Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2308: Lấy một địch ba

"Nó ngã rồi!"

"Mau tránh ra!"

Lâm và Kiếm Nữ cả kinh, đều né tránh sang một bên.

"Trốn cái rắm, xem ta đập nát nó! " Vũ Nhân khua hai cánh tay lên, tung một quyền về phái tảng đá kỳ quái rơi xuống từ trên bầu trời!

Ầm! !

Quyền kình hủy thiên diệt địa nổ tung.

Quả đấm của Vũ Nhân trùng kính tới, giống như là đụng phải cái sự vật gì cứng rắn khổng lồ đến mức không thể tưởng tượng nổi, không chỉ có không đánh vỡ được tảng đá, mà lực lượng phản chấn còn khiến xương tay của hắn rạn nứt. . .

Sự tự tin của Vũ Nhân hoàn toàn vỡ vụn vào giờ khắc này.

Hai đại thái cổ thiên thần hợp lực xuất kích, khiến cho cự thạch bắt đầu run rẩy lên, nhưng vẫn quật cường đè xuống dưới, ép cho cánh tay Vũ Nhân cũng bị vặn ngược.

Kiếm Nữ ra sức vung cự kiếm, đánh ra tất cả lực lượng.

Kiếm Nữ biến Thanh Phong dài ba thước thành cự kiếm ba vạn trượng, vung về phía cự thạch đang rơi xuống kia, kiếm khí dồi dào tựa như biển rộng không ngừng tuôn trào ra.

"Chịu đựng! " Lâm cắn chặt rằng, mười ngón tay quấn quanh thiên tuyến điên cuồng lôi kéo cự thạch, ngón tay tinh tế tuyết trắng kéo căng sợt dây cứ như thể sắp cắt cả vào tay.

Lực lượng nghiền áp kỳ lạ, từ quả đấm của Vũ Nhân truyền khắp toàn thân của hắn, khiến cho mỗi giây mỗi phút, hắn đều có cảm giác như bị cả một cái thế giới đánh trúng, cảm giác thân thể mình như sắp vỡ nát đến nơi rồi.

Sắc mặt của Kiếm Nữ và Lâm thì đều tái nhợt, hiển nhiên đã bị hao phí rất nhiều lực lương. Nếu như không có lực lượng của các cô trợ giúp, kết quả cuối cùng Vũ Nhân có lẽ là sẽ bị tảng đá kia đè chết cũng không chừng. . .

Cái tảng đá này không chỉ thoạt nhìn giống như một cái thế giới, hơn nữa khi đụng vào nó, còn giống như là cả một cái thế giới nghiền áp về phía nó.

Cuối cùng, tam đại thái cổ thiên nhân hợp lực chặn lại được cự thạch.

"Chúng ta đi giúp hắn! " Lâm quát lên một tiếng, hàng tỉ sợi thiên từ hư không đạn bắn ra, tạo thành từng chiếc lưới, muốn ngăn tảng đá rơi xuống.

"A a a a. . . !"

"A a a. . . Đau đau đau. . . " Vũ Nhân kêu thảm.

"Đỡ được á? Các ngươi thật sự có thế đỡ được chứ? " nơi xa, âm thanh châm chọc của Lưu Kim truyền đến.

Rầm rầm rầm. . .

Ba vị thái cổ thiên nhân ngẩn ra.

Phía dưới cự thạch, toàn thân Vũ Nhân đều dính máu tươi, cánh tay cường tráng bị tảng đá ép tới mức vặn vẹo biến hình, cơ bắp không chịu được mà run rẩy, nghiễm nhiên chỉ còn lại có nửa cái mạng.

"Hô. . . Chúng ta đỡ được rồi. . . " Vũ Nhân sống sót sau kiếp nạn, rốt cuộc trên mặt đã hiện lên một nụ cười.

Tảng đá này không lồ như thế, phòng ngự thêm chút cũng không thừa.

Lúc này, thế giới thạch đã bắt đầu tích lũy khí thế.

Lúc này, thế giới thạch đã tích lũy khí thế, lần nữa nghiền áp về phía bọn họ, giống như một cái thế giới đang lăn về phía bọn họ. . .

"Không. . . Không phải chứ . . . " Vũ Nhân run giọng nói.

Mặc Ngữ chuẩn bị lâu như vậy, đủ để khống chế chiến trường này!

Lúc này, bọn họ rất tuyệt vọng mà nhìn thấy, thế giới thạch chủ động kéo xa khoảng cách.

Hắn cảm thấy một tảng đá lớn như vậy, chắc chắn sẽ di chuyển rất chậm, hắn bằng vào thân pháp siêu tuyệt nhất định có thể hoàn mỹ tránh thoát trùng kích của cự thạch.

Vũ Nhân đâu còn dám lấy cứng đối cứng, không nói hai lời liền bỏ trốn.

Quả nhiên, lần thứ hai Mặc Ngữ trùng kích, vẫn nhắm vào Vũ Nhân.

"Còn tới nữa? " Kiếm Nữ cũng tê dại da đầu.

"Mặc Ngữ, làm tốt lắm! ! " Lưu Kim thấy thế thì đã hoàn toàn yên tâm, bắt đầu dưỡng thương tại chỗ.

Thiên Đạo bổn nguyên của hắn chịu trọng thương, trên thực tế đã không còn chiến lực gì nữa, chỉ còn lại có một bộ thể xác. Ngược đãi cảnh giới Hợp Đạo còn có thể, nhưng đối phó với một trong số thập đại thái cổ thiên nhân, đừng nói một chọi bốn, coi như là một chọi một, cũng sẽ thành bị đối phương ngược đãi.

Dứt khoát, hắn liền dừng lại xem cuộc vui.

Lâm dùng một tay ngưng tụ một sợi thiên ti có khả năng xuyên thấu cực mạnh, khiến nó tựa như một đạo phi châm sắc nhọn đến cực điểm, ghim chặt lên tảng đá khổng lồ.

"Sao lại thế này? ! " Lâm bị một màn này khiến cho có phần ngẩn ngơ.

Song, Lâm còn chưa tới kịp mừng rỡ, liền phát hiện sau khi thiên ti của mình đâm vào cự thạch, lại như biến thành chất dinh dưỡng nhanh chóng bị cự thạch tiêu hóa hấp thu!

"Xoẹt ! " bằng vào khả năng xuyên thấu cực mạnh, thiên ti đâm vào trong cự thạch!

Song hắn không hề nghĩ tới là.

Thời điểm tảng đá đập về phía hắn, không gian thay đổi bộ dáng, trong chớp mắt nồng đặc hơn hàng trăm ngàn lần, quy tắc cũng thay đổi bộ dáng, phép tắc không thể di chuyển, nhanh chóng hóa thành vô số hạn chế ngầm, vững vàng trói buộc Vũ Nhân.

"Không thể nào, nó làm sao có thể thay đổi quy tắc của đại lục Thái Sơ! " Lâm đang tránh né, phát hiện mình cũng bị vô số phép tắc cuốn lấy, không nhịn được khiếp sợ .

Kiếm Nữ tỏ vẻ nghiêm trọng nói: "Nó không thay đổi quy tắc, nó chỉ dùng phép tắc trong thế giới của mình, mạnh mẽ xâm lấn can thiệp phép tắc của mảnh không gian này!"

Lâm nghe nói như thế, càng thêm kinh hãi.

Lại còn có thể làm như vậy ư?

Lúc này, tiếng kêu thảm thiết của Vũ Nhân lần nữa truyền đến.

Hắn lại bị Mặc Ngữ mạnh mạnh mẽ mẽ đập vào ngực.

Tốc độ của Vũ Nhân rất là nhanh, nhưng mà hoàn cảnh xung quanh đều đang trói buộc hắn, căn bản là hắn đang chạy, mà tốc độ của tảng đá cũng không thay đổi.

Vốn là thiên nhân mười cành, hiện giờ chỉ còn sót lại sáu cánh.

Đế Ngũ đang phi hành bỏ chạy, lại có thêm một cánh bốc cháy lên.

Mặc Ngữ nghiền áp Vũ Nhân xong, không có nói một câu, mà là yên lặng hội tụ khí thế ở trên Lâm và Kiếm Nữ, để cho trong lòng hai thiên nhân hiện lên áp lực cực kỳ lớn.

Rõ ràng là lấy một địch ba, Mặc Ngữ lại chấm dứt với đầy ưu thế, đánh chết một thái cổ thiên nhân trong số bọn họ, đây chính là sự chênh lệch về thực lực!

Bọn họ chính là thiên nhân có cảnh giới cao hơn cả Thiên Thần, sao lại trở nên yếu ớt như vậy chứ?

Lâm và Kiếm Nữ không nghĩ tới, ngay cả lần va chạm thứ hai của Mặc Ngữ mà Vũ Nhân cũng không chịu đựng được, cứ thế bị tiêu diệt một cách đầy nhục nhã như thế.

Vào giờ khắc này, hắn cảm nhận được tử vong.

Thân thể của hắn bắt đầu băng liệt.

Bổn nguyên của hắn bắt đầu bị nghiền áp.

Lâm và Kiếm Nữ biết không thể để cho Vũ Nhân chết đi, liền liều mạng ngăn cản công kích của Mặc Ngữ, thậm chí mạnh mẽ vận dụng cực hạn thiên nhân thuật.

Nhưng lần này không giống như lần trước.

Lực lượng của Mặc Ngữ mạnh hơn, cũng quyết tâm hơn!

Cho dù thân thể bị vô số sợi thiên ti sắc bén tới cực điểm đâm thủng, cho dù mặt ngoài thật sự bị Kiếm Nữ dùng tuyệt sát kiếm trảm chém cho từng vết chém sâu hoắm, thì từ đầu cho đến cuối, nó vẫn chỉ tập trung nhằm vào Vũ Nhân.

Cuối cùng, thời điểm giọng điệu tràn ngập sự không cam lòng của Vũ Nhân vang lên.

Cự thạch đem hoàn toàn nghiền nát thân thể Vũ Nhân, sau đó hấp thu. . .

Thoạt nhìn Vũ Nhân rất cường tráng.

Lực lượng Kia áp uy cường đại kia, có thể nghiền nát một cái hành tinh khổng lồ trong nháy mắt, mà nguyên lực hoàn toàn dung nhập vào trong tảng đá, thì chỉ có thể tiến hành đả kích mạnh nhất đối với bổn nguyên của kẻ địch.

Nhưng mà, Mặc Ngữ lại mang theo một toàn bộ thế giới đập tới.

Mặc dù ở thời khắc mấu chốt, hắn đã bộc phát ra lực lượng của trời thao thao vô tận, hai tay còn đột kích cự thạch, muốn ngăn cản đối phương.

Thế nên, Vũ Nhân đã rơi vào bi kịch.

Vạn vật ngưng đọng lại, chỉ có thế giới thạch là vận chuyển không ngừng! !

Thảm nhất là, cánh bị giảm bớt, tốc độ hắn bỏ chạy cũng rớt xuống, khiến hắn trúng đòn lê tục, cả người hắn đều mệt mỏi, cảm thấy như sắp chạy không nổi nữa rồi. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận