Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 237: Lại nổ tan xác

"An Lâm!"

Hứa Tiểu Lan và Hiên Viên Thành nhìn thấy An Lâm bị Hắc Long vây lại, không khỏi hoảng sợ, lớn tiếng hét lên, lui về phía sau nghĩ cách cứu viện.

An Lâm đã sử dụng Phong Kiếm lúc trước, rời khỏi Đại Bạch. Bây giờ Đại Bạch nhìn thấy chủ nhân bị vây trong hiểm cảnh, lập tức đánh về phía Hắc Long. Xa xa giáo sư vừa mới dùng một chiêu kiếm kia đang trong giai đoạn khôi phục nguyên khí, không kịp ra tay lần nữa.

Đám người Hứa Tiểu Lan còn cách hắn một đoạn khá xa, muốn cứu viện cũng không kịp. Luc này có thể nói An Lâm không có tri viện bên ngoài, phải đối đầu trực tiếp với công kích của kiến khổng lồ Kỳ Hóa Thần.

Tuy kiến khổng lồ Kỳ Hóa Thần này bị thương nặng, nhưng rõ ràng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu, khống chế bốn con Hắc Long khổng lồ xoay quanh cơ thể, phong tỏa đường chạy của An Lâm, mang theo khí thế đáng sợ xông về phía hắn.

"Trứng thối, chỉ có thể liều mạng thôi!"

An Lâm lộ ra vẻ mặt hung tợn, bỗng nhiên toàn thân tản ra từng đợt khí đen, hơi thở cũng đột ngột tăng lên.

Nguyên Khí Hắc Ám!

Bốn con Hắc Long kêu rên vỡ vụn, hai mắt kiến khổng lồ giáp đen đỏ thẫm, vẻ mặt còn lưu lại sự sợ hãi, thân thể phun trào máu tươi, rơi xuống đất.

Đại Bạch vội vàng bay tới đỡ An Lâm đang ngã xuống.

Ánh sáng trở lại.

"Anh An, gâu gâu!"

Giữa sự yên tĩnh và tối tăm bao trùm, An Lâm xuất hiện đằng sau kiến khổng lồ giáp đen từ trong bóng tối, kiếm Thắng Tà mang theo thần uy không tiếng chém xuống!

Vẻ mặt của Hứa Tiểu Lan vẫn khá bình thản, dù sao lúc trước ở vực sâu Vạn Ác, đã từng nhìn qua một lần, bây giờ chỉ hơi lo lắng cho tình trạng của An Lâm mà thôi.

Nhị kiếm, Ảnh Hổ!

Hứa Tiểu Lan và Hiên Viên Thành cũng thấy thế, khẽ thở phào một hơi.

Bóng kiếm màu đen kéo dài hơn trăm trượng, xé rách giáp đen và thân thể của kiến khổng lồ bị cắt thành hai mảnh.

Cách đó không xa, Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Đại Bạch, kiến khổng lồ giáp đen đều cảm thấy được trời đất tối sầm, vạn vật đều bắt đầu im lặng không một tiếng động.

Nguyên khí hắc ám của An Lâm từ từ biến mất, thân thể vô cùng suy yếu, lung lay một lúc cơ thể cũng ngã xuống mặt đất.

"Tàm tạm... Chúng ta mau chạy đi, đừng để kiến khổng lồ đuổi theo." An Lâm không còn sức xua tay, ăn thêm viên đan Linh Huyết. Ngay lúc nguy cấp, hắn sẽ không keo kiệt mà sử dụng loại linh đan bát phẩm đó, dù sao giữ mạng vẫn quan trọng hơn.

Một chiêu này của An Lâm biến mất không tiếng động.

Hứa Tiểu Lan và Hiên Viên Thành gật đầu, che chở An Lâm tiếp tục chạy trốn.

"Không ngờ bạn học An Lâm còn nắm giữ bí pháp và kiếm thức đáng sợ như vậy." Vẻ mặt Hiên Viên Thành hoảng sợ, mở miệng nói.

"Cậu có khỏe không?" Cô bay đến bên cạnh Đại Bạch, có chút lo lắng hỏi.

Nhưng An Lâm luôn kỳ lạ như thế, bọn họ không nghĩ nhiều, nhìn thoáng qua rồi đều quay đầu đi chỗ khác.

Hai mắt An Lâm sáng ngời, không nhịn được vung tay hô to: "Ha ha ha... Từ nay ông đây cũng là đàn ông có cánh!"

Nguyệt Ảnh Địa Tiên và Mệnh Duyên Kiếm Tiên đều sử dụng ma trận trói buộc, giam cầm kiến khổng lồ màu xanh có sức mạnh to lớn, Thiên Kiếm gào thét mà đến, cuối cùng xuyên qua thân thể rắn chắc của kiến khổng lồ màu xanh.

Chỉ trong một thoáng, vô số thông tin công pháp, cảm ngộ, chân ý, bắt đầu dung nhập vào cơ thể hắn.

Con kiến thủ lĩnh đã ngã xuống, bọn chúng không lựa chọn chạy trốn, toàn bộ đều quyết định tử chiến đến cùng, cuối cùng toàn bộ kiến khổng lồ đều đã chết.

"Tinh tinh!" [Chúc mừng Kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ bắt đầu thăng cấp Phong Linh tầng thứ hai! ]

Sau trận chiến vô cùng ác liệt, số người chết hơn một nửa.

Hiên Viên Thành từ bùa truyền âm biến được tin tức đã xử lý Kiến Tộc xong, lúc này mới quyết định cùng hai người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, dưới sự hộ tống của một giáo sư Kiếm Tiên tập hợp với Lăng Tiêu Kiếm Tiên.

Đạt Nhất Đạt Nhị đập nát sương dày của con kiến khổng lồ, sau đó dùng hơi thở của rồng khiến cơ thể nó bị nướng cháy thành tro, sau khi tra xét phát hiện nó đã hoàn toàn không còn chút sự sống, lúc này mới quyết định bay về phía chủ nhân.

Tầng thứ hai của Phong Linh có thể ngưng tụ Phong Dực, khiến tốc độ của cơ thể tăng vọt trong thời gian ngắn, vừa đẹp trai vừa thực tế, còn tốt hơn nhiều so với dùng Phong Linh tầng thứ nhất.

Gió sấm nước lửa tàn sát điên cuồng bừa bãi trên cơ thể nó, dường như muốn nghiền nát mỗi tấc da của nó vậy.

"Các ngươi giết Mẫu Hoàng, cứ đợi Tộc trưởng trả thù đi! Tất cả các ngươi sẽ sống không bằng chết!"

Kiến khổng lồ màu xanh tức giận gào to, cùng với cơ thể to lớn của nó, tiêu tan dưới sức mạnh của Thiên Kiếm, hoàn toàn hóa thành cát bụi...

Hứa Tiểu Lan và Hiên Viên Thành liếc mắt nhìn An Lâm với vẻ kỳ lạ.

"Tứ Cực Băng Ly Kiếm!" Lăng Tiêu Kiếm Tiên xé không mà đến, bốn thanh thiên kiếm ngưng tụ trong không trung, chia ra mang theo bốn loại thuộc tính nước lửa gió sấm, khí thế kinh người, bay lượn chém về phía kiến khổng lồ màu xanh.

Trong lúc này, một con kiến khổng lồ lại đột phá phòng tuyến của tu sĩ, đánh về phía Hiên Viên Thành, nhưng luôn bị giáo sư Kiếm Tiên bên cạnh bọn họ chém giết.

Kiến khổng lồ và tu sĩ vẫn tiếp tục chém giết, nhưng Kiến Tộc đang dần dần rơi vào thế hạ phong.

Các giáo sư bố trí một trận pháp chữa trị khẩn cấp, để những người bị thương vào bên trong phục hồi vết thương nhẹ trước.

Lần này để thực hiện kế hoạch giết Kiến Chúa, mười giáo sư Kỳ Hóa Thần, có sáu người bị thương, một người tử trận. Trăm tu sĩ Kỳ Dục Linh tinh anh, có hơn năm mươi người bị thương, tám người chết trận.

Đây là lần đầu tiên An Lâm cảm nhận được tình huống có người chết đi bên cạnh mình, không khỏi có chút im lặng, đặc biệt là khi nhìn thấy chủ nhiệm lớp đặt di thể bọn họ cạnh nhau, nhìn bộ dạng sau khi chết của họ, trong lòng hắn có một cảm giác chấn động khó hiểu và bất an.

Có di thể một bạn học không thể tìm thấy, bị một con kiến khổng lồ thiêu thành tro.

Có bạn học ngay cả đầu cũng không còn, biến thành một cái xác không đầu...

Giáo sư Kỳ Hóa Thần có thực lực lớn mạnh, bị kiến khổng lồ màu xanh đánh một quyền nát tim, cứ thế chết đi.

An Lâm không rõ, rõ ràng dùng sức mạnh của đầu đạn hạt nhân và bom Hy-dro đến mức độ cuối dùng, nắm chắc tình hình cuộc chiến trong tay phe mình, nhưng vẫn phải trả cái giá đau đơn như thế.

Nếu không có bom Hy-dro và đầu đạn hạt nhân, tình hình trận chiến sẽ trở nên thế nào đây? An Lâm không dám nghĩ đến...

Lăng Tiêu Kiếm Tiên cũng đã dự đoán tình huống sử dụng bom Hy-dro và đầu đạn hạt nhân thất bại, đơn giản chính là liều mạng giết chết Kiến Chúa, sau đó toàn quân rút lui, nhưng sẽ thương vong mọi mặt, tuyệt đối còn đáng sợ hơn nhiều so với hiện tại.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên đưa những di thể của tu sĩ hy sinh vào nhẫn không gian, cùng vài giáo sư vào trung tâm vụ nổ đầu đạn hạt nhân.

Nơi đó khói bụi mù mịt, tuy bọn họ không sợ bức xạ nguyên tử, nhưng cũng không đến quá gần, chỉ giải phóng thần thức tra xét vị trí của Kiến Chúa.

"Ngoại trừ đầu của nó, toàn thân đều bị tan chảy hầu như không còn gì." Bỗng nhiên Lăng Tiêu Kiếm Tiên mở miệng nói.

Trên mặt các giáo sư đều hiện lên vẻ kinh ngạc, kinh ngạc vì sao đầu Kiến Chúa lại cứng như thế, độ cứng này sợ là còn cao hơn toàn bộ linh khí trên thế gian rồi.

Bọn họ sử dụng tiên pháp kéo đầu Kiến Chúa ra, tuy lúc này Kiến Chúa chỉ còn một cái đầu cháy đen, nhưng đối với các tu sĩ mà nói lại giống như một ngọn núi nhỏ rất lớn.

Những người thực hiện nhiệm vụ chém chết Kiến Chúa ngẩng đầu lên nhìn thấy đầu của Kiến Chúa không hề có dấu hiện sống còn nào, cảm thán trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận