Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2283: Bái kiến nữ thần đại nhân

Ở trên đại lục bên ngoài biển Bạch Quỳnh, thật ra thì còn có một phần liên quân Thiên Nhân tộc trú đóng.

Bọn họ đã từng lựa chọn quy phụ Thiên Nhân tộc, cũng coi Nhân tộc và bang Phá Thiên cùng các thế lực lớn khác là địch, có khoảng hai ngàn vạn cường giả ở nơi đó, bao gồm lĩnh vực Tạo Hóa, đại địa Hắc Trạch, Tây Phương Long Lâm, cùng với các thế lực mạnh nhất lãnh thổ Hư Linh.

"Năm Thần Linh Sáng Thế, thế nhưng lại có thêm năm Thần Linh Sáng Thế, so với số Thần Linh Sáng Thế ta đã từng gặp trên đời này còn nhiều hơn!"

" Tứ Cửu tiên tông rốt cuộc là cái tông môn gì a, làm sao cứ dăm ba ngày là lại có thể tòi ra một đám cường giả, hơn nữa càng ngày càng khoa trương, nội tình khủng khiếp quá độ, quả thực làm cho bổn vương không rét mà run. . ."

"Hồn Quang Vũ Đế đại nhân, Tam Sinh Linh là Thần Linh Sáng Thế của Hư Linh tộc chúng ta, nếu như hắn tới lãnh thổ Hư Linh chúng ta, không phải làcó thể xưng vương xưng bá, nghiền áp hết thảy. . ."

"Aizzz. . . Chẳng lẽ chúng ta đã thật sự sai lầm rồi sao. . ."

Những cường giả này của đại lục Thái Sơ các, hoặc nhiều hoặc ít đều hiện lên cảm xúc hối hận.

Trận đại quyết chiến này đột nhiên xuất hiện, cao tầng Thiên Nhân tộc khẩn cấp kêu gọi bọn họ đến đây trợ trận, nhưng mà một phần sinh linh đi, một phần sinh linh lại không có đi.

Không ai biết, An Lâm còn có bao nhiêu hậu thủ, Tứ Cửu tiên tông còn có bao nhiêu hậu thủ. . .

Cô thật sự chưa từng thấy tràng diện bực này! !

Thế nên, có một phần sinh linh không có tham chiến, bọn họ lựa chọn ở phía xa lặng yên quan sát cuộc chiến. Giờ phút này, rốt cuộc bọn họ đã thấy được một cảnh tượng kinh thiên động địa, trong lòng thầm cảm thấy có chút may mắn vf chính mình không đi tham chiến, đồng thời tâm trạng cũng trở nên càng thêm phức tạp.

Sắc mặt Nữ Oa cũng từ lạnh nhạt dần dần trở nên khiếp sợ.

Bọn họ không dám cam đoan cuộc chiến đấu này tuyệt đối sẽ thắng.

"Không, cô ta là Sáng Thế đỉnh phong, cũng chưa bước ra một bước kia. " Đạo Đức Thiên Tôn lắc đầu.

Tại sao?

Không phải là cô chưa từng gặp Thần Linh Sáng Thế, mà là chưa từng thấy thế giới do Thần Linh Sáng Thế tạo ra, lại cũng có thể ra đời những Thần Linh Sáng Thế khác.

Đúng, nếu bây giờ lựa chọn chiến đấu vì thiên nhân tộc, như vậy rất có khả năng là tham gia đại quyết chiến chính là đi chịu chết.

Nguyên nhân đã rất rõ ràng.

"Nương nương, An Lâm hắn nhiều rất nhiều trợ thủ, có phải hắn sắp thắng rồi không? " Tiểu Hồng Linh thấy nguyên lực cường hãn trải khắp đất trời, hưng phấn cất giọng nói.

Đạo Đức Thiên Tôn vuốt ria mép, mặt lộ vẻ hồi ức: " Thế giới có thể ra đời Thần Linh Sáng Thế. . . Đúng là có tồn tại một cái thế giới giống như của cô ta, nhưng tồn tại bực này, đã sớm siêu thoát khỏi vũ trụ, đạt tới cấp độ chúng ta không thể tưởng tượng ra được."

Thế lực của Tứ Cửu tiên tông, ở thời điểm đại lục Thái Sơ buông thả quang huy, đã không thể che dấu khỏi bất cứ thế lực nào, coi như là thế lực có Thần Linh Sáng Thế trấn giữ cũng không được. Nó thật sự quá chói mắt, không chỉ chói mắt, mà còn có vẻ rất bí ẩn.

"Vị yêu tinh Đề Na này rất lợi hại, tôi nhìn không thấu cô ta, nhưng tôi biết cô ta thiếu hụt một ít đồ vật, nếu là có thể tìm về đủ, có lẽ cô ta có thể hoàn thành chuyện mà chúng ta cũng không tưởng tượng nổi."

"Thiên Tôn, chẳng lẽ vị kia Đề Na đã là tồn tại phía trên sáng thế? " Nữ Oa khiếp sợ nói.

"Thế giới Kính Thần của cô ta. . . " trên mặt Nữ Oa vẫn tràn đầy rung động và không giải thích được, "Ngài đã thấy thế giới của một Thần Linh Sáng Thế nào có thể cho ra đời thần linh sáng thế chưa? Phải biết rằng, ở phương diện phát triển của những thứ chủng tộc như Linh Ngư tộc, Hắc Vũ tộc, thế giới của cô ta thậm chí còn lợi hại hơn cả đại lục Thái Sơ, chuyện này có ý nghĩa như thế nào, không phải ngài không biết đạo. . ."

"Mặc Ngữ đạo hữu, ngươi cảm thấy tại sao có kẻ thích ăn tào phớ mặn, có kẻ lại thích ăn tào phớ ngọt, căn nguyên của chuyện này là cái gì? " Ngộ Giới giả mở miệng hỏi.

"Mặc Ngữ đạo hữu, Mặc Ngữ đạo hữu. . . Ta là Ngộ Giới giả, rất hứng khởi khi ngươi có thể xuất hiện ở nơi này, chúng ta có thể giao lưu trao đổi không? " cái sinh linh người đá Thạch Thông tộc kia quơ hai tay, cất giọng nói với cự thạch.

Vẫn cứ luôn chìm trong im lặng.

Tiểu Hồng Linh nghe mà con mắt càng ngày càng sáng ngời, cô biết một chuyện, đó chính là Đề Na rất lợi hại, phần thắng của An Lâm lại lớn hơn mấy phần, như vậy là đủ rồi!

Có đôi khi, im lặng chính là đáp án tốt nhất.

"Aizzz. . . " vừa nói, Đạo Đức Thiên Tôn vừa vô thức thở dài một hơi.

Tại trung tâm khu vực chiến đấu, vạn chúng đều chú ý.

Từ đầu tới cuối, tảng đá khổng lồ kia vẫn không hề đáp lại.

"Ta ngộ ra rồi. " Ngộ Giới giả bái một bái với Mặc Ngữ, sau đó mới bắt đầu rời đi.

Một cái người đá cực kỳ khổng lồ, toàn thân phóng thích ra dấu vết năm tháng cổ xưa, đột nhiên xuất hiện bên rìa biển Bạch Quỳnh, trên ngực có hàng vạn hàng nghìn núi sông, giống như ẩn chứa cả một cái thế giới.

Ngộ Giới giả cảm thấy loại im lặng này là có đạo lý, ánh mắt của hắn đột nhiên từ từ trở nên sáng lên, tảng đá tràn đầy hơi thở năm tháng kia đã gột rửa phong trần, giống như đã trở nên có sức sống hơn rồi.

Thần Linh Sáng Thế chủ động tới bắt chuyện, nói gì thì nói cũng phải đáp lại một hai câu, nhưng Mặc Ngữ lựa chọn im lặng, vì sao chứ, hành động này có thâm ý gì?

Ở trong một cái chớp mắt này, Ngộ Giới giả thấy được sự tĩnh lặng muôn đời, thấy được thế gian vạn tượng, thấy được bao dung chúng sinh, động hoặc là bất động, tào phớ mặn và tào phớ ngọt.

Song, tảng đá khổng lồ đè lên Đế Tứ không nói gì, căn bản không thèm điếm xỉa đến hắn.

Mặc Ngữ vẫn không nói gì.

"Ngươi là đang bận chiến đấu, thế nên không cách nào trả lời vấn đề của ta sao? " Ngộ Giới giả tò mò hỏi.

Tảng đá tròn xoe khổng lồ giữ yên lặng, không nói một lời.

Năm Thần Linh Sáng Thế vừa kiêu ngạo vừa chói mắt đến cực điểm, đồng thời cung kính hành lễ đối với cái tiểu tinh linh kia.

Cô gái Hắc Vũ tộc phất tay áo khom người, nhân ngư tràn ngập thần quang nhiều sắc cuốn đuôi cúi đầu, chàng trai ma khí ngập trời dùng một tay vỗ bộ ngực, sinh linh có ba cái đầu nhắm chặt mắt hiện ra thần quang, tảng đá im lặng không nói hiện lên thần phù văn hân hoan nhảy nhót. . .

"Hắc Thạch."

"Thiên Y."

"Lưu Kim."

"Tam Sinh Linh."

"Cộp."

"Bái kiến nữ thần đại nhân!"

"Gặp qua thần sử đại nhân."

Sự tôn kính của các Thần Linh Sáng Thế là phát ra từ nội tâm, cảnh tượng năm tồn tại đỉnh phong hành lễ, đã khắc rất sâu ở trong đầu các sinh linh.

Là tồn tại vĩ đại đến mức nào, mới có thể làm cho tồn tại cấp bậc truyền thuyết cũng phải chân thành tha thiết mà cúi đầu như thế này?

Bọn họ biết, cái hình ảnh này, sẽ vĩnh viễn lưu truyền trên thế gian.

"Mọi người không cần đa lễ. " Đề Na cười khanh khách nói, một bộ dáng vẻ đáng yêu thuần khiết, nói, "Bây giờ chúng ta hãy cùng lấy nhiều khi ít đi."

"Vâng!"

"Tuân lệnh, nữ thần đại nhân!"

"Quần đấu! Quần đấu! !"

Các Thần Linh Sáng Thế đều rất kích động.

Lúc này, đột nhiên có luồng lực lượng cực lớn đến khó có thể tưởng tượng phóng lên trời cao.

Ầm! ! !

Cột sáng thuần trắng khiến tảng đá đè dưới biển tung bay!

Đế Tứ nổi giận gầm lên một tiếng, cuốn lên uy năng của cả biển Bạch Quỳnh không ngừng oanh kích cự thạch, đánh bay cự thạch khổng lồ tựa như một cái hành tinh từ dưới đáy biển lên trên trời.

Dưới đáy cự thạch xuất hiện vô số vết nứt, nguyên khí đại lục màu vàng đất trên vòm trời cũng xuất hiện rất nhiều vết nứt nẻ, hiển nhiên là cũng đã bị trùng kích rất mạnh.

"Chỉ là một vĩnh hằng chi thạch cấp bậc Đại Thế Giới, mà muốn đè sập ta ư? Nằm mơ đi! " Đế Tứ phóng lên cao, mặc dù chật vật, nhưng mà ý chí chiến đấu lại cực kỳ dâng cao.

Hắn mới vừa bay lên trời cao, liền thấy rất nhiều đôi mắt lóe ra ánh sáng đang nhìn mình chằm chằm. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận