải, vô cùng vô tận lực lượng của trời điên cuồng gầm thét trùng kích, ngũ tạng lục phủ cũng bị lực lượng của trời trùng kích xé rách, thân thể lại càng bắn ngược ra xa hơn ngàn dặm.

"Thiên Không. " Đế Nhất khẽ kêu một tiếng, đột nhiên quay đầu nhìn sang vai phải.

Hắn đạp mạnh bước chân, kích động sóng gợn không gian, sải một bước là đi được mấy trăm dặm, tiến hành nhảy vọt qua không gian với tốc độ cực kỳ khoa trương, chỉ chớp mắt đã di chuyển đến trước mặt An Lâm.

An Lâm lập tức vận dụng hắc ám để ngăn cản.

Rất nhanh, lực lượng của trời đã hòa tan toàn bộ hắc ám hộ thể của An Lâm.

Làm cho An Lâm da đầu tê dại là, lực lượng của trời của đối phương lại cũng có đặc tính hòa tan đạo lực, mặc dù không quá rõ ràng, nhưng mà hắc ám thế hóa mặt đất thành một bãi hắc thủy không thể khống chế với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Lực lượng của trời nổ tung ở mặt ngoài An Lâm.

Răng rắc! !

Một tiếng vỡ vụn vang lên.

Con ngươi của Đế Nhất hơi co lại, tay tiếp tục chộp tới phía trước, nhưng mà đầu An Lâm đã chếch khỏi vị trí cũ, công kích của hắn đánh trượt vào khoảng không.

Chạm mặt mà đến là một quả đấm lưu chuyển lực lượng ngũ hành vô cùng khủng khiếp.

Cực hạn năng lượng bổn nguyên, cực hạn động năng, vào giờ khắc này đều hoàn mỹ dung hợp vào chung một chỗ, sau đó rơi vào lồng ngực Đế Nhất trn, đánh cho lồng ngực Đế Nhất ao hãm.

Ầm ầm!

Năng lượng trùng kích chấn động bóp méo thiên địa.

Vẻ mặt Đế Nhất từ kinh ngạc biến thành rung động, từ rung động biến thành vặn vẹo. Cuối cùng, phun một ngụm máu ra ngoài, thân hình cứ như thể đạn pháo bị đánh bay vài trăm dặm.

An Lâm cười nhạt, chân mang lưu phong, lấy tốc độ cực nhanh đuổi theo, quả đấm lần nữa rơi xuống!

Rầm rầm rầm! !

Mỗi một quyền đều ẩn chứa cực hạn lực lượng, đủ để đập một khối đại lục thành phấn vụn.

Cường độ thân thể của Đế Nhất không kém, ít nhất cũng là thiên thần chí cao với trình độ cao nhất, sau khi hắn thoát khỏi sự kinh hãi kịp phản ứng lại, cũng tung ra một chưởng va chạm với quả đấm của An Lâm, mặc dù rất khó khăn, nhưng cũng không phải là hoàn toàn rơi vào thế yếu.

Hai bên cứ một quyền một chưởng đối chiến, tung năng cuồn cuộn bùng nổ cứ như thể một mặt trời đang phát nổ, trong nháy mắt đã phá tan không gian pha trộng bầu trời và nước biển thành từng mảnh rồi.

Thiên địa tái hiện.

An Lâm vừa ra quyền, vừa truyền đến tiếng cười sướng khoái: "Ha ha ha. . . Không phải là có thể hòa tan đạo lực, có thể bắt được đạo lực sao?"

"Lão tử không cần dùng đạo lực đánh với ngươi, ngươi liền không đánh lại ta? Ra vẻ cái gì? Ra vẻ cho ai xem ?"

Đế Nhất cố hết sức để đón đỡn một loại công kích tựa như cuồng phong bạo vũ của An Lâm, hoàn toàn không nghĩ tới đối phương có thể làm như thế này, bị sô số quả đấm đánh cho có chút bối rối.

"Đỡ lấy một chiêu của ta, gấp tám lần · cánh tay Kỳ Lân · siêu Hằng Tinh · Ngũ Hành quyền!"

Trước mắt chợt xuất hiện một đám như long, đánh vào lòng bàn tay của Đế Nhất, khiến lòng bàn tay của hắn gãy lìa cả xương cốt, quyền kình còn chưa dừng, ngay tiếp đó liền đánh vào thân thể Đế Nhất, gầm thét rơi xuống biển Bạch Quỳnh.

"Ầm! ! !"

Biển Bạch Quỳnh nổ mạnh, bọt nước bắt lên cao, xuất hiện một đám mây hơi nước hình nấm vô cùng khổng lồ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận