Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2348: Chúc Âm hoảng loạn.

"Chào! Đạo hữu Đinh Hiểu Như, anh đang nhìn nơi nào đó? Nhìn qua bên này nè!" An Lâm ra sức chào hỏi với Chúc Âm Lão Tổ, không ngừng chiêu mộ rồi hô lớn.

Nhìn mẹ anh ấy! Khoé miệng của Chúc Âm Lão Tổ có chút co quắp, hắn thật sự rất muốn giả vờ như không quen biết "con hàng" kia.

Mẹ nó, không biết xem xét tình hình hả?

Bây giờ ông đây là người cách Nữ Thần Sinh Mệnh và đám cự thú hồng hoang gần nhất, có khác gì rơi vào ổ sói đâu chứ! Thật sự rất muốn phủi sạch quan hệ với anh luôn á!

Lúc này, ánh mắt như muốn giết người của Nữ Thần Sinh Mệnh đã sớm khóa chặt Chúc Âm Lão Tổ, sát ý khủng bố ngưng tụ cả hư không.

Chúc Âm Lão Tổ mồ hôi lạnh chảy ròng, chật vật quay đầu, nhìn người phụ nữ tuyệt mỹ mặc chiếc váy hoa đang bay phất phới, nở một nụ cười mà hắn tự cho là tự nhiên nhưng lại ẩn chứa sự mờ mịt không hiểu, nói: "Ừ... Tôi chỉ là không cẩn thận xông vào nơi này. Tôi đi ngay bây giờ đây, đi luôn đây..."

Nữ Thần Sinh Mệnh cười như không cười nói: "Ha ha... Giết Thập Đại Hoang Cổ của ta, còn muốn bình yên vô sự rời đi sao?"

"Nói bậy! Kẻ tiêu diệt Cánh cửa địa ngục chính là một con quái vật to lớn đầu người thân rồng, liên quan quái gì đến Đinh Hiểu Như ta chứ?!" Chúc Âm Lão Tổ ra sức cãi lại.

Chẳng qua, hắn thật sự không ngờ tới, móng vuốt đỏ tươi như máu của người phụ nữ trước mặt, trình độ cao nhất của lực lượng tử vong kia, lại khiến cho lực lượng của rồng và lực lượng quỷ đạo nhanh chóng biến mất. ..

"A. .!!" Chúc Âm Lão Tổ không nghĩ tới móng vuốt của đối phương lại bén nhọn như vậy, Cơ thể lập tức lùi về phía sau, lại phát hiện lực lượng tử vong đang lan tràn rất nhanh ở miệng vết thương, khiến cho cánh tay rồng của hắn nhanh chóng già yếu rồi sau đó mục nát.

Trong khoảnh khắc, một quyền một trảo va chạm vào nhau, ánh sáng màu xanh lam và màu đỏ thẫm bùng nổ cùng một lúc.



Tử Vong Thiên Tịch.

Rốt cuộc An Lâm đang chiến đấu với cái loại biến thái gì vậy?

Nữ Thần Sinh Mệnh cười lạnh, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Chúc Âm Lão Tổ, bên trên đầu ngón tay trắng nõn đột nhiên bắn ra lực lượng tử vong đỏ đến mức tận cùng, năm ngón tay biến thành một chiếc vuốt đỏ thẳng và bén nhọn.

Đinh Hiểu Như không chút do dự tự đoạn một cánh tay, sau đó bèn nhìn thấy cánh tay hóa thành một bộ xương khô, bộ xương khô lại hóa thành tro bụi bay đi mất. Nhìn thấy cảnh này, da đầu của hắn không khỏi cảm thấy tê dại.

Chúc Long Liệt Thần Quyền!

Sắc mặt của Chúc Âm Lão Tổ ngay lập tức thay đổi, cơ thể vội lùi về phía sau, cánh tay phải trong nháy mắt được phủ một lớp vảy rồng màu xanh, biến thành một cánh tay rồng đã đạt đến đỉnh cao về sức mạnh và phòng thủ.

Ánh sáng xanh bá đạo dũng mãnh chỉ vẻn vẹn chống đỡ được mấy giây thì đã bị ánh sáng đỏ kỳ dị nuốt mất. Móng vuốt màu đỏ kia ngay lập tức phá vỡ vảy rồng màu xanh vô cùng cứng rắn, sau đó giống như một thanh kiếm sắc bén đâm vào nắm tay của Chúc Âm Lão

một chiếc trâm ngọc tới đây. Phía đuôi của chiếc trâm ngọc có ánh sáng nhiều màu sắc bay theo. Tốc độ nhanh đến nỗi khiến người ta tức lộn ruột, cho dù là Chúc Âm Lão Tổ, hắn cũng cảm thấy không có cách nào theo kịp được. Hơn nữa phía bên trên còn tỏa ra lực lượng tử vong cực hạn, khiến hắn cảm nhận được mối đe dọa không thể diễn tả được của cái chết .

Một quyền này của Chúc Âm Lão Tổ không chỉ ẩn chứa lực lượng tối cao của rồng, còn mang theo lực lượng quỷ đạo đoạn tuyệt luân hồi, có khả năng tiêu diệt kẻ thù vừa mới trở về từ luân hồi!

Chỉ có tự thể nghiệm thì mới biết được. Nữ Thần Sinh Mệnh và Thập Đại Hoang Cổ hoàn toàn không cùng một cấp bậc. Cô mạnh mẽ hơn Thập Đại Hoàng Cổ vô số lần!

Chỉ chậm một chút nữa thôi, lực lượng sẽ lan ra toàn thân, cả người hắn sẽ bị lực lượng tử vong này cắn nuốt hết sạch! Con mẹ nó đây đâu phải là bị thương một lần, còn có cả nguy Cơ sẽ bị giết chết bằng một chiêu luôn đó?

Sau khi Chúc Âm Lão Tổ khiếp sợ không thôi, lại phát hiện Nữ Thần Sinh Mệnh thế nhưng về mặt thản nhiên đứng ở trên mặt đất ném

Va chạm kịch liệt kèm theo sự nổ tung của thần quang.

Cũng chính vào lúc này, đột nhiên có tàn ảnh màu đen lóe lên.

Chúc Âm Lão Tổ bất đắc dĩ, hắn chỉ muốn ra vẻ một phen, tuyệt nhiên không muốn đối đầu trực diện với Nữ Thần Sinh Mệnh vận dụng

Không tránh được. ..

Lúc này, trâm ngọc đoạt mệnh đã hóa thành vô số phân thân bay tứ tung, điên cuồng đâm về phía An Lâm từ các góc độ khác nhau, khiến cho An Lâm rơi vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.

Không ổn, tốc độ quá nhanh.

Một lần nữa An Lâm và Đề Na phối hợp đánh đối với Nữ Thần Sinh Mệnh. Bọn họ ăn ý mười phần, đánh với Nữ Thần Sinh Mệnh là có tới có lui, thậm chí tấn công bằng cách bỏ qua sự hao tổn về lực lượng, còn áp chế được Nữ Thần Sinh Mệnh hùng mạnh đến cực điểm kia.

Người ra tay chính là Tiểu Tinh Linh Đề Na cũng mạnh mẽ vượt mức bình thường.

May mắn lại có một kiếm từ bên sườn đánh úp về phía Nữ Thần Sinh Mệnh. Kiếm quang ẩn chứa thần uy vô hạn, thành công bức lui Nữ Thần Sinh Mệnh, giảm bớt áp lực của An Lâm.

Thời điểm Chúc Âm Lão Tổ nhìn thấy trâm ngọc, trong đầu hắn ngay lập tức nghĩ đến điều này.

Tam Tướng Luân Hồi Chân Thiên Đại Trận!!

Nếu không đánh nhau thật sự thì đúng là không thể biết được kẻ địch mạnh mẽ đến mức nào.

Hắn nhìn lướt qua người đàn ông áo trắng đang đứng chắn ở trước mặt mình, trong lòng cảm khái không thôi. Vị thiếu niên non nớt năm nào, thật không ngờ chiến lực hiện giờ đã ở phía trên hắn, thật sự khiến cho người ta thổn thức không thôi.

"Ầm!!"

"Khách khí như vậy làm gì? Anh đã thay mặt chúng tôi dũng cảm đứng ra, tôi phải cảm ơn anh mới đúng." An Lâm vô cùng vui vẻ nói.

Chúc Âm Lão Tổ nhìn thiếu niên áo trắng nhẹ nhàng, lập tức hít sâu một hơi: "Đạo hữu An Lâm. .. Đa tạ..."

An Lâm tay cầm kiếm Thắng là đánh bay trâm ngọc ẩn chứa sát chiêu chí mạng kia!

Đúng lúc này, cự thú hồng hoang phía sau đã tới gần.

Chúc Âm Lão Tổ không muốn đánh nhau với Nữ Thần Sinh Mệnh, hắn đưa mắt nhìn sang đám cự thú hồng hoang, ha ha cười to, giọng điệu vô cùng phóng khoáng nói: "Đạo hữu An Lâm, đạo hữu Đề Na, các ngươi đối phó Nữ Thần Sinh Mệnh, ta thay các ngươi ngăn chặn mấy con cự thú hồng hoang này!"

An Lâm nghe vậy không khỏi mừng rỡ: "Làm phiền tiền bối Chúc Âm rồi!"

Thân thể của Chúc Âm Lão Tổ nhanh chóng bành trướng, một lần nữa biến thành chân thân đầu người thân rồng có chiều cao hơn trăm

vạn trượng, thân thể khổng lồ, đủ để nghiền ép bất kỳ một con cự thú hồng hoang nào trước mặt.

"Rống!" Đuôi rồng của Chúc Âm Lão Tổ hất một cái, Phong Lôi quấn quanh đuôi to đã đánh bẹp một cự nhân sơn lĩnh cầm Lang Nha Bổng đang cấp tốc lao tới.

Lúc này, ba con quái vật hồng hoang hình cầu đã mang theo động năng cực hạn hung hãn đụng vào cơ thể của Chúc Âm Lão Tổ. Ba lực lượng nguyên tố cực hạn là phong, hỏa, độc vào giờ phút này nháy mắt bộc phát ra, đánh lui cơ thể của Chúc Âm Lão Tổ.

May mắn là vảy rồng của Chúc Âm Lão Tổ đủ cứng rắn, đối phương đánh vào cũng không gây ra tổn thương quá lớn, chẳng qua bụng đau chút xíu thôi.

"Ha ha ha... Đám cự thú hồng hoang này chỉ có từng ấy thực lực thôi hả?"

Chúc Âm Lão Tổ đang cười lớn, đột nhiên có một con Từ Hà Lôi Điểu giống như kiếm quang lóe lên!

Cơ thể tạo ra từ sấm sét cao nghìn trượng, so sánh với cơ thể cao trăm vạn trượng kia, có thể nói là nhỏ đến đáng thương. Nhưng cũng do tác động điện quang này, nó trực tiếp xé vảy rồng vô cùng kiên cố kia ra, tạo ra một vết máu trên cơ thể của Chúc Âm Lão Tổ.

"Muốn chết!" Chúc Âm Lão Tổ phun một ngụm lửa về phía Tử Hư Lôi Điểu.

Nguyên lực xích kim hóa thành thiên hỏa hủy diệt hết thảy, nó che trời lấp đất không ngừng rơi xuống. Cho dù tốc độ của Tử Hư Lôi Điểu có nhanh thế nào thì cũng không thể chạy thoát khỏi ngọn lửa mà Chúc Âm Lão Tổ đã phun gần hết bản đồ. Nó ngay lập tức đã đốt cháy thân thể của Tử Hư Lôi Điểu thành tro.

"Ha ha ha... Thấy không, đây chính là kết quả của những kẻ đã đắc tội với ta!" Chúc Âm Lão Tổ cười ha ha nói, sau đó nhìn thấy đám cư thú hồng hoang thế nhưng không hề sợ hắn, tiếp tục người trước ngã xuống người sau tiến lên không ngừng tấn công hắn, hơn nữa càng ngày càng nhiều. ..

Mười mấy con cự thú hồng hoang cực kỳ mạnh mẽ, liên tục phun ra từng luồng khí tức khủng bố về phía hắn. Thứ năng lượng đáng sợ ấy thậm chí bao phủ toàn bộ bầu trời, ánh sáng này làm cho bầu trời đêm còn chói mắt hơn cả ban ngày.

"Đáng chết..."

Chúc Âm Lão Tổ nhìn đám cự thú hồng hoang không sợ chết này, cuối cùng phát hiện ra chuyện này cũng không phải tốt lắm, nhưng vẫn kiên trì đối đầu với bọn nó đến cùng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận