Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2280: Tinh linh làm cả đại lục kinh diễm

An Lâm, Đề Na, cùng ba đại thiên thần chí cao chiến đấu, hấp dẫn ánh mắt của cả đại lục Thái Sơ.

Phá thiên đại trận khiến toàn thế giới kinh hãi, hành động của bang Phá Thiên bị toàn thế giới chú ý.

Nhưng mà giờ phút này, trận chiến đấu cao cấp nhất thế giới, vẫn bộc phát ở biển Bạch Quỳnh.

Đây là sự vùng vẫy cuối cùng của các thiên thần chí cao, trận quyết chiến cuối cùng của đại quân Thiên Nhân tộc.

Các cường giả Đại lục Thái Sơ, coi như là cácThần Linh Sáng Thế không có tham chiến, cũng đều quăng ánh mắt về hai phía, đó là hai nơi có thể quyết định vận mệnh bọn họ.

Các chủ Đề Na của Linh các ở Tứ Cửu tiên tông, triển hiện thực lực chân chính với thế nhân, với chiến lực vô địch thuộc về Thần Linh Sáng Thế kia, có thể nói cô là Thần Linh Sáng Thế đầu tiên của Tứ Cửu tiên tông.

Thời điểm cô thật sự ra tay, thực sữ làm kinh diễm tát cả sinh linh trên thế gian.

Cái nguyên lực kính thần lạnh thấu xương kia đang lan tỏa, trên bầu trời có một cái thiên kính thần bí thỉnh thoảng đổi chiều trông rất khó lường, lại càng phóng thích ra thần uy Sáng Thế độc tôn thiên địa.

Nhưng là lại không có ngờ tới, chuyện càng chấn động hơn vẫn còn ở phía sau.

"Rất khó nói, thực lực của hắn bị áp chế rất nhiều. " Nữ Oa nhẹ nhàng lắc đầu, nhưng sau khi ngước mắt nhìn về phía trận chiến đấu xa xa, lại có một chút mong chờ.

Nơi xa có từng tiếng nổ vang và va chạm kinh thiên, đối với bọn họ mà nói, đó chính là trống trận, là kèn lệnh chiến đấu, là ánh rạng đông chiếu rọi bọn họ!

Tiểu Hồng Linh đứng ở trên bãi cỏ gần biên giới biển Bạch Quỳnh, tay nhỏ trắng noãn bé nắm lòng bàn tay cô gái, nhìn trận va chạm phía xa, nhỏ giọng hỏi.

Bọn họ biết được có thêm một vị Thần Linh Sáng Thế trấn giữ, tinh thần lại tăng trưởng mấy phần. Những người này không hề hiếu kỳ vì sao yêu tinh là cảnh giới Sáng Thế, bởi Tứ Cửu tiên tông sáng tạo kỳ tích còn thiếu sao?

Nói tới Đề Na, mặt Nữ Oa lại có chút mờ mịt hiếm thấy.

Trận chiến này còn chưa kết thúc, tin tức cũng đã nhanh chóng truyền khắp đại lục Thái Sơ. Các sinh linh bắt đầu lao nhao kinh hô, Tứ Cửu tiên tông quả nhiên còn có lá bài ẩn, quả nhiên nội tình sâu không lường được, thậm chí ngay cả tồn tại cấp bậc truyền thuyết cấp như Thần Linh Sáng Thế cũng có, đây rốt cuộc là cái kiểu tông môn gì thế này?

"Chẳng qua. . . Nếu là có thể thắng, như vậy thì khả năng hắn có thể mang đến hi vọng cho cái thế giới này sẽ càng lớn!"

Có thêm Thần Linh Sáng Thế, hô to câu trâu bò là được rồi!

Nhóm liên quân Phá Thiên đang chiến đấu là hưng phấn nhất.

"Nương nương, ngài nói An Lâm tông chủ có thể đánh thắng cuộc chiến đấu này không?"

Tiểu Hồng Linh nghe vậy ngẩn ra, tò mò cất giọng nói: "Lời này có ý gì?"

Bọn họ vốn tưởng rằng Tứ Cửu tiên tông có thêm một vị Thần Linh Sáng Thế cũng đã đủ chán động rồi.

Nữ Oa chưa trả lời câu hỏi của Tiểu Hồng Linh, nhưng ánh mắt khi nhìn về phía trận chiến đấu ở đằng xa, lại có thêm mấy phần mong chờ đối với tương lai: "Cái yêu tinh kia, nhất định có thể trở thành điểm mấu chốt giúp thay đổi vận mệnh!"

"Cái tiểu tinh linh kia có giúp được hắn không? " Tiểu Hồng Linh không khỏi nắm chặt tay nói.

" Nguyên lực của ta là tự nhiên, cảm thụ rất rõ ràng về phép tắc và nhân quả, có thể thấy được những thứ mà các ngươi nhìn không thấy. Mà ta từ trên người cái tiểu tinh linh kia, ta lại thấy được rất nhiều cảm giác mâu thuẫn. . . " Nữ Oa thì thào lên tiếng.

"Đinh Hiểu Như, anh rốt cuộc có cứu người hay không, anh rốt cuộc có cứu hay không hả? ! " một thiếu nữ có hai cái đồng tử tựa như lưu ly, không ngừng kéo ống tay áo thúc dục chàng trai áo đen trước mặt.

Tiểu Hồng Linh vẻ mặt ngơ ngác, cảm giác đứng cùng những đại lão này ăn dưa, khiến mình cứ như một kẻ bị thiểu năng trí tuệ, cảm giác này cực tệ.

" Y Duẫn. . . không phải là tôi không muốn chiến đấu, mà là chưa tới lúc, phải biết rằng cái yêu tinh kia ra tay không bị Thiên Đạo cắn trả, cũng không có nghĩa là chúng ta ra tay sẽ không bị Thiên Đạo cắn trả a!"

"Đạo Đức Thiên Tôn tiền bối, người nào làm cho ngài đau lòng à? " Tiểu Hồng Linh oai cái đầu hỏi.

" Nếu như bang Phá Thiên phá thiên thất bại, vậy thì tôi sẽ ra tay a. . ."

"Ai. . . Thật là tiểu nữ oa làm cho đau lòng. . . " lúc này, một cái lão giả tiên phong đạo cốt đột nhiên lại xuất hiện ở bên cạnh Nữ Oa, không ngừng lắc đầu.

Nhưng một cái chiến dịch có thể thấy thắng lợi thì sao?

Nếu là một cái chiến dịch chắc chắn phải chết, vậy thì hắn sẽ không tham gia.

Đường đường là vị thần chí cao của Quỷ tộc, giờ phút này lại rất là u buồn, hắn vốn chỉ muốn lo cho thân mình, nhưng mà bây giờ hướng gió từ từ thay đổi, tỷ lệ chiến thắng của bên phá thiên tỷ càng ngày càng cao, An Lâm đã có thể sáng tạo vô hạn kỳ tích rồi, ý định lùi bước của hắn càng trở nên dồn dập.

Đạo Đức Thiên Tôn chưa trả lời, chẳng qua là nhìn trậnchiến đấu phía xa, càng phát ra vẻ xuất thần.

"Tôi chỉ có một lần cơ hội xuất thủ."

Thiếu nữ ngước lên khuôn mặt tinh xảo: "Anh ý lúc nào mới ra tay?"

" Nếu như bang Phá Thiên phá thiên thành công, tôi cũng không cần ra tay."

Trong sơn mạch phía đông bắc biển Bạch Quỳnh.

Chàng trai bị kéo tới có phần phiền lòng, chỉ đành phải lên tiếng giải thích.

"Đừng quên, là An Lâm cho anh cơ hội được trở lại cảnh giới Sáng Thế đấy! !"

"Mau đi cứu người a, đã đánh tới mức này rồi, sao còn không chịu ra tay? !"

Nhưng hắn là Chúc Âm lão tổ, là vị thần chí cao của Quỷ tộc, rõ ràng có hi vọng thắng lợi, nhưng không đánh mà chạy, thì còn gì là thần chí cao nữa ? !

Thế nên Chúc Âm lão tổ tới, đứng xem cuộc chiến khủng khiếp này!

"Thật là không nghĩ tới a, tiểu tinh linh trộm đi minh giới đạo hoa từ Bỉ Ngạn giới của ta trước kia, qua một thời gian ngắn ngủn, đã biến thành Thần Linh Sáng Thế cường đại như thế. . ."

"Còn mạnh hơn cả anh sao? " Lý Y Duẫn ngước mắt hỏi.

"Hừm. . . so với chiến lực mà cô ta thể hiện ra bây giờ mà nói, cô ta mạnh hơn tôi một chút. " Chúc Âm lão tổ nói.

"Trời ơi anh kém cỏi quá đi. " Lý Y Duẫn sờ sờ đầu chàng trai, mặt lộ vẻ đồng tình.

Chúc Âm lão tổ trừng lớn hai mắt: "Không hiểu thì đừng nói nhảm, mặc dù tôi ở đại lục Thái Sơ không phải là Thần Linh Sáng Thế mạnh nhất, nhưng chắc chắn cũng không phải là yếu nhất!"

"Nhưng mà chị Đề Na mới Sáng Thế không bao lâu, đã mạnh hơn anh rồi, chậc chậc. " Lý Y Duẫn nói.

"Thần Linh Sáng Thế không có kẻ yếu, mỗi người đều có vô hạn tiềm lực và khả năng! " Chúc Âm lão tổ tỏ vẻ nghiêm túc nói.

"Nhưng mà chị Đề Na mới Sáng Thế không bao lâu, đã mạnh hơn anh rồi, chậc chậc. " Lý Y Duẫn nói.

"Chắc chắn là Đề Na gặp được cơ duyên đặc biệt nào đó, thế nên lúc này mới lợi hại hơn tôi, nhưng điều đó cũng không thể nói rằng, tôi rất yếu. . . " Chúc Âm lão tổ giãy giụa nói.

"Nhưng mà chị Đề Na mới Sáng Thế không bao lâu, đã mạnh hơn anh rồi, chậc chậc. " Lý Y Duẫn nói.

". . . , " Chúc Âm lão tổ: "Thật xin lỗi, là tôi kém cỏi."

Ngắn ngủi tranh luận, lấy Chúc Âm lão tổ bại trận làm kết thúc.

Hai người lần nữa hướng ánh mắt về phía chiến trường.

Lý Y Duẫn đột nhiên nảy ra một ý nghĩ kỳ lạ: "Hiểu Như, anh nói xem, nếu như Thần Linh Sáng Thế của cả đại lục Thái Sơ đèu ra tay giúp đỡ An Lâm, cuộc chiến đấu này có thể giải quyết trong nháy mắt hay không?"

Đinh Hiểu Như nghe vậy lập tức cười lắc đầu: "Chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra, Thần Linh Sáng Thế bây giờ, có ai là không tiếc mạng? Hiện ở thế cục này, có thể xuất hiện hai ba cái Thần Linh Sáng Thế giúp An Lâm, cũng đã là đại sự khủng khiếp rồi, chứ chẳng mong muốn gì hơn."

Song, lúc này Lý Y Duẫn lại điên cuồng vỗ bả vai Đinh Hiểu Như.

"Anh mau nhìn, bầu trời bên kia, đã hoàn toàn biến thành màu đỏ mực rồi. . ."

Chúc Âm lão tổ nhìn phương hướng thiếu nữ chỉ, con ngươi chợt co rụt lại.

Vị trí An Lâm chiến đấu, đột nhiên có lực lượng bổn nguyên tốc hành kinh khủng phóng lên cao.

Một luồng hơi thở thuộc về Sáng Thế thần uy bắt đầu phủ kín vòm trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận