Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2358: Nữ Thần Sinh Mệnh chạy rồi

An Lâm bị Nữ Thần Sinh Mệnh đá một phát này làm cho hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, thân thể khó khăn lắm mới khôi phục được một chút, vậy mà lại nhận lấy thương tổn không nhỏ.

Một cú đá kia lực lượng thuần túy nhất, chỉ là hắn thật không ngờ, thể thuật của Nữ Thần Sinh Mệnh cũng tốt như thế, chỉ cần dựa vào lực lượng đã có thể phá vỡ thân thể Chiến Thần của hắn

Nhưng vì sao phải dùng chân đá?

Chắc là đạp người khác như vậy sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Cảm giác đánh lên cơ thể của đối phương, càng hả giận hơn.

Thế mới biết được, Nữ Thần Sinh Mệnh hận An Lâm nhiều như thế nào.

Sự thật cũng đúng là như thế, Nữ Thần Sinh Mệnh hận không thể bắt được An Lâm, trói gô cổ lại rồi đấm đá lên người hắn cho hả giận. Nhưng cô ta biết rõ, cô ta không thể, cũng không có bản lĩnh và cơ hội để bắt được hắn.

Đấy nói có sai đâu, Thượng Quan Nghệ và Đề Na lại đánh tới nữa rồi đây.

"Không... Đây chỉ là một sợi tóc của cô ta thôi."

Có nhất thiết phải nhỏ nhen vậy không chứ.

"Một chiêu mà đã chết luôn rồi hả?"

Dù sao, lúc nãy Nữ Thần Sinh Mệnh dùng trâm ngọc chỉ cắt được vài sợi tóc của mình, bây giờ Nữ Thần Sinh Mệnh như thể đang ám chỉ | là, với mức độ công kích của cô, nhiều lắm cũng chỉ có thể cắt được một sợi tóc của Nữ Thần Sinh Mệnh mà thôi.

Thượng Quan Nghệ tiến lên trước, duỗi ngón tay chỉ lên trời một cái.

Thượng Quan Nghệ cũng cau mày, phóng cực hàn nguyên lực ra, thậm chí thẩm thấu đến từng bông hoa ngọn cỏ ở vùng đất Tạo Hóa, nhưng mà vẫn không hề phát hiện được khí tức của Nữ Thần Sinh Mệnh.

Nữ Thần Sinh Mệnh im lặng trong nháy mắt, liền đưa ra một quyết định.

"Vậy ma lại bỏ chạy rồi à? Tôi không cảm nhận được cô ta nữa."

Một đạo cực hàn lục sắc từ trên trời giáng xuống, đâm thẳng xuống mặt đất, Nữ Thần Sinh Mệnh bị cực hàn quang hình bao phủ xung quanh, cơ thể rất nhanh bị đóng băng lại, sau đó lập tức hóa thành vụn bằng.

"Cửu cực, Cực hàn quang hình!"

Thượng Quan Nghệ nhìn vụn băng đang tiêu tán, cùng với sợi tóc màu xanh bị đóng băng giữa hư không, sắc mặt hơi có biến hóa, CÓ cảm giác đây là Nữ Thần Sinh Mệnh đang cố tình mỉa mai mình.

Đánh cho Nữ Thần Sinh Mệnh phải chạy trốn, đây cũng coi như một tin có thể làm người người phấn chấn rồi. Nhưng mà chỉ như vậy thôi thì vẫn chưa đủ, nếu như không thể giải quyết Nữ Thần Sinh Mệnh cùng với hai Thiên Thần kia ở đây, vậy trận chiến này còn có ý nghĩa gì nữa?

Đề Na thấy chiêu thức của Thượng Quan Nghệ, dù là Cô cũng không khỏi ảm thấy sững sờ, Cô gái này ra tay lại trâu bò như vậy sao?

"An Lâm, cậu có thể cảm nhận được Nữ Thần Sinh Mệnh ở đâu không?"

Đề Na hơi sững sờ, lập tức vận dụng thuật pháp tìm kiếm, muốn tìm ra dấu vết để lại, nhưng mà Nữ Thần Sinh Mệnh giống như là biến mất giữa khoảng không vậy, căn bản không có bất kì dấu vết gì.

Rốt cuộc là chạy đi đâu rồi?

"Hừ... Vậy mà lại không có?"

Chấn động vô hình bao phủ khu vực phạm vi mấy chục nghìn mét.

An Lâm thu hết mọi hình ảnh của vùng đất Tạo Hóa vào trong tầm mắt của mình, cảm nhận được hết mọi sự vật trên vùng đất Tạo Hóa.

Thượng Quan Nghệ tìm hắn hỏi cũng không có gì khó hiểu, An Lâm và Nữ Thần Sinh Mệnh đều những Thiên Thần có quyền hành tối cao, đương nhiên sẽ có phương thức liên hệ đặc biệt với nhau rồi, biết đâu lại có thể thông qua cách thức đặc biệt nào đó tìm được manh mối.

"Hóa ra là dùng một pháp thuật đặc biệt để gắn kết sinh mệnh của mình lên sinh mệnh của một quần thể để hòng qua mắt.

Thượng Quan Nghệ nhìn về phía người đàn ông mặc áo trắng phía xa xin trợ giúp.

Thượng Quan Nghệ và Đề Na nghe hắn nói vậy đều cảm thấy ngạc nhiên, không thể tưởng được còn có thể có loại thuật pháp liên kết sinh mệnh đặc biệt như vậy, chắc chắn chiêu thức ấy sẽ phải làm phân tán Sinh Mệnh bổn nguyên ra.

An Lâm không ngừng phân tích, gương mặt đã bắt đầu tươi cười trở lại.

"Như vậy không chỉ có thể che giấu được khí tức, mà còn có thể tránh khỏi sự nguy hiểm."

An Lâm xoa xoa cái bụng bị đạp trúng khi nãy rồi bay tới, nghe Thượng Quan Nghệ hỏi vậy, cũng không chậm trễ, lập tức vận dụng hắn truy tung thuật mạnh nhất của hắn, Thần Diễn Thuật!

Rốt cục, hắn cũng phát hiện được tung tích của Nữ Thần Sinh Mệnh!

Tôi phát hiện cô ta ở đâu rồi!

An Lâm cười nói.

Bất luận là cái gì, đều bị hắn nhìn thấy rõ ràng hết, bất kể là loại sinh mệnh nào để bị bại lộ dưới con mắt của hắn.

"Nào, Thiên Thần Sinh Mệnh, tôi cũng không tin, cô có thể bỏ đi khỏi vùng đất Tạo Hóa này được!"

Nhưng hắn cũng không bỏ cuộc, mà là cắn răng thúc dục Thần Diễn Thuật đến mức cao nhất, tiếp tục mở rộng phạm vi bao phủ thuật pháp, lúc này đây nó trực tiếp bao phủ toàn bộ vùng đất Tạo Hóa!

An Lâm hơi sửng sốt.

"Vậy Thiên Thần Sinh Mệnh bám vào đâu?"

Thượng Quan Nghệ hiếu kỳ hỏi.

An Lâm vươn tay, chỉ về phía bên kia của Thiên Hải Bích, cười nói

"Cô ta phân hóa chính mình thành chín chín tám mươi mốt phần nhỏ. Đang ở trên người tám mươi mốt con Hồng Hoang Cự Thú kia."

Đề Na nhìn vào tám mươi mốt con Hồng Hoang Cự Thú kia, hai mắt sáng ngời, nói

"Chẳng trách khí tức của tám mươi mốt Con Hồng Hoang Cự Thú lại đặc biệt cường đại, hơn nữa linh vận cũng mạnh thêm vài phần."

"Chúng ta mau qua hỗ trợ đi, nhiều Hồng Hoang Cự Thú đồng thời hoạt động như vậy, bọn họ sắp không chống đỡ được nữa rồi."

Thượng Quan Nghệ chân đạp bằng liên, rất nhanh bay về phía Lam Tiểu Nghê.

An Lâm đang muốn bay theo, đầu lại cảm thấy choáng váng.

"Chậc chậc... Thương thế của tôi cũng đã khỏi rồi, sao đám Hồng Hoang Cự Thú này vẫn còn đâm đầu vào Thiên Hải Bích làm cái gì chứ, hay là đều bị đần hết cả lũ rồi?"

Đám Long Huyết Mãnh Mã đắc ý gào thét.

"Grừ! ! !"

Lúc này, mấy con Long Huyết Mãnh Mã thân hình cao lớn cả mấy chục nghìn trượng đang điên cuồng va chạm vào Thiên Hải Bích, thành công đâm thủng một lỗ hổng trên Thiên Hải Bích.

Chúc Âm Lão Tổ khó khăn lắm mới khôi phục lại được một chút sức lực, cũng chỉ có thể ngăn chặn hơn mười con Hồng Hoang Cự Thú, nhưng cũng chỉ là cố gắng chịu đòn để kéo dài thời gian mà thôi.

Ngay lập tức áp lực đối với Lam Tiểu Nghê, Hắc Thạch, Lưu Kim, Tam Sinh Linh, Mặc Ngữ, Thiên Y trở nên cực kỳ to lớn, chiến đấu càng lúc càng khốc liệt hơn.

Nếu trạng thái của An Lâm tốt, cũng không bị Nữ Thần Sinh Mệnh đá trúng. Nếu là An Lâm ở trạng thái tốt, cũng không dùng loại công kích yếu ớt như Ảnh Hổ. Có thể nói là nhìn An Lâm hiện bây giờ như thế thôi, nhưng thật ra đều là giả vờ hết.

An Lâm gõ gõ vào cái trán của Đề Na, cười nói

"Yên tâm đi, lát nữa tôi sẽ không cố lấy trứng chọi đá được chưa, hơn nữa tôi còn có thuật pháp không những không gây ảnh hưởng đến bản thân mà còn có thể có tá dụng uy hiếp rất lớn đến Nữ Thần Sinh Mệnh nữa."

Đề Na chớp chớp đôi mắt long lanh như bảo thạch, ngạc nhiên hỏi lại

" Thực sự loại thuật pháp không gây hại cho thân thể, còn có thể tạo uy hiếp đối với Nữ Thần Sinh Mệnh sao??"

"Cứ tin tôi đi."

An Lâm nói.

Lúc này, phía bên kia của Thiên Hải Bích.

Tám mươi mốt con Hồng Hoang Cự Thủ, gầm thét bắt đầu tiến hành điên cuồng tấn công nhóm Sáng Thế Thần linh, mỗi con đều có thể phát ra sức mạnh ngang với cấp bậc Sáng Thế, hội tụ lại thành một tập thể có lực lượng vô cùng khủng bố, đủ để oanh tạc một đại lục đỉnh cấp!

Đề Na biết rõ thương thế của An Lâm nghiêm trọng đến mức nào, nên vội vàng khuyên nhủ hắn.

"Thần hồn và bổn nguyên của anh còn chưa khôi phục, cứ tiếp tục chiến đấu nữa, chỉ khiến thương tổn càng thêm trầm trọng hơn thôi, tiếp theo đây cứ giao cho tôi và chị Thượng Quan Nghệ là được rồi."

An Lâm lắc đầu, cố gắng ổn định lại thân thể.

"Không sao. Chỉ là thấy hơi một chút thôi..."

Đề Na thấy thế lập tức bay đến bên cạnh đỡ lấy hắn.

"An Lâm cự nhân, anh không sao chứ? !"

Một bóng dáng trắng xuất hiện ở bên cạnh Lam Tiểu Nghê.

"An Lâm lão đại!"

Trong đôi mắt dễ thương của Lam Tiểu Nghê đã rưng rưng, nhìn về phía người đàn ông đứng bên cạnh mình, nếu không phải còn cần phân thần để duy trì Thiên Hải Bích, cô đã muốn nhào tới ôm chầm lấy hắn.

An Lâm cười xoa xoa đầu Lam Tiểu Nghê nói

"Để cô phải vất vả rồi, Lam tiểu đệ."

"Hì hì... không vất vả gì đâu..."

Lam Tiểu Nghê cảm nhận được sự ấm áp trên đỉnh đầu, như chú mèo nhỏ hạnh phúc híp híp đôi mắt lại, cười ngọt ngào.

An Lâm nhìn đám Hồng Hoang Cự Thú uy thế ngập trời đang gầm thét bên kia, gương mặt lại vẫn thong thả nhẹ nhàng

"Bây giờ bọn quái vật này cứ giao cho tôi là được rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận