Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2284: Thật sự lấy nhiều khi ít

Khí thế dũng cảm của Đế Tứ còn chưa vùng lên được bao nhiêu, đã bị vài luồng khí thế liên tiếp đè xuống. Trong những thứ khí thế cường hãn này có khí thế của năm vị Thần Linh Sáng Thế, cũng có khí thế của An Lâm và Đề Na.

An Lâm đã vọt tới trước mặt Đế Tứ, vòng vàng chuyển động phía sau đã hóa thành tàn ảnh, quả đấm bộc phát ra ngũ hành bổn nguyên dung hợp ra lực lượng mới đập tới trước mặt Đế Tứ.

"Điêu linh phá bại! " Đế Tứ thét giận vung chùy đánh vào quả đấm của An Lâm, song phương va chạm dữ dội, tạo thành một cái lỗ hổng tối tăm ở trên hư không.

Tiếp đó, yêu tinh kia lại xuất hiện, cô vẫn luôn xảo quyệt như thế, thanh kiếm thế giới Kính Thần dễ dàng xé rách phòng ngự lực lượng của trời của Đế Tứ.

Đế Tứ phản ứng cực nhanh, Hải DƯơng Thiên Chuy vẽ ra một độ cung vặn vẹo, đã bổ vào kiếm của Đề Na tạo thành một cái độ cung khác.

Nhưng cũng tại lúc này, thần thương màu trắng bạc đâm tới từ bên cạnh.

Đế Tứ lắc người, hiểm hiểm tránh được nhát đâm này, ai ngờ ngân bạch thần thương lại đổi hướng đâm xuống phía dưới, cắm chặt vào vai của Đế Tứ.

Ầm! ! !

"Cút! " Đế Tứ quát lên một tiếng, tung chân đá vào tảng đá kia, quyền hành thiên không cùng lực lượng của trời dung hợp hoàn mỹ vào giờ khắc này, tạo thành uy năng tối cao có thể lập tức nghiền nát cả một thế giới.

Một kích kia của Đế Tứ dùng không ít khí lực.

Đế Tứ cảm giác toàn tâm đau đớn đến mức khó có thể hình dung, tay trái lại hóa thành một vũng máu, ngay cả Hải Dương Thiên Chuy cũng rơi xuống biển rộng.

Thân thể Mặc Ngữ bị một phát đá khiến cho xuất hiện vô số vết nứt, trước mặt còn xuất hiên một cái lỗ hõm rất lớn, cả thân hình khổng lồ nhanh chóng bay về sau, hệt như một quả bóng bị đá bay, một cú đá liền bay xa hơn vạn dặm.

Lúc này, một đôi môi nhẹ nhãng phun ra bong bóng huyễn sắc.

Đang lúc này, một thằng bé ba đầu u màu lục đã há hốc miệng ra.

Thương mang vô cực, chấn động hoàn vũ.

Tạo thành hậu quả chính là ngân thương trên vai điên cuồng ép xuống, thân hình không chịu được mà rơi xuống phía dưới, xuống Địa Ngục Ma Quang Đao Trận mà Lưu Kim đã sớm bố trí, vô số ánh đao huyết sắc khủng khiếp giơ lên vào giờ khắc này, sau đó cứ như thể đóa huyết liên cụp lại, điên cuồng xé rách phòng ngự của Đế Tứ.

Bong bóng kia tựa như ảo mộng, ngay lập tức đã bao kín tay trái của Đế Tứ, cái phương thức dịch chuyển này vượt qua cả bước nhảy duy độ không gian, phảng phất như là gắn kết với sinh mệnh của Đế Tứ, trong nháy mắt đã gắn liền với tay trái của Đế Tứ.

"A a a. . . " mặt Thiên Thần Hải Dương bị đâm nát, đau đến kêu la không ngừng.

Ầm! ! !

"Đọa linh kiếm!"

Lúc này, tảng đá tròn xoe ẩn chứa uy năng còn đáng sợ hơn cả một cái hành tinh chợt chạm mặt đập tới, còn chưa đánh vào người, phạm vi hơn ngàn dặm hư không cũng đã vặn vẹo.

"Vẫn cực thương kiếm!"

Đế Tứ mới ngưng tụ lực lượng của trời để tạo ra tường ốp phòng ngự xong, thì đã bị xé tan tành dưới cái đao trận này. Chẳng qua phòng ngự của hắn cũng rất cường hãn, sau khi đao trận xé rách phòng ngự của hắn, đao uy còn sót lại chém lên thân thể Đế Tứ, thế mà lại bộc phát ra âm thanh thần khí va chạm, không cách nào phá vỡ phòng ngự của hắn.

"Phệ hồn thiểm kiếm!"

Đế Tứ là rất mạnh, thậm chí có thể kháng trụ công kích do An Lâm và Đề Na liên hiệp. Nhưng hai người kia liên thủ công kích, cũng đã khiến hắn tiến tới gần một cái điểm giới hạn rồi, nếu như lại xuất hiện thêm một Thần Linh Sáng Thế nữa thì sao? Còn có thể chống đỡ được thên không đây? Nếu như nói liều cái mạng già có thể đỡ được, thế lại xuất hiện thêm một Thần Linh Sáng Thế thì sao?

Toàn bộ thân thể Đế Tứ hóa thành mặt trời rơi xuống, bị vô tận dương hỏa thiêu đốt.

Khó khăn lắm mới dùng Hải Dương và Thiên Không để đánh bay Hắc Thạch, loại bỏ ba thanh kiếm cắm trên người, thương thế còn chưa kịp khép lại, eo ếch đã bị Đề Na đâm một kiếm.

Một thanh kiếm màu u lục chui ra từ miệng của cái đấu ở giữa, trong nháy mắt liền đâm vào bụng của Đế Tứ, năng lực ăn mòn vô hạn, đang nhanh chóng khiến cho sinh mệnh, vật chất, năng lượng rồi đến đạo cảnh của hắn nhanh chóng bị sa đọa và hủ hóa.

Thân thể Đế Tứ bị đánh cho vặn vẹo, hắn điên cuồng phản kháng, nhưng bị An Lâm Gặp chiêu triết chiêu, đồng thời, công kích của năm vị Thần Linh Sáng Thế còn lại cũng phủ xuống.

Một thanh hắc kiếm ẩn chứa hàng tỉ ác quỷ chui ra từ miệng của cái đầu bên trái, nhanh chóng xỏ xuyên qua đầu của Đế Tứ, trong nháy mắt thần hồn của Đế Tứ bắt đầu bị hàng tỉ ác quỷ cắn xé!

Sự cân bằng vi diệu kia đã bị đánh vỡ.

Từng chiêu thuật pháp thay nhau tàn phá, làm cho Đế Tứ và ba đại thiên thần chí cao sâu sắc cảm nhận được, cái gì mới thật sự gọi là lấy nhiều khi ít. Đế Tứ và ba đại thiên thần chí cao ở trên người hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, chỉ có thể thừa nhận đủ kiểu hành hạ.

Ngân thương diệu không, ma đao tung hoành, lưu thủy thực cốt, mị ảnh vô tung, cự thạch liệt thiên.

Một thanh kiếm sáng bóng phiếm ánh hoàng hôn chui ra từ miệng của cái đầu bên phải, lúc xẹt qua hư không cứ như thể Thất Nguyệt Lưu Hỏa, vừa sáng lạng thê mỹ, lại có vẻ bao la hùng vĩ khó tả, ở thời điểm nó đâm trúng thân thể Đế Tứ, liền hóa thành vô cùng vô tận liệt diễm, điên cuồng đốt cháy thân thể đối phương.

Đế Tứ còn chưa kịp cắt thịt, quả đấm của An Lâm đã hung hăng rơi vào trên mặt của hắn, ngay sau đó chính là quả đấm hung hãn như gió dữ dội rơi xuống.

Rầm rầm rầm! !

"A a a. . ."

Mọi thứ phát sinh quá là nhanh, tất cả cường giả liên thủ, phối hợp gần như là không có bất kỳ một khe hở nào, cái loại ăn ý này hoàn toàn tự nhiên, giống như là đã trải qua vô số lần luyện tập.

Giao chiến vừa bắt đầu, Đế Tứ đã rơi vào tuyệt cảnh.

Đế Tứ lấy phải làm như thế nào để ngăn chặn nhiều Thần Linh Sáng Thế vây đánh như vậy?

Tàn khốc là, bây giờ không phải chỉ thêm một hai Thần Linh Sáng Thế, mà là tận năm Thần Linh Sáng Thế a! !

Bây giờ là giai đoạn bị bạo ngược!

"Sinh Mệnh, Sinh Mệnh! Mau giúp ta khôi phục thương thế! " Đế Tứ gần như quát lên.

Thân thể của hắn lóe lên lục quang, điên cuồng tu bổ thương thế, nhưng mà mới thương thế gia tăng so với tu bổ thương thế tốc độ muốn nhanh hơn nhiều lắm.

Từng đạo pháp ngưng tụ từ nguyên lực Sáng Thế cao thâm cường hãn, mãnh liệt xông đến, không ngừng đánh thẳng vào thiên nhân thể đã bị tàn phá của hắn.

Một cái Thần Linh Sáng Thế bị đả thương, thì lập tức sẽ có hai Thần Linh Sáng Thế nhào đầu về phía trước. Khó khăn lắm mới ngăn cản được hai Thần Linh Sáng Thế giáp công, Đề Na lại sẽ ở một bên ra tay như sấm sét, kiếm kiếm trí mạng.

Đế Tứ rất tuyệt vọng phát hiện, hắn căn bản không cách nào ứng phó với nhiều cường giả quần đấu như vậy, bất kể lựa chọn loại phương thức nào, thì vẫn chỉ rơi vào một kết cục.

"Làm sao bây giờ, còn tiếp tục như vậy, ta sẽ chết mất. . . " Đế Tứ không ngừng rút lui, kéo thân thể đã bị tàn phá đến mức cực kỳ suy yếu mà cất giọng nói.

Cái thể xác hoàn mỹ kia, giờ phút này đã chặt đứt một cái cánh tay và một cái bắp đùi, đồng thời đầu đã bị Đề Na đâm một kiếm, viên bi kính thần tiến sâu vào đầu, đồng thời còn có nhiều loại trạng thái chí tử của Thần Linh Sáng Thế như nguyền rủa hủ bại, thiêu huyết ma khí, dịch hóa đạo cảnh.

Loại thương thế này, nếu là Thần Linh Sáng Thế bình thường thì không biết đã sớm chết không biết bao nhiêu lần, mặc dù bây giờ còn có thể đánh, nhưng mà chiến lực đã càng ngày càng suy yếu, hoàn toàn không thể bù được. . .

Ba đại thiên thần chí cao cực kỳ tuyệt vọng.

Nữ thần Sinh Mệnh vô cùng coi trọng Đế Tứ, chỉ muốn chơi cái nick này, nhưng mà An Lâm và Đề Na cứ ép cô phải xóa nick, mà cô căn bản không nghĩ ra được cách nào khác để ngăn cản.

Quá đau lòng, quá đắng cay!

Tại sao lúc ấy lại miệng tiện chứ, tại sao lại dám nói là "Không sợ lấy nhiều khi ít " chứ?

Bây giờ thì tốt rồi, vốn là hai đánh một lấy nhiều khi ít.

Bây giờ biến thành bảy đánh một rồi. . .

Bọn họ chịu ngược đãi ở trong vô tận thống khổ và hành hạ, khắc sâu cảm nhận được cái thế lực kinh khủng của An Lâm, ba đại chí cao vẫn luôn tràn đầy tự tin đối với trận chiến này cũng bắt đầu cảm thấy suy sụp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận