Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2301: Hoa Gian Vũ

Đế Ngũ cảm giác mình đã thật sự gặp phải tuyệt cảnh.

Cái vẻ hờ hững khi đối mặt với An Lâm và Đề Na đã hoàn toàn không thấy.

Thay vào đó là sự nghiêm trọng chưa từng thấy, cùng với một tia tuyệt vọng như có như không. Sự tuyệt vọng kia là vì nhìn thấy An Lâm không ngừng cắn dược.

An Lâm sao chép năng lực của hắn, đánh Đế Ngũ với chiến lược trường kỳ khiến hắn còn không kịp thở.

Ngũ Linh Tuyệt Thiên sát trận thật sự quá kinh khủng, Chấn Kim chi Hổ, Huyền Thủy chi Quy, cùng với Viêm chi Chu Tước, chịu trách nhiệm chủ công. Thanh Mộc chi Long và Đại Địa Kỳ Lân chịu trách nhiệm kiềm chế và trói buộc.

Bộ trận pháp này vừa có chức năng trói buộc lại vừa có thể dịch chuyển, hơn nữa An Lâm còn liên tục cắn dược hồi mana vô hạn, Đế Ngũ lấy cái gì để thắng?

Càng đừng nói, còn có một Đề Na bất cứ khi nào cũng có thể cho hắn một kích trí mạng.

Đế Ngũ lần nữa cảm nhận được nỗi sợ hãi khi bị kẻ địch lấy nhiều khi ít.

Đám mây trên vòm trời như bị hỏa thiêu như, một mảnh máu đỏ, cảnh tượng đó không chỉ xuất hiện ở biển Bạch Quỳnh, mà còn xuất hiện ở khắp tất cả các khu vực ở đại lục Thái Sơ.

Có lẽ đây chính là ám chỉ của thiên đạo cho thế gian.

Cuộc chiến đấu giữa họ sẽ nhanh chóng hạ màn!

Khe nứt màu đen là vết thương, mây đỏ là máu.

Thương thế của Đế Ngũ đang không ngừng tăng thêm, dùng quyền hành Sinh Mệnh để khôi phục thương thế với tần số nhanh như vậy, kết quả là, Thiên Thần Sinh Mệnh càng ngày càng mỏi mệt , tốc độ khôi phục thương thế càng ngày càng chậm.

Thần Linh Sáng Thế lại đã chiến đấu đến mức cao trào nhiệt huyết nhất!

Tam đại chí cao thật sự hết đường xoay sở trước tình cảnh này, chỉ có thể trốn trốn trốn!

Nhưng chuyện đã phát triển đến nước này, các sinh linh của đại lục Thái Sơ, đặc biệt là các Nhân tộc, vì sinh tồn, cũng chỉ có thể đi trên con đường đánh một trận tử chiến.

Cứ tiếp tục như vậy, thì sẽ chẳng cầm cự nổi một canh giờ.

An Lâm khống chế trận pháp không ngừng vây khốn, vừa truy kích vừa ngược đãi!

Mà từng khe nứt dữ tợn lan tràn kia, giống như là vết thương của trời.

"Chuyện gì xảy ra? Cả ba đều là thật? Có thuật pháp đáng sợ như vậy, vì sao bây giờ mới dùng đến? " sắc mặt Hoa Thần Nữ trở nên tái nhợt hơn mấy phần, Tam Sinh Linh trước mắt biến thành ba đứa nhóc màu u lục, làm cho cô cảm thấy mức độ nguy hiểm không chỉ dừng lại ở mức gấp ba.

Lúc này, mặt trời đã dần dần hạ xuống.

Địa Ngục Khuyển tại tạo lại cái đâu, hai móng hãm sâu vào hư không, thấp giọng gầm gừ, biểu đạt sự kiêng kỵ và địch ý.

Đế Ngũ đã chiến đấu đến mức cực hạn.

Tam Sinh Linh chia ra thành ba đứa trẻ độc lập, bọn họ giống như là nhân bản, bề ngoài giống nhau như đúc, hơi thở giống nhau như đúc, ngay cả tu vi cũng giống nhau như đúc.

Mùi hoa mặc dù trí mạng, nhưng ảo cảnh của nó lại có thể lấy phương thức đặc biệt để bồi bổ cho sinh linh còn sống, đó cũng chính là lí do vì sao gần như không có có sinh mệnh nài có thể chống cự lại loại hấp dẫn này.

Một ngửi thấy nhân gian, hai ngửi thấy thiên đường, coi như là tu sĩ có tu vi cường đại, ngửi thấy mùi hoa này, liền sẽ muốn đắm chìm trong nó. Rồi một giây sau, sẽ khô héo theo cánh hoa, sự sống cũng sẽ đi về phía chung kết.

Một trong ba cậu bé đột nhiên xoay đầu 180°, trừng mắt nhìn về phía Địa Ngục Khuyển, vươn hai tay tóm lấy lưỡi hái, ngăn chặn lưỡi hái bổ tới!

Trên bầu trời, bách hoa dù xoay tròn càng nhanh hơn, tốc độ mưa hoa rơi xuống cũng nhanh hơn.

Ầm! !

"Hoa Gian Vũ, muôn hoa khoe sắc! " hai cái đồng tử của Hoa Thần Nữ đột nhiên biến thành màu hồng, dáng người yểu điệu đong đưa, nhảy múa giữa mưa hoa đầy trời.

Hoa Thần Nữ biến hóa sắc mặt, vung ống tay áo, hàng vạn hàng nghìn cánh hoa đã sớm tụ lực hóa thành khí nhọn hình lưỡi dao sắc bén ngay lập tức chém qua hàng vạn hàng nghìn mét, cắt đứt thân thể của của ba cậu bé thành vô số đoạn!

Địa Ngục Khuyển giống như là bị hỏa thiêu, nhanh chóng tránh thoát trói buộc của cậu bé, nằm xuống lăn lộn gào thét vì đau đớn, muốn dập tắt ngọn lửa.

Hai bàn tay của cậu bé bùng lên nguyên lực màu u lục, Huyết Liêm đao lan tràn dọc theo thân thể Địa Ngục Khuyển, nháy mắt liền bao trùm toàn thân Địa Ngục Khuyển.

Những cánh hoa kia, dưới sự dẫn dắt của Hoa Thần Nữ, bay múa theo cô ta, mùi hoa kỳ dị tràn ngập ở khắp không gian, ẩn chứa hiệu quả trí huyễn cực kì khủng bố.

"Đừng dùng mấy cái chiêu thức không thích hợp với thiếu nhi như thế chứ."

"Phải biết rằng. . ."

"Chúng ta vẫn còn là trẻ con đáy."

Đây là một kiểu chết rất dịu dàng.

Nhưng trong nháy mắt lưỡi hái cắt trúng ba cậu bé.

Khoảnh khắc mùi hoa hiện ra, trong mắt ba cậu bé Tam Sinh Linh vẻ chợt lóe lên sự hoảng hốt. Đang lúc này, Địa Ngục Khuyển đã hóa thành một mũi nhọn đánh tới, hai móng biến thành lưỡi hái khổng lồ chảy máu đầm đìa, vồ về phía ba cậu bé kia!

Mùi hoa rất mỹ diệu, tuyệt đẹp, tựa như một cái hậu cung, mỹ nữ oanh oanh yến yến, ai mà nỡ bỏ qua loại trải nghiệm này? Không muốn bỏ qua, thì đồng nghĩa với việc sẽ đi về phía chung kết của cuộc đời.

Hoa Gian Vũ, Thuấn Sát!

Công kích của Hoa Thần Nữ vẫn rất là đáng sợ, ít nhất là có thể phá vỡ nguyên lực hộ thể của Tam Sinh Linh, chém thể xác của đối phương thành vô số khúc thịt với đủ kích thước lớn nhỏ.

"Thành công chưa? " Hoa Thần Nữ khẩn trương nói.

Địa Ngục Khuyển " Ẳng ẳng ẳng ẳng " đáp lời, rốt cuộc cũng đã dập tắt được năng lượng nguyên lực của Tam Sinh Linh, sau đó liền thấy Tam Sinh Linh bị chém thành vô số đoạn, khẩn trương mà " Gâu gâu gâu gâu " kêu lên.

Hoa Thần Nữ nghe thấy tiếng kêu, lông mày đen nhẹ nhàng nhăn mày, trong lòng biết vẫn chưa được, tiếp tục khiêu vũ, nhón gót sen, hai tay chạm vào trước ngực, một đóa Bỉ Ngạn Hoa bùng lên ngọn lửa màu lam nhanh chóng nở rộ ở trước người.

"Đi đi, tinh lọc vạn vật trên thế gian."

Hoa Thần Nữ cưỡi Lam Hỏa Bỉ Ngạn Hoa, bay về phía Tam Sinh Linh, Bỉ Ngạn Hoa phóng ra ngọn lửa màu lam nhanh chóng lan tràn, gần như sắp nuốt hết thân thể Tam Sinh Linh, nó có lực lượng xuyên thấu thần hồn cực mạnh, có thể đốt cháy được Tam Sinh Linh!

Quả nhiên, Tam Sinh Linh đã bị cắt thành nhiều mảnh đang vặn vẹo kịch liệt bởi Bỉ Ngạn Hoa Hỏa, như đang thống khổ giãy giụa.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trên mặt Hoa Thần Nữ tiếp tục hiện lên vẻ khiếp sợ.

Cô phát hiện những khối thịt đang vặn vẹo kia lại dần tạo thành dáng vẻ của Tam Sinh Linh, vô số khối thịt, biến thành vô số người tí hon, bọn chúng cùng nở nụ cười lạnh lùng nhìn Hoa Thần Nữ.

Tiếng cười hết sức quỷ dị.

Hoa Thần Nữ không chút nghĩ ngợi, bắt đầu lập tức rút về phía sau.

Nhưng tốc độ đuổi theo của Tam Sinh Linh nhanh hơn, vô số Tam Sinh Linh, nhe răng cười đánh về phía cô gái kia, giống như là một đám châu chấu nhảy nhót loạn xạ.

"Hoa Gian Vũ, Thuấn Sát! " thiếu nữ lắc lư vòng mảnh khảnh eo, ống tay áo như long, dẫn dắt hàng tỉ cánh hoa chém về phía Tam Sinh Linh!

Sau đó, Hoa Thần Nữ thấy trong miệng Địa Ngục Khuyển, có khuôn mặt của một đứa bé mỉm cười đối diện cô. . .

Tam Sinh Linh bị vô cùng vô tận cánh hoa nuốt sống.

Những cánh hoa cuồng bạo sắc bén kia, có thể chém hết đám người tí hon thành vô số hạt vụn!

Hoa Thần Nữ vì một chiêu này phải vận dụng đại lượng lực lượng, lúc này cô ta đang thở hổn hển, ánh mắt có phần mệt mỏi nhìn biển hoa trước mắt.

Cho đến khi xác nhận sự tồn tại của Tam Sinh Linh đã hoàn toàn bị cô quét đi, cô mới lộ ra nụ cười nhàn nhạt, vung tay áo lên, cánh hoa tản đi.

Phía trên hư không chẳng còn vật gì.

Quả nhiên, sự tồn tại của Tam Sinh Linh đã bị quét sạch, ngay cả Địa Ngục Khuyển có khả năng cảm nhận mạnh nhất, cũng không gầm gừ nữa.

Địa Ngục Khuyển vui mừng chạy đến trước mặt Hoa Thần Nữ trước vung đuôi.

Hoa Thần Nữ chiến thắng, tâm trạng cũng không tệ, có chút thân mật xoa đầu Địa Ngục Khuyển.

Địa Ngục Khuyển vui vẻ sủa "gâu gâu " hai tiếng.

Cuồng hoa như đao, sát khí như hải!
Bạn cần đăng nhập để bình luận